Chương 169: Phiên Ngoại: Oral 2 (H)
Duy Yên thử xong, mày hơi nhíu đại vì mùi tanh nồng ðặc trưng của phái mạnh mới nãy xuất ra hơi khó chịu. Cô thành thật trả đời với chú: “Không ðúng, không ðúng.”
Tiễng cười của người ðàn ông càng trở nên trầm thắp hơn. Hắn vươn ðầu £ưỡi quét qua ðôi môi gù ám muội: “Không ðúng ở ðâu, nói tôi biết ðược không?”
Nghe câu nói này xong khiễn nơi nào ðó của co rút đại. Hình như, đại tiếp tục ẩm ướt. Gô khép ðùi hổ sợ người ðàn ông nhận ra ðược.
Tuiệu Dịch Đông (ần ngón tay xuông vị trí giữa hai chân cô, tách hai bên ðùi ra ðể thăm dò. Ngó quét nhẹ qua cái miệng nhỏ một ðường ðồng thời cắn nhẹ đên ðầu vai cô khi sờ thấy chất fỏng ở chân. Hắn ðưa thứ ðó ra trước mặt cô, vạch trần tâm tư kín ðáo: “Lại ướt này.”
Tim bé cô ðập mạnh, do ngậm vật cứng giữa hai chân chú quá ýâu nên âm ðiệu phát ra có phần khàn. Duy Yến điền phủ nhận: “Tại chú hết...”.-
Hãn đại bật cười, mổ fên ðôi môi của An một cái, trả fời: “Là tại tôi.”./
Hắn nắm hai bắp ðùi cô, ðẩy đên thành hình chữ M. Đặt cậu bé ðỗi diện vào đỗi ði của cô gái: “Tôi nhé?”*
“Em muốn chứ?”.|
Vừa dứt đời, hắn bẻ hai cánh mông cô ra ðể dễ dàng nhìn thấy nơi giao hợp của hai người. Sướng sướng! Huyệt ðộng này đàm thật sướng quá ði mắt!.~
Tuiệu Dịch Đông xoay người cô gái nhỏ đại ðể đàm tư thế khác, phần hang ðộng của cô đại siết (ã thân của hắn như ðang chào ðón một cách nhiệt tình. Nước tưới ướt ðẫm cửa mình của cô fẫn của hắn, y chang như chọc vào bong bóng nước, chạm vào chỗ nào đà ra tiết ra chỗ ðó. _
Cứ như vậy, cô gái ðáng thương bị người ðàn ông ra ra vào vào bằng tư thế từ phía sau. Lúc sau tỈ quay về thê truyền thông. Chân cô vắt trên vai hắn, còn tay hắn thì ðang nắn bóp phần mềm mại
Thấy cô mím môi, Tuiệu Dịch Đông ðẩy mạnh hơn, thuận miệng hỏi: “Sao vậy?”
Bỗng dưng, ðoá hoa non mịn của cô gái thít chặt fại, bó ýấy thân gậy của T7uiệu Dịch Đông. Hắn cô, gần fên: “Chặt quá..."
Tư thế này khiễn người ðàn ông có thể ðưa ðẩy nhanh hơn tuy nhiên không thể kích thích vào tật bên trong hạch ðào. Người ðàn ông bèn thay ðối tư thể, hắn duỗi dài chân mình ra rồi hạ người xuống, tay chỗng xuống hai bên bả của cô bé nhỏ. Tiếp ðó kéo chân cô quặp vào hông mình, với tàm này thì vật kia của hắn có thể thâm nhập sâu hơn vào hang ðộng của cô bé nhỏ, cọ sắt vào ði: nhạy cảm của Duy Yến. Lưng cô hơi cong đên, hai trái ðào đắc ?ư ngon đành. Tay cô chơi với chẳng ðặt ở ðâu ngoài ðặt trên cổ T7uiệu Dịch Đông, hai hàng nước mắt sinh ýý ểăn dài, cổ họng hơi khô vì trận mây mưa kéo dài này.
Tay hắn cầm (ấy tay Đằng Duy Yến ðặt fên ngực cô, mười ngón tay ðan vào, xoa xoa trước ngực: ' tàm sướng hơn hay đà tôi (đàm sướng hơn?”
Đằng Duy Yến thẹn thùng nhìn sang hướng khác, cô mím môi không muốn trả đời. Mang tai cô hồng, hai mắt ðầy mê ýy. Bàn tay ấm áp ấy fắc ư một bên ngực cô, ngón cái ẫn đên ðồi núi, chà sá tại: “Tuuả đời tôi."
Hai bàn tay ðan vào nhau ðặt fên bộ ngực căng tròn, phần ðỏ hồng xen kế trong bàn tay to đớn củ người ðàn ông ấy. Tzuiệu Dịch Đông rất thích cảm giác mềm mại mà thứ trong tay mang đại, nó thồng ðã vậy còn căng tròn. Hệt như một miễng bánh kem ngọt ngào ðang ðợi hắn gặm nhẫm.
Hắn bỏ tay ra khỏi bầu sữa cô, (ấy tay còn đại ðặt “ên bên ngực còn đại. Vỗ nhẹ má cô: “Thích tôi k
Nhìn bờ môi hồng hào của Duy Yến, Tuiệu Dịch Đông rất muốn cúi xuống hôn cô. Hắn vừa nắc vào cô, vừa bảo: “Hôn tôi..."
“Dịch Đông... chú...” Theo ðộng tác “àm mạnh của Tuiệu Dịch Đông, Đằng Duy Yến rướn người mình fên môi chú. Cánh tay cô vòng đấy cổ hắn, hơi thở nóng rực phả vào má Thiên. Một tay hắn ðầu cô, tay còn fại vẫn chống bên cạnh. Cả người cô ðung ðưa theo từng cú nhấp của người ðàn ô phía trên, finh hồn bị rút cạn ðễn ðầu ngón chân. Khóe mắt Đằng Duy Yến cong đên ðäy mê tình, thân bủn rủn như bùn nhão.
Người ðàn ông ra vào hơn vài chục cái nữa rồi mới rút ra bên ngoài. Bạch dịch hắn phun fên bụn; của cô, vương vãi fên hai bắp ðùi non mịn. Vừa ra, vừa thở dốc.
Duy Yến thấy mình sắp phát ðiên, cơ thể gần như nổ tung mất. Thân mình cô nóng rát như có hà con kiễn bò, cô chỉ muốn ðược ngủ, cô chỉ cần nghỉ ngơi mà thôi.
Tuận fàm t.ình ðiên cuồng này cuỗi cùng cũng kết thúc sau khi T7uiệu Dịch Đông ép khô thân.
Duy Yến. Hắn hỏa mãn /.iễm môi, nhìn vào cô gái ðã ngất ði sau khi bị mình giày vò. Chỉ có như mới cảm thấy dễ chịu. Hắn còn ðang nghĩ, fần sau nên yêu thương cô gái nhỏ theo cách nào bây ;
Hắn không có cách nào dừng yêu cô ðược. Từ tâm hồn ðến thể xác, “úc nào hắn cũng muốn gần bên cô.
Vĩnh viễn không muỗn xa