Đây là tiến sĩ Cole-El Emerson?" Thụy Sâm tò mò nhìn người đàn ông trước mặt, có điều, nhìn kiểu gì anh cũng không thể nhận ra người trước mặt có gì đặc biệt để theo lời tiến sĩ Li Puman tán dương về những thành tựu phi thường lý luận du hàng xuyên không gian gấp khúc.
Trước mặt Thụy Sâm là một người đàn ông khoảng bốn lăm tuổi, sắc mặt tái nhợt, người hơi run run, nét mặt hoảng sợ và bất an, điều này cũng bình thường, nếu một người khi đang khoái trá chấm dứt chuỗi ngày vất vả quay về nhà nghỉ ngơi, đột nhiên chiếc xe của nhóm bảo vệ đi ngay trước mắt nổ tung thành một quả cầu của, còn bản thân thì giống như nhân vật trong một bộ phim hành động kinh điển, bị chộp lấy đè xuống ghế, lôi ra vứt lên đường, rồi bị những nhân viên bảo vệ của Cục An toàn súng lăm lăm trong tay lôi đi xềnh xệch, chưa hết, sau đó lại lọt vào vòng vây của một nhóm người có vũ trang khác, cuối cùng bị bắt cóc, bịt kín đầu, lôi xuống cống thoát nước, lặn lội nửa ngày mới về đến đây, nếu bây giờ nét mặt ông ta hý hửng như đi hỏi vợ mới là lạ.
" Đúng vậy, chính ông ta, chúng tôi đã kiểm tra ADN, tuyệt đối không sai." Rich Solidi gật đầu.
" Bị sao vậy? Bị thương? Có vẻ nghiêm trọng đấy." Thụy Sâm bây giờ mới chú ý vùng ngực bên trái của tiến sĩ quấn một mớ băng dày, xem ra vị trí vết thương gần vùng tim, có lẽ do quá vội nên chỗ băng quấn có vẻ toán loạn, hơn nữa trên mặt, trên quần áo, đều đầy những vết máu màu đen đã khô.
" Ấy vụ tai nạn được tính toán kỹ chỉ gây vài vết thương nhẹ mà thôi, vết thương nghiêm trọng nhất không phải là công lao của bọn này." Rich Solidi nhìn thoáng qua vùng băng vải, ánh mắt thoáng vẻ đồng tình.
" Có thể đưa ông ta còn sống trở về nơi này thật không dễ dàng. Lũ Đế Quốc chết tiệt đó cũng thật rắn tay, đám hộ vệ của tiến sĩ có lẽ đã nhận được lệnh tuyệt đối không để ông ta rơi vào tay chúng ta, cho nên đến khi thấy không thể ngăn cản, ở giây phút cuối cùng, tên bảo vệ tiếp cận chĩa súng vào ngực người vừa nãy còn là đối tượng bảo vệ siết cò."
" Cái gì? Lính bảo vệ của Đế Quốc bắn......" Thụy Sâm nói.
" Đúng vậy, lần hành động này, những gì chúng ta mang đến cho tiến sĩ xem ra còn xa mới so được với sự ‘kinh ngạc’ của Đế Quốc dành cho ông ta, cũng may là tiến sĩ chưa đến nỗi cứng đờ ra. Ở giây phút cuối cùng né đi một chút, tránh bị bắn trúng tim” Rich Solidi bây giờ nhớ lại giây phút đó vẫn còn cảm thấy toát mồ hôi, "Lúc đó quá nguy hiểm, một phát súng chút nữa là khiến cho bao công lao chuẩn bị hành động cùng toàn bộ cố gắng đổ xuống sông xuống biển. Lúc ấy trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ là mình thua rồi, súng trong tay bắn liên tục vào tên lính Đế Quốc, đến khi đến gần mới phát hiện nữ thần vận mệnh vẫn mỉm cười với Đồng Minh chúng ta."
" Đúng là quá tàn khốc a!" Thụy Sâm lắc đầu, có điều với loại nhân vật mang trong mình một bí mật kiểu như ngài tiến sĩ, anh cũng có thể lý giải thái độ của Đế Quốc. Chỉ có điều nhìn ngài tiến sĩ gằm mặt không rên một tiếng để nhân viên y tế của Đồng Minh một lần nữa xử lý vết thương trên người, anh có thể đoán được từ nay về sau có lẽ vị tiến sĩ này sẽ phải định nghĩa lại khái niệm người của mình một lần nữa. Ngẫm lại thật đúng là đáng mỉa mai, nhờ có phát súng của Đế Quốc bọn họ có lẽ sẽ bớt đi rất nhiều chuyện phiền toái.
" Có điều, xảy ra chuyện lớn như thế, Đế Quốc chắc chắn sẽ tăng cường việc kiểm tra toàn bộ thiên hà New London và phong tỏa lối ra," Sonia bình tĩnh nói," Nếu muốn đi lúc này, chỉ e không dễ dàng như thế."
" Đúng vậy, không đến nửa giờ sau khi chúng ta thành công, Đế Quốc đã phát lệnh báo động, toàn diện phong tỏa hành tinh và thiên hà New London, tất cả các tàu muốn đi ra khỏi thiên hà đều phải qua máy quét sinh vật."
" Xem ra không tìm ra tiến sĩ Emerson, bọn chúng tuyệt đối sẽ không để yên," Thụy Sâm nhíu mày," Ngài Rich Solidi, ngài đã có kế hoạch gì chưa? Trong tình trạng này, chúng ta không có cách nào rời khỏi đây."
" Ngài nói đúng, thượng tá, trong trạng thái khẩn cấp này đúng là không có khả năng đưa mọi người rời đi, điều đó hiện nay quá nguy hiểm, nếu bị phát hiện, cái giá phải trả sẽ là rất đắt." Rich Solidi thừa nhận, hắn nói," Chúng ta chờ!"
" Chờ? Lại chờ?" Thụy Sâm cảm thấy đầu hơi đau, hiện tại anh rất sợ nghe thấy cái từ đó.
" Không mất bao lâu đâu, tôi dám cam đoan như thế! Hai bạn xin yên tâm, rất nhanh sẽ có tin tức tốt."
Khi nói những lời này, ông quay đầu nhìn ra chỗ khác giấu đi sự bi ai và đau xót trong ánh mắt...
------------------------------------------------------
Thiên hà New London, Cổng siêu không gian JP1.
Một hàng dài những con tàu xếp nối đuôi nhau chờ đến lượt thông qua cổng siêu không gian, những thủ tục hành chính rườm ra và quá trình kiểm tra chậm chạp khiến họ tương đối bất mãn. Nhưng cũng đành chịu! Muốn gây rối? Có ý kiến? Xin hoan nghênh, nhưng trước đó hãy làm ơn ghé mắt nhìn cái hạm đội chủ lực của Đế Quốc đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu ở bên cổng siêu không gian, nhìn những chiếc chiến đấu cơ tiêm kích và cường kích hạng nặng két thành biên đội thỉnh thoảng lại lướt qua mạn tàu, nhìn nét mặt nghiêm khắc của những binh lính Đế Quốc lên kiểm tra, nhìn các vị tai to mặt lớn, có cả quan chức chính phủ, nghị sĩ, chủ tịch các hành tinh thường ngày vẫn cao cao tại thượng bây giờ cũng ngoan ngoãn xếp hàng chờ kiểm tra, sao đó nếu có ai dám lên tiếng, lập tức Cục An toàn sẽ bắt người đó nuốt bằnh hết ý kiến xuống bụng, thiên hà New London từ khi thoát ly khỏi địa cầu trở thành hành tinh độc lập đến nay chưa từng phát sinh tình huống như thế này, ai cũng có thể nhận ra tình thế tựa hồ rất nghiêm trọng.
Chỉ có một số rất ít người là hiểu đã xảy ra chuyện gì, những người khác chỉ có thể đoán xem Đế Quốc tập trung nhiều nhân lực vật lực như thế là để tìm ai hoặc cái gì, khả năng lớn là tìm người bởi vì ngay cả thiết bị đắt giá như máy quét sinh vật cũng được dùng đến, lúc chờ đợi đại đa số người đều bàn luận rôm rả xem ai là người đáng giá đến thế......
Một tàu hàng khổng lồ cuối cùng đã được phép đi, mọi người trên tàu đều thở phào nhẹ nhõm, Đế Quốc kiểm tra quá cẩn thận, ngoài máy quét sinh vật còn phái rất nhiều người mang thiết bị kiểm tra cùng binh lính lên tàu, tựa hồ chỉ còn thiếu mỗi nước chưa lật từng tấm kim loại lên xem thôi, thậm chí thiếu chút nữa ngay cả các thuyền viên cũng đều hoài nghi không biết trên tàu của họ có thực sự không tồn tại thứ mà Đế Quốc muốn tìm hay không, cũng may, rốt cục đã xong, kiểm tra lâu như thế chả trách đội ngũ tàu chờ đợi xếp hàng dài đến vậy.
Chiếc tàu hàng thong thả khởi động động cơ ion, từ từ bay về hướng cổng siêu không gian JP1, ở phía sau, một tàu khác đang chuẩn bị bắt đầu trình tự kiểm tra, đó là một con tàu chở hàng nhỏ.
" Đã đến phiên chúng ta." Trên con tàu chở hàng nhỏ mang tên Dương Tử, một thuyền viên nhìn quan sát chiếc tuần dương hạm cùng các tàu đột kích và chiến đấu cơ Đế Quốc đang tới gần trên màn hình, thì thào nói.
“Thả lỏng chút đi!” Thuyền trưởng của tàu, Anskin vừa nói một câu theo bản năng, nhưng ngay lập tức ông ta ngừng lại, cái hiện tại bọn họ cần không phải là bộ dạng đó sao? Bọn họ không phải là muốn để cho Đế Quốc phát hiện sự dị thường trên tàu sao?
Tuy rằng trước đó đã nói rất rõ, nhiệm vụ lần này cơ bản là một hành động tự sát, trừ phi kỳ tích xuất hiện, bọn họ không có khả năng sống sót, bọn họ đều là những người tình nguyện tham gia, nhưng cho dù là mang tâm trạng báo thù hoặc sẵn sàng hiến thân vì sự nghiệp của Đồng Minh, cho dù đều giác ngộ sự cần thiết của hành động, nhưng khi nhìn tử thần đang tới, bọn họ cũng không tránh được sự xúc động. Nhưng! Không ai lùi bước, hơn nữa lúc này cho dù có muốn rời khỏi cũng đã không kịp.
Chiếc tuần dương hạm vào gần, đối với chiếc tàu vận chuyển nhỏ mà nói, tuần dương hạm giống như một con quái vật khổng lồ, thậm chí những người trên thuyền qua cửa sổ mạn tàu còn có thể nhìn thấy những tháp pháo đại bác notron trên tuần dương hạm đã nạp đầy năng lượng hướng thẳng vào họ, hoàn toàn không vì họ chỉ là một tàu vận chuyển nhỏ mà mất cảnh giác.
" Tàu Dương Tử, đây là tuần dương hạm Von’s Klau của Đế Quốc, hạ màn chắn năng lượng xuống, chuẩn bị kiểm tra sinh vật."
" Tàu Dương Tử nghe rõ."
Việc quét sinh vật rất nhanh đã hoàn thành, sĩ quan phụ trách của Đế Quốc nhíu mày vẻ hồ nghi nhìn đi nhìn lại kết quả, tựa hồ có chút không hài lòng.
"Sao thế? Wisky, phát hiện cái gì sao?" Thuyền trưởng chú ý tới cử chỉ lạ của viên sĩ quan liền lên tiếng.
" Thuyền trưởng, thật ra thì không có, tàu Dương Tử khai báo số người khớp với kết quả của chúng ta. Có điều, Thuyền trưởng, người xem," Anh ta đem kết quả biểu hiện trên màn hình," Khoang động cơ của tàu không rõ ràng, tựa hồ bị gây nhiễu," Anh ta nói tiếp suy nghĩ," Tôi hoài nghi, kết quả không chuẩn."
"Hỏi bọn họ chuyện gì xảy ra?"
Thông tin quan rất nhanh được tàu Dương Tử trả lời "Thuyền trưởng, tàu Dương Tử báo cáo, có thể là bởi vì lò phản ứng của bọn họ bị rò ri nên gây nhiễu."
" Sao lại kéo đến thế?" Viên thuyền trưởng không mấy tin tưởng vào đáp án, ông ta vẫn cảm thấy có chút không đúng, có điều không ra vấn đề ở đâu, trầm ngâm một chút, bỗng nhiên ông ta sáng mắt lên, đã phát hiện ra chỗ không đúng, không phải là số người trên tàu mà là biểu hiện của bọn họ, tựa hồ có chút cứng ngắc, có chút không bình thường, có cảm giác....
" Liên lạc với thượng úy Khâu của tàu đột kích." Có vấn đề, viên thuyền trưởng đứng bật lên.
Danh sách chương