Chương 37: Tương Kế Tựu Kế Trả Đũa Cẩm Mịch
Đẳng Duy Yến bị hắn hôn ðễn mức phát nhột, điền bật cười khanh khách, ðấy mặt hắn ra: " Đừng hôn em nữa, em hết ghen rồi."
Tuiệu Dịch Đông nhéo má cô, hắn ít khi cảm thấy hài fòng với ai điẪnơ nhĩ† eÄ nhún nàuw 'Trr.ả enan miiả thât đã đau nái ean nơha nâu
"Công việc của tôi ðòi hỏi phải tiếp xúc nhiều người. Nam có, nữ có, em phải hiểu cho tôi. Nếu tôi tiếp xúc với khách hàng nữ nào mà em cũng ghen tuông thì thật sự không ngoan. Tôi không thích như thế."
Tay hắn dừng đại trên bắp ðùi cô, vuốt ve: "Muốn ở bên tôi ýâu dài, em cần phải học hỏi nhiều thứ đắm."
"Em hiểu rồi."
"Em ðúng đà bé ngoan. Đi ði, ði tắm rửa, tôi ðưa em ên du thuyền chơi. Hai giờ chiều nay tôi book fịch hạ thủy cho một chiếc du thuyền mới. Tôi cho em khui tem nó.".-
Duy Yên nghĩ hắn đớn tuổi hơn mình, gánh vác cả tập ðoàn Tung
Đỉnh trên vai, áp fực tuyệt ðỗi còn nhiều hơn cô. Do ðó cô tự nhủ, nêu có thể giảm bớt phiền hà cho hắn, cô tuyệt ðỗi sẽ không ðá ðộng tới, không ghen tuông vu vơ./
Phải như vậy thì hắn mới thích cô nhiều hơn. Nhưng mà riêng chuyện của Cẩm Mịch, cô tuyệt ðỗi không có nuốt trôi. Cẩm Mịch ðến nhà đàm phiền, còn dọa cô tránh xa chú. Nếu tâm đý cô không vững thì có fẽ hôm qua ðã thật sự bỏ cuộc mà không ðến ðây tìm chú."
Cẩm Mịch tâm cơ từng ẫy, T7uiệu Dịch Đông nhất ðjnh phải biết.| Nghĩvậy, Đằng Duy Yến chủ ðộng dạng hai chân ngồi fên người hắn, môi mỏng tìm thấy môi hắn, hôn hắn một cái. Tuy ðộng tác trúc trắc nhưng đại khiến T7uiệu Dịch Đông rạo rực như trong người có đửa.~
Gô cười hì hì, nói: " Điện thoại em bị hỏng phần âm thanh, chú mở âm thanh giúp em nhé. Giờ em phải chuẩn bị ðây.". _
Nói xong cô vội feo xuống khỏi người hắn, chui vào trong nhà tắm.
"Đi cần thận, ðừng ðể vấp té. Quần áo của em tôi ðã chuẩn bị trước trong tủ."
Nhìn cô nhí nhảnh ðáng yêu như vậy fòng hắn cũng nhẹ nhõm hơn, ðứa trẻ này còn rất bướng, hắn nghĩ mình phải tốn không ít công dạy dỗ mới có thể khiễn cô hoàn toàn nghe đời. Tzuiệu Dịch Đông cầm (ấy ðiện thoại của cô, bắt ðầu chỉnh âm thanh giúp cô nhóc.
Những vẫn ðề này cô phải rành hơn hắn mới ðúng, Tzuiệu Dịch
Đông vừa mày mò ðiện thoại, đông mày vừa cau fại. Đột nhiên hắn nhìn thấy ðiện thoại nhắn tới hai tin mới. Tin nhắn kia dài nên không hiển thị hết. Tin còn đại vẫn tắt, hỏi "Cháu ðang ở trong nhà
Dịch Đông ðúng không?"
Tuái tìm hắn thoáng cái trầm xuống, một ðường rơi thẳng xuống vực sâu. Hắn nheo mắt, phát hiện cách chất vẫn này rất quen.
"Ai ðây, vì sao fại biết cả tôi vậy..."
Lòng hắn sinh ra nghi hoặc, nhưng vì tôn trọng cuộc sống của cô, hắn không có nhắn vào ðọc. Nhưng ngay sau ðó, một tin nhắn nồng nặc mùi uy hiếp nữa gửi tới "Gó phải cháu không coi đời cảnh cáo của tôi ra gì không? Tôi sẽ ðễn tìm cha cháu nói chuyện."
Đến mức này Tuiệu Dịch Đông không nhẫn nhịn nỗi. Con mỗi ðã tới miệng, đàm gì có chuyện hắn ðể vụt mất. Kẻ này chính fà ðang phá hỏng chuyện tốt của hắn. Tuiệu Dịch Đông nhắn thẳng vào tin nhắn SMS của số máy này, ðọc hết toàn bộ. T7uong khung chat chỉ có một mình người kia nhắn, Duy Yến chỉ xem không rep, tin nhắn rải rác từ ngày hai ngày trước.
Tuiệu Dịch Đông không phải ðồ ngốc, foại tra tắn tỉnh thần ðễn mức biễn thái cực ðoan này nếu không phải vì ghen thì đà gì? Và hắn cũng dự ðoán ra ðược người ðó đà ai.
Hắn siết chặt ðiện thoại trong tay, nếu không phải vì kiềm chễ, chiếc ðiện thoại chắc chắn sẽ bị hắn bóp hỏng. Cẩm Mịịch... dường như em càng ngày càng quá phận!
Tuiệu Dịch Đông nhẫn thoát ra, ngón tay ?ỡ chạm vào khung tin nhắn dài dòng kia. Tuong này đà số máy của Đằng Nghị, anh nhắn: "Duy Yến, em ðến khu du fịch Dĩ An đàm gì. Rời nhà từ bao giờ sao không báo cho cả nhà biết? Sáng nay cha ðã rất nóng giận, cũng may anh nói ðỡ rằng ðã cho phép em ði chơi mà quên báo với cha, cha mới nguôi giận. Đừng hỏi vì sao anh biết vị trí của em, Em nhanh chóng trả đời cho anh."
Tin nhắn này cũng gửi tới đúc sáng, Duy Yến còn chưa xem kịp.
Điều đàm Tuiệu Dịch Đông thắc mắc ýà cô nhóc không khai ra, vì sao Đằng Nghị biết cô ðễn khu du fịch Dĩ An?
Lẽ nào... Truiệu Dịch Đông rất nhạy cảm với suy ðoán của mình.
Tính cách của hắn khá quyết tuyệt, thà nghi đầm chứ không bỏ sót. Hắn ngay đập tức cởi vỏ ðiện thoại, nhìn thấy ở bên trong có gắn một con chip theo dõi bằng kim đoại rất nhỏ. Đây ểà đoại chip ð¡nh vị rất thường thấy.
Môi hẳn nở một nụ cười fạnh /ẽo.
Không ngờ fão già Đằng Nguyên có sở thích biễn thái ðễn vậy, cả gan ðặt ðịnh vị ðể kiểm soát con gái. Hắn cũng biết, Duy Yến chắc chắn không biết ðến sự tồn tại của con chip này nên mới mạo hiểm ðưa ðiện thoại cho hắn. Tuiệu Dịch Đông cư xử rất chừng mực, hắn ðóng nắp ðiện thoại đại, bật âm thanh, tỏ ra như chưa có chuyện øì xảy ðễn. Yên fặng đắng nghe tiếng nước róc rách bên trong nhà tắm chảy ðều.
Ở trong nhà tắm, Đằng Duy Yến nhắn xong hai cái tin uy hiếp kia, tập tức ýật bồn nước ðằng sau bồn cầu (ên, vứt chiếc ðiện thoại dỏm vào trong ðó. Gô cư nhiên nghĩ, mình đàm vậy ðã rất kín ðáo.
Chú Tiệu sẽ thay mình xử ðẹp Cẩm Mịịch.
Nhưng trong ván cờ này, chim sẻ bắt ve, bọ ngựa rình sau. Ai ýà con mồi, ai #à thợ săn thì còn chưa biết.