Thân thể của Trương Tinh Phong trong nháy mắt xuất hiện bên trên Thái Hành Sơn, ngắm nhìn đỉnh núi cách đó không xa, trên đỉnh núi đang có lão đối thủ Lý Thiên Tường của hắn. Bên cạnh Lý Thiên Tường ngoại trừ phụ thân còn có một đại hán, một đại hán khí thế so với Lý Thiên Tường còn mạnh hơn.

Trương Tinh Phong ngự không mà đi, cước đạp hư không từng bước từng bước đi đến trước mặt đại hán kia.

- Ngươi là Trương Tinh Phong? Thanh âm hùng hồn vang lên, đại hán kia cũng cước đạp hư không đi đến trước mặt Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong không biết chuyện gì xảy ra, đối với đại hán trước mặt sinh ra hảo cảm, mỉm cười nói:

- Đúng vậy, ta là Trương Tinh Phong, xin hỏi các hạ là ai?

- Ha ha...... Ngươi có thể gọi ta là Úy Trì Công cũng được!

Úy Trì Công có vẻ rất hào sảng.

Trương Tinh Phong ngẩn người. Hắn đột nhiên nhớ đến một người, nhìn Lý Thiên Tường cách đó không xa, không dám tin tưởng nói:

- Ngươi...... Ngươi là Úy Trì Công. Đệ nhất đại tướng Úy Trì Công thủ hạ của Đường vương Lý Thế Dân!

Úy Trì Công cười cười, lộ ra hai hàm răng cực kỳ trắng, nói:

- Đúng vậy, không nên nói đến chuyện này. Hôm nay ta đến tìm ngươi chính là muốn xem thử rốt cuộc ai lợi hại hơn!

Úy Trì Công có vẻ cực kỳ hưng phấn, còn nắn nắn hai nắm tay của mình.

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:

- Nếu Úy Trì tướng quân đã nói như vậy, ta làm sao có thể từ chối. Tốt, nếu đã như vậy thì hãy so tài đi. Xin hỏi Úy Trì tướng quân sử dụng binh khí gì?

Úy Trì Công tự tin nói:

- Thân thể của ta chính là binh khí!

Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu nói:

- Tốt, vậy thì chiến đấu đi!

Lúc này Trương Tinh Phong đã quyết định không dùng đến Tử Nhận, chỉ dựa vào thân thể của mình đấu với Úy Trì Công một trận. Một là để tỏ vẻ tôn kính đối với Úy Trì Công. Hai là bởi vì hắn muốn xem thử thân thể của mình rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào.

- Ngươi cũng không dùng vũ khí?

Úy Trì Công có chút kinh ngạc.

- Ha ha...... Úy Trì tướng quân không phải cũng không dùng vũ khí sao? Đại tướng quân cần gì phải so đo như vậy, muốn chiến thì hãy chiến đi!

Trương Tinh Phong dĩ nhiên rất hiếm khi lộ ra hào khí.

- Tốt, cẩn thận đấy, trước tiên hãy tiếp một quyền của ta!

Úy Trì Công đứng trong hư không, cách Trương Tinh Phong ba trượng, trực tiếp đánh ra một quyền.

Một luồng khí màu xám pha lẫn màu lam bay về hướng Trương Tinh Phong, tốc độ cực kỳ kinh người.

Trương Tinh Phong cả kinh. Màu xám? Màu lam? Trong các loại lực lượng dường như chỉ có hỗn độn lực là màu xám, còn màu lam thì hình như không có loại lực lượng nào có màu này.

Đối với lực lượng xa lạ, Trương Tinh Phong không dám khinh thường, lập tức trả lại một quyền.

Hỗn độn lực!

Bảy thành!

"Oanh!"

Thanh âm thị cực kỳ vang vọng, phảng phất như tiếng sấm rền, đúng, chính là tiếng sấm!

Trương Tinh Phong vẫn bất động, thân thể của Úy Trì Công thì lại thối lui một bước nhỏ. Trương Tinh Phong lúc này trong lòng có một nỗi khiếp sợ không ai biết, bởi vì hắn phát hiện ra trong công kích của Úy Trì Công có hàm chưa hỗn độn lực. Nhưng hỗn độn lực này lại tương đối hỗn tạp, cho nên so với hỗn độn lực của hắn thì yếu hơn một chút.

Úy Trì Công cười lớn nói:

- Tốt, lại có thể ngăn cản bảy thành công lực Thiên Lôi Quyền của ta. Hãy tiếp thêm một quyền!

"Oanh"

Trên bầu trời bỗng nhiên loé lên một tia chớp, cùng với luồng khí màu lam trên tay của Úy Trì Công cùng sáng lên.

Thiên Lôi Quyền —— Thiên Lôi Hàng Thế!

Mười thành công lực!

Những tia chớp trên không trung càng ngày càng trở nên hoạt bát, lóe lên những ánh chớp. Đột nhiên một tia chớp khổng lồ bắn thẳng đến luồng khí trên tay Úy Trì Công.

Trương Tinh Phong trong lòng cảm thấy hưng phấn. Hắn cuối cùng đã gặp được một cao thủ có thể so sánh với mình, lập tức sử dụng ra một bộ quyền pháp lợi hại mà hắn đã học được ở thế giới này.

Phật Tông trấn tông chi bảo —— Phục Ma La Hán Quyền!

Song Long Xuất Hải!

Mười thành công lực!

Đơn giản chỉ là song quyền công kích, nhưng những người chưa lĩnh hội được Phật Tông mật pháp thì không thể nào hiểu được sự kinh khủng của chiêu này.

Hỗn độn khí bên trên song quyền vốn cùng một nguồn, vừa xuất thủ liền lập tức bắt đầu quấn vào nhau, giống như hai con rồng đang đùa giỡn. Hai tay Trương Tinh Phong không ngừng kết thành Phục Ma Thủ Ấn trong Phục Ma La Hán quyền. Đương nhiên đây không phải là do trong sách ghi chép lại, mà là trong quá trình tu luyện Phục Ma La Hán Quyền hắn đã ngộ ra.

Từng thủ ấn không ngừng đánh vào bên trên song long, song long cũng càng ngày càng hiện rõ. Khi thủ ấn thứ tám bay đến, song long đã trở nên giống như thật thể.

Trương Tinh Phong có chút mong đợi, cũng có chút tiếc nuối. Hắn biết kiến thức của mình về Thủ Ấn Quyết thật sự quá ít. Phục Ma Thủ Ấn của Phật Tông tại Tu Chân Giới trung rất nổi danh. Có tất cả mười tám Phục Ma Thủ Ấn Quyết, nhưng hắn chỉ ngộ ra được tám. Bằng vào thực lực của hắn phỏng chừng cũng có thể gia trì chín thủ ấn, thậm chí có thể gia trì mười thủ ấn. Mỗi lần tăng thêm một thủ ấn, uy lực gia tăng lên gấp nhiều lần.

Từng đợt khí của quyền kình không ngừng loé lên những tia chớp bắn thẳng đến Trương Tinh Phong. Cả không gian phảng phất đều bị những tia chớp xé rách ra, uy lực kinh khiến cho Lý Thiên Tường bên cạnh cũng phải há hốc mồm. Xem ra Úy Trì Công khi giao thủ với Lý Thiên Tường vẫn còn ẩn dấu không ít thực lực.

Song long cũng vô cùng hung dữ, thủ ấn không ngừng hiện lên quang mang khiến cho người ta cảm nhận được lực lượng kinh khủng của nó.

Thiên Lôi Hàng Thế vs Phục Ma Song Long!

"Oanh!"

Kinh thiên động địa!

Vụ nổ kinh khủng khiến cho năng lượng phân tán ra chung quanh. Một đỉnh núi cách đó không xa bị năng lượng phá tan. ”Oanh long long" từ trên núi rơi xuống, kéo theo vô số đá vụn.

Trương Tinh Phong cảm thấy ngực bị đình trệ, hắn biết mình đã bị thương nhẹ. Úy Trì Công đối diện tình trạng cũng không hề tốt hơn, năng lượng nổ tung khiến cho hắn chịu không ít đau khổ. May mắn là thân thể của hắn cực kỳ cường hãn, chỉ bị một chút vết thương nhẹ mà thôi.

Hai người đối diện với nhau, một lúc sau bỗng nhiên đều cười lớn.

Bởi vì lúc này hai người đều không khác gì so với hai tên khất cái, quần áo đều bị bị vụ nổ phá nát. Vì để phòng ngừa "xuân quang lộ ra ngoài", hai người lập tức dùng hỗn độn lực bao lấy thân thể.

Hai người bỗng nhiên có một cảm giác kỳ diệu, có lẽ đó chính là kính phục lẫn nhau.

Trương Tinh Phong thong thả đi đến bên cạnh, không hề lo lắng Úy Trì Công sẽ công kích, mỉm cười nói:

- Úy Trì tướng quân, lực lượng của ngài là lực lượng gì vậy? Ta cảm thấy dường như nó có chút tương tự với ta.

Úy Trì Công vỗ vỗ đầu nói:

- Ân...... Ta cũng cảm thấy dường như lực lượng của Trương tiểu huynh đệ và ta tương đối giống nhau. Lực lượng của ta chính là ngàn năm trước bị tia chớp bổ trúng sau đó mới ngộ ra. Ta gọi nó là Thiên Lôi Kình Khí. Nhưng hình như so với lực lượng của tiểu huynh đệ thì kém hơn một chút!

Úy Trì Công không hề dấu giếm, trực tiếp nói ra. Hắn cảm nhận được rất rõ sau khi Trương Tinh Phong xuất ra Phục Ma Song Long, trong cơ thể vẫn còn lực lượng. Nhưng còn hắn sau khi xuất ra Thiên Lôi Hàng Thế, lực lượng trong cơ thể đã không còn sót lại bao nhiêu.

Trương Tinh Phong nghe xong cười nói:

- Úy Trì tướng quân, lực lượng của ngài rất kỳ lạ, vừa có đặc tính của hỗn độn lực, vừa có đặc tính của lôi điện. Nhưng lại là tương đối hỗn tạp, không thuần, cho nên ngược lại không mạnh bằng hỗn độn lực đơn thuần của ta!

Úy Trì Công cười khổ nói:

- Ai, Trương tiểu huynh đệ, ngươi không biết đâu. Năm đó ta không thể tu luyện nội công, chỉ có thể liều mạng huấn luyện lực lượng của mình. Cuối cùng có một ngày, kinh mạch của ta thông suốt, đã có thể tu luyện nội công. Nhưng ta lại xem thường nội công này, chủ yếu là bởi vì những cao thủ nội công cũng không phải đối thủ của ta. Sau đó không biết có phải là may mắn hay không, bị tia chớp đánh trúng, không chết mà ngược lại có được lực lượng bây giờ. Tu luyện ngàn năm, cuối cùng đạt đến cảnh giới hôm nay. Ta đến bây giờ cũng không biết Thiên Lôi Kình Khí tu luyện như thế nào nữa!

Trương Tinh Phong ánh mắt đột nhiên mở lớn. Lại là một kỳ tài trời sinh kinh mạch không thông, chỉ dựa vào huấn luyện lực lượng, đạt đến Thiên chi cảnh, quả thật là lợi hại. Trương Tinh Phong rốt cuộc đã biết Úy Trì Công tu luyện như thế nào.

- Trương tiểu huynh đệ, Thiên Tường tiểu tử đó tại sao lại đối đầu với ngươi vậy? Ta xem ngươi dường như rất thuận mắt a!

Úy Trì Công lên tiếng hỏi. Hắn chính là như vậy, đầu óc đơn giản, kết giao bằng hữu hoàn toàn bằng cảm giác của mình. Mặc dù đã ngàn năm trôi qua, nhưng tính tình vẫn không hề thay đổi chút nào.

Trương Tinh Phong cười khổ nói:

- Hay là ngài hỏi hắn đi. Ta và hắn có lẽ là rất khó giải khai oan cừu. Úy Trì Công, ngài không nên nói với ta buông tha cho hắn, chuyện này có lẽ hắn cũng sẽ không bỏ qua đâu!

Úy Trì Công đột nhiên cười lớn nói:

- Tốt, tốt, chuyện của những người trẻ tuổi các ngươi, hay là các ngươi tự mình giải quyết đi. Lão gia hỏa ta đây đã già rồi!

Nói xong liền lắc lắc đầu.

Lý Thiên Tường nhìn thấy Trương Tinh Phong đột nhiên lại cùng Úy Trì Công cười nói, cảm thấy rất khó hiểu:

- Lão thiên, Úy Trì Công công rốt cuộc bị làm sao vậy. Bọn họ tại sao lại cười nói với nhau như vậy?

Sự tình dường như càng ngày càng trở nên thú vị.

- Úy Trì tướng quân, vãn bối xin cáo từ trước!

Trương Tinh Phong vái chào nói.

Úy Trì Công cũng gật đầu nói:

- Ta cũng nên trở về thôi, nếu không thì hai lão bà sẽ đến tìm ta đấy. Ha ha!

Nói xong liền nở một nụ cười vui vẻ. Úy Trì Công thật thà và chất phác ngàn năm qua vẫn không hề thay đổi, đúng là bản tính khó dời!

Trương Tinh Phong mỉm cười, trong nháy mắt đã biến mất trước mặt Úy Trì Công.

Úy Trì Công nhìn vị trí nơi Trương Tinh Phong vừa biến mất, lẩm bẩm nói: "Quả thật là một chân quân tử. Nếu như hắn sử dụng công phu này đối phó với ta, có lẽ ta chưa kịp phát ra một chiêu đã thất bại rồi!

Úy Trì Công lắc đầu, lại nhìn Lý Thiên Tường cách đó không xa, thở dài một hơi, bay trở về.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện