Chương 55: Vượt Ngoài Sức Tưởng Tượng
“Lão đại... rất đau... có phải là có vấn đề không?" Lý Hạo thống khổ khủng khiếp.
Lưu Long tức giận hét lên: “Vấn đề cái quỷ gì! Năng lượng thần bí chính là như thế! Mau luyện tập chăm chỉ đi, giá trị của hai phần năng lượng ngươi hút rất lớn, ngươi mà dám lãng phí thì ta sẽ cho ngươi biết tay!"
“Để cướp đoạt được số sức mạnh thần bí ấy, đội ngũ của chúng ta đã phải trả giá rất đắt. Lý Hạo, nếu ngươi không mau chóng tăng cường thực lực thì chắc chắn ngươi sẽ chết trong nhiệm vụ tiếp theo!"
Lý Hạo đau đớn gầm lên.
Thật sự rất đau!
Không phải hắn sợ đau, hắn chỉ muốn nói với Lưu Long chuyện này có vẻ không ổn, tại sao lại như vậy? Rầm!
Lý Hạo đau đớn đến không muốn sống nữa, lúc này không còn sử dụng Vượn thuật mà là vô thức chuyển sang Hổ đấu thuật.
Hổ đấu thuật càng uy mãnh hơn một chút!
Cũng càng có thể phát tiết ra nỗi thống khổ mà hắn đang chịu đựng.
Oanh!
Bao cát bị một quyền đánh bay, quyền kế tiếp trong nháy mắt đã đánh đến, bao cát trực tiếp bị nổ tung.
Lý Hạo điên cuồng bộc phát, mạch máu toàn thân phồng lên.
. . .
Ở một bên.
Vân Dao chăm chú nhìn, khẽ gật đầu, nói nhỏ: “Nền tảng rất tốt! Ngũ Cầm Tân Thư xứng đáng là bí kíp độc nhất vô nhị của Viên lão, Lý Hạo tuy chưa đạt tới Trảm Thập nhưng tố chất thân thể của hắn tuyệt đối không tầm thường! Người bình thường mà hấp thu hai phần năng lượng bí ẩn, không vỡ mạch máu thì cũng chảy máu thất khiếu, nội tạng bị đè ép. Còn hắn thì dường như không có vấn đề gì lớn, ngoại trừ mạch máu sưng to.”
Thể chất này đã có thể so sánh với võ sư Trảm Thập.
Thậm chí không khác biệt là bao.
Lưu Long cũng khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Đúng là không tệ! Bất quá Ngũ Cầm Tân Thư hữu hiệu vậy sao? Ta đã xem qua, chủ yếu chỉ dùng để tu thân dưỡng tính, rèn luyện sức khỏe, không ngờ còn có tác dụng này à?”
“Có lẽ đây là phiên bản ẩn tàng được Viên lão truyền thừa riêng cho đồ đệ!"
Vân Dao mỉm cười, nàng đoán vậy.
Nàng lại nhìn Lý Hạo một hồi, ánh mắt có chút kỳ quái, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Trên người Lý Hạo mơ hồ cảm giác có hấp thu được một ít năng lượng thần bí, không phải hiện tại mà là trước đó, bất quá đã hấp thu năng lượng bí ẩn nhưng lại không thấy Lý Hạo tiến bộ bao nhiêu, trọng điểm là Lý Hạo không có loại dấu hiện năng lượng bí ẩn làm vỡ mạch máu sau khi hấp thu như thế này.
Ngay cả khi nó chỉ là các mao mạch bị vỡ thì vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Theo nàng, rất có thể Lý Hạo đã hấp thu nhưng có lẽ chỉ một chút thôi.
“Là năng lượng bí ẩn trên vật siêu năng? Thứ cực hiếm thấy kia?"
Khả năng này thực sự tồn tại.
. . .
Lúc này, Lý Hạo trong sân rống lên.
“Gàoooooo."
Giống như mãnh hổ hạ sơn, hổ vồ một cái, trực tiếp đem cọc gỗ dày bẻ răng rắc.
Lý Hạo nhìn mà sửng sốt!
Sao có thể như thế được?
Hắn đã hấp thu hai sức mạnh bí ẩn khác nhau.
Năng lượng trong ngọc kiếm nhiều hơn, ôn hòa hơn và cũng tinh khiết hơn.
Nhưng sự cải thiện mang lại cho hắn chắc chắn không lớn như bây giờ.
Mà năng lượng thần bí của đội săn quỷ lại cực kỳ hủy diệt, nó di chuyển điên cuồng trong cơ thể của Lý Hạo, khiến lực sát thương của hắn mạnh mẽ, bạo ngược và cứng cáp hơn!
Với cùng một lượng sức mạnh thần bí như lúc Lý Hạo đã uống vào đêm đầu tiên, nhưng đêm đó hầu như hắn không có tiến triển gì.
Lượng hấp thu hôm nay, cũng là lần hấp thu thứ ba, hắn thực sự cảm thấy được tiến bộ còn bạo hơn hắn hấp thu tối hôm qua rất nhiều.
Hai mắt Lưu Long bên cạnh sáng lên.
“Tốt lắm!"
“Lý Hạo, tiếp tục đi! Xem ra ngươi hấp thu năng lượng thần bí khá hiệu quả, hai khối năng lượng thần bí kia hẳn là có thể kéo ngươi lên tới mức Trảm Thập!"
Lý Hạo không nghĩ được, mà hiện tại hắn cũng không có thời gian để suy nghĩ.
Năng lượng bí ẩn trong nội thể vẫn chưa được hấp thu hết, hơn nữa nó vẫn đang tán loạn chảy xuôi khắp nơi, hắn phải tiếp tục phát tiết cho bớt khó chịu.
“Grrrrrru!"
Gầm lên một tiếng tựa như hổ khiếu sơn lâm, đây cũng là một loại Hổ đấu thuật, tấn công bằng âm thanh... Đương nhiên trước đây mà làm vậy thì hắn không thấy có tác dụng gì, chủ yếu chỉ dùng để tăng thanh thế mà thôi.
Bất quá hôm nay khi Lý Hạo gầm lên, thật sự có ảo giác mãnh hổ hạ sơn.
Âm thanh chấn động khiến tai người đau đớn!
Ngay sau đó, Lý Hạo đột nhiên siết chặt hai tay, song quyền chùy địa, nện thật mạnh xuống đất!
Hùng đấu thuật!
Kỹ thuật chiến đấu của gấu trong Ngũ cầm thuật có khả năng phát huy ưu thế về sức mạnh hơn.
Lý Hạo không còn giới hạn bản thân trong Vượn thuật nữa, mà Ngũ cầm thuật đều lần lượt được thi triển. Vượn thuật là thứ hắn am hiểu nhất, những loại cầm thuật khác thì không quen lắm, có điều giờ khắc này Lý Hạo đã không còn để ý đến chuyện đó, mà là thuận theo tự nhiên, cảm thấy nên dùng cái nào thì dùng cái đó.
Phát tiết!
Chỉ có kích động phát tiết!
Ầm ầm ầm!
Một loạt tiếng động lớn truyền đến, tất cả sức mạnh trong cơ thể tập trung vào đôi tay. Hùng đấu thuật chú trọng nhất vào điểm này, Hổ đấu thuật thì nghiêng theo hướng tứ chi cần bằng, Vượn thuật thì lại quan tâm về sức mạnh của hai chân hơn.
Lưu Long chăm chú quan sát, không khỏi kinh ngạc, nói nhỏ: “Thể chất này... khá quá! Lý Hạo hấp thu hai khối năng lượng thần bí xong, quả thật có khả năng nhanh chóng tiến vào cấp độ Trảm Thập!"
Thật khó tin, tất nhiên không phải là không thể nhưng rõ ràng nền tảng của Lý Hạo thực sự quá tốt.
Đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện tình trạng thất khiếu chảy máu.
Điều này vô cùng hiếm!
Nó cũng đồng nghĩa với việc tố chất thân thể của hắn chính là nhất lưu. Lưu Long hết sức tò mò, Ngũ cầm thuật trâu bò như vậy sao?
Lẽ nào thể trạng của Viên Thạc cũng tốt như này?
“Nhưng nếu Ngũ cầm thuật rất hiệu quả, thế thì tại sao thân thể của Viên Thâm càng ngày càng kém?"
Lưu Long lẩm bẩm: “Chẳng lẽ sau này ông ta lại cải biên Ngũ Cầm Tân Thư lần nữa? Và thứ mà Lý Hạo được học là một phiên bản khác?"
Vân Dao lắc đầu, nàng không rõ.
Có điều thân thể Lý Hạo rất tốt, điều đó là sự thật.
“Đáng tiếc!"
Lưu Long đột nhiên lắc đầu thở dài, “Nếu Viên Thạc ngày còn trẻ cũng luyện phiên bản Ngũ cầm thuật này, một khi đặt nền móng vững chắc thì thể chất sẽ không suy giảm, cũng không để lại nhiều ám thương như bây giờ, không chừng cũng có thể bước vào cảnh giới Đấu Thiên!
Nếu có thể ở cảnh giới Đấu Thiên mà tiến bước vào lĩnh vực siêu năng thì bây giờ ông ta đã là một tay cự phách trong lĩnh vực này rồi!”
Càng xem, họ càng kinh ngạc.
Đợi tới khi Liễu Diễm đi xuống, nhìn thấy Lý Hạo vẫn điên cuồng vung quyền, một hồi lại nhảy lên như vượn, một hồi lại trảo mạnh như gấu, Liễu Diễm liền ngơ ngác hỏi: “Đánh bao lâu rồi?"
“Nửa tiếng!"
Liễu Diễm càng ngạc nhiên hơn, “Còn chưa nằm vật ra sao? Hiệu suất hấp thu này quá cao rồi! Ta nhớ trước đây có vài tay gia hỏa hấp thu được một chút liền lập tức nằm xuống vật ra, căn bản là không thể cử động được. Không ngờ Lý Hạo lại kiên trì lâu như thế!”
Có người hấp thu chỉ được một chút năng lượng thần bí đã bị chấn tới nỗi vỡ mạch máu, không có cách nào tiếp tục hấp thu, huống chi là tiêu hóa chúng.
Lý Hạo thì ngược lại, hấp thu đến hiện tại, đánh đấm nửa giờ, không biết rốt cuộc đã tiêu hóa được bao nhiêu năng lượng bí ẩn, tỷ lệ chuyển đổi này thật sự quá cao rồi.
Lưu Long suy nghĩ một chút liền nói: “Hắn cứ luyện một mình như thế mãi cũng không được, ngươi lên cho hắn luyện tay thử đi."
“Ta?"
Liễu Diễm không nói nên lời, nhìn về phía Lưu Long, sau đó lại nhìn đến Vân Dao đang thản nhiên mỉm cười bên cạnh. Nàng không khỏi thầm mắng một câu, đúng là ức hiếp người khác!
Quên đi, ở đây ta chính là kẻ yếu thế nhất.
“Lão đại... rất đau... có phải là có vấn đề không?" Lý Hạo thống khổ khủng khiếp.
Lưu Long tức giận hét lên: “Vấn đề cái quỷ gì! Năng lượng thần bí chính là như thế! Mau luyện tập chăm chỉ đi, giá trị của hai phần năng lượng ngươi hút rất lớn, ngươi mà dám lãng phí thì ta sẽ cho ngươi biết tay!"
“Để cướp đoạt được số sức mạnh thần bí ấy, đội ngũ của chúng ta đã phải trả giá rất đắt. Lý Hạo, nếu ngươi không mau chóng tăng cường thực lực thì chắc chắn ngươi sẽ chết trong nhiệm vụ tiếp theo!"
Lý Hạo đau đớn gầm lên.
Thật sự rất đau!
Không phải hắn sợ đau, hắn chỉ muốn nói với Lưu Long chuyện này có vẻ không ổn, tại sao lại như vậy? Rầm!
Lý Hạo đau đớn đến không muốn sống nữa, lúc này không còn sử dụng Vượn thuật mà là vô thức chuyển sang Hổ đấu thuật.
Hổ đấu thuật càng uy mãnh hơn một chút!
Cũng càng có thể phát tiết ra nỗi thống khổ mà hắn đang chịu đựng.
Oanh!
Bao cát bị một quyền đánh bay, quyền kế tiếp trong nháy mắt đã đánh đến, bao cát trực tiếp bị nổ tung.
Lý Hạo điên cuồng bộc phát, mạch máu toàn thân phồng lên.
. . .
Ở một bên.
Vân Dao chăm chú nhìn, khẽ gật đầu, nói nhỏ: “Nền tảng rất tốt! Ngũ Cầm Tân Thư xứng đáng là bí kíp độc nhất vô nhị của Viên lão, Lý Hạo tuy chưa đạt tới Trảm Thập nhưng tố chất thân thể của hắn tuyệt đối không tầm thường! Người bình thường mà hấp thu hai phần năng lượng bí ẩn, không vỡ mạch máu thì cũng chảy máu thất khiếu, nội tạng bị đè ép. Còn hắn thì dường như không có vấn đề gì lớn, ngoại trừ mạch máu sưng to.”
Thể chất này đã có thể so sánh với võ sư Trảm Thập.
Thậm chí không khác biệt là bao.
Lưu Long cũng khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Đúng là không tệ! Bất quá Ngũ Cầm Tân Thư hữu hiệu vậy sao? Ta đã xem qua, chủ yếu chỉ dùng để tu thân dưỡng tính, rèn luyện sức khỏe, không ngờ còn có tác dụng này à?”
“Có lẽ đây là phiên bản ẩn tàng được Viên lão truyền thừa riêng cho đồ đệ!"
Vân Dao mỉm cười, nàng đoán vậy.
Nàng lại nhìn Lý Hạo một hồi, ánh mắt có chút kỳ quái, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Trên người Lý Hạo mơ hồ cảm giác có hấp thu được một ít năng lượng thần bí, không phải hiện tại mà là trước đó, bất quá đã hấp thu năng lượng bí ẩn nhưng lại không thấy Lý Hạo tiến bộ bao nhiêu, trọng điểm là Lý Hạo không có loại dấu hiện năng lượng bí ẩn làm vỡ mạch máu sau khi hấp thu như thế này.
Ngay cả khi nó chỉ là các mao mạch bị vỡ thì vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Theo nàng, rất có thể Lý Hạo đã hấp thu nhưng có lẽ chỉ một chút thôi.
“Là năng lượng bí ẩn trên vật siêu năng? Thứ cực hiếm thấy kia?"
Khả năng này thực sự tồn tại.
. . .
Lúc này, Lý Hạo trong sân rống lên.
“Gàoooooo."
Giống như mãnh hổ hạ sơn, hổ vồ một cái, trực tiếp đem cọc gỗ dày bẻ răng rắc.
Lý Hạo nhìn mà sửng sốt!
Sao có thể như thế được?
Hắn đã hấp thu hai sức mạnh bí ẩn khác nhau.
Năng lượng trong ngọc kiếm nhiều hơn, ôn hòa hơn và cũng tinh khiết hơn.
Nhưng sự cải thiện mang lại cho hắn chắc chắn không lớn như bây giờ.
Mà năng lượng thần bí của đội săn quỷ lại cực kỳ hủy diệt, nó di chuyển điên cuồng trong cơ thể của Lý Hạo, khiến lực sát thương của hắn mạnh mẽ, bạo ngược và cứng cáp hơn!
Với cùng một lượng sức mạnh thần bí như lúc Lý Hạo đã uống vào đêm đầu tiên, nhưng đêm đó hầu như hắn không có tiến triển gì.
Lượng hấp thu hôm nay, cũng là lần hấp thu thứ ba, hắn thực sự cảm thấy được tiến bộ còn bạo hơn hắn hấp thu tối hôm qua rất nhiều.
Hai mắt Lưu Long bên cạnh sáng lên.
“Tốt lắm!"
“Lý Hạo, tiếp tục đi! Xem ra ngươi hấp thu năng lượng thần bí khá hiệu quả, hai khối năng lượng thần bí kia hẳn là có thể kéo ngươi lên tới mức Trảm Thập!"
Lý Hạo không nghĩ được, mà hiện tại hắn cũng không có thời gian để suy nghĩ.
Năng lượng bí ẩn trong nội thể vẫn chưa được hấp thu hết, hơn nữa nó vẫn đang tán loạn chảy xuôi khắp nơi, hắn phải tiếp tục phát tiết cho bớt khó chịu.
“Grrrrrru!"
Gầm lên một tiếng tựa như hổ khiếu sơn lâm, đây cũng là một loại Hổ đấu thuật, tấn công bằng âm thanh... Đương nhiên trước đây mà làm vậy thì hắn không thấy có tác dụng gì, chủ yếu chỉ dùng để tăng thanh thế mà thôi.
Bất quá hôm nay khi Lý Hạo gầm lên, thật sự có ảo giác mãnh hổ hạ sơn.
Âm thanh chấn động khiến tai người đau đớn!
Ngay sau đó, Lý Hạo đột nhiên siết chặt hai tay, song quyền chùy địa, nện thật mạnh xuống đất!
Hùng đấu thuật!
Kỹ thuật chiến đấu của gấu trong Ngũ cầm thuật có khả năng phát huy ưu thế về sức mạnh hơn.
Lý Hạo không còn giới hạn bản thân trong Vượn thuật nữa, mà Ngũ cầm thuật đều lần lượt được thi triển. Vượn thuật là thứ hắn am hiểu nhất, những loại cầm thuật khác thì không quen lắm, có điều giờ khắc này Lý Hạo đã không còn để ý đến chuyện đó, mà là thuận theo tự nhiên, cảm thấy nên dùng cái nào thì dùng cái đó.
Phát tiết!
Chỉ có kích động phát tiết!
Ầm ầm ầm!
Một loạt tiếng động lớn truyền đến, tất cả sức mạnh trong cơ thể tập trung vào đôi tay. Hùng đấu thuật chú trọng nhất vào điểm này, Hổ đấu thuật thì nghiêng theo hướng tứ chi cần bằng, Vượn thuật thì lại quan tâm về sức mạnh của hai chân hơn.
Lưu Long chăm chú quan sát, không khỏi kinh ngạc, nói nhỏ: “Thể chất này... khá quá! Lý Hạo hấp thu hai khối năng lượng thần bí xong, quả thật có khả năng nhanh chóng tiến vào cấp độ Trảm Thập!"
Thật khó tin, tất nhiên không phải là không thể nhưng rõ ràng nền tảng của Lý Hạo thực sự quá tốt.
Đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện tình trạng thất khiếu chảy máu.
Điều này vô cùng hiếm!
Nó cũng đồng nghĩa với việc tố chất thân thể của hắn chính là nhất lưu. Lưu Long hết sức tò mò, Ngũ cầm thuật trâu bò như vậy sao?
Lẽ nào thể trạng của Viên Thạc cũng tốt như này?
“Nhưng nếu Ngũ cầm thuật rất hiệu quả, thế thì tại sao thân thể của Viên Thâm càng ngày càng kém?"
Lưu Long lẩm bẩm: “Chẳng lẽ sau này ông ta lại cải biên Ngũ Cầm Tân Thư lần nữa? Và thứ mà Lý Hạo được học là một phiên bản khác?"
Vân Dao lắc đầu, nàng không rõ.
Có điều thân thể Lý Hạo rất tốt, điều đó là sự thật.
“Đáng tiếc!"
Lưu Long đột nhiên lắc đầu thở dài, “Nếu Viên Thạc ngày còn trẻ cũng luyện phiên bản Ngũ cầm thuật này, một khi đặt nền móng vững chắc thì thể chất sẽ không suy giảm, cũng không để lại nhiều ám thương như bây giờ, không chừng cũng có thể bước vào cảnh giới Đấu Thiên!
Nếu có thể ở cảnh giới Đấu Thiên mà tiến bước vào lĩnh vực siêu năng thì bây giờ ông ta đã là một tay cự phách trong lĩnh vực này rồi!”
Càng xem, họ càng kinh ngạc.
Đợi tới khi Liễu Diễm đi xuống, nhìn thấy Lý Hạo vẫn điên cuồng vung quyền, một hồi lại nhảy lên như vượn, một hồi lại trảo mạnh như gấu, Liễu Diễm liền ngơ ngác hỏi: “Đánh bao lâu rồi?"
“Nửa tiếng!"
Liễu Diễm càng ngạc nhiên hơn, “Còn chưa nằm vật ra sao? Hiệu suất hấp thu này quá cao rồi! Ta nhớ trước đây có vài tay gia hỏa hấp thu được một chút liền lập tức nằm xuống vật ra, căn bản là không thể cử động được. Không ngờ Lý Hạo lại kiên trì lâu như thế!”
Có người hấp thu chỉ được một chút năng lượng thần bí đã bị chấn tới nỗi vỡ mạch máu, không có cách nào tiếp tục hấp thu, huống chi là tiêu hóa chúng.
Lý Hạo thì ngược lại, hấp thu đến hiện tại, đánh đấm nửa giờ, không biết rốt cuộc đã tiêu hóa được bao nhiêu năng lượng bí ẩn, tỷ lệ chuyển đổi này thật sự quá cao rồi.
Lưu Long suy nghĩ một chút liền nói: “Hắn cứ luyện một mình như thế mãi cũng không được, ngươi lên cho hắn luyện tay thử đi."
“Ta?"
Liễu Diễm không nói nên lời, nhìn về phía Lưu Long, sau đó lại nhìn đến Vân Dao đang thản nhiên mỉm cười bên cạnh. Nàng không khỏi thầm mắng một câu, đúng là ức hiếp người khác!
Quên đi, ở đây ta chính là kẻ yếu thế nhất.
Danh sách chương