“Báo cáo thượng tá Nepali Gore, chiến đấu cơ của ngài đã được chuẩn bị xong.” Tổ trưởng tổ hậu cần mặt đất thông báo trên kênh liên lạc.



“Tốt, chuẩn bị phi đạo cho máy bay, ta lập tức xuống tới.” Thụy Sâm ậm ừ trả lời, trong miệng của hắn vẫn còn đang nhồi nhét đầy thức ăn, nên giọng nói có chút khó nghe làm cho tổ trưởng tổ hậu cần có chút khó nghe.



“Nghe rõ, thưa thượng tá.”



Sau khi nghe thông báo, Thụy Sâm lưu luyến nhìn qua bàn ăn, hắn mới vừa chỉ thanh toán được phân nửa thức ăn, nên có chút tiếc nuối mà quay đi. Thụy Sâm vẫn còn kịp chộp lấy hai trái táo rồi quay lại hướng hangar mà chạy đi.



“Người khác thì không đói, còn ngươi sao lại tham ăn như vậy. Hễ có một chút thời gian rảnh là lại chạy đến phòng ăn.” Khi tiến vào trong hangar máy bay bay thì Thụy Sâm nghe thấy một câu nói mang vẻ châm biếm



.




“Chuyện đương nhiên, ngươi không giống như ta, vừa phải trải qua một trận chiến kịch liệt, nên không cảm thấy đói bụng. Nếu không bổ sung đầy đủ năng lượng thì làm sao mà ta có sức cho trận đại chiến tiếp theo chứ?” Thụy Sâm không để ý tới người vừa nói, đem một cái quả táo hướng người con gái xinh đẹp mà ném tới,“Tiếp đi, Sonia.”



Cô gái nhanh tay chụp lấy quả táo rồi rồi nở một nụ cười rất tươi,“Nhưng em có thể đợi anh lúc anh rảnh rỗi được hay không?”



“Chắc chắn là được.” Thụy Sâm trả lời một vui vẻ, đối anh bây giờ trận chiến trước mắt là rất quan trọng.



“Tốt lắm, mọi người, chuẩn bị đi.” Hắn trừng mắt nhìn,“Thừa dịp đợt tấn công thứ nhất bị chặn lại, chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt được căn cứ Omega. Nếu không, khi viện quân của Đế Quốc đến nơi thì đến cháo cũng không có để mà húp đâu,” Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp một câu.“Ta muốn nhắc nhở các ngươi, lần này nói không chừng chính là cơ hội cuối cùng đó .”



Hàng loạt chiến đấu cơ đã chuẩn bị sẵn sàng tại phi đạo chờ lệnh cất cánh. Trong lúc Thụy Sâm chuẩn bị sẵn sàng chờ lệnh thì màn hình điều khiển máy bay lóe lên, kết nối trực tiếp phòng chỉ huy của Thái không mẫu hạm Đại Thiên Sứ. Đầu liên liên lạc bên kia chính là Diêu Phi Luân.



“Thụy Sâm, chiến đấu cơ của địch quân đã đột phá được vòng phòng ngự thứ nhất của quân ta rồi. Tổng số khoảng chừng ba trăm hai mươi chiến đấu cơ, cái này là chưa tính đến số lượng chiến đấu cơ của địch còn đang ở phía sau. Có thể còn nhiều chiến đấu cơ ở phía sau đang tiếp tục đột phá, số lượng chiến đấu cơ của ta không đủ để chặn lại. Anh chuẩn bị nhanh lên.”



“Anh sẽ đi ngay.” Thụy Sâm gật đầu, lại hỏi.“Hạm đội chi viện của Đế Quốc từ Corkland đang ở đâu?”



“ Đang trên đường đến đây, với khoảng hai trăm chiến đấu cơ. Địch quân đang cố gắng tấn công từ hai phía. Tuy nhiên, chúng ta không cần phải lo lắng hạm đội từ Corkland, tướng quân Martin yêu cầu chúng ta tập trung công kích căn cứ Omega, không cần phải chú ý đến hạm đội từ Corkland. Chúng ta cần tập trung lực lượng để tiêu diệt chiến đấu cơ của địch đang đột phá phòng ngự ở vành đai thiên thạch”



“Rõ,” Thụy Sâm cười lạnh nói, hai mắt lóe lên một tia khát vọng,“Ta sẽ cho Đế Quốc cảm nhận được chúng ta là hạm đội mạnh nhất.”



Đợt chiến đấu cơ đột phá thứ nhất bị chặn lại . Phần lớn đều là cường kích cơ kiểu Đoản Kiếm, mới vừa rồi bị đế quốc quân làm cho mệt tới mức thở không ra hơi nhưng hiện tại Thụy Sâm cũng có cơ hội để phát tiết nỗi bực bội trong lòng.“Không cần khinh thường, Thụy Sâm,” Phi Luân nhắc nhở. “Tuy rằng các cường kích cơ Đoản Kiếm yêu hơn so với Tia Chớp nhưng nếu dồn bọn họ vào đường cùng thì coi chừng họ sẽ chống trả rất liệt đó. Hơn nữa, còn có một số chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ làm nhiệm vụ hộ tống. Cho nên anh phải cẩn thận một chút. Em muốn anh bình yên về với em.”



Trong lời nói của nàng có chút lo lắng đã khiến cho Thụy Sâm bình tâm trở lại. Trận chiến trước mắt là trận chiến lớn, ý chí chiến đấu cao sẽ phát huy hiệu quả tốt nhưng nó cũng là con dao hai lưỡi. Nếu ham chiến quá sẽ ảnh hưởng không tốt đến toàn bộ thế trận của Đồng Minh. Đối với một sĩ quan chỉ huy như Thụy Sâm là một điều đại kị, những phi công khác thì không cần chú ý đến phương diện này nhưng hắn thì cần phải bình tĩnh để quan sát thế trận để có thể chỉ huy binh sĩ.



Thụy Sâm hít vào một hơi thật sâu, gật đầu một cái,“Đã rõ!”




“Xuất phát đi, Tulip 01.” Cô gái vui mừng khi cảm giác được sự thay đổi của Thụy Sâm, chính thức ra lệnh xuất phát.



“Rõ, Đại Thiên Sứ.” Thụy Sâm nhanh chóng giơ tay lên chào một cách trang trọng, ngữ khí kiên nghị trả lời.



Diêu Phi Luân cũng làm động tác chào tương tự rồi chuyển hướng tầm mắt của mình về phía trước mẫu hạm. Ở bên hông mẫu hạm, hàng loạt chiến đấu cơ Tia Chớp, sau khi nhận lệnh xuất kích, lần lượt bay ra tiến về phía trước mẫu hạm......



Khắp nơi trong không gian đều đang xảy ra các trận không chiến kịch liệt.Truy kích rồi lại bị truy kích, tiêu diệt đối phương rồi lại bắn hạ. Xung quanh đều vương vãi dấu tích chiến đấu. Ánh sáng của đạn năng lượng, dấu vết đuôi khói màu trắng của tên lửa kết hợp với những ánh lửa từ các vụ nổ chiến đấu cơ đã tạo nên bức tranh nhiều màu sắc trong không gian, cho thấy được mức độ kịch liệt của trận đánh.



Nhóm chiến đấu cơ đánh chặn thứ hai của Đồng minh nhanh chóng xuất hiện và chiếm giữ các vị trí quan trọng bên ngoài vành đai thiên thạch. Khi nhóm chiến đấu cơ tiên phong bay ngang qua Thái không mẫu hạm Người Chiến Thắng thì nó vẫn còn đang cháy nổ. Đây là kỳ hạm, một Thái không mẫu hạm lớp Đột Kích, của hạm đội 4 do tướng quân Ngô Minh chỉ huy, trong lúc đang rút lui về hướng vành đai thiên thạch đã bị trúng một phát pháo thứ hai từ căn cứ Omega. Tuy nhiên, do khoảng cách xa hon so với phát pháo đầu tiên bắn trúng chiến liệt hạm cao tốc Tự Do, nên nó không bị nổ tan xác như chiến hạm Tự Do nhưng luồng sáng xanh của Lạc Nhật khiến nó bị tàn phá nghiêm trọng đến mức không thể cứu được nữa. Đồng Minh cũng không dám mạo hiểm phái chiến hạm đi cứu viện vì lo sợ trong lúc cứu viện sẽ nhận thêm một phát pháo nữa từ Lạc Nhật nên đành trơ mắt đứng nhìn Thái không mẫu hạm Người Chiến Thắng bị phá hủy. Tướng quân Ngô Minh, sau khi mẫu hạm bị bắn trúng được hai phút, đã ra lệnh sơ tán toàn bộ nhân viên của mẫu hạm. Tướng quân, cũng không vì kỳ hạm của hạm đội bị phá hủy mà quên nhiệm vụ, cũng nhanh chóng lên Thái không mẫu hạm Kẻ Càn Quét, lúc này đã được chuyển đổi thành kỳ hạm của hạm đội 4, để tiếp tục chỉ huy.



Lúc này, nhóm chiến đấu cơ của Đế Quốc vừa trải qua trận chiến đầu tiên với lực lương phòng ngự của Đồng Minh. Nhờ có các chiến đấu cơ hộ tống tốt nên đã may mắn phá được vòng phòng ngự thứ nhất của Đồng Minh. Tuy nhiên, do vị trí cùng phương hướng phòng ngự không đồng đều cho nên thế trận phòng ngự của Đồng Minh, dù được bố trí khá chắc chắn, đã xuất hiện những nhược điểm khiến cho các chiến đấu cơ Tia Chớp phải phân tán lực lượng để bổ sung. Các cường kích cơ Đoản Kiếm đã tận dụng tốt những sơ hở phòng ngự để tiến hành đột phá vòng phòng ngự tiến vào vành đai thiên thạch. Thụy Sâm rất thích kiểu đội hình tấn công tập trung của Đế Quốc khi cường kích cơ và chiến đấu cơ cùng tập trung với một số lượng lớn. Khi đó, các mục tiêu cần tiêu diệt được dễ dàng xác định. Không giống như bây giờ, tình huống rất hỗn loạn khó phân biệt được địch – ta.



Mệnh lệnh công kích tự do đã dược ban hành, chiến đấu cơ Đồng Minh triển khai thế trận từ nhiều phương hướng lao vào thế trận tấn công của Đế Quốc. Cùng lúc đó, các chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ đang làm nhiệm vụ hộ tống cũng lao về phía trước. Trong nháy mắt, hai nhóm chiến đấu cơ đã đối đầu với nhau. Khắp nơi đều tràn ngập chiến đấu cơ.......



Thụy Sâm nhanh chóng loại khỏi vòng chiến hai máy bay của Đế Quốc, một cường kích cơ Đoản Kiếm cùng một chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ. Chiếc Siêu Yêu Nữ làm nhiệm vụ hộ tống nổ tan xác ngạy tại chỗ còn chiếc Đoản Kiếm, do được chiếc Siêu Yêu Nữ che chắn, không bị nổ ngay nên viên phi công vân còn đủ thời gian để thoát ra. Chiếc khoang cứu sinh khi được phóng ra liền đụng phải chiếc Đoản kiếm kế bên nhưng chiếc Đoản kiếm đó may mắn không xảy ra việc gì, chỉ hơi loạng choạng một chút rồi nhanh chóng tiếp tục tiến về phía hạm đội Đồng Minh còn chiếc khoang cứu sinh thì bay về phía khác......



Chắc là do hai máy bay ở gần nhau nên khi khoang cứu sinh bắn ra sẽ phát sinh va chạm. Thụy Sâm miên man suy nghĩ một chút rồi chuyển sự chú ý của mình về hướng bốn giờ phía sau lưng mình. Những loạt đạn năng lượng từ chiếc Siêu yêu Nữ đang cố gắng ngăn cản Thụy sâm tiến hành công kích nhóm Đoản kiếm còn lại.



“Che chở cho ta.” Thụy Sâm dùng sức đẩy cần điều khiển chiến đấu cơ tránh khỏi công kích của chiếc Siêu Yêu Nữ.



“Rõ.” Chiếc chiến đấu cơ bên cạnh làm nhiệm vụ hỗ trợ nhanh chóng đuổi theo chiếc Siêu Yêu Nữ......



Cho dù Đồng Minh đã cho lệnh xuất phát hết toàn bộ chiến đấu cơ để tiến hành đánh chặn Đế Quốc những vẫn có một số nhóm Đoản Kiếm được bảo vệ tốt vẫn len lỏi tiến về phía hạm đội Đồng Minh trong vành đai thiên thạch, bỏ lại sau lưng các chiến đấu cơ của Đồng Minh.Hiện tại, hạm đội Đồng Minh chỉ còn có thể dựa vào hỏa lực phòng ngự của chiến hạm để tự bảo vệ mình.. Toàn chiến hạm Đồng Minh đồng loạt khai hỏa. Vành đai thiên thạch, vốn đang yên lăng, liền nổ ra một trận đại chiến.



Trong khi trận chiến tại vành đai thiên thạch đang diễn ra quyết liệt thì tại thiên hà Corkland vẫn đang phủ một mảng yên bình bất ngờ, mặc dù tại Corkland là nơi trú ngụ của các liên đội chiến đấu cơ Đế Quốc.




Những sĩ quan chỉ huy liên đội nhìn nhau đầy nghi hoặc, họ không biết cảm giác yên bình này có phải đang báo trước những bất trắc sẽ xảy ra hay không. Hiện tại, bọn họ đang tiến gần đến vị trí của hạm đội Đồng Minh. Quy mô của trận chiến có thể được nhận ra bằng mắt thường thông qua những ánh sáng của các chùm lửa đạn. Tuy nhiên, theo báo cáo của các máy bay Tỏa Nhãn, không phát hiện bất cứ một chiến đấu cơ nào của Đồng Minh được bố trí tại đây để đánh chặn bọn họ.



Chuyện này là điều bất thường, viên sĩ quan mang theo tâm trạng lo lắng bất thường khi khoảng cách càng được rút ngắn. Với khoảng cách gần như vậy, phản quân chắn chắc đã phát hiện ra bọn họ, nhưng tại sao lại không tiến hành đánh chặn? Nếu như nói phản quân đang bị căn cứ Omega kiềm chân nên không thể diều động chiến đấu cơ đánh chặn thì viên sĩ quan chỉ huy sẽ không thể tin được. Cho dù, số lượng chiến đấu cơ không đủ nhưng có thể điều động một liên đội để tiến hành đánh chặn là chuyện có thể chấp nhận được. Mặc dù, không thể tạo thành nguy hiểm nhưng ít nhất cũng có thể kiềm chân hạm đội được một khoảng thời gian nhất định.



Phản quân rốt cuộc đang làm cái quỷ gì? Tâm trạng của vị sĩ quan chỉ huy càng lo lắng sợ hãi, chuyện này không thể nào là chuyện tốt được. Với kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, hắn dám đặt cược chai rượu 220 năm mà hắn rất quý rằng phản quân nhất định có âm mưu gì đó.



Rốt cục, viên sĩ quan cũng thở phào nhẹ nhõm. Từ phía trước, ở khoảng giữa bên trái vành đai thiên thạch xuất hiện một điểm màu đỏ. Đó chính là nhóm chiến đấu cơ đánh chặn của phản quân đang ẩn mình chờ đợi tại đó.



“Chỉ huy, chỉ huy, ngài….. ngài nhìn xem loại chiến đấu cơ của quân địch kìa......” Nhân viên điều khiển của Tỏa nhãn đột nhiên lắp bắp.



“Cái gì?” Viên sĩ quan chỉ huy trợn tròn con mắt, hắn thiếu chút nữa là đã đập đầu vào màn hình..... Chuyện gì đã xảy ra? Làm sao bọn họ có thể chạy đến được đây? Tại sao lại không phát hiện ra được?

Từ giữa vành đai thiên thạch, các điểm đỏ xuất hiện ngày càng nhiều. Tuy nhiên, viên sĩ quan không có tâm trạng quan tâm nhiều đến việc đó. Hắn nhanh chóng thông báo đến toàn bộ hạm đội đang ở phía sau những thông tin đã nhận được.



“Cảnh báo xâm nhập, cảnh báo xâm nhập. Báo cáo phát hiện chiến đấu cơ của Liên Bang......” Hắn nhận ra đó là chiến đấu cơ thế hệ mới Hùng Miêu của Liên Bang. Hắn đã đánh nhau với loại chiến đấu cơ này rồi. Tuy nhiên, Hùng Miêu xuất hiện ở đây chứng tỏ có một ý nghĩa rất rõ ràng.



Liên bang tham chiến !



Bước ngoặt chiến dịch đã đến !


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện