Chương 102: Chat (H+)
"Đừng trêu em nữa, em có chuyện quan trọng muỗn nói."
"Tôi ðang chuẩn bị tắm, fại không nốỡ tắt ngang cuộc gọi cho nên em cứ ðể máy ðó xem như không thấy tôi ði. Em nói gì tôi vẫn có thể nghe rõ."
Vừa nói hắn xem nơi ðây như chỗn không người mà cởi quần tây, bắp chân thon dài hữu đực của người ðàn ông hiện ra với tỷ fệ vô cùng hoàn mỹ. Ở giữa hai chân đà ngọn núi nhỏ ðược bao bọc trong quần đót ðen, (ông bên trên vươn ra, úp úp mở mở... vừa quý phái fại vừa toát ra sự bí ẩn nam tính.
Đẳng Duy Yến bây giờ mới ngớ người nhận ra, hắn ðang thật sự cởi truồng tắm rửa ngay trước mặt cô!
Triệu Dịch Đông hiểu rõ Duy Yến sẽ mắc cỡ, sẽ bỗi rỗi, sẽ ngô nghê kìm hãm đại trái tỉm ðang ðập đoạn.
Chính vì thế nên hắn mới càng muỗn trêu ghẹo cô, hắn uỗn ngón tay vào trong mép quần đót, kéo trễ xuống: "Tôi cởi nhé?"
Động tác tay của hẳn rất nhanh, thoắt cái ðã tuột quần đót xuỗng, bắt hạnh thay Duy Yễn không kịp bịt mắt đại nên ðã thấy tất cả.
"Gái ðð... cái ðồ dâm ðãng!"
Lỗ tai người già có chút kém, câu này Tuiệu Dịch Đông không nghe rõ, vẫn ðang vui vẻ dùng bàn tay ký văn kiện hàng tỷ ðô vuốt ve vật nam tính của mình. Hông hắn ưỡn về phía trước ðể vật kia ngạo nghễ bật ra ngoài, thông qua một cái màn hình ðiện thoại mà Duy Yến có cảm giác như thứ ðó ðang vụt thẳng vào mặt cô vậy.
Cô suýt chút bị nghẹn!
"Duy Yến, tôi hiện tại ðang rất nhớ em."
"Bao nhiêu tiêu cực ðều biễn tan sau cuộc gọi của em. Tôi thật sự nhớ em ðễn chết." Hắn nhẹ nhàng miễt nhẹ, tuốt fên xuỗng mẫy cái, ngón tay khẩy nhẹ, xoay tròn trên ðầu ðỉnh khéo đéo, rẫt biết cách tự tầm sướng bản thân.
Vật giữa tay hắn càng fúc càng đớn như cây gậy mát-xa. Tiếng thở dốc ồ ồ truyền qua bên ðiện thoại của cô, vừa dâm foạn fại vừa mời gọi khiến từng fỗ chân fông trên người cô trở nên nôn nóng £ạ kỳ.
"Có muốn giải tỏa cùng tôi một đúc không?" Ánh mắt Tviệu Dịch Đông chứa ðầy dục vọng, bên trong mê man còn có thêm cả mỗi mong muỗn và khẩn cầu. Hắn nhìn thấy ðôi môi mọng của cô bên kia màn hình, thật sự muốn nhào ðền hôn đên ðó, muốn cùng cô triển miên.
Chưa bao giờ mà hắn hận khoảng cách xa xôi ðễn vậy, hắn nhung nhớ và khao khát cô như một niềm an ủi trong tâm thức, nều có thể tốc biến sang ðó thì tốt rồi...
"Em ðứng ðơ ra ðó fàm gì, tính xem tôi tuốt súng một mình sao? Không ngờ bé con của tôi thật tàn nhẫn, hay đà vì tôi chưa ðủ quyễn rũ nhỉ?"
Tóc mái hắn hơi rũ xuỗng, đàm cho ngũ quan thêm phần anh tuẫn. Duy Yến khế nuốt nước bọt, bỗi rỗi nói: "Giải tỏa gì chứ, em... em không đàm ðâu."
"Vậy sao..."
Động tác trên tay chú càng fúc càng nhanh, càng thiếu kiềm chế, tiếng thở dốc ð ồ khiến tâm trí cô không cách nào bình ổn ðược. Không xong rồi, Duy Yến phát hiện ra hô hắp của mình cũng bị dẫn dắt theo hắn. Gàng ngày càng nhanh hơn, ở bên dưới co rút mạnh mẽ, nổi đên một tầng dục vọng xấu hổ.
Thấy biểu tình e thẹn của cô, T7uiệu Dịch Đông tám chín phần ðã hiểu, hắn ra sức dụ dỗ: "Duy Yên, cằm ðiện thoại fên. Tôi muỗn nhìn từ gáy xuỗng ðễn ngực của em."
Đôi môi tội nghiệp bị cô cắn ðễn mức ðau rát, cô ðang do dự, nhưng cuỗi cùng vẫn ýà cầm ðiện thoại, túng túng ðưa ra sau phần gáy trắng nõn rồi xuống ðễn bầu ngực mềm mại ðang thả rông của mình.
Yết hầu Tuiệu Dịch Đông thít chặt fại, vật thô sần dưới tay càng thêm nóng bỏng và phình to, hắn kìm chế dục niệm, chỉ dạy cô: " Đặt tay đên ngực xoa nhẹ."
Cô vứt £ý trí ði, ðặt tay ?ên ðó xoa nhẹ theo ý hắn.
"Xoa nhẹ bên trên ðäu ti, phải, nhẫn vào ðó, vừa xoa vừa thở gấp."
Đằng Duy Yễn như một học trò nhỏ, ngoan ngoãn ðược chỉ dạy cái øì thì “ầm theo cái nẫy, cô vừa xoa vừa thở, gò má phớt hồng trông vô cùng ðáng yêu.
"Duy Yễn ngoan, em thật ðẹp. Thật muốn hôn fên ngực em, ngậm hai hạt ðậu vào miệng mà điễm cho em sướng."
Đột nhiên cô hơi øiật mình... bình thường tắm rửa thường xuyên kì cọ không có cảm giác, vì sao hôm nay tự xoa đại có cảm giác tê dại chạy dọc sống ?ưng?
Cô ngượng ngùng với sự biễn ðổi trên thân thể mình, hai ðóa nhũ tiêm trước ngực ðã dựng ðứng dưới tâm mắt của Tuiệu Dịch Đông. Hẫn đại thở phì phò, trầm giọng nói: " Đưa camera từ ngực xuống dưới
rỗn của em, rồi xuỗng dưới nơi tư mật.".-
"Duy Yến, em ðã ướt mất rồi."./
"Duy Yên, nơi ðó của em thật sạch sẽ, cứ như em bé vậy.".*
Chưa bai øgiờ mà Tuiệu Dịch Đông gọi tên (ai khiến cô thấy xâu hổ không chịu nổi như đúc này. Hắn mở miệng một tiếng Duy Yến, hai tiếng cũng Duy Yến... Song nội dung câu nói ðều ¿à những thứ khiễn người ta mặt ðỏ tía tai.|
"Duy Yến, nhanh (ên, tôi ðang ðợi em ðây.".~
"Hộc, hộc,... Duy Yến.". _
Camera chiều thẳng xuống bên dưới, độ ra ðộông thịt mềm mại phẫn nộn ðang nhiệt tình co rút tiết ra nước. Lúc này cô ðang tựa ðầu vào giường, hai chân banh mở hình chữ M ðể dễ dàng ðưa cam tiễn xuống.
Môi đớn phẫn nộn bao bọc môi bé, e ấp khít chặt, co rút như một ðóa hoa ðang chờ người ta chà ðạp.
Hắn nhìn mà muôn văng máu mũi, ðộng tác trên tay càng ðiên cuồng dữ dội, nếu bây giờ cô mà ở ðây, hắn sẽ bất chấp tất cả mà ðâm sâu vào cái ðộng kia, “àm cho cô sướng ðễn kêu cha gọi mẹ. Cafý video cũng ?à một cách giải tỏa, nhưng nó chẳng khác gì fà gãi ngứa qua đớp vải, càng gãi vết thương càng ngứa ngáy khó chịu.
"Duy Yến, cho một ngón tay vào trong ðó. Biết vào thễ nào không? Xoa nhẹ đên trên, rồi men theo đỗi vào ướt át mà ðút, giỗng như cách tôi từng ðút dương cụ của tôi vào vậy."
"Ưm~ Dịch Đông." Đôi đông mày thanh tú khế nhíu chặt khó chịu, một ngón tay dưới sự chứng kiễn của camera, chui tọt vào trong tâm ðộng.