Editor: May
Chung Tình tất nhiên là không có cự tuyệt, cô cũng hiểu được việc này rốt cuộc là ai an bài.
Người đàn ông kia, bức cô đến Anh quốc, sao lại có thể cho cô một chút đường sống để phản kháng, để cho cô trở về Trung Quốc? Sợ là, dựa theo hiểu biết của cô với người đàn ông kia, hiện tại anh đã hoàn toàn chặt đứt tất cả quan hệ với chính mình, trừ phi anh có nắm chắc, anh có thể còn sống đến Anh quốc, nếu không trước đây, anh sẽ không có một chút quấn quanh với mình.
Chung Hân và Chung Nghị ở bờ sông câu cá, tách xa lâu như vậy, tất nhiên là có rất nhiều lời muốn nói, nhìn thấy Chung Tình xuất hiện, Chung Hân vội vàng mang ghế mềm, cho Chung Tình ngồi xuống.
Một nhà ba người, tụ cùng một chỗ, hưởng thụ quan hệ cha con an nhàn.
Chung Nghị biết Chung Tình mang thai đứa nhỏ của thiếu tướng, tất nhiên là cao hứng, người già đi, hiện tại có thể làm ông ngoại, suy nghĩ một chút, thật đúng là có rất nhiều chờ đợi.
Chuyện của Chung Hân, Chung Nghị ít nhiều đã biết một ít, dù sao cũng là cốt nhục trên người của mình, có thể nào không đau lòng?
Hiện tại sáu đứa con gái, duy chỉ có hai đứa này ở lại bên cạnh mình, mọi người từng tranh đến tranh đi, chia năm xẻ bảy một gia đình, nếu không phải thiếu tướng ra mặt, có lẽ hiện tại mọi người thật đã cửa nát nhà tan, ba người này, đều không thể tụ cùng một chỗ.
Chung Nghị năm đó vốn là người đàn ông hoa tâm, một đống chính thê di thái thái, cho nên hiện tại khi con gái của mình cũng đối mặt với một Trác Nhiên như là chính mình, thân bất do kỷ, không bằng nói thiên tính của đàn ông, chính là thích ăn vụng, đáy lòng khó tránh khỏi có chút áy náy.
Không phải áy náy với chính thê của mình.
Mà là đều áy náy với tất cả người vợ của mình.
Người nào, lúc cùng một chỗ, là thật có yêu, chỉ là đoạn thời gian yêu không giống nhau.
Chung Tình nhìn thấy cha và chị hai bởi vì chuyện của Trác Nhiên mà hao tổn tinh thần như vậy, tất nhiên là sợ làm cho chị hai bộc phát khổ sở, liền dời đi đề tài, nhìn thấy thời gian không còn sớm, liền đứng dậy, đi vào trong phòng.
Ai ngờ, lúc đang đi đến một nửa, Chung Tình lại đột nhiên không cẩn thận trượt một chút, thân mình cô ngã về phía sau, dọa Chung Hân giật mình, vội vàng vươn tay, muốn đi đỡ Chung Tình, nhưng vẫn không có bắt được.
Chung Tình là tự muốn trượt chân.
Cô vốn là giả vờ, ai ngờ lập tức biến thành thực, trong bụng còn có đứa nhỏ, không thể thật sự té ngã, chỉ có thể vươn tay, cố gắng chống đỡ mặt đất, chống đỡ thể trọng của mình.
Chung Tình tất nhiên là không có cự tuyệt, cô cũng hiểu được việc này rốt cuộc là ai an bài.
Người đàn ông kia, bức cô đến Anh quốc, sao lại có thể cho cô một chút đường sống để phản kháng, để cho cô trở về Trung Quốc? Sợ là, dựa theo hiểu biết của cô với người đàn ông kia, hiện tại anh đã hoàn toàn chặt đứt tất cả quan hệ với chính mình, trừ phi anh có nắm chắc, anh có thể còn sống đến Anh quốc, nếu không trước đây, anh sẽ không có một chút quấn quanh với mình.
Chung Hân và Chung Nghị ở bờ sông câu cá, tách xa lâu như vậy, tất nhiên là có rất nhiều lời muốn nói, nhìn thấy Chung Tình xuất hiện, Chung Hân vội vàng mang ghế mềm, cho Chung Tình ngồi xuống.
Một nhà ba người, tụ cùng một chỗ, hưởng thụ quan hệ cha con an nhàn.
Chung Nghị biết Chung Tình mang thai đứa nhỏ của thiếu tướng, tất nhiên là cao hứng, người già đi, hiện tại có thể làm ông ngoại, suy nghĩ một chút, thật đúng là có rất nhiều chờ đợi.
Chuyện của Chung Hân, Chung Nghị ít nhiều đã biết một ít, dù sao cũng là cốt nhục trên người của mình, có thể nào không đau lòng?
Hiện tại sáu đứa con gái, duy chỉ có hai đứa này ở lại bên cạnh mình, mọi người từng tranh đến tranh đi, chia năm xẻ bảy một gia đình, nếu không phải thiếu tướng ra mặt, có lẽ hiện tại mọi người thật đã cửa nát nhà tan, ba người này, đều không thể tụ cùng một chỗ.
Chung Nghị năm đó vốn là người đàn ông hoa tâm, một đống chính thê di thái thái, cho nên hiện tại khi con gái của mình cũng đối mặt với một Trác Nhiên như là chính mình, thân bất do kỷ, không bằng nói thiên tính của đàn ông, chính là thích ăn vụng, đáy lòng khó tránh khỏi có chút áy náy.
Không phải áy náy với chính thê của mình.
Mà là đều áy náy với tất cả người vợ của mình.
Người nào, lúc cùng một chỗ, là thật có yêu, chỉ là đoạn thời gian yêu không giống nhau.
Chung Tình nhìn thấy cha và chị hai bởi vì chuyện của Trác Nhiên mà hao tổn tinh thần như vậy, tất nhiên là sợ làm cho chị hai bộc phát khổ sở, liền dời đi đề tài, nhìn thấy thời gian không còn sớm, liền đứng dậy, đi vào trong phòng.
Ai ngờ, lúc đang đi đến một nửa, Chung Tình lại đột nhiên không cẩn thận trượt một chút, thân mình cô ngã về phía sau, dọa Chung Hân giật mình, vội vàng vươn tay, muốn đi đỡ Chung Tình, nhưng vẫn không có bắt được.
Chung Tình là tự muốn trượt chân.
Cô vốn là giả vờ, ai ngờ lập tức biến thành thực, trong bụng còn có đứa nhỏ, không thể thật sự té ngã, chỉ có thể vươn tay, cố gắng chống đỡ mặt đất, chống đỡ thể trọng của mình.
Danh sách chương