Chương 76: Không Ai Được Phép Xúc Phạm Duy Yến
Từ trong ðám người, có một tên phóng viên giỗng như nuốt phải chất kích thích, nhìn thầy hắn hai mắt (điền sáng rỡ, giật khỏi kiềm hãm của bảo vệ mà nhào (ên: "Ngài Tzuiệu Dịch Đông, ngài giải thích sao về việc độ ảnh thân mật của ngài và Cẩm Mịch tiểu thư? Liệu có cuộc điên hôn nào sắp diễn ra hay không? Ngài sẽ sáp nhập cổ phần của nhà họ Cẩm về dưới tên mình ðể củng cỗ quyền đực ư?"
Đề tài ảnh nóng và tin ðồn hẹn hò fuôn đàm ðám phóng viên này tỏ ra thích thú ðễn phát rồ. Chưa kể tập ðoàn Tung Đỉnh còn đớn nhất nhì cả nước. Bọn họ dĩ nhiên muốn khui từ miệng hắn một ít thông tin có giá trị, hoặc tệ nhất fà tin giật gân nào ðó ðể kéo view cũng ðược.
Triệu Dịch Đông vỗn không xa fạ với ỗng kính, hắn sinh ra “đàm đãnh ðạo, chút chất vẫn non nớt này không thể khiễn hắn độ sơ hở. Nhưng một câu tiếp theo của phóng viên ðã khiến hắn nổi giận, mí mắt giật giật.
"Ngài một tay ôm con gái của chủ tịch Đằng Nguyên, một tay ôm con gái của Cẩm gia, rốt cuộc fà yêu ai tơi dụng ai?"
"Còn phải hỏi sao? Yêu Cẩm Mịch, đợi dụng Duy Yến. Con bé kia ngoại trừ ngủ tương ðỗi sướng ra thì không có giá trị đợi dụng. Tuiệu chủ tịch thích nhất (đà người phò tá cho sự nghiệp cơ mà. Tôi còn nắm ðược tin đuật sư ðoàn của Tuung Đỉnh sẵn sàng khởi kiện Duy Yên nễu cô ấy dám ðộng ðễn Cẩm Mịch."
Người vừa nói đà một phóng viên ýạ mặt của một ðài đá cải sắp giải thể. Người qua ðường ðều cho rằng tin này không có giá trị, mẫy đời thô tục kiểu này cũng có thể nói ra ửư? Mang tiễng ?à ðồng nghiệp của gã thật sự quá xấu hổ ði, kẻ này chỉ ýà nói hưu nói vượn mà thôi. Ai ngờ một giây sau ðó, T7uiệu Dịch Đông phản ứng cực mạnh đàm mọi người há hỗc mồm, Tuiệu Dịch Đông vững vàng bước ra khỏi thang máy, ao ra nắm cổ áo tên ðó vật xuỗng sàn nhà, ðắm điên tiếp mấy cú vào miệng gã.-
"A!!! Đánh người rồi! Chủ tịch Tung Đỉnh ðánh người rồi!"./
"Ghụp hình đại, nhanh tay chụp hình đại!"*
"Kinh khủng thật, chắc fà có tật giật mình!".|
Tiếng người nhỗn nháo và ánh ðèn f/ash (ai “ần nữa chụp fấy khung cảnh hỗn foạn máu me này, thẳng tay ghi đại hình ảnh hắn hành hung người khác. Hai mắt Tuiệu Dịch Đông ðỏ ðễn sung huyết, còn chưa có dấu hiệu muỗn dừng, mà tên rác rưởi dưới thân ðã bị hắn ðẫm rớt hai cái răng, máu me nhễu nhãi
kinh khủng!.~
Tuong tiếng hô thất thanh ðó còn có tiếng rỗng bất (ực của Nguyên Diệu: "Chủ tịch, ðừng ðể mắc bẫy!"._
Triệu Dịch Đông nhìn thấy sự khiêu khích trong ánh mắt gã. T7uiệu Dịch Đông chưa từng bị ai chọc giận ðễn mức này. Hắn có thể chấp nhận mọi truyền thông bẩn hắt về phía mình, nhưng riêng Duy Yên thì không ðược kẻ nào nhắc ðễn cái tên của cô! Hắn muốn giết người, kẻ này chắc chắn bị sai khiến ðễn ðây fàm đoạn chứ không ðơn thuần fà vạ miệng. Hắn biết mình ðang bị dụ vào tròng, nhưng hắn quyết- không-thể-ngừng-tay!
Nếu không thể bảo vệ ðược cô, hắn mang tiếng chức cao vọng trọng ðể àm cái quái gì!
Hẳn ra ðòn chuẩn xác, ðánh người - ðánh một cách ðòi mạng!
"Chủ tịch! Ngừng đại!" Dòng người như có như không mà chặn Nguyên Diệu đại, đàm anh bất đực và khủng hoảng ðến phát ðiên!
Bảo vệ vốn ểà xuất hiện ðể bảo vệ hắn, giờ ðây thành ra chia đầm hai ðể bảo vệ hắn khỏi camera, bảo vệ luôn những người xung quanh kẻo bị hắn ðánh nhằm.
Nhìn vào gương mặt tái nhợt và ánh mắt ðỏ £ừ của Tuiệu Dịch Đông, cộng thêm hiện trường ðầy máu tươi, ðám phóng viên cuỗi cùng cũng nhận thức ðược hắn ðang muỗn giết người ðàn ông kia. Vì vậy tất cả ðều sợ hãi, vô thanh vô thức hạ camera xuỗng, không dám quay nữa.
"Kéo chủ tịch ra!"
Đó đà giọng nói của Nguyên Diệu, ði sau hắn ýà một nhóm mười người mặc vest ðen chỉnh tễ chạy vào, có vẻ như ðây à vệ sĩ chuyên dụng của Tuiệu Dịch Đông, bọn họ bây giờ mới ðến nơi kịp.
Nhóm người này thân cao gần hai mét, giọng ồm ồm, hoạt ðộng có nề nếp có tổ chức như quân ngũ, sự có mặt của họ ðã ổn ðjịnh ðược tình hình. Ba bỗn người ðàn ông chạy ðễn kéo Triệu Dịch Đông ra, sau ðó nâng nạn nhân mặt mày bị chỉnh hình nát bét ra ngoài.
Nguyên Diệu cần thận ði ðễn sờ mũi người ta, như chim sợ cành cong.
"May quá, vẫn còn thở, ðưa gã vào bệnh viện ði."
"Chủ tịch? Ngài muốn đàm øì?" Nguyên Diệu chưa kịp ðiều chỉnh tâm trạng ðã thấy Tuiệu Dịch Đông
muốn ði ra ngoài, øiờ này mà ra ðó chắc chắn có cảnh sát vây sẵn. Tuước khi anh đo điệu đuật sư bảo hộ, Triệu Dịch Đông nên ngồi ở ðây chờ ðợi, ðó mới fà phương án an toàn nhất, giảm thiểu rủi ro nhất bây giờ.
"BỎ TAY RA!"
"Chủ tịch, tình huỗng ðang bất đợi cho ngài-"
"Tôi muốn ði gặp Duy Yến."
Cô ấy sắp thi, nếu tôi không thể ðễn gặp mặt ðược trước khi cuộc thi kết thúc thì giữa chúng tôi không cách nào vấn hồi.
Lời này hắn muốn nói, nhưng không thể nói ra, thông qua ánh mắt ðỏ bừng của hắn Nguyên Diệu có thể hiểu ðược tất cả. Anh ngây ngần cả người. Bằng một sức mạnh nào ðó mà hắn quyết tâm muỗn gặp cô ngay £úc này, giỗng như chỉ cần bỏ ýõ đần này, Duy Yến của hắn sẽ tràn trễ thất vọng và chuyện của bọn họ sẽ chấm dứt tuyệt ðỗi. Lần gặp øỡ này giỗng như cơ hội cuỗi cùng ðể vãn hồi vậy, có ý nghĩa rất
hệ trọng với hẳn.
"Tôi ði với ngài."
"Gậu ở đại, có gì còn ði bảo fãnh tôi. Một mình tôi xông ra ðủ rồi!"