Những cao thủ của tám thế lực lớn cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

- Cái gì, Trương Tinh Phong lại có những thủ hạ cường đại như vậy? Thạch Động kinh hãi hô lên. Vừa rồi hắn hoàn toàn bị tràng cảnh trước mặt làm cho khiếp sợ, bây giờ mới phản ứng lại.

Thạch Minh sắc mặt vẫn còn bình tĩnh, nhưng trong mắt hắn không cách nào che dấu sự khiếp sợ.

- Tinh Phong gia tộc không phải chỉ có một mình Trương Tinh Phong lợi hại hay sao. Hắn từ lúc nào lại có những thủ hạ cường đại như vậy?

Gia Luật Hồng Phàm cũng ngây ngốc nhìn. Trong gia tộc của hắn chỉ có ghi chép về Tinh Phong gia tộc như sau: "Gia chủ Trương Tinh Phong là siêu tuyệt cao thủ không thể địch nổi, nhưng những thủ hạ thì không có bao nhiêu cường giả. Trương Tinh Phong rất quan tâm đến người trong gia tộc, không thể đụng vào!"

Lúc này trong lòng kinh hãi nhất có lẽ chính là Nhị trưởng lão của Lý gia và đại biểu của Vũ Văn gia, tam thúc của Vũ Văn Nhu là Vũ Văn Phóng!

Lý gia Nhị trưởng lão ngước nhìn Trương Tinh Phong tựa như một vị thần tiên, trong lòng thầm phát khổ. Quan hệ giữa Trương Tinh Phong và Lý gia hiện nay đã lâm vào thế như nước với lửa, hơn nữa từ khi Lý gia tranh đấu với Trương Tinh Phong đến giờ vẫn chưa hề thu được kết quả khả quan nào. Lý gia sở dĩ bị Trương Tinh Phong đả kích nhiều lần vẫn cường hãn, chính là bởi vì Lý gia có vô số cao thủ, còn thủ hạ dưới tay của Trương Tinh Phong lại quá ít.

Nhưng mà bây giờ ưu thế duy nhất của Lý gia cũng đã mất đi. Rất hiển nhiên, đội ngũ hơn cả ngàn người kia tất cả đều là siêu tuyệt cao thủ. Nhị trưởng lão nhìn thấy những Thiên Tâm Tông đệ tử tung hoành trong bầy sói, trong lòng cảm thán:

- Những người này rốt cuộc công lực cao đến mức nào? Tiêu diệt cả mấy vạn thanh lang mà không hề chết một người, hơn nữa tốc độ còn nhanh đến như vậy. Lão tứ, ngươi nói thử xem!

Lý gia Tứ trưởng lão, một người rất say mê võ học, chỉ là thiên tư không cao, đến nay vẫn chỉ là Nhị Phẩm cảnh giới, nhưng sự nham hiểm của hắn tuyệt đối là số một số hai tại Lý gia.

Tứ trưởng lão toàn thân dường như không còn một chút khí lực, thở dài nói:

- Cho dù toàn bộ đều là cao thủ Thiên chi cảnh đến như vậy, cũng không thể nào được lực công kích như vậy. Hình như những người này đều lập thành một trận thế huyền diệu nào đó. Nhưng theo ta quan sát, cho dù là dựa vào trận thế, nhưng không có thực lực Thiên chi cảnh cũng không thể nào làm được như vậy!

- Ngươi nói...... bọn họ...... bọn họ...... ít nhất đều là Thiên chi cảnh?

Khoé miệng của Nhị trưởng lão cũng bắt đầu run run, lắp bắp nói.

- Đúng vậy!

Thanh âm của Tứ trưởng lão rất nặng nề. Bọn họ biết rất rõ hơn cả ngàn cao thủ Thiên chi cảnh đại biểu cho cái gì, chỉ cần một trăm cao thủ Thiên chi cảnh thôi cũng đủ để tung hoành thiên hạ rồi. Một ngàn cao thủ Thiên chi cảnh! Ha ha...... Một ngàn cao thủ đại biểu cho ngươi cho dù giữa ban ngày ban mặt giết chết hoàng đế, cũng không có bất kỳ kẻ nào dám động vào một sợi lông của ngươi!

Đúng, chính là vô địch, không ai có thể chống lại...... tuyệt đối ngạo thị thiên hạ!

Nhị trưởng lão ngơ ngác nhìn cả ngàn Thiên Tâm Tông đệ tử. Trong mắt của hắn, dường như gục ngã dưới chân bọn họ không phải là thanh lang mà chính là người của Lý gia......

Đột nhiên một hàng lệ từ trong mắt của hắn chảy ra, rơi xuống trên mặt đất......

- Nhị ca!

Tứ trưởng lão nhìn nhị ca của hắn, trong lòng cũng cảm thấy thống khổ. Hắn biết nhị ca của hắn cả đời này đều vất vả vì thế gia, cống hiến tất cả sức lực cho thế gia, bây giờ thấy được Trương Tinh Phong thực lực cường đại như vậy, nhất định là cảm thấy lo lắng và thương tâm cho thế gia của mình.

Nhưng Tứ trưởng lão cũng biết, thế lực của Trương Tinh Phong cường đại như vậy, Lý gia không có cách nào có thể đấu lại. Mặc dù Lý gia hiện nay dựa vào tu ma nên đã có số lượng cao thủ Thiên chi cảnh phải nói là nhiều nhất trong lịch sử, nhưng cũng chỉ có hai mươi mấy người mà thôi. Còn Trương Tinh Phong thì lại có đến cả ngàn cao thủ Thiên chi cảnh!

Hai mươi mấy người chống lại hơn một ngàn người, kẻ ngu cũng biết được kết quả. Lý gia căn bản là không có một cơ hội nào!

Lúc này Tứ trưởng lão vẫn còn không biết, Lý Thiên Tường tại Thái Hành Sơn còn có gần một trăm cao thủ Thiên chi cảnh. Đương nhiên là cho dù có gần cả trăm cao thủ này cũng không thể nào đấu lại Trương Tinh Phong, chênh lệch thật sự quá lớn. Hơn nữa có Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Trận, lực công kích của những Thiên Tâm Tông đệ tử càng thêm cường đại.

Dường như ngày tàn của Lý gia đã được định sẵn rồi!

"Phải lập tức nói cho Lão tổ tông biết, nhất định phải nhanh lên!" Nhị trưởng lão đột nhiên suy nghĩ, lập tức xoay người nhìn về ba cao thủ Thiên chi cảnh bên cạnh, cũng là cao thủ chính thức của Lý gia lần này đến Hồng Hoang.

- Các ngươi lập tức trở về thế gia, nhất định phải tin tức này nói cho Lão tổ tông biết, nhanh lên!

Nhị trưởng lão sắc mặt nghiêm trọng nói.

- Vậy còn ở đây thì sao?

Một cao thủ lên tiếng hỏi. Hắn cũng biết tin tức này quan trọng đối với thế gia như thế nào, nhưng ở đây không có một cao thủ Thiên chi cảnh nào, thật sự rất nguy hiểm.

Nhị trưởng lão đột nhiên trừng mắt nói:

- Ta là trưởng lão, không cần nói nhiều, ba người các ngươi hãy cùng nhau trở về, thay phiên nhau sử dụng linh giác. Chuyện ở đây các ngươi không cần phải lo, nơi này vẫn còn không ít Tiên Thiên cao thủ, cho dù không thể công kích được, bảo vệ bộ xương già của ta cũng không có vấn đề gì.

Tứ trưởng lão thần sắc phức tạp nhìn nhị ca của mình, nhưng cũng không nói gì.

- Tứ trưởng lão?

Cao thủ Thiên chi cảnh kia vẻ mặt khó xử nhìn về phía Tứ trưởng lão.

- Cứ làm theo lệnh của lệnh của Nhị trưởng lão đi. Ta và nhị ca dù sao cũng là Tiên Thiên cao thủ, ngươi không cần phải lo lắng, lập tức trở về thế gia!

Tứ trưởng lão nghiêm mặt nói.

- Tuân lệnh!

Ba cao thủ Thiên chi cảnh liền lập tức chuẩn bị hành trang lên đường. Đã vượt qua được Tích Cốc kỳ, bọn họ căn bản là không cần thực vật, nhưng ở giữa sa mạc nóng cháy này thì vẫn phải cần có nước.

Nhị trưởng lão nhìn ba cao thủ rời đi, xoay người cảm kích nhìn Tứ trưởng lão.

Tứ trưởng lão chỉ mỉm cười nhìn nhị ca của mình, Nhị trưởng lão cũng cười. Bọn họ liền xoay người đi về phía lều của mình, bóng lưng có vẻ như rất mệt mỏi.

Lúc này không chỉ có Lý gia, các thế lực khác cũng đồng thời phái cao thủ của mình trở về. Đương nhiên hầu hết bọn họ đều không có cao thủ Thiên chi cảnh, chỉ phái những cao thủ bình thường mà thôi, có an toàn trở về được Minh vương triều hay không vẫn là một chuyện không thể biết được.

Lúc này trong lòng của Vũ Văn Phóng lại cực kỳ hối hận!

"Trời ạ, Trương Tinh Phong này từ lúc nào lại có nhiều thủ hạ cường đại như vậy? Nếu như vậy, lúc trước...... lúc trước tại sao không đem Nhu nhi gả cho hắn...... Nếu lúc như lúc trước......” Sắc mặt của Vũ Văn Phóng cực kỳ phức tạp.

Đột nhiên hắn thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ: "Nhưng tất cả đều là chuyệnđã xảy ra rồi, có hối hận cũng vô dụng!"

Vũ Văn Phóng có vẻ như đã nản lòng, quay đầu lại nhìn những Thiên Tâm Tông đệ tử. Hắn mong muốn biết bao những cao thủ này là thủ hạ của Vũ Văn gia, nhưng tất cả đã không thể vãn hồi.

"Ai...... Những thủ hạ cường đại như vậy, nhưng lại chẳng có quan hệ gì với Vũ Văn gia ta!" Vũ Văn Phóng xoay người, không nói một lời nào đi về phía những thủ hạ của mình.

Nếu như sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước cần gì như vậy. Nhưng ai có thể biết được, Trương Tinh Phong bỗng nhiên lại có thực lực còn mạnh hơn so với thiên hạ đệ nhất thế gia? Thế sự quả thật vô thường!

Lúc này Trương Tinh Phong mim cười nhìn những đệ tử của Thiên Tâm Tông đang tàn sát thanh lang, mỗi một đạo quang mang đều đại biểu cho một thanh lang ngã xuống. Sự thương tổn do chân nguyên lực gây ra những thanh lang này không thể nào chống đỡ được, từng con lần lượt ngã xuống.

Mỗi một thanh lang nơi yết hầu đều có một vết thương. Thiên Tâm Tông đệ tử không chỉ đơn giản là giết chết thanh lang, hơn nữa còn khiến cho bộ da ít bị hư hại nhất.

Trương Tinh Phong nhìn qua những cao thủ của tám thế lực lớn. Nhữngngười này đến bây giờ vẫn còn đang ngơ ngác, nhìn những gì xảy ra trước mặt với vẻ khó tin.

Ảo ảnh, vô số ảo ảnh tung hoành bên trong bầy sói, tất cả thanh lang đều đã hoàn toàn ngã xuống, nhưng những ảo ảnh này vẫn còn chưa ngừng lại.

Đột nhiên một tràng cảnh xuất hiện khiến cho những cao thủ này lại há hốc mồm!

Chỉ thấy trong nháy mắt vô số da sói đều bay về một phương hướng, nhanh chóng rơi xuống một khoảng đất trống. Chỉ trong một thời gian ngắn, một ngọn đồi cao đến năm thước do da sói tạo thành đã xuất hiện.

Cái gì, vừa rồi những ảo ảnh này lại đang lột da sói?

Đúng, Trương Tinh Phong chỉ yêu cầu những Thiên Tâm Tông đệ tử làm một việc này. Lang bì này đương nhiên là do các đệ tử thu thập, chẳng lẽ còn phải để Trương Tinh Phong tự mình ra tay hay sao? Cho dù hắn muốn tự mình làm, các đệ này cũng sẽ không đồng ý. Bọn họ đều đạt đến Kim Đan kỳ, cho dù chỉ là lột da thú tràng diện cũng cực kỳ ngoạn mục. Chỉ trong thời gian vài cái hô hấp, một ngọn núi da sói đã xuất hiện, quả thật là kinh khủng!

Nhưng càng khiến cho những cao thủ của tám thế lực lớn bị đả kích, chính là chỉ trong nháy mắt toàn bộ da sói đã biến mất, biến mất một cách vô cùng đột ngột, không có một dấu hiệu báo trước nào.

Tất cả những cao thủ này đều mơ hồ...... bọn họ đã không thể nào tiếp tục suy nghĩ được. Nếu như bây giờ có một ngọn núi đổ xuống bên cạnh, có lẽ bọn họ cũng không có phản ứng gì. Trong đầu bọn họ dường như trống rỗng, hầu như không còn suy nghĩ được gì nữa. Năng lực phán đoán của bọn họ đã hoàn toàn bị những gì xảy ra vừa rồi làm rối loạn.

Đầu tiên là hơn một ngàn người dễ dàng giết chết mấy vạn thanh lang, những thanh lang còn lại đều chạy trốn nhưng không một con nào thoát được. Hơn nữa đội ngũ này lại không hề bị thương một người nào. Những cao thủ này không tin trên thế gian lại có một đội ngũ cường đại đến như vậy.

Sau đó, hơn một ngàn người này lại giống như những ảo ảnh di chuyển bên trong bầy sói. Đến khi ảo ảnh biến mất, trước mặt đã xúât hiện cả một ngọn núi do da sói tạo thành. Lúc này bọn họ mới biết, thì ra vừa rồi những cao thủ này đang lột da sói, nhưng tốc độ quả thật là quá nhanh khiến cho bọn họ bị đả kích.

Ngay khi bọn họ vẫn còn chưa hồi phục tinh thần, ngọn núi da sói lại đột nhiên biến mất. Những cao thủ thủ này đều cảm thấy trong đầu "Ông ——" lên một tiếng, không còn biết gì nữa!

Trương Tinh Phong chỉ mỉm cười, vừa rồi hắn đã dùng Thiên Vũ thủ trạc thu tất cả da sói vào.

- Tốt lắm, các ngươi cũng đã biểu diễn xong rồi. Bây giờ hãy trở về khu vực thứ hai, tiếp tục tiêu diệt các yêu thú. Chỉ có ở nơi đó mới thể giúp ích cho việc tu luyện của các ngươi!

Trương Tinh Phong mỉm cười nói.

Các đệ tử của Thiên Tâm Tông đều giống như những đứa trẻ đang chơi đùa, tất cả đều mang vẻ mặt bất đắc dĩ tiến vào khu vực thứ hai. Khi bọn họ nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của những cao thủ phía xa, trong lòng dâng lên một niềm tự hào. Bọn họ tự hào vì chính mình, vì đội ngũ của mình, vì Thiên Tâm Tông, vì Tinh Phong gia tộc, và vì bọn họ có một gia chủ như Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong chỉ cười cười, trong nháy mắt biến mất giữa không trung. Tràng cảnh này khiến cho cao thủ của tám thế lực lớn lại một phen sững sờ.

Trương Tinh Phong trong nháy mắt xuất hiện bên trong Truyện Tống Trận, quang mang chợt lóe lên, lập tức rời khỏi Hồng Hoang.

*******************

Một tuần lễ sau!

Tại kinh thành của Minh vương triều, bên trong Tinh Phong trang viên.

Trương Tinh Phong thoải mái nằm trên ghế trúc, ngắm nhìn cảnh sắc xinh đẹp của "Mộng Trung Hồ", trong lòng cực kỳ bình lặng, tâm thần là một mảnh không linh.

- Sư phụ!

Một thanh âm ở phía sau vang lên.

Trương Tinh Phong quay đầu lại nhìn Trương Vũ, mỉm cười nói:

- Chuyện gì vậy? Mới sáng sớm đã đến tìm ta rồi!

Trương Vũ mỉm cười nói:

- Sư phụ, con đến đây là muốn báo tin vui cho người!

Tuy nói là báo tin vui, nhưng sắc mặt của Trương Vũ lại không hề có vẻ vui mừng, chỉ thản nhiên mỉm cười.

Trương Tinh Phong cười cười:

- Chuyện gì vậy, nói đi!

Trương Vũ bình tĩnh nói:

- Cả Minh vương triều tổng cộng có khoảng hai trăm Thiên Phong đổ trang, trong đó có bốn mươi mấy cơ sở lớn. Những cửa hàng buôn bán da thú chính là dựa vào Thiên Phong đổ trang. Từ khai trương đến giờ đã mười hai ngày. Trong mười hai ngày này, tổng cộng đã bán được hơn ba vạn kiện da thú bình thường, chia đều ra mỗi ngày một cửa hiệu bán được khoảng mười hai kiện. Mỗi kiện da thú có giá năm ngàn lượng bạc, số tiền thu được đạt đến một ức năm ngàn vạn lượng bạc!

Trương Tinh Phong cũng ngẩn người. Một ức năm ngàn vạn lượng bạc! Long Đằng ngọc khí điếm một năm chỉ thu được khoảng hai ngàn vạn lượng mà thôi, cho dù là đổ trang một tháng cũng chỉ thu được mấy ngàn vạn lượng. Thế nhưng những cửa hiệu này mới chỉ khai trương mười hai ngày, đã thu được đến một ức năm ngàn vạn lượng bạc.

Trương Vũ không đợi Trương Tinh Phong phản ứng, tiếp tục nói:

- Trong mười hai ngày này, da của yêu thú tổng cộng bán được sáu trăm kiện, chia đều ra mỗi cửa hàng trong một ngày bán được ba kiện. Trong đó da của ngân lang có giá mười vạn lượng, bán được năm trăm kiện. Một bộ da của bạch hổ có giá đến cả trăm vạn lượng, bán được một trăm kiện. Số tiền thu được cũng đạt đến một ức năm ngàn vạn lượng!

Thanh âm bình tĩnh của Trương Vũ vang vọng khắp cả "Mộng Trung Hồ", còn Trương Tinh Phong lúc này......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện