Harry ở nhà cũ Black thực sự rất vui, chính là bị bức họa lớn ở huyền quan dọa sợ, Meilin quần, mẹ của chú Sirius không phải đáng sợ bình thường, so với người đàn bà đanh đá lại còn đanh đá hơn, nếu so ra thì dì của cậu còn ôn hòa hơn nhiều.

Mỗi người ở nhà cũ đều có chuyện của riêng mình, Sirius cùng Remus thường không có mặt ở nhà, bà Molly trừ bỏ thời gian nấu cơm cho cậu, bình thường còn phải về trang trại Hang Sóc chăm sóc Ron cùng Ginny, bà hỏi Harry có muốn tới trang trại Hang Sóc chơi vài ngày không nhưng Harry đã cự tuyệt, lúc này vừa dịp cậu có thể dành thời gian đi gặp Allen.

Harry lập một kế hoạch nghỉ hè hoàn mỹ, bất quá khi cậu như thường lệ sách một túi đồ ăn mở cửa nhà bạn trai trai thì khung cảnh phía sau làm cậu hóa thạch trong nháy mắt, trước mắt chỉ có một người ——Draco Malfoy.

Đối thủ một mất một còn của cậu đang ngồi trên sô pha, quay đầu lại nhìn cậu, con ngươi màu xám tràn ngập cảnh giác cùng đề phòng.

Harry biết, tình tự trong mắt mình tuyệt đối không thua Malfoy, thậm chí càng phức tạp hơn. Con chồn này sao lại ở trong nhà Allen? Ngón tay thoáng chút không còn sức lực, túi mua đồ rớt xuống đất phát ra âm thanh lỉnh kỉnh, Harry lập tức bừng tỉnh khỏi mớ suy nghĩ.

“Cậu là ai?” Người mở miệng trước là thiếu niên bạch kim.

Harry ngẩn ra, sau đó mới nhớ lại hiện tại Malfoy không biết mình.

Tầm mắt Draco gắt gao cắn chặt người đối diện, gương mặt hoàn toàn xa lạ không có chút ấn tượng nào, chính là cậu nhìn về phía cánh cửa, trên đó còn cắm chìa khóa, tên nhóc này có chìa khóa nhà? Sao có thể! Ngữ khí Draco không hề có chút hảo hữu, thậm chí còn mang phần chất vấn.

Harry lập tức phát hỏa, ở trường đã ương ngạnh, hiện tại lão cha đã bị bỏ tù vẫn còn bộ dáng ngạo mạn như vậy, Malfoy nghĩ thế giới này vẫn luôn xoay quanh hắn sao? Nhưng mà Malfoy không hề biết cậu là Harry Potter, muốn mở miệng mắng nhưng lại sợ đối phương nhận ra, bất quá hành động chống đối Malfoy của Harry cũng không ít đi được chút nào, huống chi nơi này cũng không phải trường học: “Lời này phải là tôi hỏi mới đúng, cậu ở nhà tôi làm cái gì?”

Cái này gọi là ưu thế sân nhà. Harry khó có cơ hội diệt uy phong của Malfoy như vậy.

“Nhà của cậy?” Draco không tin nỗi, tuy rằng cậu chỉ tới đây một lần lúc còn rất nhỏ, nhưng cậu biết rõ đây là nhà của cha đỡ đầu Snape Severus, từ lúc nào đã đổi chủ?

Chờ đã, những quy củ của cha đỡ đầu……. không lẽ vì tiểu quỷ này?

Chìa khóa kia cũng là cha đỡ đầu đưa?

Vẻ mặt Draco có chút biến đổi, một lúc lâu sau cậu nói: “Tôi là Draco Malfoy.” Ngữ khí lạnh nhạt xa cách.

Harry cũng không đoán được đối phương sẽ trả lời, trong nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

“Hiện tại tới phiên cậu trả lời vấn đề của tôi.” Draco nhấn mạnh.

Harry nhướng mi, học cách trả lời Malfoy thường dùng với mình, ác ý nói: “Tôi không đáp ứng trả lời cậu…..vấn đề gì cả.” Vô tình tăng thêm âm lượng, Harry nhìn thấy mặt Malfoy tức giận đến trắng bệt.

Thích thật, ha hả.

Malfoy, không có đám người hầu, không có chỗ dựa của lão cha, không có viện trưởng, tao xem mày có thể làm được gì? ! Huống chi mày cũng không thể sử dụng pháp thuật! Harry thầm cảm tạ quy định cấm trẻ vị thành niên sử dụng pháp thuật ở ngoài trường học.

“Cậu——” Draco chưa từng gặp qua loại người lưu manh như vậy, cơ thể nhịn không được mà khẽ run rẩy.

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Harry nhếch môi mỉm cười: “Hay là chỉ số thông minh của cậu không đủ để hiểu lời của tôi.” Học được cách thức châm chọc của Allen bắt đầu thực hành với con chồn này, trong lòng Harry dựng thẳng ngón cái.

Cơn tức của Draco bốc lên, nhưng đột nhiên suy nghĩ kỹ càng mà xìu xuống, thái độ thiếu niên này đối với mình không tốt, cơ hồ là từ lúc vừa vào cửa, bởi vì thái độ của cậu có vấn đề sao? Không, không đúng, cứ như người này vốn đã chán ghét cậu. Vì cái gì?

“Câm miệng hết cho ta.” Snape trong phiên bản thiếu niên đi ra, y chỉ mới đi vào trong phơi một chút dược liệu đi ra đã thấy khung cảnh như vậy, tuy rằng cảnh tượng lúc hai người này gặp nhau đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng việc Harry chiếm thế thượng phong y thực sự bất ngờ.

Harry xách túi đồ lên, bước nhanh tới bên cạnh bạn trai.

Quả nhiên quen biết cha đỡ đầu, Draco quan sát không nói gì.

“Draco, lên dọn dẹp phòng của ngươi.” Snape nhức đầu, hai người này cứ đấu đá không ngừng, phiền toái nhất vẫn là Harry.

Harry trừng mắt, Draco có phòng ở đây?

Draco cũng trừng mắt, cha đỡ đầu rõ ràng đang bên vực tiểu quỷ này, áp chế một đầu nghi vấn, Draco gật đầu lên lầu, tiến vào một căn phòng, căn phòng rất ẩm thấp.

Harry lại càng giật mình hơn, Malfoy luôn vênh váo tự đắc lại ngoan ngoãn nghe lời Allen đến vậy?

“Kì nghỉ hè nó sẽ ở đây.” Snape mở miệng nói trước.

“Vì sao chứ?” Harry vội vàng hỏi: “Hai người rất thân sao? Hơn nữa cha của……” Mặc kệ Allen cùng Malfoy có giao tình gì, việc đã đến nước này sao lại phải bận tâm tới loại người đó.

“Không vì cái gì cả.” Snape lạnh lùng nói: “Nó cũng không ảnh hưởng tới ngươi.”

“Sao lại không?” Harry phản bác: “Anh biết rõ tôi là Gryffindor, còn cùng một niên cấp với cậu ta, anh còn…….”

“Ta cũng là Slytherin.” Âm thanh Snape càng lạnh hơn.

Harry nghẹn lời, cúi đầu, dùng một chân đạp đạp lên chân khác, cậu nhớ tới lời Hermione từng nói, Hermione muốn gặp Allen, chính là hiện tại cậu đột nhiên ý thức được, bạn hữu của mình không chắc có thể hợp với Allen, tựa như bằng hữu của Allen cũng không hợp với mình, chờ đã, phải xác định trước: “Hai người là bằng hữu?”

“………đúng vậy.” Snape nói.

“Cậu ta là khách du lịch?” Harry nghiến răng, với hiểu biết của cậu thì Allen không có bằng hữu, cho dù có cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa con chồn này không chịu ở nhà lại chạy tới đây làm cái gì, tìm an ủi sao?

“……….” Là tị nạn, Snape thở dài trong lòng, được rồi, du lịch thì cứ xem là du lịch đi, y gật đầu.

Cho dù là bạn thân của Allen đi nữa thì hiện tại anh cũng là bạn trai của cậu, Harry suy xét trong lòng, Allen đã nói như vậy thì cậu cũng không thể phản đối, nhưng bất luận thế nào cậu cũng phải cẩn thận quan sát, không thể để Malfoy làm hư Allen, đây là việc quan trọng nhất.

Kéo giọng điệu về bình thường, Harry lại hỏi: “Cậu ta hình như….. thực nghe lời anh?”

Khả năng nhạy bén đáng chết. Snape không khỏi trách diễn xuất con đỡ đầu mình quá tệ: “Ta là chủ thuê nhà.” Giáo sư khô cằn giải thích.

Nói như vậy cũng rất có lý.

Harry tạm thời quyết định tin tưởng, Malfoy thì Malfoy, con chồn ở đây một mùa hè, cậu cũng không thể yếu thế, cậu không tin mình đấu không lại!

Úc, còn có, Malfoy nhất định biết tên thật của Allen, vì thế mình phải chú ý một chút nói không chừng có thể biết được gì đó, Harry cuối cùng cũng tìm được một lợi ích để Malfoy ở lại đây.

“Hôm nay tôi có mua thức ăn.” Hạ quyết tâm, Harry thả lỏng hoàn toàn, xách túi đồ ăn cho bạn trai xem: “Tôi đi nấu cơm.”

Về phần có làm cho Malfoy hay không?

Làm, đương nhiên làm rồi.

Harry không phải kẻ ngốc, không nhìn bằng hữu của bạn trai khác nào không để mặt mũi cho anh, Harry mới không làm loại chuyện ngu xuẩn đó.

Chẳng qua, cậu không thể kiểm chứng tay mình có bỏ nhiều gia vị một chút hay không.

Harry vừa nghĩ vừa tiến vào phòng bếp, nhân vật đứng đầu bảng cậu chán ghét đã có thay đổi rõ rệt, Umbridge, không nhắc tới, mụ đàn bà đó cả đời này cũng không có quan hệ với cậu, như vậy Malfoy chính là người cậu chán ghét nhất, tên nhóc ngạo mạn vô sỉ này không chỉ nhằm vào cậu, còn nhắm vào những bằng hữu bên cạnh cậu, hơn nữa đặc biệt chính là hai người bạn thân của cậu, lần này khó khăn lắm mới có cơ hội, không nắm bắt cậu sẽ không gọi là Harry Potter.

Snape xoay người lên lầu, con đỡ đầu của y đang tự tay dọn dẹp phòng ốc, đứa nhỏ này mang theo không nhiều đồ nhưng thứ Snape tuyệt đối không cho mang theo chính là gia tinh, Narcissa rất thương đứa con, nhưng y tuyệt đối không chịu được loại cuồng loạn đó.

“Em có vinh hạnh để biết cậu ta là ai không?” Ngữ khí Draco đã trở về bình tĩnh, cậu ngừng hành động mở miệng.

“Daniel, ngươi có thể gọi như vậy.” Snape mập mờ giới thiệu.

“Chỉ như vậy?” Draco nhếch miệng.

“Còn nữa, hắn là phù thủy.” Snape làm một câu tổng kết: “Chỉ mong các ngươi có thể hòa bình ở chung.”

“Cậu ta nói đây là nhà của mình?” Draco chiếu tướng, đây là vấn đề cậu vẫn không cảm thấy thuyết phục.

“Xét theo nguyên nhân nào đó, ta không thể thu hồi chìa khóa trong tay hắn, vì thế cách nói này tạm thời có thể thành lập.” Snape chỉ giải thích như vậy: “Thu hồi lòng hiếu kỳ của ngươi, Draco, ta không hi vọng ngươi tìm hiểu chuyện của hắn.”

“………..” Dừng một chút, Draco không cam lòng gật đầu.

Đợi đến lúc Draco xuống lầu ăn cơm, cậu nhìn thấy người kia đang múc bông xải xào thịt ra dĩa, thấy cậu cũng ra vẻ khó gần, chỉ đặt dĩa thức ăn tới trước mặt cậu sau đó ngồi xuống bên cạnh cha đỡ đầu, tư thế kia nghiễm nhiên chính là chủ nhân của căn nhà này.

Tuy rằng rất tức giận nhưng Draco vẫn bất động thanh sắc cúi đầu ăn, vừa quan sát sắc mặt cha đỡ đầu.

Này……..

Mặn quá………

Draco nhíu mi, nghi hoặc nhìn về phía cha đỡ đầu đang trong bộ dạng thiếu niên vẫn tao nhã như trước, không có gì bất thường.

Cha đỡ đầu thích ăn mặn?

Hay nên nói chỉ cần do người này làm cha đỡ đầu sẽ ăn hết?

Draco thầm phỏng đoán, chuyện mình tới đây vốn là bí mật, nhưng cha đỡ đầu không hề kiêng kị thiếu niên này, một là vì người này đáng giá tin tưởng, hai là người này không thể trêu vào.

Bất luận là loại nào, Draco cũng lựa chọn đối sách cung kính mà tránh xa.

Cố gắng chịu đựng hương vị thức ăn, Draco bảo trì biểu tình lạnh nhạt.

Harry có chút kỳ quái, vội vàng nếm thử dĩa thức ăn của mình, mùi vị rất bình thường, cậu rõ ràng chỉ làm một phần hơi mặn, biểu tình Malfoy bình thường như vậy, chẳng lẽ đưa nhầm cho Allen rồi? Harry quay đầu lại xem, bạn trai ngồi bên cạnh biểu tình vẫn như bình thường, Harry mơ hồ.

Sao lại thế này?

Tâm trí của Harry xoay chuyển, buổi chiều, thiếu niên bạch kim ở trên lầu lo dọn dẹp phòng không chịu ra ngoài, Harry tựa vào sô pha, ánh mắt đảo trên người thiếu niên tóc đen, đối phương vẫn cứ mang bộ dáng như thường, Harry thở dài cân nhắc, cậu phải làm thế nào mới để Allen hiểu được Malfoy không phải người tốt.

Lúc chạng vạng, Harry mới nhận ra một vấn đề quan trọng.

Cậu phải trở về ngủ ở nhà cũ, như vậy buổi tối chỉ còn Malfoy ở cùng Allen?

Meilin, sao có thể được a!

Trong lòng Harry bốc mùi chua, sắc mặt chuyển đổi, cậu chạy lên lầu xem xét, tuy là hai phòng riêng biệt, nhưng mà…..

Harry sờ mặt mình, uể oải cho ra một kết luận, cứ việc Malfoy từ đầu đến chân đều là hỗn đản nhưng cũng không thể phủ nhận Malfoy lớn lên nhìn tốt lắm, còn cậu bất luận là mặt thật hay giả vẫn thua kém Malfoy.

Mẹ nó, trước kia sao lại không cảm thấy gương mặt con chồn kia đẹp như vậy, Harry nhịn không được bạo phát trong lòng.

Harry càng nghĩ lại càng buồn bực.

Cuối cùng vẫn phải bất đắc dĩ rời đi, chỉ có thể tự hạ quyết tâm, ngày mai phải tới sớm một chút.

Hoàn
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện