"Ma Khôi" là những người đem tánh mạng nguyên lực cùng với linh hồn thiêu đốt, trong một thời gian ngắn đạt đến công lực kinh người, nhưng sau khi thời gian trôi qua người đó sẽ tử vong. Trọng yếu nhất chính là bởi vì linh hồn thiêu đốt, hắn sẽ vĩnh viễn không được siêu sinh. Đây là chuyện làm cho người ta khó có thể tiếp nhận được.

Tại Tu chân giới đây cũng là những đối tượng bị toàn thể Tu chân giới đuổi giết. Nhưng Trương Tinh Phong đã quên mất, Lý Thiên Tường là một Tu ma giả, hơn nữa lại là một Tu ma giả kinh khủng nhất —— Huyết tu. Loại chuyện này rất bình thường.

"Ma Khôi". Trương Tinh Phong nhướng mày, ánh mắt đột nhiên sáng lên, phảng phất như hại tia chớp bắn về phía Lý Thiên Tường. Hắn đã phẫn nộ, y phục trên trên người không gió bay lất phất, không khí chung quanh trở nên áp lực trầm trọng. Thanh âm của Trương Tinh Phong lạnh lẽo như đến từ cửu u:

- Lý Thiên Tường, ngươi tại sao lại làm như vậy? Ma Khôi là thứ khiến cho Tu chân giả thống hận nhất. Ngươi làm như vậy, quả thật là đã mất hết nhân tính. Ngươi không thể trách ta, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!

Lý Thiên Tường phảng phất như nghe được một chuyện đùa buồn cười nhất thiên hạ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười trào phúng:

- Giết ta, ha ha, giết ta, Trương Tinh Phong, ngươi nói giết ta, có phải ngươi đang nói đùa không vậy? Đột nhiên sắc mặt của hắn biến thành âm độc, nói:

- Hôm nay chính là ngày chết của Trương Tinh Phong ngươi. Bất kể tiểu tử ngươi tiểu tử mạnh như thế nào thì cũng chỉ có một kết quả —— Chết!

Trương Tinh Phong tựa như muốn đả kích Lý Thiên Tường, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường nói:

- Dựa vào thuấn di hoàn toàn khiến cho ta ở vào thế bất bại. Ngươi làm sao có thể giết chết ta? Lý Thiên Tường, ngươi nên biết rằng, ngươi lựa chọn đối đầu với ta thì vĩnh viễn sẽ không có hy vọng thắng lợi!

Lý Thiên Tường sắc mặt trở nên quỷ dị, đắc ý nói:

- Trương Tinh Phong, có bản lĩnh ngươi hãy thuấn di cho ta xem một chút. Ta muốn xem thử ngươi rốt cuộc làm sao để thuấn di!

Trương Tinh Phong đột nhiên sắc mặt biến đổi, bởi vì hắn cảm thấy không gian chung quanh dường như bị phong bế, căn bản là không cách nào thuấn di. Trương Tinh Phong ánh mắt phức tạp nhìn Lý Thiên Tường. ”Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên không cách nào thuấn di, Lý Thiên Tường quả thật có biện pháp. Vì cái gì mà hắn tiến nhập huyết tu, tại sao hắn vĩnh viễn không thể từ bỏ được? Hắn là một Đại công tử của một thế gia vốn có thể cả đời phong quang cơ mà!”

Trương Tinh Phong đột nhiên ngửa mặt lên trời thở dài, nói:

- Lý Thiên Tường, tốt lắm, ta quyết định sẽ cùng ngươi chiến đấu một lần, cho ngươi một cơ hội!

Trương Tinh Phong trên mặt đột nhiên hiện ra vẻ chờ mong. ”Hy vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng. Đến đây đi, chiến đấu đi!"

Trương Tinh Phong tuyệt đối là cường giả, một cường giả cô độc, một cường giả không có đối thủ. Xem tình hình hôm nay, Lý Thiên Tường dường như có thể trở thành đối thủ của hắn. Một cỗ nhiệt huyết khát vọng chiến đấu sôi trào, ánh mắt của Trương Tinh Phong nóng bỏng mà kiên định.

Lý Thiên Tường vẻ mặt kích động không hề che dấu. Hắn đã đợi ngày này quá lâu rồi, bây giờ cuối cùng đợi được. Mặc dù không phải do một mình mình giết chết Trương Tinh Phong, nhưng chỉ cần giết chết được hắn, mọi chuyện không phải không sẽ kết thúc sao?

Lý Thiên Tường phảng phất huyền diệu nói:

- Trương Tinh Phong, ngươi có biết đây là trận thế gì không? Đây chính là Tuyệt Không Sát Tiên Trận trong truyền thuyết!

Trương Tinh Phong ngẩn người. Bởi vì Tiên giới và Ma giới thường xuyên chiến đấu với nhau, cho nên hắn cũng đã từng nghe qua trận pháp này. Ma giới bởi vì phòng ngừa tiên nhân chạy trốn đã sáng tạo ra "Tuyệt Không Sát Tiên Trận" này chuyên dùng để khắc chế thuấn di. Lý Thiên Tường tại sao lại biết trận pháp này?

Trương Tinh Phong đột nhiên nhớ lại Lý gia trong khoảng thời gian này xuất hiện rất nhiều Tu ma giả, phỏng chừng phía sau lưng của Lý gia có người của Ma giới hoặc là tìm được tu chân phương pháp của Ma giới. Nghĩ đến đây hắn cũng khôi phục lại trạng thái bình thường.

Trương Tinh Phong ngạo nghễ nói:

- Cho dù là Tuyệt Không Sát Tiên Trận thì sao? Dựa vào công lực của các ngươi, cho dù có trận này cũng không phải là đối thủ của ta. Nhưng vì để tỏ vẻ khâm phục đối sự chấp nhất của Lý Thiên Tường ngươi, ta quyết định sử dụng trấn tông chi bảo của sư môn ta —— Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết đấu với ngươi một trận!

Lý Thiên Tường cười lớn, nụ cười rất sáng lạn, sáng lạn tựa như một hài đồng khờ khạo. Đột nhiên sắc mặt hắn trở nên tối sầm, hét lớn:

- Công kích!

Bày trận tổng cộng có một trăm hai mươi tám người, chia làm hai nhóm. Một nhóm sáu mươi bốn người, tám người tạo thành một trận nhỏ, tám tổ người tạo thành một trận lớn. Hai nhóm người bày trận phương hướng trái ngược, nhưng lại bổ túc lẫn nhau, luân phiên công kích, khiến cho uy lực gia tăng gấp nhiều lần.

Trương Tinh Phong chấn kinh. Mỗi một lần công kích này phảng phất như sáu mươi bốn cao thủ Thiên chi cảnh đồng thời công kích, uy lực kinh người. Khiến cho người ta khó có thể ngăn cản chính là công kích của hai nhóm người dường như có thể tăng cường, uy lực càng thêm kinh khủng.

Nhưng đồng thời khí thế của Trương Tinh Phong cũng bừng lên!

Lý Thiên Tường biết được công kích bình thường không thể nào khiến cho Trương Tinh Phong thụ thương, hắn điên cuồng hét lên:

- Tuyệt!

Trong nháy mắt một trăm hai mươi tám người lập tức đồng thời công kích Trương Tinh Phong, từng đợt ma sát khí hung mãnh bay đến, hơn nữa phương hướng công kích dường như không giống nhau. Trương Tinh Phong lập tức xuất ra "Tử Nhận", hắn đã bắt đầu cảm thấy nguy cơ.

Tất cả ma sát khí khi còn cách Trương Tinh Phong khoảng năm thước đột nhiên bắt đầu xoay tròn. Một trăm hai mươi tám luồng ma sát khí trong nháy mắt hợp lại, liên tục xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng cơ hồ đã không thể nhìn thấy được nữa. Vòng xoay ngừng lại, lúc này tất cả ma sát khí đã biến thành một bát quái màu đen.

Trương Tinh Phong trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, một chiêu này tuyệt đối có thể để cho hắn sử dụng thực lực chân chính!

- Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết —— Vô —— Thượng!

Thanh âm của Trương Tinh Phong thanh âm tựa như long ngâm, trầm thấp mà vang vọng.

"Tử Nhận" lóe lên những tia sáng, phóng đến bát quái như một ánh chớp, không khí chung quanh cũng sinh ra chấn động. Phải biết rằng không gian hiên tại đã bị phong bế, có thể tưởng tượng được Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết uy lực kinh khủng đến thế nào.

Bát quái màu đen dường như cũng cảm nhận được uy lực một kiếm này của Trương Tinh Phong, lập tức bắt đầu thu nhỏ lại. Nhưng thời gian đã không còn kịp, "Tử Nhận" trong nháy mắt đã công đến.

" Oanh!"

Cả mặt đất đều rung chuyển."Tử Nhận" vẫn không có việc gì, không hề hư tổn quay trở lại bên cạnh Trương Tinh Phong. Đương nhiên chủ yếu chính là bởi vì "Tử Nhận" đã là đỉnh cấp tiên khí, làm sao có thể vì chếin đấu loại này mà hư tổn? Còn bát quái màu đen kia đã hoàn toàn vỡ nát.

Lý Thiên Tường sắc mặt trở nên rất khó coi, lạnh lùng nói:

- Diệt!

Một trăm hai mươi tám tên "Ma Khôi" sắc mặt không hề biến đổi hai người hợp thành một đôi, tay trái dựa vào tay phải, mạnh mẽ phát ra một chiêu. Tương tự cũng là một trăm hai mươi tám luồng ma sát khí, nhưng rõ ràng là dày dặc hơn rất nhiều.

Như một tia chớp, đồng thời xoay tròn, tương tự một bát quái màu đen lại hình thành. Chỉ là bát quái này màu sắc đậm hơn rất nhiều, nhanh chóng bắt đầu thu nhỏ lại......

Trương Tinh Phong sắc mặt lộ ra vẻ hưng phấn, ngự kiếm nói:

- Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết —— Ngọc —— Long!

"Tử Nhận" quang hoa bừng lên, tựa như sao băng bay về hướng bát quái. Lúc này bát quái đã trở nên phi thường nhỏ, ngưng tụ lại giống như thật thể, cũng lập tức bay về hướng "Tử Nhận".

Bát quái không ngừng xoay tròn, dường như muốn hóa giải công kích của Tử Nhận. Nhưng tốc độ kinh khủng cùng với uy lực cường đại của "Tử Nhận" nó không thể nào hoá giải được.

"Phanh!"

Bát quái vỡ tan, Tử Nhận trở về!

Trương Tinh Phong lồng ngực chấn động, nhưng chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại. Hắn đã biết được lực công kích của bát quái này cường đại đến mức nào. Vừa rồi hắn đã dùng đến thức thứ hai của Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết.

Lý Thiên Tường sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, giống như một con bạc đánh thua, quát lớn:

- Tử!

"Tử" này không chỉ đơn giản là muốn Trương Tinh Phong chết, mà là muốn "Ma Khôi" đồng thời cùng chết. Tất cả Ma Khôi đều phảng phất xem như đây là một hành động thiêng liêng, trên mặt lộ ra vẻ điềm nhiên, ma sát khí trên người càng ngày càng đậm.

"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!"......

Đám ma khôi giống như tự bạo, tất cả đều nổ tung phấn thân toái cốt. Trương Tinh Phong thần sắc ngưng trọng, mái tóc bạc tung bay, lóe lên những tia sáng. Đây là dấu hiệu tất cả công lực của hắn đã hoàn toàn ngưng tụ. Nhiều cao thủ Thiên chi cảnh tự bạo như vậy, uy lực tuyệt đối khó có thể tưởng tượng được.

Trương Tinh Phong sắc mặt nghiêm túc, chậm rãi ngâm lên:

- Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết —— Ngọc —— Thanh!

Hắn sử dụng chính là một chiêu công kích mạnh nhất mà hắn có thể dùng đến lúc này, đệ ngũ kiếm quyết. Cửu Thiên Ngự Kiếm Quyết tổng cộng có đại chín kiếm quyết, chia làm Vô Thượng, Ngọc Long, Long Biến, Bình Dục, Ngọc Thanh, Thượng Thanh, Thái Thanh, Đại La, Nguyên Thủy chín đại kiếm quyết, uy lực kinh khủng. Tương tự người sử dụng cũng phải có công lực cực kỳ kinh người.

Cả địa phương có chứa bảo tàng đều chấn động. Nhị hoàng tử cách đó không xa khiếp sợ nhìn tất cả, chuyện này quả thật hắn không thể nào tưởng tượng được.

Lý Thiên Tường liếc nhìn Nhị hoàng tử, thầm nghĩ: "Nếu như ngươi đã thấy được thực lực chân chính của Lý gia ta, vậy thì không thể để cho người sống sót ra ngoài được!”

Kỳ thật Lý Thiên Tường cũng là vì muốn đoạt lấy tất cả kim khối.

Lý Thiên Tường liền ra hiệu, hơn mười tên Ma Khôi không bày trận lập tức tấn công Nhị hoàng tử bọn họ. Ma Khôi công lực đều đạt đến Thiên chi cảnh, hơn nữa lại không sợ chết, làm sao những người của Hãm trận doanh có thể ngăn cản được!

Tựa như những miếng gỗ mục bị bẽ gãy, những hảo hán của Hãm trận doanh đều lần lượt chết đi.

- Nhị hoàng tử, chạy mau đi!

Một đại hán cố gắng ôm lấy một tên Ma Khôi đang muốn giết Nhị hoàng tử. Tên Ma khôi kia xoay người lại đem đại hán chém thành mấy đoạn.

- Nhị hoàng tử, chạy mau đi!

Lại là một đại hán xả thân vì chủ.

- Nhị hoàng tử, chạy mau đi!......

Nhị hoàng tử Chu Đăng ánh mắt đỏ bừng nhìn về Lý Thiên Tường ở phía xa, bi phẫn gầm lên:

- Lý gia, Chu Đăng ta và các ngươi không đội trời chung!

Nói xong liền lập tức chạy ra bên ngoài. Hắn lúc này cũng đã quên mất thông đạo bên ngoài đã sớm bị cự thạch chặn kín mất rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện