Ta kinh ngạc phát hiện gã Lang Phong này cũng không phải là một kẻ tầm thường, hắn gây cho ta một loại cảm giác giống như bị dã thú uy hiếp vậy. Xem ra gã Lang Phong này là nhân tài thiên phú. Ta không khỏi nảy sinh ý muốn thu phục hắn. Một lát sau, ta đã nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu. Kỳ thật cũng rất đơn giản, chính là đánh bại tên Lang Phong này, sau đó uy hiếp gã Âu Dương Lượng kia. Ha ha…
Lúc này, Lang Phong cũng kinh ngạc phát hiện tam công tử trước mặt dưới khí thế của hắn lại không hề có cảm giác gì, điều này khiến cho trong lòng hắn bất an. Không lẽ lần này ta thua? Không, không thể nào! Vì mẫu thân, ta nhất định phải đánh bại vị tam công tử này. Mẫu thân, mẫu thân, ta nhất định không thể thua, nhất định không thể thua!
Đột nhiên, Lang Phong phát hiện trong cơ thể mình xuất hiện một dòng khí lưu biến thành trạng thái dịch hóa, trong đầu bỗng nhiên chấn động. Một đoàn uy thế từ trong thân thể hắn lan ra khắp toàn trường.
Đám trẻ chung quanh đột nhiên có mấy đứa ngã lăn ra đất. Thượng Quan Hương Vũ (cũng chính là Hương Vũ muội muội) và Mộ Dung Tinh (cũng chính là A Tinh) kinh ngạc phát hiện đám trẻ ngã lăn dưới đất, sắc mặt trở nên trắng bệch, nhưng hai người bọn họ thì lại không hề có cảm giác gì. Đương nhiên, nguyên nhân là vì ta đã giúp bọn họ ngăn chặn đoàn khí thế này. Gã Lang Phong này thật sự là một nhân tài, còn nhỏ như vậy mà chỉ bằng thiên phú đã đạt đến cảnh giới cao thủ Lục Phẩm, có thể phát ra uy thế. Năng lực này chỉ có cao thủ Tiên Thiên mới có được. Tên Lang Phong này chỉ nhờ vào thiên phú mà đã tiếp cận cảnh giới Tiên Thiên, bằng vào dã tính trời sinh mạnh mẽ phát ra uy thế. Ta càng nhìn tên tiểu tử này càng cảm thấy thích thú.
Lúc này Âu Dương Lượng sắc mặt trắng bệch. Mặc dù Lang Phong chỉ vừa mới lĩnh ngộ uy thế này, đối với thân thể không có thương hại gì, nhưng đối với dạng trẻ con được nuông chiều từ bé như Âu Dương Lượng thì lại rất hữu hiệu. Âu Dương Lượng muốn ra lệnh cho Lang Phong thu lại uy thế khủng bố này, nhưng dưới dưới khốn cảnh này hắn lại không thể nói ra lời. Vừa rồi nghe nói muốn đánh nhau, những đứa trẻ khác hầu hết đều đã chạy ra xa, cho nên sắc mặt của bọn chúng chỉ hơi trắng bệch, hơi khó chịu. Còn Âu Dương Lượng thì lại đứng ngay sát bên cạnh, hắn còn muốn xem bộ dạng của Trương Tinh Phong khi bị đánh bại, nào ngờ lại lâm vào tình cảnh này, thật đúng là tự làm tự chịu.
Lúc này Lang Phong toàn thân tràn đầy lực lượng, quả thật đây là lúc mà hắn mạnh mẽ nhất từ trước đến nay. Trong lòng hắn bắt đầu tự tin, mắt hổ sáng lên, nhìn thẳng vào đối thủ trước mặt. Đáng tiếc…
Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn. Ta phải cho hắn biết thế nào mới gọi là lực lượng. Thân thể ta đột nhiên đứng thẳng dậy, một đoàn khí thế kinh thiên bức về phía Lang Phong.
Đám trẻ đột nhiên cảm nhận được khí thế khủng bố, lập tức bỏ chạy. Chỉ có Âu Dương Lượng là phải hứng trọn, cũng giống như lúc nãy, cả khuôn mặt đều trắng bệch.
Dựa vào cảnh giới của ta đương nhiên là có thể dễ dàng khống chế tại địa phương cố định. Ta nhìn Lang Phong thở dốc, cố gắng kiên trì đến cùng. Tên tiểu tử này quả thật rất kiên cường. Ta cũng biết hắn kiên trì càng lâu thì đối với tinh thần lực của hắn lại càng có ích.
Lang Phong nhìn đứa trẻ trước mặt. Quá đáng sợ, đoàn khí thế này khiến cho hắn không thể cử động được, tinh thần lực bản thân càng lúc càng yếu. Đến cuối cùng, hắn hoàn toàn chỉ nhờ lòng tin vào mẫu thân để duy trì. Dần dần, đầu óc của hắn bắt đầu trở nên mơ hồ. Hắn biết mình đã thất bại. Mẫu thân! Hắn cảm thấy thống khổ, trong mắt chảy ra hai hàng lệ, trước mắt trở nên tối sầm, ngã xuống đất.
Ta nhìn gã nam hài kiên cường này, nhìn thấy hai hàng lệ của hắn. Ta thoáng giật mình, xem ra trong đó hẳn là có ẩn tình. Ta chậm rãi bước đến trước mặt hắn, tay phải nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu của hắn, chậm rãi truyền vào một luồng tiên thiên chân khí tinh thuần. A, sinh mệnh nguyên lực thật dồi dào. Linh giác của ta cảm nhận được một luồng sinh mệnh nguyên lực nhiều hơn người bình thường gấp ba lần, chẳng trách hắn chỉ dựa vào thiên phú mà có thể đạt đến cảnh giới như vậy. Để ta giúp ngươi một chút!
Ta tăng thêm chân khí, dựa theo lộ tuyến của công pháp Thái Cực Âm Dương quyết dẫn đường cho nội lực của hắn. Tiên thiên chân khí của ta dung nhập vào bên trong, ngày càng nhanh chóng lớn mạnh…
Ta ngẩng đầu nhìn Âu Dương Lượng, khí thế loáng thoáng bức về phía hắn. Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn, thằng nhóc này không ngờ lại đùa giỡn Lang Phong đến mức như vậy.
Âu Dương Lượng ngẩng đầu nhìn tam công tử, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Hắn nhớ đến hành vi vừa rồi của mình, lại nhìn về phía Lang Phong đang hôn mê bất tỉnh, toàn thân run lên, lập tức chạy đến phục dưới chân Trương Tinh Phong, liên tiếp khấu đầu:
- Tam công tử ngài đại nhân đại lượng, xin hãy tha cho tôi! Sau này tôi không dám nữa, sau này không dám nữa…
Ta cười cười, nhẹ nhàng nói:
- Âu Dương công tử, ngươi không cần lo lắng. Sao ta lại trách ngươi? Mau đứng lên đi, mau đứng lên! A, đừng có như vậy chứ!
Ta vừa nói vừa kéo hắn dậy. Âu Dương Lượng run run đứng dậy, đầu vẫn không dám ngẩng lên.
Hương Vũ muội muội bước lên phía trước:
- Âu Dương xấu xí nha, sau này ngươi phải cẩn thận hơn một chút. Còn nói kiểu như vậy, Phong ca không phạt ngươi, ta cũng sẽ tính toán với ngươi. Hừ!
A Tinh cũng bước tới trước, hung hăng nói:
- Còn ta nữa, ngươi cẩn thận đó!
- Vâng, vâng, vâng!
Lúc này Âu Dương Lượng như gà con ăn thóc, liên tục gật đầu. Hắn đã sớm bị khí thế của ta dọa đến mức không thể suy nghĩ, chỉ hi vọng ta có thể tha cho hắn.
Ta đương nhiên là hiểu rõ tâm tư của hắn, liền nói:
- Âu Dương Lượng, mẫu thân của tên Lang Phong này hiện giờ thế nào rồi? - Mẫu thân của hắn hiện đang ở nhà ta, đang được chữa bệnh.
Âu Dương Lượng lập tức trả lời, trên mặt toàn mồ hôi, chỉ sợ đáp chậm ta sẽ trách phạt hắn.
Ta thong thả nói:
- Ừm, bây giờ thế này đi, ngươi đưa mẫu thân của Lang Phong đến Tinh Phong các trong phủ của ta, biết chưa?
- Vâng, tôi trở về nhà sẽ lập tức bảo người đưa đến, xin tam công tử cứ yên tâm!
Âu Dương Lượng nhận thấy có thể làm việc cho tam công tử, trong lòng rất cao hứng, xem ra bản thân cũng không đến nỗi bị ăn đòn, tâm tình có phần nhẹ nhõm hơn.
- Nếu đã như vậy, ngươi hãy trở về đi!
Ta nhìn hắn, lạnh nhạt nói.
Trong lòng Âu Dương Lượng mừng rỡ. Hắn quả thật không dám tin, bản thân đối xử với tam công tử như thế, tam công tử lại dễ dàng tha cho hắn, nhưng vẫn lập tức nói:
- Đa tạ tam công tử! Tôi nhất định sẽ lập tức đưa mẫu thân của Lang Phong đến phủ của ngài, xin cáo từ trước!
Âu Dương Lượng nói xong lập tức chạy đi ngay, chỉ sợ chậm trễ sẽ sinh biến.
Ta thản nhiên cười cười nhìn theo bóng dáng của Âu Dương Lượng, xoay người đi về phía Lang Phong đang nằm gục trên đất, nhẹ nhàng đỡ hắn lên, lập tức trở về nhà. Đương nhiên Hương Vũ và A Tinh cũng theo ta trở về. Sở dĩ ta bế Lang Phong về nhà, là vì lúc này hắn đang tiến hành tu luyện Thái Cực Âm Dương quyết tầng thứ sáu, chính là lúc quan trọng nhất. Có lẽ ngoại trừ Trương Tinh Phong ta ra, cả thế gian này không ai có thể nắm chắc giúp được hắn trong tình huống này. Nên biết rằng Thái Cực Âm Dương quyết này chính là pháp quyết tu luyện cơ bản nhất của Thiên Tâm tông.
oOo
Sáu quốc gia lớn trên toàn Thanh Long đại lục đều rất coi trọng phương diện võ lâm, thậm chí còn thành lập đồng minh, định ra hiệp nghị đồng minh.
Điều thứ nhất trong hiệp nghị chính là toàn bộ võ giả phải đến Quốc Võ bộ tại các thành thị của quốc gia để kiểm tra thực lực bản thân. Phân thành Cửu Phẩm, Bát Phẩm, Thất Phẩm, Lục Phẩm, Ngũ Phẩm, Tứ Phẩm, Tam Phẩm, Nhị Phẩm, Nhất Phẩm võ giả. Các phẩm hàm này đồng cấp và ngang bằng với quan hàm. Từ Cửu Phẩm đến Lục Phẩm được xem là cao thủ Hậu Thiên. Ngũ Phẩm và Tứ Phẩm thực lực khoảng chừng ngang với Khai Quang kỳ. Tam Phẩm và Nhị Phẩm thực lực khoảng chừng ngang với Dung Hợp kỳ. Còn Nhất Phẩm võ giả thì thực lực phải đạt đến Tích Cốc kỳ. Toàn bộ võ giả trên đại lục đều phải chịu sự quản chế của quốc gia, nếu có người chống lại thì sẽ bị toàn đại lục truy sát. Sở dĩ toàn đại lục làm như vậy, là vì các nước đều có chuyện võ giả tạo phản. Quan trọng nhất chính là Kim quốc và Minh vương triều đều do võ lâm dựa vào sự suy yếu của chính quyền khi đó, cuối cùng thành lập nên chính quyền hiện tại.
Điều thứ hai trong hiệp nghị là không cho phép thành lập các tổ chức theo loại võ lâm minh, cũng không cho phép xuất hiện đại hội anh hùng hoặc là đại hội võ lâm tự phát. Quan trọng nhất chính là nếu như xuất hiện nhân vật theo dạng minh chủ của đại hội, lập tức giết chết không tha.
Đại lục có thập đại cao thủ, trong đó có chín người là Nhất Phẩm võ giả. Thập đại cao thủ phân biệt là Quyền Hoàng Liệt Bá, Đạo Thánh Nhất Nguyên Tử, Ma Quân Thạch Y, Tĩnh Viễn thiền sư của Minh vương triều, Thương Vương Mộ Dung Thánh, Đao Đế Thác Bạt Viễn của Liêu quốc, Kim Luân Pháp vương của Nguyên Mông, Chiến Thần Hoàn Nhan Liệt của Kim quốc, sư tổ dịch kiếm thuật Phác Tú Thiện của Cao Lệ và Tùng Hạ Kiếm Thánh Tùng Hạ Tân Nhất của Hoàng Vũ. Trong đó Thương Vương Mộ Dung Thánh là Nhị Phẩm võ giả duy nhất.
Từ đó có thể thấy được, Trương Tinh Phong hiện tại đã đạt đến thực lực của thập đại cao thủ, đương nhiên là chỉ có một mình hắn biết. Nếu như để người khác biết được đứa trẻ chỉ mới sáu tuổi đã đạt đến cảnh giới Nhất Phẩm, chắc phải hổ thẹn đến mức tìm miếng đậu hủ mà đập đầu tự sát, không chừng còn phát động toàn thể võ lâm truy bắt Trương Tinh Phong để bức hắn nói ra bí quyết tu luyện. Trương Tinh Phong không những tin cả võ lâm sẽ đến bắt mình, mà còn sợ các nước khác cũng đến tìm bí quyết.
Kiếp trước Trương Tinh Phong tu luyện tại Thiên Tâm tông, một môn phái tương đối lớn tại Tu Chân giới. Người bình thường khi mới bắt đầu đều học Thái Cực Âm Dương quyết, Huyền Âm quyết hoặc là Huyền Dương quyết. Huyền Âm quyết và Huyền Dương quyết dung hợp lại chính là Thái Cực Âm Dương Quyết. Nếu như một người mang thuộc tính hỏa hoặc là thuộc tính kim, tu luyện Huyền Dương Quyết sẽ có hiệu quả lớn hơn rất nhiều. Mang thuộc tính thủy thì có thể tu luyện Huyền Âm Quyết. Còn thuộc tính thổ và thuộc tính mộc thì tu luyện Thái Cực Âm Dương Quyết càng hữu hiệu.
Ba loại pháp quyết này đều có chín tầng, phân biệt tương ứng với chín phẩm hàm của võ công. Một khi đạt đến Tích Cốc hậu kỳ thì có thể bắt đầu tu luyện Tâm Điển, cũng là bảo vật trấn tông của Thiên Tâm tông. Nhưng người có tư cách xem Tâm Điển này cũng chỉ có tông chủ và vài vị trưởng lão, còn những đệ tử bình thường khi đạt đến Tích Cốc hậu kỳ thì chỉ có thể tu luyện Thiên Linh quyết. Đương nhiên Thiên Linh quyết cũng là một pháp quyết cực kỳ cao cấp, nếu không thì làm sao có thể trở thành pháp quyết phổ cập chủ yếu nhất của Thiên Tinh tông?
Còn thánh địa võ học của toàn bộ võ lâm lại là học viện của các quốc gia, nơi đó lưu giữ bí tịch còn nhiều hơn cả Tàng Kinh lâu của Thiếu Lâm. Trong đó bí tịch nhiều nhất nằm ở Quốc Vũ học viện của Minh vương triều. Học phí một năm tại học viện này là năm vạn lượng bạc, số tiền này một phú ông bình thường chưa chắc đã lo nổi. Còn các đại phú hào và con cháu danh gia vọng tộc thì đều tranh nhau vào. Nên biết rằng võ công càng lợi hại thì tính mạng càng được bảo đảm. Nếu như sau này có tiền mà lại không có mạng để hưởng, chẳng phải là đáng tiếc lắm sao? Đương nhiên bọn họ cũng có thể mời hộ vệ, thế nhưng giao tính mạng của mình cho người khác sao có thể đảm bảo bằng giao cho chính mình, sau đó mời thêm vài hộ vệ thật tốt?
Lúc này, Lang Phong cũng kinh ngạc phát hiện tam công tử trước mặt dưới khí thế của hắn lại không hề có cảm giác gì, điều này khiến cho trong lòng hắn bất an. Không lẽ lần này ta thua? Không, không thể nào! Vì mẫu thân, ta nhất định phải đánh bại vị tam công tử này. Mẫu thân, mẫu thân, ta nhất định không thể thua, nhất định không thể thua!
Đột nhiên, Lang Phong phát hiện trong cơ thể mình xuất hiện một dòng khí lưu biến thành trạng thái dịch hóa, trong đầu bỗng nhiên chấn động. Một đoàn uy thế từ trong thân thể hắn lan ra khắp toàn trường.
Đám trẻ chung quanh đột nhiên có mấy đứa ngã lăn ra đất. Thượng Quan Hương Vũ (cũng chính là Hương Vũ muội muội) và Mộ Dung Tinh (cũng chính là A Tinh) kinh ngạc phát hiện đám trẻ ngã lăn dưới đất, sắc mặt trở nên trắng bệch, nhưng hai người bọn họ thì lại không hề có cảm giác gì. Đương nhiên, nguyên nhân là vì ta đã giúp bọn họ ngăn chặn đoàn khí thế này. Gã Lang Phong này thật sự là một nhân tài, còn nhỏ như vậy mà chỉ bằng thiên phú đã đạt đến cảnh giới cao thủ Lục Phẩm, có thể phát ra uy thế. Năng lực này chỉ có cao thủ Tiên Thiên mới có được. Tên Lang Phong này chỉ nhờ vào thiên phú mà đã tiếp cận cảnh giới Tiên Thiên, bằng vào dã tính trời sinh mạnh mẽ phát ra uy thế. Ta càng nhìn tên tiểu tử này càng cảm thấy thích thú.
Lúc này Âu Dương Lượng sắc mặt trắng bệch. Mặc dù Lang Phong chỉ vừa mới lĩnh ngộ uy thế này, đối với thân thể không có thương hại gì, nhưng đối với dạng trẻ con được nuông chiều từ bé như Âu Dương Lượng thì lại rất hữu hiệu. Âu Dương Lượng muốn ra lệnh cho Lang Phong thu lại uy thế khủng bố này, nhưng dưới dưới khốn cảnh này hắn lại không thể nói ra lời. Vừa rồi nghe nói muốn đánh nhau, những đứa trẻ khác hầu hết đều đã chạy ra xa, cho nên sắc mặt của bọn chúng chỉ hơi trắng bệch, hơi khó chịu. Còn Âu Dương Lượng thì lại đứng ngay sát bên cạnh, hắn còn muốn xem bộ dạng của Trương Tinh Phong khi bị đánh bại, nào ngờ lại lâm vào tình cảnh này, thật đúng là tự làm tự chịu.
Lúc này Lang Phong toàn thân tràn đầy lực lượng, quả thật đây là lúc mà hắn mạnh mẽ nhất từ trước đến nay. Trong lòng hắn bắt đầu tự tin, mắt hổ sáng lên, nhìn thẳng vào đối thủ trước mặt. Đáng tiếc…
Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn. Ta phải cho hắn biết thế nào mới gọi là lực lượng. Thân thể ta đột nhiên đứng thẳng dậy, một đoàn khí thế kinh thiên bức về phía Lang Phong.
Đám trẻ đột nhiên cảm nhận được khí thế khủng bố, lập tức bỏ chạy. Chỉ có Âu Dương Lượng là phải hứng trọn, cũng giống như lúc nãy, cả khuôn mặt đều trắng bệch.
Dựa vào cảnh giới của ta đương nhiên là có thể dễ dàng khống chế tại địa phương cố định. Ta nhìn Lang Phong thở dốc, cố gắng kiên trì đến cùng. Tên tiểu tử này quả thật rất kiên cường. Ta cũng biết hắn kiên trì càng lâu thì đối với tinh thần lực của hắn lại càng có ích.
Lang Phong nhìn đứa trẻ trước mặt. Quá đáng sợ, đoàn khí thế này khiến cho hắn không thể cử động được, tinh thần lực bản thân càng lúc càng yếu. Đến cuối cùng, hắn hoàn toàn chỉ nhờ lòng tin vào mẫu thân để duy trì. Dần dần, đầu óc của hắn bắt đầu trở nên mơ hồ. Hắn biết mình đã thất bại. Mẫu thân! Hắn cảm thấy thống khổ, trong mắt chảy ra hai hàng lệ, trước mắt trở nên tối sầm, ngã xuống đất.
Ta nhìn gã nam hài kiên cường này, nhìn thấy hai hàng lệ của hắn. Ta thoáng giật mình, xem ra trong đó hẳn là có ẩn tình. Ta chậm rãi bước đến trước mặt hắn, tay phải nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu của hắn, chậm rãi truyền vào một luồng tiên thiên chân khí tinh thuần. A, sinh mệnh nguyên lực thật dồi dào. Linh giác của ta cảm nhận được một luồng sinh mệnh nguyên lực nhiều hơn người bình thường gấp ba lần, chẳng trách hắn chỉ dựa vào thiên phú mà có thể đạt đến cảnh giới như vậy. Để ta giúp ngươi một chút!
Ta tăng thêm chân khí, dựa theo lộ tuyến của công pháp Thái Cực Âm Dương quyết dẫn đường cho nội lực của hắn. Tiên thiên chân khí của ta dung nhập vào bên trong, ngày càng nhanh chóng lớn mạnh…
Ta ngẩng đầu nhìn Âu Dương Lượng, khí thế loáng thoáng bức về phía hắn. Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn, thằng nhóc này không ngờ lại đùa giỡn Lang Phong đến mức như vậy.
Âu Dương Lượng ngẩng đầu nhìn tam công tử, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Hắn nhớ đến hành vi vừa rồi của mình, lại nhìn về phía Lang Phong đang hôn mê bất tỉnh, toàn thân run lên, lập tức chạy đến phục dưới chân Trương Tinh Phong, liên tiếp khấu đầu:
- Tam công tử ngài đại nhân đại lượng, xin hãy tha cho tôi! Sau này tôi không dám nữa, sau này không dám nữa…
Ta cười cười, nhẹ nhàng nói:
- Âu Dương công tử, ngươi không cần lo lắng. Sao ta lại trách ngươi? Mau đứng lên đi, mau đứng lên! A, đừng có như vậy chứ!
Ta vừa nói vừa kéo hắn dậy. Âu Dương Lượng run run đứng dậy, đầu vẫn không dám ngẩng lên.
Hương Vũ muội muội bước lên phía trước:
- Âu Dương xấu xí nha, sau này ngươi phải cẩn thận hơn một chút. Còn nói kiểu như vậy, Phong ca không phạt ngươi, ta cũng sẽ tính toán với ngươi. Hừ!
A Tinh cũng bước tới trước, hung hăng nói:
- Còn ta nữa, ngươi cẩn thận đó!
- Vâng, vâng, vâng!
Lúc này Âu Dương Lượng như gà con ăn thóc, liên tục gật đầu. Hắn đã sớm bị khí thế của ta dọa đến mức không thể suy nghĩ, chỉ hi vọng ta có thể tha cho hắn.
Ta đương nhiên là hiểu rõ tâm tư của hắn, liền nói:
- Âu Dương Lượng, mẫu thân của tên Lang Phong này hiện giờ thế nào rồi? - Mẫu thân của hắn hiện đang ở nhà ta, đang được chữa bệnh.
Âu Dương Lượng lập tức trả lời, trên mặt toàn mồ hôi, chỉ sợ đáp chậm ta sẽ trách phạt hắn.
Ta thong thả nói:
- Ừm, bây giờ thế này đi, ngươi đưa mẫu thân của Lang Phong đến Tinh Phong các trong phủ của ta, biết chưa?
- Vâng, tôi trở về nhà sẽ lập tức bảo người đưa đến, xin tam công tử cứ yên tâm!
Âu Dương Lượng nhận thấy có thể làm việc cho tam công tử, trong lòng rất cao hứng, xem ra bản thân cũng không đến nỗi bị ăn đòn, tâm tình có phần nhẹ nhõm hơn.
- Nếu đã như vậy, ngươi hãy trở về đi!
Ta nhìn hắn, lạnh nhạt nói.
Trong lòng Âu Dương Lượng mừng rỡ. Hắn quả thật không dám tin, bản thân đối xử với tam công tử như thế, tam công tử lại dễ dàng tha cho hắn, nhưng vẫn lập tức nói:
- Đa tạ tam công tử! Tôi nhất định sẽ lập tức đưa mẫu thân của Lang Phong đến phủ của ngài, xin cáo từ trước!
Âu Dương Lượng nói xong lập tức chạy đi ngay, chỉ sợ chậm trễ sẽ sinh biến.
Ta thản nhiên cười cười nhìn theo bóng dáng của Âu Dương Lượng, xoay người đi về phía Lang Phong đang nằm gục trên đất, nhẹ nhàng đỡ hắn lên, lập tức trở về nhà. Đương nhiên Hương Vũ và A Tinh cũng theo ta trở về. Sở dĩ ta bế Lang Phong về nhà, là vì lúc này hắn đang tiến hành tu luyện Thái Cực Âm Dương quyết tầng thứ sáu, chính là lúc quan trọng nhất. Có lẽ ngoại trừ Trương Tinh Phong ta ra, cả thế gian này không ai có thể nắm chắc giúp được hắn trong tình huống này. Nên biết rằng Thái Cực Âm Dương quyết này chính là pháp quyết tu luyện cơ bản nhất của Thiên Tâm tông.
oOo
Sáu quốc gia lớn trên toàn Thanh Long đại lục đều rất coi trọng phương diện võ lâm, thậm chí còn thành lập đồng minh, định ra hiệp nghị đồng minh.
Điều thứ nhất trong hiệp nghị chính là toàn bộ võ giả phải đến Quốc Võ bộ tại các thành thị của quốc gia để kiểm tra thực lực bản thân. Phân thành Cửu Phẩm, Bát Phẩm, Thất Phẩm, Lục Phẩm, Ngũ Phẩm, Tứ Phẩm, Tam Phẩm, Nhị Phẩm, Nhất Phẩm võ giả. Các phẩm hàm này đồng cấp và ngang bằng với quan hàm. Từ Cửu Phẩm đến Lục Phẩm được xem là cao thủ Hậu Thiên. Ngũ Phẩm và Tứ Phẩm thực lực khoảng chừng ngang với Khai Quang kỳ. Tam Phẩm và Nhị Phẩm thực lực khoảng chừng ngang với Dung Hợp kỳ. Còn Nhất Phẩm võ giả thì thực lực phải đạt đến Tích Cốc kỳ. Toàn bộ võ giả trên đại lục đều phải chịu sự quản chế của quốc gia, nếu có người chống lại thì sẽ bị toàn đại lục truy sát. Sở dĩ toàn đại lục làm như vậy, là vì các nước đều có chuyện võ giả tạo phản. Quan trọng nhất chính là Kim quốc và Minh vương triều đều do võ lâm dựa vào sự suy yếu của chính quyền khi đó, cuối cùng thành lập nên chính quyền hiện tại.
Điều thứ hai trong hiệp nghị là không cho phép thành lập các tổ chức theo loại võ lâm minh, cũng không cho phép xuất hiện đại hội anh hùng hoặc là đại hội võ lâm tự phát. Quan trọng nhất chính là nếu như xuất hiện nhân vật theo dạng minh chủ của đại hội, lập tức giết chết không tha.
Đại lục có thập đại cao thủ, trong đó có chín người là Nhất Phẩm võ giả. Thập đại cao thủ phân biệt là Quyền Hoàng Liệt Bá, Đạo Thánh Nhất Nguyên Tử, Ma Quân Thạch Y, Tĩnh Viễn thiền sư của Minh vương triều, Thương Vương Mộ Dung Thánh, Đao Đế Thác Bạt Viễn của Liêu quốc, Kim Luân Pháp vương của Nguyên Mông, Chiến Thần Hoàn Nhan Liệt của Kim quốc, sư tổ dịch kiếm thuật Phác Tú Thiện của Cao Lệ và Tùng Hạ Kiếm Thánh Tùng Hạ Tân Nhất của Hoàng Vũ. Trong đó Thương Vương Mộ Dung Thánh là Nhị Phẩm võ giả duy nhất.
Từ đó có thể thấy được, Trương Tinh Phong hiện tại đã đạt đến thực lực của thập đại cao thủ, đương nhiên là chỉ có một mình hắn biết. Nếu như để người khác biết được đứa trẻ chỉ mới sáu tuổi đã đạt đến cảnh giới Nhất Phẩm, chắc phải hổ thẹn đến mức tìm miếng đậu hủ mà đập đầu tự sát, không chừng còn phát động toàn thể võ lâm truy bắt Trương Tinh Phong để bức hắn nói ra bí quyết tu luyện. Trương Tinh Phong không những tin cả võ lâm sẽ đến bắt mình, mà còn sợ các nước khác cũng đến tìm bí quyết.
Kiếp trước Trương Tinh Phong tu luyện tại Thiên Tâm tông, một môn phái tương đối lớn tại Tu Chân giới. Người bình thường khi mới bắt đầu đều học Thái Cực Âm Dương quyết, Huyền Âm quyết hoặc là Huyền Dương quyết. Huyền Âm quyết và Huyền Dương quyết dung hợp lại chính là Thái Cực Âm Dương Quyết. Nếu như một người mang thuộc tính hỏa hoặc là thuộc tính kim, tu luyện Huyền Dương Quyết sẽ có hiệu quả lớn hơn rất nhiều. Mang thuộc tính thủy thì có thể tu luyện Huyền Âm Quyết. Còn thuộc tính thổ và thuộc tính mộc thì tu luyện Thái Cực Âm Dương Quyết càng hữu hiệu.
Ba loại pháp quyết này đều có chín tầng, phân biệt tương ứng với chín phẩm hàm của võ công. Một khi đạt đến Tích Cốc hậu kỳ thì có thể bắt đầu tu luyện Tâm Điển, cũng là bảo vật trấn tông của Thiên Tâm tông. Nhưng người có tư cách xem Tâm Điển này cũng chỉ có tông chủ và vài vị trưởng lão, còn những đệ tử bình thường khi đạt đến Tích Cốc hậu kỳ thì chỉ có thể tu luyện Thiên Linh quyết. Đương nhiên Thiên Linh quyết cũng là một pháp quyết cực kỳ cao cấp, nếu không thì làm sao có thể trở thành pháp quyết phổ cập chủ yếu nhất của Thiên Tinh tông?
Còn thánh địa võ học của toàn bộ võ lâm lại là học viện của các quốc gia, nơi đó lưu giữ bí tịch còn nhiều hơn cả Tàng Kinh lâu của Thiếu Lâm. Trong đó bí tịch nhiều nhất nằm ở Quốc Vũ học viện của Minh vương triều. Học phí một năm tại học viện này là năm vạn lượng bạc, số tiền này một phú ông bình thường chưa chắc đã lo nổi. Còn các đại phú hào và con cháu danh gia vọng tộc thì đều tranh nhau vào. Nên biết rằng võ công càng lợi hại thì tính mạng càng được bảo đảm. Nếu như sau này có tiền mà lại không có mạng để hưởng, chẳng phải là đáng tiếc lắm sao? Đương nhiên bọn họ cũng có thể mời hộ vệ, thế nhưng giao tính mạng của mình cho người khác sao có thể đảm bảo bằng giao cho chính mình, sau đó mời thêm vài hộ vệ thật tốt?
Danh sách chương