Khi hạm đội trở lại thiên hà New Virginia, tâm trạng mọi người đều cực kỳ căng thẳng, toàn hạm đội ở trạng thái báo động đỏ, tất nhân viên đều có mặt ở vị trí cuẩ mình, các phương án rút lui khẩn cấp đều đã sẵng sàng khởi động, một khi có tình huống phát sinh, toàn hạm đội bất cứ lúc nào cũng có khả năng quay đầu, trở lại thiên hà Chốn đào nguyên. Thiếu tá Ralph còn nửa đùa nửa thật bình luận rằng bọn họ đã chuẩn bị để xem so với Đế Quốc ai kiên nhẫn hơn!
Khu vực xung quanh cổng siêu không gian không có vấn đề gì, so với lúc hạm đội đi khỏi, thậm chí những thiết bị giám sát tự động đặt ở xung quanh cũng không thiếu lấy một chiếc, nếu Đế Quốc đã tìm đến đây, hẳn hạm đội đã được báo cáo, có điều dường như chúng chưa tìm được, tin tức đầu tiên khiến cho mọi người thở phào - bình an vô sự.
Sau đó, trong một thời gian gắn, bên cổng siêu không gian xuất hiện tám chiếc Tia Chớp yểm hộ cho một chiếc Tỏa Nhãn, lấy Tỏa Nhãn làm tâm, các chiến đấu cơ tản ra xung quanh, đánh giá và xác nhận trạng thái an toàn, tiếp theo sau toàn bộ khu vực cổng siêu không gian sáng rực trong những ánh chớp chói mắt khi hạm đội xuyên ra từ vùng siêu không gian, ở trung tâm hạm đội, ngay khi chiếc thái không mẫu hạm khổng lồ vừa mới xuất hiện, mấy vật thể đen tuyền vọt ra từ bên trong, nếu không phải những ánh sáng xanh mỏng manh ở đuôi khiến chúng bị lộ, chắc chẳng ai có thể nhận ra tiểu đội Ảo Ảnh vừa xuất kích, bản thân những chiếc Ảo Ảnh cũng không để những người “hâm mộ” có nhiều thời gian quan sát, chỉ trong nháy mắt chúng đã tăng tốc lao vào màn đêm đen của vũ trụ và biến mất trong tầm quan của cả rada lẫn mắt thường.......
" Thế nào? Phát hiện gì không?" Phi Luân hỏi không dấu được sự lo lắng trong giọng nói.
Hiện hạm đội đã nhận được các thông tin trinh sát đầu tiên. Khác hẳn với sự lo lắng ban đầu, bất luận là các chiến đấu cơ trinh sát kiểu Tia Chớp, Tỏa Nhãn, hay tiểu đội Ảo Ảnh đã xâm nhập sâu về hướng trung tâm của thiên hà đều không phát hiện có dấu hiệu gì tồn tại của hạm đội Đế Quốc, thiên hà New Virginia tĩnh lặng một cách khác thường, tĩnh lặng một cách quỷ dị, thậm chí so với không khí tưng bừng náo nhiệt lần trước, khi mà các lực lượng của Đế Quốc giăng đầy như muốn bật từng thước đất ở thiên hà này lên, sự tương phản mãnh liệt này còn khiến mọi người lo lắng. Trên khoang chỉ huy của tàu Đại Thiên Sứ, mọi người đưa mắt nhìn nhau, chẳng ai dấu được sự ngạc nhiên và lo âu trong mắt…
Phi Luân thiếu chút nữa đã hoài nghi hạm đội đã sai lầm trong việc tính toán đường đi nên xuyên ra ở một thiên hà khác, nhưng hệ thống dẫn đường và bản đồ thiên hà đã nhanh chóng loại bỏ suy đoán đó, hạm đội đương nhiên không bị lạc đường, nơi họ đang đứng chính xác là thiên hà New Virginia, thậm chí mạng giám sát tự động mà họ đã bố trí quanh cổng siêu không gian cũng chứng minh điều đó.
"Không có! Nhưng mà tĩnh lặng quá, nói thực là sự tĩnh lặng này làm cho anh hơi sờ sợ." Thụy Sâm thừa nhận." Em thì sao?"
"Em cũng vậy." Phi Luân thấp giọng nói," Rõ ràng là Đế Quốc đang đặt bẫy chờ chúng ta."
"Nhưng mà ở đâu? Là cái bẫy như thế nào? Điều này chúng ta không biết chút nào." Ánh mắt của cô thoáng một tia nghi hoặc, mê mang,"Em cũng không lao đầu vào miệng cọp."
"Hay là…" Robert Parnell ngập ngừng đề nghị." Chúng ta quay trở lại thiên hà Chốn đào nguyên đi, sau đó nghỉ ngơi một thời gian nữa, Đế Quốc có sắp đặt bẫy đi chăng nữa nếu lâu quá mà không có người chui vào chắc cũng phải bất đắc dĩ bỏ qua, nếu có mai phục, bọn chúng cũng không khả năng vĩnh viễn tổ chức mai phục."
Bẫy, muốn thành công phải tạo ra miếng mồi đủ hấp dẫn để con mồi dẫn xác vào; mai phục, phải đoán trước hành động của đối thủ mới xác định được vị trí. Thụy Sâm nghĩ đến đây liền giật mình, hạm đội độc lập cơ động số 5 trước đến giờ luôn hành động rất cẩn thận, Đế Quốc hiển nhiên không biết chính xác vị trí hiện tại của bọn họ, nếu nói muốn mai phục hay tạo ra cạm bẫy thì thật sự là khó tin. Nhưng, hạm đội cũng có nhược điểm trí mạng, đó là nhiệm vụ của họ, cho dù có ngu xuẩn đến đâu, sau một loạt hành động của hạm đội, chắc chắn Đế Quốc phải đoán ra chuyến du hành vào hậu phương Đế Quốc này của hạm đội cuối cùng là vì cái gì? Đó là một miếng mồi mà hạm đội độc lập cơ động số 5 không cách gì từ chối được.
Nếu là chỉ huy của Đế Quốc, Thụy Sâm sẽ mặc kệ đối phương định hành động như thế nào, cho dù đối phương có cẩn thận ẩn nấp đến đâu, có trong tay nhiều cổng siêu không gian và các tuyến đường bí mật đến thế nào, mục tiêu cuối cùng cũng chỉ có một, đó là nơi xây dựng kế hoạch Omega, cuối cùng bọn Thụy Sâm kiểu gì cũng phải tìm đến đó, Đế Quốc hoàn toàn có thể không cần phải làm gì khác, chỉ cần ngồi yên trước của chờ họ là đủ......
Nói như vậy, khả năng lớn nhất chính là......
" Thụy Sâm, anh đang nghĩ cái gì thế, nói cho mọi người tham khảo đi." Sonia là người đầu tiên nhận ra sự thay đổi trên nét mặt củaThụy Sâm.
"Này… Này… Anh vừa mới thoáng có suy nghĩ, sao em nhận ra nhanh thế?" Thụy Sâm kinh ngạc hỏi.
"Nói mau đi!" Sonia không giải thích, chỉ nở một nụ cười e thẹn và lên tiếng thúc dục.
"Được rồi, ý tưởng của tôi.." Thụy Sâm nói ra suy nghĩ của mình, lập tức khiến mọi người phải suy nghĩ.
"Điều anh nói quả thật rất có khả năng xảy ra." Phi Luân thở dài nói,"Còn có thật như vậy hay không, chúng ta sẽ rất nhanh biết thôi. Có điều, chúng ta phải hành động cực kỳ cẩn thận, có khả năng Đế Quốc không chỉ chờ chúng ta ở cuối chặng đường mà có khi ở một điểm nào đó trên đường cũng nên!"
------------------------------------------------------
Và như vậy hành động của hạm đội so với lúc trước càng thong thả, cũng càng cẩn thận hơn, vừa đi dừng, có thể nói là dò dẫm từng bước, các chiến đấu cơ trinh sát như Ảo Ảnh hay Tia Chớp đều đã được phái ra toàn bộ, lùng sục hết bốn phương tám hướng xung quanh, không để hạm đội bị bất ngờ.
Hoạt động liên tục ở cường độ cao, cho dù có thay phiên, cũng làm cho các phi công trinh sát cảm thấy mỏi mệt, mà sức khỏe thể chất chỉ là vấn đề nhỏ, đáng ngại hơn là tâm lý căng thẳng. Trong số các thủy thủ đã bắt đầu xuất hiện những tiếng xì xào, tình huống này xuất hiện ở hạm đội độc lập cơ động số 5 có thể nói là lần đầu tiên, từ xưa đến nay hầu nhưng chưa bao giờ thủy thủ đoàn lại cảm thấy vấn đề nghiêm trọng như bây giờ. Có điều uy tín của ban chỉ huy vẫn còn nguyên vẹn, ở thời khắc mấu chốt, các phi công nhóm vẫn hoàn toàn tin tưởng Thụy Sâm, thủy thủ đoàn cũng hoàn toàn tin cậy vào Phi Luân, hai con người này là linh hồn của hạm đội độc lập cơ động số 5, họ đã dẫn dắt hạm đội trải qua hết gian nan này đến gian nan khác, dành được hết chiến công này đến chiến công khác, lần này hai người ấy cũng nhất định sẽ dẫn hạm đội vượt qua.
Sự tin cậy gần như tuyệt đối của cấp dưới là điều tốt, nhưng đối với Thụy Sâm và Phi Luân đó vừa là một loại động lực nhưng cũng là áp lực đối với họ!
"Mệt quá hả?" Thụy Sâm nhìn đến người con gái đã không biết là lần thứ mấy đưa tay day thái dương, anh bước tới sau lưng, đặt hai bàn tay nhẹ nhàng lên vai cô, xoa bóp đầy âu yếm.
"Một chút thôi!” Phi Luân ngoảnh đầu lại, tặng cho người yêu một nụ cười tươi rói,"Chúng ta rõ ràng đang vào hang bắt cọp, sao có thể không căng thẳng được? Còn nhớ đợt trinh sát điều tra của tàu Người Giải Phóng dưới quyền thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide ở thiên hà XY-1987 không?"
"Đương nhiên!" Thụy Sâm vừa nhắm mắt cảm nhận hơi ấm toát ra từ thân thể người con gái, vừa cười khẽ nói. "Làm sao có thể quên được? Tuy rằng quá trình rất nguy hiểm, nhưng nếu không có lần đó bị Đế Quốc phục kích, em còn lâu mới trở thành chỉ huy thái không mẫu hạm nhanh như vậy, hạm đội độc lập cơ động số 5 cũng không biết đến lúc nào mới ra đời."
"Tình huống hiện tại của chúng ta so với lần đó cũng có vài phần tương tự."
" Tương tự?"
" Đúng vậy! Chúng ta đang chấp hành nhiệm vụ, kỳ thật cũng có thể nói là một nhiệm vụ trinh sát, thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide đi trinh sát cổng siêu không gian, chúng ta là điều tra Kế hoạch Omega." Phi Luân nhắm mắt lại, ngả đầu dựa vào ghế, hưởng thụ bản tay của Thụy Sâm, chậm rãi nói" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide sau khi phát hiện ra thiết bị giám sát tự động của Đế Quốc cũng đều hiểu được rằng mình đã bị lộ, cũng biết rằng Đế Quốc đang giăng bẫy chờ sẵn, nhưng thuyền trưởng cũng không thể không tiếp tục đi tới, chúng ta cũng thế, cho dù có cẩn thận đến đâu cũng khó lòng phòng bị hết được, dù sao Đế Quốc chiếm thế chủ động, chúng ta là kẻ bị động, em đang nghĩ, trước mặt sẽ có cái gì đang chờ chúng ta? Thiết bị giám sát? Bệ phóng ngư lôi lượng tử tự động? Chiến đấu cơ và hạm đội Đế Quốc? Hay là...... Lạc Nhật?"
"Chúng ta vẫn có thể chứng minh sự tồn tại của kế hoạch Omega." Thụy Sâm miễn cưỡng cười nói.
"Nếu chỉ có thế thì chỉ cần dựa trên việc phân tích các bằng chứng thu được trên cơ bản đã có thể xác định kế hoạch Omega tồn tại, hiện tại chỉ còn bước cuối cùng là tìm ra vị trí của nó mà thôi." Cô gái bỗng nhiên nghĩ tới những mảnh xác tàu ở thiên hà Nightingale, bỗng nhiên rùng mình một cái, trong giọng nói thoáng chút sợ hãi," Lạc Nhật, vũ khí cấp hủy diệt hành tinh, em còn nhớ rõ báo cáo viết thế, nếu nó nhắm vào chúng ta?"
"......" Thụy Sâm không có trả lời, chính là nhẹ nhàng nói," Em nghĩ nhiều quá!"
"Có lẽ thế...... Chỉ hy vọng...... Chuyện đó đừng xảy ra....."
"Nếu xảy ra cũng không có gì, đến bước đường cùng ít nhất chúng ta vẫn có đôi trên đường xuống suối vàng.... Có điều, anh tin là không, vận may của anh chắc không hết nhanh như vậy chứ!"
"......"
Hai người vẫn thầm thì với nhau đến tận khi một báo cáo khiến cho Phi Luân phải giật mình ngồi dậy.
" Thuyền trưởng, tiểu đội Ảo Ảnh, Thiên Sứ 015 báo cáo, ở tọa độ 220.451, phát hiện một cổng siêu không gian chưa có trên bản đồ, có lẽ đó chính là cái cổng siêu không gian JP3, hiện nay khu vực phụ cận, tạm thời chưa tìm được dầu hiện gì của quân Đế Quốc!"
Danh sách chương