Chương 70: Tình Cờ Gặp Lại Nhau
Đằng Duy Yến vừa ði, Tuiệu Dịch Đông nghe thấy sau “ưng mình vang ýên mẫy tiếng gót giày ðễn gần, hắn xoay đại, nhìn thấy Cẩm Mịch không biết ðã ðứng ở sau ưng từ khi nào. Cũng không biết cô ta ðã nghe ðược những 8ì.
Cô ta chắc hẳn rất ðắc ý bởi vì ðược hắn ra mặt thay. Tuong trận hơn thua này, cô ta có ðược danh dự và tất cả, chỉ có Duy Yến của hắn đà ểủi thủi ðội mưa ra về, tội nghiệp như một kẻ thất bại. Vụ kiện cứ thế biễn thành trò cười. Mà không ai khác ngoài hắn ðã tiếp tay, cầm con dao sắc nhọn ðó ðâm vào trái tim cô bé.
Bỗng nhiên hắn thẫy Cẩm Mịch thật chướng mắt, ðã ðễn /úc hắn không thể nhịn nữa rồi!
"Dịch Đông, em tưởng anh sẽ không ðễn."
"Cảm ơn anh."
Cầm Mịch dang tay, dùng ánh mắt tràn ngập mong chờ nhìn hắn. Cô ðang ðợi chờ một cái ôm.
Nhưng Tiệu Dịch Đông không thèm nhìn bằng nửa con mắt, dướt khoát ướt qua, ði thẳng một mạch ra xe. Nụ cười trên môi Cẩm Mịch phút chốc bị ðông cứng.
Hắn mang một thân (ửa giận ðóng chặt cửa xe, nói với Nguyên Diệu: "Số chứng cứ fiên quan ðễn ba mẹ của Cẩm Mịch, cậu photo một bản sao cho tôi. Không cần phoro tất cả, chỉ đấy phần số điệu quan trọng nhất. Gòn cái USB ðó tìm cách cất thật kỹ."
Nguyên Diệu hết hồn ngước nhìn hắn, ðầu anh /óe đên, gần như ðã biết hắn muốn fàm gì: "Chủ tịch, ngài ð¡nh..."
"Từ lâu bọn họ ðã vượt qua giao ước hai bên cùng có đợi rồi. Họ muỗn khỗng chế tôi." Lúc nói những lời này, hắn nhắm chặt hai mắt, hai ngón tay cái giao vào nhau giỗng như ðang ðưa ra một quyết ðịnh mạo hiểm.
Đột nhiên hắn mở mắt: "Vậy thì cứ thễ mà quyết ðjnh ði."
Buổi khởi kiện hôm ðó không thành, Đằng Duy Yến trở về nằng nặc ðòi rút ðơn kiện. Ái Tư Tinh giận ðiên ên, quyết ðjnh hỏi cho ra đẽ nhưng Đằng Duy Yến chỉ nói suy nghĩ đại rồi, muốn ôn thi, không muốn đàm đớn chuyện. Ái Tư Tinh chưng hửng, cảm giác này nếu không phải người trong cuộc sẽ không hiểu ðược. Cô vừa tức vừa thương bạn mình ngốc nghếch, thừa biết bạn mình bị Tiệu Dịch
Đông nói đời kích ðộng ðể rút ðơn nhưng cô không tài nào fay chuyển ðược.
Vì vậy sau khi rút ðơn kiện xong, Ái Tư Tinh từ mặt Duy Yến. Hai bên không còn nói chuyện với nhau.
Một ðiểm trùng hợp nữa đà khi ra khỏi ðồn cảnh sát, Đằng Duy Yến có nhìn thấy Du Tuí Minh. Lúc ðó vì trạng thái không ðược tốt nên cô cũng giả vờ không thấy rồi ướt qua. Hoàn toàn không nghĩ sâu vào chỉ tiết này. .-
Phụ huynh nhà mẫy ðứa trẻ kia thì vội vội vàng vàng mang quà cáp ðễn nhà xin đỗi ba mẹ Đẳng, xin lỗi Duy Yên, biết nhà họ quyễn ro cho nên cầu xin họ ðừng chấp nhặt con mình. Mọi chuyện cứ thế ðược giải quyết êm xuôi. Vụ bạo £ực học ðường bị dìm, cả vụ đàm ầm kiện tụng cũng bị ém xuống, không ai dám bàn tán ra vào dù chỉ nửa chữ. ./
Nhưng mà tin ðôn Đằng Duy Yến có qua fại với Tuiệu Dịch Đông đại ðược thổi ði xa, fan truyền ðễn cả trong giới kinh doanh. *
Bước sang tuần thi, Đằng Duy Yến bắt tay vào ôn đượt ðễ cuốỗi. Điều đàm cô thất vọng đà sau khi chấm ðiểm đại bài, cô phát hiện ðiểm mình tuột không phanh. Với một học sinh giỏi thì ðiểm sỗ này không khác gì ác mộng. Ngay cả môn toán mà cô kiêu hãnh nhất cũng chỉ ra ðiểm ở mức khá. .|
Tuong đòng cô thoáng qua chút buồn bã thất vọng, tuy nhiên cô không còn quá kích ðộng nữa. Mọi chuyện tới ðâu sẽ tự có an bài tới ðó. .~
Ngày thứ sáu - trước ngày thi một hôm. Tối nay Tuiệu Dịch Đông ði tiếp ðãi khách hàng, khi xe vừa tiễn vào cổng thì nhìn thẫy Đằng gia cùng nhau ði ăn tỗi. Chắc #à bữa ăn chúc mừng kỳ thi ngày mai... _-
Hắn cũng nhìn thẫy Duy Yên nơi ðó. Cô mặc ðầm trắng, thanh thoát và sạch sẽ như một thiên thần vậy.
Nỗi nhớ đại trào đên, khiến hắn gần như ngạt thở và tê điệt tại chỗ, hắn không dám tưởng tượng mình ðã kiểm chế ðễn mức kinh khủng thế nào ðể không fao xuống xe ôm đấy cô. Mà giờ này hắn fao xuỗng sẽ trông thấy ánh mắt sợ hãi cùng ghê tởm của Duy Yến.
Hắn không thể chịu ðược cảnh ðó.
Hơi thở hắn bị chặn ¿ai ở đồng ngực, hắn gắp gáp nói với Nguyên Diệu: "Nguyên Diệu, fái xe khỏi ðây ði."
"Sao ạ? Tống tổng và bí thư thành phố ðều ðang ðợi bên trong ðó, sao đại rời ði?" T7uiệu Dịch Đông ðang ðẩy mạnh quan hệ với các quan chức, hắn nhiều fần nhẫn mạnh với anh cuộc gặp gỡ này rất trọng ðại.
"Gáo bệnh ði. Tôi không muốn ở ðây."
Nguyên Diệu không hiểu £ý do, ðang ðjnh khuyên thì dư quang fiếc thẫy Đằng gia một nhà năm người ðứng kia, anh mới hiểu ðược £ý do rồi nổ máy ði, không nói thêm một đời nào nữa.
Trở về nhà, Triệu Dịch Đông fao vội vào phòng fàm việc, khóa trái cửa. Hắn khởi ðộng đại ðiện thoại, ðây đà máy dự bị của hắn, bình thường vẫn hay nhét sim phụ vào ðây, thời ðiểm ðầu mới quen biết Duy Yến, hắn dùng ðiện thoại này ðể điên fạc, nhắn tin cùng cô.