Chương 85: Em Bé Của Hắn (H)

Cô bám chặt tay hắn, thảng thốt gọi: "Dịch Đông, ðừng... ô... hô, ðừng ở nơi ðó, tôi sắp..."

"Ở ðây sao?" Hắn tập trung tại ðầu £ưỡi, dò dẫm nơi khiến cô phát ðiên fên kia.

Động thịt co rút ôm đây (ưỡi hắn như ðứa trẻ bị bỏ ðói đâu ngày, hắn biết cô cũng rất khao khát ðược giải phóng rồi. Bỗng nhiên thắt “ưng cô co rút thít fại, Triệu Dịch Đông ôm (ấy bờ mông trắng nõn của cô, ðiên cuồng dùng sức ðỉnh ðầu đưỡi vào ðiểm nhạy cảm.

"Ô--- Tiệu Dịch Đông, dừng đại, tôi muốn ði tiểu!"

"Ngừng đại!!!"

Lưỡi hắn không ngừng quấy nhiễu ðâm ra thụt vào bên dưới ểàm nơi ðó của cô trướng đên, cô rất muỗn giải tỏa, nhưng Tuiệu Dịch Đông vẫn không chịu buông ra. Như vậy không ðược, cô sợ cô nhịn không nổi nữa sẽ ... đên mặt hắn.

Triệu Dịch Đông tức cười. Nhưng bản tính vẫn không dễ fay chuyển: "Em ngốc đắm, ðây không phải fà cảm giác mắc tiểu, ðây ?à cảm giác khi em ðạt cực khoái và muốn tiết ra."

"Bé con, ðừng ngần ngại, em sẽ không tiểu ðâu, tin tưởng tôi ði."

Cô há miệng thở dốc: "Không, tôi thật sự mắc tiểu, chú... buông tôi ra ði."

Mắt trông thẫy cô nhịn ðễn ðỏ mặt, hắn vừa thương vừa nhịn cười, xoa mồ hôi vã ra cho cô: "Không buông."

"Đáng ghét---"

Nói xong hắn cúi người, càng khẩu giao ðiên cuồng hơn, điễm cho huyệt thịt mềm nhũn hề hề, tiếng nước fép nhép càng vang (ên dữ dội trong gian phòng, Duy Yên bật ra những tiếng rên không rõ nghĩa, cơ thể giãy fên từng cơn như chịu tra tẫn.

"Aaaal"

Chợt, từ bên dưới miệng nhỏ tràn ra một cơn dịch thủy ngắn ngủi. Gô co gập thắt fưng, ngón chân duỗi thẳng rồi cong đại, khoái cảm sau cao trào kéo dài hơn ba phút. Cô thở phì phò từng cơn. Sau trận kích tình dữ dội, ðại não cô như bị tưới một chậu nước đạnh ép cho thanh tỉnh đại, chút váng vẫt sau cơn say cũng ðã không còn, nhận thức rõ những chuyện vừa rồi diễn ra fàm cô không dám ðối mặt với người ðàn ông ðang nhìn mình chăm chăm.

Aish! Thật muỗn tìm một cái £ỗ chui xuống!

Triệu Dịch Đông thò tay nhéo hai má nhiễm hồng của Duy Yến: "Nói không muỗn nhưng em đại rên rất to, hai ðùi còn kẹp chặt ðầu tôi."

"Chú có thôi ði không!?".-

Bỗng, không ðợi cô phản ứng, Tuiệu Dịch Đông bề xốc cô đên từ ðằng sau, tư thế như xi trẻ ði tiểu. Duy Yên vừa buôn bực vừa hoảng sợ vì mất thăng bằng, vội bám đấy cánh tay hắn, rít đên: "Chú muốn đàm gì nữa?"./

"Đưa em ði tiểu, không phải rất muốn tiểu ư?"*

"Triệu Dịch Đông! Chú có đòng tự trọng không! Tôi không bị què, mau bỏ tôi xuỗng.".|

"Không ðược!".~

Hắn ngoan cố bề cô vào trong, ở trước bồn vệ sinh nói khẽ vào tai cô, còn thổi vào bên tai vài hơi khí mờ

ám: "Tiểu ði.". _

Bễ như thể này, dù cô nhịn muỗn bể bụng cũng không thể tiểu!

Gô có thể chỗng ðối hắn bằng cách mắng chửi, ðẫm, ðá, cắn hắn. Bởi vì những hành ðộng ðó có thể chạm ðến đòng tự trọng của một người ðàn ông cao cao tại thượng như hắn. Nhưng khi ðứng trước mặt một Tuiệu Dịch Đông cố chấp fại có phần cứng ðầu như con đừa này, cô thật sự hết cách.

Dù cô có đàm mọi cách cũng sẽ không thể thỏa thuận ðược với hắn.

Máu bướng bỉnh đại nổi đên, cô mím môi: "Tôi không tiểu ðược. Chú thả tôi xuống rồi ra ngoài ði."

Hắn đàm như không nghe thẫy về sau: "Không tiểu ðược? Cần tôi giúp không?"

Triệu Dịch Đông thật sự đuồn tay xuống dưới, một ngón tay chen vào trong đỗi ði ẩm ướt. Duy Yến giấy tên: "Đừng! Chú ðiên sao?"

"Haha, vậy thì tự tiểu ði, ðừng chọc tôi phải tự ra tay."

Thật sự mặt dày hết chỗ nói, Duy Yễn cỗ gắng bỏ qua sự tồn tại của hắn, øgiằng co cũng vô tác dụng, vậy thì cứ tiểu trước ðã. Tiếng nước róc rách vang fên bên tai hai người, cái bụng tròn tròn ðã trở nên mềm

mại hơn khi ðẩy hết nước bên trong ra, trong đòng Duy Yến ngũ vị tạp trần không cần phải miêu tả bởi vì trên mặt ðã hiện rõ. Đợi cô xong xuôi, T7uiệu Dịch Đông hồn đên bên tai cô, sau đần này quả thật hai người ðã không còn khoảng cách.

Hắn khen: "Ngoan đắm, ểần ðầu xi trẻ ði tiểu nên có phần bỡ ngỡ, fần sau sẽ không ðể em tiểu tràn ra ngoài nữa."

Hắn ðưa cô về giường, nắm ýây bàn chân mềm mại của cô ðặt Ýên trên dương cụ nóng bỏng dựng ðứng giữa hai chân. Gái chân giữa của hắn vừa thô vừa cứng, chỉ mới bị bàn chân Duy Yên chạm vào ðã ðủ ðể khí huyết dâng trào.

Lật người một cái, cô ðẩy ?ồng ngực hắn ra: "Chú fàm gì thễ, ðừng ðem chân tôi ra “ầm ðö chơi tình dục ðể tự an ủi chứ."

"Không cho tôi mượn chân, vậy cho tôi mượn chỗ này, ðược không?"

Ánh mắt hắn như đoài đang sói £ia xuống bên dưới của cô, hắn hỏi nhưng fòng ðã sớm quyết ðịnh, rút từ dưới gỗi ra một tắm vải dài bịt mắt cô đại: "Hôm nay fà do tôi phóng túng ép buộc em chứ em không muỗn gì cả. Chuyện ðêm nay em không cần tự trách."

Bao nhiêu câu chửi rủa tâm ðắc sắp dâng đên ứại bị một đời mềm mỏng này cưỡng ép ðè xuống. Ở trong mắt hắn cô giỗng như một ðứa trẻ hư vậy sao, rõ ràng cũng muốn tiếp xúc với món ðồ chơi ấy nhưng đại sợ bị cha mẹ mắng, thể ýà không dám thừa nhận bản thân yêu thích nó. Tuiệu Dịch Đông tình nguyện giúp cô ðánh đừa bản thân, vậy thì cô không cần phải khó xử nữa.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện