Khoảng trống bên trong cung điện của Phách Tản Ma Đế cao đến hơn trăm thước, khiến cho người ta có cảm giác trống trải. Đương nhiên, cái làm cho người ta sợ hãi nhất chính là độ cao. Cung điện này thật sự là quá cao! Quan trọng nhất chính là cung điện chỉ có một tầng, một tầng đã cao hơn trăm thước …… Mà ở trong cung điện, lại chỉ có Trương Tinh Phong một mình tồn tại, lúc này đang mang vẻ mặt khó tin nhìn hai cây thạch đôn màu đen thông thường.

Hai thạch đôn nhìn có vẻ bất đồng này lại có thể là thần khí hay sao? Trương Tinh Phong phất tay một cái, hai thạch đôn liền bay lên trên tay. Hắn bắt đầu cẩn thận quan sát, nhưng ……

“Phanh!”

Thanh âm rơi xuống, còn Trương Tinh Phong lúc này đã ở phía ngoài hơn mười thước.

“Lão thiên gia, thạch đôn này …… thật là nặng quá!” Trương Tinh Phong vẻ mặt kinh ngạc tròn mắt nhìn, vừa rồi thiếu chút nữa là tay hắn đã đi đời. Cũng không thể trách Trương Tinh Phong lại muốn phát điên, lúc đầu khi hắn sử dụng hỗn độn lực, căn bản là không hề cảm thấy sức nặng của thạch đôn.

Trương Tinh Phong cứ theo thói quen dùng khí lực bản thân cầm lấy thần khí tiên khí. Một cái thần khí tiên khí thì có thể nặng bao nhiêu? Với khí lực của Trương Tinh Phong đương nhiên là dễ dàng nâng lên. Nhưng vừa rồi khi thay hỗn độn lực bằng lực lượng bình thường, hắn lập tức cảm thấy một cỗ trọng lượng nặng nề áp xuống. Trọng lượng này tuyệt đối phải hơn mười vạn cân! Phải biết rằng, chỉ mới nâng hai thạch đôn chưa đầy một sát na mà hắn đã không thể chịu nổi.

Trương Tinh Phong trong lòng nghi hoặc, lập tức tiến hành thí nghiệm vài lần. Hắn kinh ngạc phát hiện, khi sử dụng hỗn độn lực, thạch đôn này trở nên gần như vô trọng lượng, nhưng nếu không sử dụng hỗn độn lực, thạch đôn lập tức trở nên nặng đến vạn quân. (1)

(1) 1 quân = 30 cân

“Đây rốt cuộc có phải là thần khí hay không vậy?” Trương Tinh Phong không biết. Nhưng chuyện gay go nhất chính là hắn lại không biết làm cách nào để sử dụng thần khí này.

“Đây là cái gì?” Trương Tinh Phong đột nhiên nhìn thấy ở ven hai thạch đôn có những tuyến văn. Tuyến văn màu đen lại ở trên thạch đôn đen thui, đến nhãn lực khủng bố như của Trương Tinh Phong cũng suýt nữa không nhìn ra.

Trương Tinh Phong lập tức dùng linh giác thâm nhập vào bên trong: “Thì ra đây chính là phương pháp để sử dụng Âm Dương Sơn!”

Rất nhanh, Trương Tinh Phong đã hiểu rõ phương pháp sử dụng thần khí này. Nhưng mà sau khi hiểu rõ, hắn lại không khỏi có chút kinh ngạc, hoặc có lẽ là có chút khó tin: “Lão thiên, thế gian lại có loại thần khí như thế này sao? Thần khí gì mà …… thô bạo như thế này!

Âm Dương Sơn, hạ cấp thần khí, công kích chủ yếu sử dụng năng lượng đẳng cấp tiên nguyên lực và ma nguyên lực. Trước tiên trích huyết nhận chủ, sau đó dùng năng lượng điều chỉnh trọng lượng Âm Dương Sơn. Trọng lượng của Âm Dương Sơn tùy thuộc vào công lực của người sử dụng, công lực càng cao thì có thể điều chỉnh trọng lượng càng lớn. Phương pháp công kích là dùng Âm Dương Sơn oanh kích đối thủ.

Chỉ dựa vào trọng lượng oanh kích đối thủ!

Âm Dương Sơn, với công lực của tiên nhân không thể nào điều chỉnh trọng lượng đạt đến mức tối đa. Người sở hữu Âm Dương Sơn là Phách Tản Ma Đế, bản thân là một cao thủ luyện thể, thần khí sử dụng chủ yếu là Phách Tản phủ cũng lấy sức mạnh bản thân làm chủ. Nhưng mà Bàn Cổ đã luyện thành Lục Chuyển Huyền Thân, chính là khắc tinh của Âm Dương Sơn, khiến cho tuyện kỹ của Phách Tản Ma Đế vô pháp thi triển.

Lúc này, Âm Dương Sơn đang là vật vô chủ. Trương Tinh Phong vung tay một cái, thuận tiện đem Âm Dương Sơn thu vào bên trong Thiên Vũ.

Trương Tinh Phong chuyển thân rời khỏi cung điện của Phách Tản Ma Đế, đi ra bên ngoài cung điện. Mặc dù hắn không sử dụng đến, nhưng mà hắn lại thấy thần khí này quả thật là vật bất phàm. Quan trọng nhất chính là kiện thần khí công kích này không hề hao phí năng lượng bản thân, đơn thuần chỉ dựa vào trọng lượng để oanh kích.

“Long Linh, đây chính là Hoàng thiên hậu thổ sao?” Trương Tinh Phong đưa mắt nhìn thế giới màu vàng vô biên trước mặt. Thế giới này giống như sa mạc, nhìn không thấy bến bờ, khắp nơi chỉ có vụ khí màu vàng phảng phất như cát bụi. Cả thế giới là một phiến đục ngầu ……

Thanh âm của Long Linh lập tức vang lên trong đầu Trương Tinh Phong: “Đúng, đây chính là Hoàng thiên hậu thổ, phòng ngự tuyệt đối rất khó phá vỡ. Cái khiến cho người ta khó chịu nhất chính là hoàng thiên hậu thổ sẽ ngăn trở ngươi, không ngừng ngăn trở ngươi!”

Trương Tinh Phong cũng không hiểu Long Linh đang muốn nói đến chuyện gì.

“Trương tiểu tử, cứ đi xem thử, mọi chuyện đã có ta, không cần lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn! Ha ha ……” Lời nói khoa trương như vậy, ngoại trừ Thiên Vũ ra thì còn ai vào đây.

Trương Tinh Phong lập tức bay đến, nhìn Hoàng thiên hậu thổ trước mặt. Hắn muốn mạnh mẽ xông vào, nhưng Hoàng thiên hậu thổ này thật sự là quá dày đặc, căn bản không là không thể xông vào được.

“Chẳng lẽ ta không thể bay qua từ phía trên?” Trương Tinh Phong mỉm cười, lập tức chuyển hướng bay lên phía trên Hoàng thiên hậu thổ. Nhưng mà đây cũng chỉ là suy nghĩ của một mình hắn mà thôi, Hoàng thiên hậu thổ có thể dễ dàng đột phá như vậy sao?

“Dài đến như vậy sao?” Trương Tinh Phong trơ mắt nhìn Hoàng thiên hậu thổ vô biên trước mắt, hắn bay càng cao thì lại thấy càng cao.

“Hấp huyết tiểu ma đầu, hắc hắc, tốt nhất là quay lại đi, năng lực của ngươi bây giờ không thể xuyên qua Hoàng thiên hậu thổ được đâu!” Thanh âm của Long Linh có vẻ như đang cười trên nỗi đau của người khác.

Trương Tinh Phong trong mắt hiện lên một tia tiếu ý: “Ta vẫn muốn xem thử, tốc độ của nó có thể ngăn cản thuấn di của ta được không!”

Công lực Trương Tinh Phong hiện giờ đã có thể dưới hoàn cảnh này sử dụng thuấn di trong phạm vi nhỏ. Mặc dù ngũ hành mất cân đối, nhưng chỉ cần phạm vi không lớn thì sẽ không có nguy hiểm gì.

Trương Tinh Phong thân hình lóe lên, liền xuất hiện phía trên hoàng thiên hậu thổ.

“Ân?” Trương Tinh Phong ngẩn ra, bởi vì lúc này hắn bỗng nhiên lại nhìn thấy cung điện. Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Trương Tinh Phong cũng không biết nên làm thế nào, hiển nhiên sự quỷ bí của hoàng thiên hậu thổ không phải là thứ mà năng lực của hắn lúc này có thể phá giải. Kỳ thật hoàng thiên hậu thổ này chỉ lợi dụng lực lượng thổ thuộc tính cường đại của nó, thay đổi ngũ hành, hình thành một thiên nhiên đại trận. Không giống như những trận pháp khác, trận pháp này do linh khí thổ thuộc tính thiên nhiên tụ tập mà thành, nếu như muốn phá trận, không có thực lực Đại la kim tiên thì không thể làm được.

“Đi thôi, lần này đến đây cũng đã lấy được không ít bảo vật, như vậy là đủ rồi!” Trương Tinh Phong chợt cười cười. Hoàng thiên hậu thổ này không thể phá được có lẽ là thiên mệnh! Hắn cũng biết một điểm, làm người cần phải biết khi nào là đủ.

Điều này khiến cho Long Linh đang chuyên tâm nhìn hắn cười nhạo cũng phải sửng sốt. Còn Trương Tinh Phong thì đã xuyên qua mộc linh chi sâm, đi đến khu vực kim linh chi hải.

Bên trong kim linh chi hải có tinh thể kim nguyên tố hay không? Trương Tinh Phong không biết, nhưng hắn vẫn quyết định kiểm tra một lần.

Linh giác của Trương Tinh Phong ở bên trong linh khí thuộc tính kim hùng hậu như thế này, căn bản là không có tác dụng bao nhiêu.

“Ai, nếu như bây giờ đột phá Đại thành kỳ, linh giác tiến hóa thành thần thức, truy tìm tinh thể không phải là sẽ dễ dàng hay sao?” Trương Tinh Phong có chút bất lực.

Đột nhiên, Trương Tinh Phong nhớ đến Thiên Vũ và Long Linh đều có thần thức. Trong lòng vừa động, lập tức lên tiếng hỏi: “Thiên Vũ, ngươi xem giúp ta ở nơi này có bảo vật gì hay không?”

Thanh âm của Thiên Vũ cười ha hả: “Được!”

Thiên Vũ lập tức sử dụng thần thức của mình bắt đầu truy tìm. Năm đó khi ở tại Thiên Nhai sơn mạch, Thiên Vũ thường xuyên dùng thần thức quan sát toàn bộ Minh vương triều và các quốc gia chung quanh. Hiện tại, phạm vi của kim linh chi hải này đối với nó mà nói căn bản chẳng đáng là gì.

“Không có!” Thanh âm Thiên Vũ có vẻ rất chán nản.

Trương Tinh Phong ngẩn người. Không có?

“Ừm, không nghĩ ngợi nhiều nữa, rời nhà đi lâu rồi cũng nên trở về thôi!” Trương Tinh Phong đột nhiên lên tiếng. Thân hình chuyển động, liền bắt đầu băng qua kim linh chi hải. Hắn đã sẵn sàng sử dụng “Linh Điểm Liệt Kích”, nhưng mà ……

Khi băng qua Kim linh chi hải lại không hề có bất cứ trở ngại nào, hơn nữa nó còn chủ động phân thành một thông đạo đi xuống, khiến cho Trương Tinh Phong không khỏi trợn mắt há mồm. Chuyện này sao có thể? Kim linh không phải là không có tư tưởng sao, tại sao lại tự động tách ra thành một thông đạo? Dường như nó có thể nhận thức được mình, biết rằng mình rất lợi hại!

“Cẩn thận, thông đạo do kim linh tách ra này dường như không phải thông đến biển lửa lục muội chân hỏa!” Thiên Vũ lên tiếng nhắc nhở.

Trương Tinh Phong ngẩn người. Ở bên trong khu vực ngũ hành cực kỳ bất ổn, linh giác của hắn bị ảnh hưởng rất lớn, chỉ có thần thức mới có thể không lo lắng.

“Thiên Vũ, cảm ơn ngươi! Bất quá ta bây giờ lại muốn xem thử, rốt cuộc là thứ gì đã khống chế kim linh này?” Trương Tinh Phong mỉm cười, đột nhiên trong lòng hắn run lên, một cảm giác kích động trước giờ chưa từng có phát ra từ bên trong lồng ngực, mạnh mẽ dâng trào.

Trương Tinh Phong đột nhiên cảm nhận được một sự kêu gọi, một sự kêu gọi rất thân thiết ……

Trương Tinh Phong thân hình liên tục lóe lên, cảm nhận sự kêu gọi, dựa vào cảm giác nhanh chóng tiến về phía trước. Cuối cùng hắn cảm giác được tại địa phương trước mặt, sự kêu gọi càng lúc càng mãnh liệt ……

Dừng!

Trương Tinh Phong dừng lại, đưa mắt nhìn một đồ vật nhỏ trước mặt, một viên cầu có hình dáng như một viên kim đan màu vàng. “Kim đan” này phảng phất như được đúc thành từ kim loại, chỉ nhìn qua là biết vô cùng cứng rắn, quan trọng nhất chính là trên “kim đan” này còn có những hoa văn trông giống như tinh đồ.

Trương Tinh Phong chậm rãi đưa tay lên phía trước, “kim đan” vẫn không có động tĩnh gì, cứ như vậy mà vào tay hắn.

“Ta gọi là Nhu Kim, cảm nhận được sức mạnh thiên hỏa bên trong cơ thể ngươi, cho nên triệu hoán ngươi đến đây!” Trong đầu Trương Tinh Phong đột nhiên vang lên tiếng nói.

“Thần khí!” Trương Tinh Phong mừng đến phát khóc, cuối cùng hắn cũng minh bạch đây chính là một kiện thần khí. Lần này Trương Tinh Phong đã thu hoạch được “Long Linh huyết trì” vô dụng, Sinh Chi Nguyên Cực có thể cứu mạng thân nhân, Âm Dương Sơn tuyệt đối bá đạo, bây giờ lại có thêm Nhu Kim trước mặt.

Trương Tinh Phong đột nhiên nghĩ đến huynh đệ của mình: “Có lẽ bây giờ nên suy nghĩ cho huynh đệ. Lang Phong đại ca tính mệnh song tu, nhất định cần phải bảo đảm an toàn. Hai kiện thần khí của Trọng Huyền Ma Đế giao cho Lang Phong đại ca. Về Xạ Nhật thần cung thì tạm thời lưu lại. Sinh Chi Nguyên Cực nhất định phải giao cho Ngữ Yên!”

Trương Tinh Phong tin tưởng, Lang Phong có được hai bộ phận Trọng Huyền Tạm của Trọng Huyền Ma Đế, sẽ không ai có thể đả thương được. Mà Ngữ Yên có Sinh Chi Nguyên Cực tính mạng cũng sẽ được bảo đảm.

Trương Tinh Phong đã từng sống tại Tu chân giới, hắn biết sự hỗn loạn ở Tu chân giới so với Thanh Long đại lục còn hơn vô số lần. Chủ yếu nhất là vì vô số cao thủ và vô số thế lực không ngừng tranh đấu với nhau, còn có tiên ma hai giới không ngừng chiến đấu. Cũng có những nơi mà tiên ma hai giới cùng sinh sống, chẳng hạn như Thiên Tiệm Tinh. Rất loạn, phi thường loạn! Ở địa phương như thế, việc trước tiên Trương Tinh Phong phải làm là chuẩn bị cho huynh đệ thân nhân của mình những thứ bảo vệ tính mạng.

Đối với những thần khí này, Trương Tinh Phong muốn lấy được cũng chỉ vì huynh đệ thân nhân, bản thân hắn không hề nghĩ đến. Trong lòng hắn luôn cho rằng, nếu như đem thân thể tu luyện đến cảnh giới tối cao thì sẽ không cần đến khải giáp, giống như Bàn Cổ cả đời chưa từng dùng qua một chiến giáp nào. Còn như vũ khí công kích, chỉ cần một kiện là đủ. Trương Tinh Phong có “Linh Điểm Liệt Kích” lực công kích vô cùng cường hãn, lại thêm thiên hỏa, cho dù không dùng đến binh khí cũng đã rất lợi hại rồi.

“Ngươi triệu hoán ta có chuyện gì không?” Trương Tinh Phong lên tiếng hỏi.

“Nhu Kim ta là dị thể bên trong kim chi linh khí, có thể nhu cũng có thể cương. Quan trọng nhất chính là ta có thể tùy theo tâm ý của ngươi mà biến thành vũ khí hay khải giáp. Ta muốn nói với ngươi, ta muốn nhận ngươi làm chủ, cùng ngươi rời đi!” Nhu Kim ngữ khí rất kiên định.

Trương Tinh Phong nghe Nhu Kim nói, có thể tùy ý biến hóa, trong lòng mừng rỡ. Có điều hắn lại không tin tưởng có thể khiến cho Nhu Kim nhận hắn làm chủ. Bây giờ nghe Nhu Kim yêu cầu như vậy, không khỏi vui mừng.

“Vì sao?” Trương Tinh Phong không tin trên đời lại có chuyện tốt như thế.

“Bởi vì ta muốn chiến đấu, ta muốn có cuộc sống đầy kích động, không muốn ở đây, nhất thành bất biến (2)!” Là dị thể của kim chi linh khí, Nhu Kim có đặc tính của thuộc tính kim, ham thích chiến đấu.

(2) Đã hình thành thì không thay đổi.

“Tốt!” Trương Tinh Phong mỉm cười, một giọt máu từ ngực bay ra, nhỏ vào phía trên Nhu Kim hình dáng như một viên “kim đan”. Chỉ thấy huyết dịch không ngừng quay cuồng phía trên Nhu Kim, những hoa văn giống như tinh đồ dựa theo quy luật chậm rãi hấp thu huyết dịch xuống. Những hoa văn này trong nháy mắt bỗng nhiên biến thành màu đỏ.

Trương Tinh Phong tâm ý vừa động, Nhu Kim liền bay vào trong tay.

Chỉ thấy một thanh kim kiếm cổ xưa trong nháy mắt xuất hiện trên tay Trương Tinh Phong. Lại trong nháy mắt, trước mặt hắn xuất hiện một thanh cự phủ. Đột nhiên lại biến thành một đôi bao tay. Kim quang lóe lên, một bộ y phục màu vàng hiện lên trên người......

“Ha ha ha …… Nhu Kim, ngươi thật sự là có khả năng biến hóa theo tâm ý của ta! Ha ha …… ha ha ha ha ……” Thần khí như vậy là mong muốn của mọi chủ sở hữu. Trong nháy mắt, Trương Tinh Phong đã có quyết định, sau này Nhu Kim sẽ là vũ khí chuyên dụng của mình, còn lại giao hết cho thân nhân huynh đệ.

“Đó là đương nhiên, ta có thể được như hôm nay là do đã trải qua ức vạn năm tiến hóa. Nếu không thì làm sao có thể khiến cho từ cực rắn biến thành âm nhu như vậy?” Nhu Kim có vẻ rất kiêu ngạo

Trương Tinh Phong cười lớn: “Tốt …… đi thôi, chúng ta ra ngoài thử nghiệm uy lực của ngươi!”

Trương Tinh Phong chưa từng bao giờ yêu thích một kiện binh khí như vậy, hiện tại hắn đã không thể đợi được muốn kiểm tra uy lực của Nhu Kim

Rất đơn giản, Trương Tinh Phong rời khỏi Ma Đế Bí Cảnh, đưa mắt nhìn Hồng Hoang rộng lớn, trong lòng cảm thấy vô cùng hưng phấn.

“A a a a …… a a a a a” Trương Tinh Phong thoải mái hét lên ……

“Linh điểm liệt kích —— Không Bách Liệt!”

Trên tay Trương Tinh Phong đột nhiên xuất hiện một chiếc bao tay màu vàng. Chỉ thấy hai tay của hắn vũ động biến thành ảo ảnh ……

“Linh Điểm Liệt Kích” phân thành “Vi Ba Chấn” để phòng ngự, “Thốn Kình Thiên Kích” để tấn công, cùng với bản tiến hóa của “Thốn Kình Thiên Kích” là “Thứ Nguyên Trảm”. Đương nhiên còn có tiến hóa của “Thứ Nguyên Trảm” là “Không Bách Liệt”. Nếu như nói “Thứ Nguyên Trảm” có thể khiến cho không gian xuất hiện một vết rách, thì “Không Bách Liệt” lại có thể khiến cho không gian xuất hiện vô số khe hở, làm cho không gian vỡ vụn, khiến cho đối phương bị xé nát.

Nhưng mà muốn sử dụng “Không Bách Liệt” thì yêu cầu bàn tay thi triển phải cực kỳ cường hãn. Với trình độ của Trương Tinh Phong hiện giờ, rất khó có thể chịu được trong nháy mắt phát ra hàng trăm vết nứt không gian. Nhưng một khi có Nhu Kim, tất cả đều trở nên đơn giản.

Không có một tiếng động nào, Trương Tinh Phong đưa mắt nhìn không gian trước mặt phảng phất một tấm gương bị đập bể, không gian đã vỡ vụn. Trong nháy mắt, Trương Tinh Phong nhìn thấy một tràng diện khiến cho hắn không sao hiểu được, những vết nứt không gian trong nháy mắt cũng trở về nguyên dạng.

“Oanh!”

Trương Tinh Phong trong đầu đột nhiên choáng váng, không còn biết gì nữa ……
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện