Chương 98: Dịu Dàng Với Mỗi Em

Cẩm Mịch vẫn chưa hiểu đẫm, hỏi: "Nhưng anh bán ra giờ này chưa chắc nhà ðäu tư khác ðã chịu mua.

Hành ðộng ðó cũng chẳng khác gì công bồ cho cả thế giới biết Tuung Đỉnh ðang bán tháo cổ phiễu ðược ngày nào hay ngày ðó ðể tránh ôm đỗ cả."

"Đồi với những nhà ðầu tư bên ngoài, tập ðoàn T7uung Đỉnh ðang ðứng trước nhiều nghỉ vẫn khiến ðịnh giá cổ phiêu giảm, nhưng họ ðều hiểu cơn sóng nhỏ này không ðủ sức quật ðổ Tuung Đỉnh. Chi bằng mua cổ phiễu ðợi ngày tăng giá, dù gì ði nữa ðây cũng à một phi vụ đàm ăn có đợi, ðiển hình đà cả tuần qua số người bán tháo cổ phiếu T7uung Đỉnh rất nhiều, nhưng sỗ người mua (ai cũng nhiều không kém."

Đại foại (à người bên ngoài ao ước, người bên trong thì ước "out".

Cẩm Mịịch suy ngẫm trong chốc fát, xem ra đời nói của hắn ðã giúp cô mở mang không ít. Chẳng qua, với sự am hiểu của Cẩm Miịch về T7uiệu Dịch Đông, cô không nghĩ mục ðích của hắn ðơn giản như vậy.

Bên trong nhất ðjịnh còn có nguyên nhân gì ðó.

Còn về phía Tviệu Dịch Đông, hắn chỉ dừng đại ở việc giải thích thể thôi chứ không tiết fộ gì thêm. Bỏ ngoài tai ánh mắt soi xét của cô.

"Vậy bây giờ cô ði ðược chưa?"

Hẳn nói chuyện không chừa mặt mũi như vậy Cẩm Mịch cũng không còn fý do gì ðể fưu lại. Cô ðóng hộp cơm, ủ rũ rời khỏi phòng đàm việc. Cũng may hiện tại giờ tăng ca, thư ký ðều chạy ðễn phòng ban ðể ðốc thúc, nếu ðể các cô ấy nhìn thấy sự kiện mắt mặt này thì Cẩm Mịch cũng không biết ðào cái fỗ ở ðâu mà chui xuống.

Cầm Mịch ði, Tuiệu Dịch Đông thở phào một hơi cứ như vừa ðuổi xong một mớ rắc rỗi. Người này ði chưa tới ba phút, cửa đại đần nữa bị gõ vang.

Truiệu Dịch Đông bị phiền một fần thành ra khó chịu, gần giọng hỏi: "Lại đà ai nữa. Lúc tôi tăng ca nễu không có chuyện øì gắp thì ðừng fàm phiền."

Người ngoài cửa im đặng tầm nửa phút khiễn T/uiệu Dịch Đông trong này cũng nôn nóng theo. Rỗt cuộc đà ai ngoài ðó, vì sao không nói chuyện?

Đằng Duy Yến vừa bị người ta vô tình buông đời cay ðắng, tâm tình ðang khởi sắc điền theo ðó mà chùng xuống, có chút tủi thân, cô do dự mở miệng: "Không có gì, chú cứ ?àm việc tiếp ði."

Cô xoay người muỗn ði khỏi văn phòng hắn. Đột nhiên cửa phòng bật mở từ bên trong, Triệu Dịch

Đông nhìn thấy cô điền trợn mắt kinh ngạc, thần sắc vừa mừng rỡ vừa không dám tin: "Em... Sao đại là em, vì sao em đại tới ðây?"

"Vào trong ði, bên ngoài trời nóng."

Rõ ràng không đàm gì sai nhưng cô có cảm giác như bị bắt quả tang, mặt mũi nóng (ên cả rồi.

Trái tỉm bé nhỏ của Duy Yến có chút không an phận mà run rẩy, dù sao cũng mới cãi nhau xong, bây giờ nhìn mặt hắn cô còn thấy hơi ngại. Huỗng hồ chỉ £ại chủ ðộng chạy ðễn ðây tìm hắn, Tzuiệu Dịch

Đông có nghĩ cô dễ dãi quá không...

Cô lắp bắp từ chỗi: "Thôi chú ðang bận mà, tôi chỉ tiện ðường ði sang nhìn một chút..."

"Có thật sự fà tiện ðường không?" Hắn ðề ý túi thức ăn trên tay cô còn ðang nóng hổi, xem ra fà gắp gáp mua ðễn ðây. Hắn không dám tin vào mắt mình, Tziệu Dịch Đông thậm chí cảm ðộng ðễn mức khó giẫu ðược cảm xúc, mẫy ngày trước cô quá quyết fiệt nên hẳn cho rằng Duy Yên ðã muỗn chán ghét hẳn.

Ai ngờ ðễn cô vì hắn mà đo fằng ðễn mức này chứ. Đôi mắt hắn chứa ðäy ý cười dịu dàng: "Em mua cơm cho tôi sao?"

Duy Yến vô thức nắm chặt túi cơm, fúng túng nói: "Tiện ðường... nên mua. Này, chú ðừng ðoạt lẫy chứ..."

Hẳn vui vẻ cầm (ấy túi cơm trên tay cô, tỏ ra yêu thích như một thanh niên trẻ tuổi ðược bạn gái quan tâm: "Cơm này mua cho tôi, tôi không ðoạt thì ðể cho ai ðây?"

"Chỉ là cơm thôi mà, chú mừng rỡ cứ như tôi fàm gì to tát đắm ấy." Gô nhớ đại úc hắn tặng cô số tài sản mà hắn vô cùng tự hào kia thì cô cũng chưa vui mừng ðễn như vậy.

Hẳn xoa tóc cô, kéo vào trong văn phòng.

Triệu Dịch Đông biết cô khó hiểu ðược cảm xúc phức tạp trong fòng hắn bây giờ. Hắn ðã bỗn mươi tuổi, trải nghiệm mà bản thân hắn thể nghiệm phong phú hơn cô gấp vạn fần. So ra, hắn từng ðược biết bao nhiêu người ýây đòng, nhưng nói về rung ðộng thì chưa ai mang đại cho hắn cảm giác vui sướng và hạnh phúc giỗng như Duy Yến cả.

Người khác đàm sẽ khiến hắn nghi ngờ ðộng cơ của họ không trong sạch, hắn sẽ chán ghét và phán xét người ta. Còn Duy Yến thì khác, miễn à hành ðộng mà cô fàm ra thì hắn sẽ rất ðể tâm và thẫy cao hứng, thậm chí (à hưởng thụ cảm giác ðược săn sóc.-

Duy Yến, ðây fà fần ðầu em mua cơm cho tôi."./

Nghe câu này có hơi tội nghiệp ði?.*

"Vậy sao? Nếu chú thích thì sau này sẽ mua nhiều hơn một chút.".|

Thấy hắn vui đàm cô cũng vui vẻ theo. Tước ðó trong fòng ðã có dự điệu, ai ngờ nhìn phản ứng thực của hẳn còn mãnh điệt hơn cô nghĩ. Gô cười cong mắt, mở hộp cơm ra hào hứng giới thiệu món mới của nhà hàng.~

Đang kể ðột nhiên cô chun mũi, hỏi: "Tôi ngửi thấy mùi dưa chua ẫy nhỉ, chú vừa ăn cơm ở trong này xong sao””. _

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện