☆ Chương 32
Khi biết bánh bao nhỏ có thể thấy được qua hình xăm hiện rõ, tâm tư của Trương Vũ hơi nhột, thỉnh thoảng sẽ vạch đồ ra nhìn bánh bao nhỏ một cái coi có hiện ra hay không, đáng tiếc, chưa đủ tháng, năng lượng của đứa bé không quá nhiều, tinh lực cũng không quá lớn, chỉ xuất hiện một hai lần rồi không xuất hiện nữa, Trương Vũ cực kì tiếc hận, hối hận không có chụp hai tấm hình lưu trữ lại cho mình.
Khoa Nhĩ lén ho khan một cái, nghiêm mặt nói "Đừng để trong lòng, lần sau lúc xuất hiện chúng ta chụp là được."
Lúc này Trương Vũ mới thôi.
Trương Vũ nghịch camera, khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, cái camera này còn có thể tồn tại đến nay không thể không nói là một kỳ tích, bởi Khoa Nhĩ nói, camera chụp được không chỉ là ảnh, còn là hồi ức, còn có ghi lại cảm xúc.
Trương Vũ ưu tư trong lòng, có thể sống mấy nghìn năm là thành yêu quái rồi, sao không lưu sử sách? Ở đây tuổi thọ của một quý tộc đều bù đắp được hơn năm ngàn năm Trung Hoa rồi! Trương Vũ một bên nghịch camera, một bên không quên chụp cảnh vật xung quanh.
Bây giờ phủ Bái Đức Lỗ đã rực rỡ hẳn lên, khắp nơi lộ ra không khí vui mừng, mỗi một bụi hoa đều đã được cắt sửa tỉ mỉ, ngay cả lá cây cũng được dùng nước sạch phun rửa cẩn thận, càng lộ vẻ dạt dào sức sống.
Tất cả Trương Vũ người đàn ông đang mang thai hoàn toàn không cần nhúng tay, tính thời gian thừa lại mấy ngày, trong lòng Trương Vũ lại cảm thấy bất an lo lắng không yên, không lẽ đây là chứng sợ hãi trước khi cưới? Ôi cái đệt mợ nó! Trương Vũ tự khih bỉ mình.
Không có năng lực công, nhưng dũng khí công vẫn không thể thiếu! Trương Vũ nắm tay, mặc dù đã chuẩn bị làm thụ rồi, nhưng thân làm một người đờn ông, một người đờn ông tinh khiết, chút khó khăn này sao có thể sợ hãi chứ? Bởi vậy ta nói: Khẩn trương, bất an, biến mẹ nó hết đi!!!
Gần đây Khoa Nhĩ có hơi bận, mỗi ngày đều bôn ba ở quân bộ. Bởi vì xuất hiện gián điệp của Lan Đặc tinh hệ, Khoa Nhĩ lại cung cấp manh mối quá giật gân, mấy ông già ở hội trưởng lão cuối cùng cũng không gắt chuyện cưới xin của Khoa Nhĩ không thả nữa, Khoa Nhĩ hầu như là thở phào nhẹ nhõm.
Trước khi cử hành hôn lễ, Khoa Nhĩ không dám thả lỏng chút nào. Đến nỗi có người phản bội trong hội trưởng lão, Khoa Nhĩ thề ngầm nhất định sẽ bắt hắn lại.
Bây giờ mình vạch trần âm mưu của Lan Đặc tinh hệ ra, như vậy người đứng ở trong bóng tối kia chắc chắn sẽ có hành động, mình chỉ cần âm thầm quan sát là được. Tốt nhất không nên chơi trò bịp bợm gì trong hôn lễ của mình, Khoa Nhĩ cười lạnh. Nếu không, cho dù là mặt trời của tinh tế cũng đừng mơ mà rọi đến người phản bội.
Mạc Lý trưởng lão của Hi Nhĩ ngồi kế bên Khoa Nhĩ, lại lặng lẽ nhìn phòng họp một cái, lớn tiếng ho khan một tiếng, cho đến khi ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của mình, Mạc Lý xoa xoa chòm râu không dài, trầm giọng nói rằng "Bây giờ quan trọng nhất không phải là làm thế nào để bắt gián điệp, mà là hiểu rõ gián điệp."
"Chúng ta đều thấy tư liệu Khoa Nhĩ thượng tướng cho, những thuốc nước kia có thể thay đổi khuôn mặt và mùi của một người, việc này vô cùng bất lợi cho chúng ta." Mạc Lý chuyển ánh mắt đến trên người Khoa Nhĩ "Tôi nghĩ Khoa Nhĩ đối với gián điệp này hiểu rõ nhất, cho nên tôi muốn Khoa Nhĩ tới nói xem có chút cách nào không?"
"Cậu nói coi? Khoa Nhĩ." Mạc Lý nhìn Khoa Nhĩ.
"Tôi không có cách gì hết." Khoa Nhĩ ngẩng đầu nhìn Mạc Lý trưởng lão, ánh mắt trong suốt "Tôi nghĩ chuyện phân biệt là của viện nghiên cứu, đúng không?"
"Vậy cậu có phát hiện gì khác nữa hay không?" Mạc Lý không quá hài lòng với đáp án này, dò hỏi tiếp: "Nghe nói hai ngày trước phủ Bái Đức Lỗ phát hiện một gián điệp, sao các cậu phát hiện được?"
Tất cả ánh mắt lại đáp lên người Khoa Nhĩ lần nữa, trong mắt có tìm tòi nghiên cứu, có lo lắng.
"Việc này rất đơn giản, camera vừa lúc quay được." Lão thần Khoa Nhĩ đáp lại, nói thật Khoa Nhĩ cũng không có lừa gạt gì Mạc Lý trưởng lão, đối với giạn điệp này, đầu tiên là Trương Vũ phát hiện một tàn ảnh, sau đó kiểm tra loại bỏ từng người mới phát hiện, cũng không có kỹ thuật cao siêu gì.
Đương nhiên camera là lừa Mạc Lý, thế nhưng cũng không gây trở ngại việc hệ trọng.
"Ngược lại tôi có mấy cách đối với gián điệp." Uy Nhĩ Lai Lạp ngồi ở một bên có chút ngập ngừng nói.
"Cậu có cách gì cứ nói thẳng đi, không cần phải ấp a ấp úng." Mạc Lý trưởng lão không hài lòng nói, Uy Nhĩ Lai Lạp chính là một đại quý tộc cưới thường dân, hai người đứng trên đỉnh áp lực, dưới tình huống không có con nối dõi, cố thủ gần nghìn năm, cho đến khi thường dân kia qua đời, người đàn ông này cũng không tái hôn. Bây giờ Uy Nhĩ Lai Lạp lại nhận nuôi một con em của thường dân làm con nuôi.
Năm đó Mạc Lý trưởng lão cố sức phản đối Uy Nhĩ Lai Lạp, đáng tiếc Lai Lạp kiên định quá mức, Mạc Lý trưởng lão đành hận sắt không thành thép không để ý tới Lai Lạp nữa, mà Lai Lạp cũng không hay phát biểu trong phòng họp quân bộ, đó giờ đều trầm mặc.
Bây giờ Lai Lạp lại lên tiếng, Mạc Lý trưởng lão có hơi giật mình, chẳng qua vẫn cò thừa lại chút bất mãn, Lai Lạp này, từ khi cưới thường dân kia, ngay cả dũng khí lên tiếng cũng không có, quả thật là vứt mẹ nó cái mặt mo của gia tộc Uy Nhĩ rồi!
"Nếu có thể thay đổi bề ngoài và mùi, như vậy hẳn là gen cũng không cách nào thay đổi được!? Tôi muốn lấy máu của người hầu mỗi phủ mang tới, tạo ra máy phân biệt từng loại gen, như thế thì chỉ cần không phải là tinh hệ của chúng ta đều có thể tra ra!"
"Cách này không tồi." Mạc Lý trưởng lão tán dương nhìn thoáng qua Lai Lạp "Sau này đừng lên tiếng nữa, giống như oắt con, không khác gì đàn bà hết?!"
"Dạ." Lai Lạp hơi không thích ứng nhận lời, sau khi mình cưới Bối Nhĩ, Mạc Lý trưởng lão cũng không cho mình sắc mặt tốt, mỗi lần nhìn thấy mình đều là giận dữ, bây giờ lại cho mình sắc mặt tốt quả là không dễ.
"Hừ hừ." Mạc Lý trưởng lão bất đắc dĩ sờ râu, ho khan một tiếng "Các vị cảm thấy cách của Lai Lạp thế nào?"
"Không tệ không tệ."
"Ý của tộc trưởng Lai Lạp rất thấu đáo!"
"Sao chúng ta không nghĩ tới ha."
....
"Cách này tuy tốt..." Khoa Nhĩ chậm rãi cất tiếng "Nhưng mọi người phải chú ý, cách này chỉ có thể loại ra gián điệp bên ngoài tinh hệ, vậy còn trong tinh hệ thì sao?"
"Tỷ như, người phản bội."
"Thuốc này cũng có thể thay đổi vẻ bề ngoài của người tinh tế."
"Cái gì?" Hội trưởng lão khiếp sợ "Cậu nói thật sao?"
"Đúng." Khoa Nhĩ trả lời "Hôm qua Paul ở Tát Bối tinh hệ gửi tới tin này, tự mấy người xem đi." Khoa Nhĩ vừa nói lại vứt một xấp tài liệu lên mặt bàn. Quan đi theo Mạc Lý trưởng lão lập tức đem tư liệu để tới trước mặt của Mạc Lý trưởng lão, đồng thời sử dụng máy quét tùy thân sao chép thành bản điện tử chiếu lên màn hình giả thuyết.
Các loại các dạng tư liệu viết chi chít trên màn hình, trong đó một câu đứng đầu nổi bật nhất: Thuốc này có thể tạm thời thay đổi hình dáng đặc trưng của người tinh tế, dược hiệu khoảng 24 giờ đồng hồ.
Phòng họp sa vào yên lặng lần nữa, giọng Lai Y Tư trưởng lão khàn khàn hỏi "Lẽ nào không có cách giải quyết sao?" Nếu như chỉ là người ngoại tinh nằm vùng, vậy thì có rất nhiều loại cách xử lý, nhưng người tinh tế thì sao? Nhiều người như vậy, sao có thể tiến hành quét hình từng người một được?! Nếu chỉ nằm vùng ở phủ của mình, vậy thì mình cũng có thể áp dụng máy phân biệt loại gen, nhưng còn chỗ khác thì sao? Nếu ở khu thường dân, rất khó để bắt những gián điệp kia, chẳng khác nào muối bỏ biển."
"Trong mắt của tôi, đây không phải là đáng sợ nhất." Khoa Nhĩ phá vỡ sự im lặng "Đáng sợ nhất là, trong chúng ta cũng có gián điệp."
"Gì chứ?!" Mạc Lý trưởng lão trợn to hai mắt "Lời này không thể tùy tiện nói, mỗi người ở đây đều là đại quý tộc tinh tế chúng ta, sao có thể sẽ phản bội, Khoa Nhĩ, có phải cậu quá đa nghi rồi hay không?"
Mạc Lý trưởng lão rất hiểu Khoa Nhĩ, vị thượng tướng hai nghìn tuổi này, từ trước đến nay trầm mặc ít nói, thế nhưng một câu nói đều có thâm ý ngầm, chắc chắn có lý do. Nhưng mình vẫn không thể tin được là trong đại quý tộc tinh tế có gián điệp, dù sao yêu nước, yêu nhà là niềm tin vững chắc với mỗi một vị quý tộc, sao có thể như thế được?!
"Tôi cũng không hy vọng đây là thật, nhưng tôi nghi là..." Khoa Nhĩ nhìn bốn phía chung quanh "Tôi nghi kẻ phản bội này ở trong số chúng ta, hơn nữa, từng người đều bị tình nghi."
"Cá...cái gì?!"
Trong quân bộ nổ tung!
"Cậu nói thế vậy lý do đâu?" Một ông cụ không phục dẫn đầu đứng lên chỉ trích Khoa Nhĩ "Thằng nhỏ kia, không được tùy ý quyết định!"
"Lý do của tôi..." Ngón tay thon dài của Khoa Nhĩ gõ nhẹ mặt bàn, liếc mắt nhìn quanh, cuối cùng dừng mắt lại trên người ông cụ "Lý do chính là thuốc này từ nơi nào mà tinh tế chúng ta lấy được?"
"Các vị tộc trưởng, các trưởng lão hẳn là đều biết, vì phòng ngừa người Lan Đặc tinh hệ thông qua các loại hàng thương phẩm chuyển tới tinh hệ chúng ta không tốt, sẽ gây hại vật chất thân thể con người, vì vậy hội trưởng lão chúng ta cố ý đặt ra một quy định, đó chính là..." Ánh mắt sắc bén của Khoa Nhĩ như một thanh kiếm đâm vào mắt mỗi một vị quý tộc.
"Tất cả ngoại mậu* của người ngoại tinh có liên quan đều phải tiến hành dưới phê chuẩn của quý tộc, hơn nữa loại hàng thương phẩm và công hiệu đều phải ghi lại trong danh sách." Khoa Nhĩ ngừng một chút nói "Tôi nói không sai chứ?"
*ngoại mậu là việc buôn bán với nước ngoài
"Những thuốc kia hoàn toàn có thể xuất từ tinh tế chúng ta." Trong góc phòng truyền đến một giọng nói không phục, Khoa Nhĩ cũng không hề để ý, Khoa Nhĩ gật đầu "Anh nói rất có lý."
"Nhưng thàng phần bên trong thuốc này có chứa sáu loại thành phần chỉ có Lan Đặc tinh hệ mới có thể có, khí hậu tinh tế của chúng ta không hề có thể trồng, rõ nhất là, sáu loại trong thành phần có ba loại đều có sắc lệnh nghiêm cấm nhập khẩu."
"Mấy người nói coi việc này làm sao mà giải thích?!"
"Thì, thì..."
"Từ ngày mai trở đi, tất cả mọi người đưa một phần hóa đơn viện xuất nhập khẩu tới cho tôi." Mạc Lý trưởng lão trầm mặc mở miệng nói "Được rồi, tan họp thôi!"
"Cuối cùng nói thêm câu nữa..." Mạc Lý trưởng lão đứng lên, đầy thâm ý ngầm nhìn mỗi một vị quý tộc, giọng nói cũng nặng nề "Tôi hi vọng trong chúng ta không có người phản bội."
"Nếu có, tôi chỉ muốn nói tuy là không biết tại sao các người chọn phản bội, nhưng, tôi nghĩ các người cũng không quên các người là đời sau của ai!
"Chúng ta là người trái đất, trải qua bao nhiêu trắc trở mới có thể sống sót ở nơi vũ trụ xa lạ này, trên người chúng ta đều chảy cùng một dòng máu, mỗi một tấc đất nơi này, địa vị trong liên minh của chúng ta, đều là đời cha của chúng ta dùng mồ hôi và nước mắt còn có cả máu đổ mới lấy được!"
"Nơi này là hy vọng sống sót của chúng ta, là nhà của chúng ta, bất kể là thường dân hay là chúng ta đều không hy vọng sẽ tiếp tục lưu vong."
"Chúng ta, không thể vứt bỏ nhà của chúng ta thêm lần nào nữa!"
"Được rồi, đi đi." Mạc Lý trưởng lão thở dài một hơi, quan hầu phía sau kéo ghế ra, Mạc Lý trưởng lão xoay người ra khỏi phòng hội nghị, lúc sắp tới cửa, Mạc Lý trưởng lão đột nhiên quay đầu lại nhìn Khoa Nhĩ "Quên chúc mừng cậu, ngày 12 tôi sẽ đến đúng giờ để tham gia hôn lễ."
"Cảm ơn, ngài có thể tới là vinh hạnh của tôi và vợ con tôi." Khoa Nhĩ sửng sốt một chút bái Mạc Lý một cái, Mạc Lý trưởng lão gật đầu, đi ra khỏi cửa.
Trong phòng hội nghị, tất cả mọi người trầm mặc, Lai Y Tư trưởng lão nhìn từng quý tộc tuổi còn trẻ hoặc lớn tuổi, thở dài một hơi, hôm nay lời nói của Khoa Nhĩ quá chấn động, ai có thể nghĩ tới bên cạnh mình có thể sẽ có một kẻ phản bội chứ? Lớn tuổi là cùng chung hoạn nạn với mình, nhỏ tuổi lại là mình nhìn lớn lên, sao có thể có kẻ phản bội chứ? Là thời thế thay đổi quá nhanh hay là mình đi quá chậm? Lai Y Tư trưởng lão cũng đứng lên, ánh mắt dừng lại trên người của Khoa Nhĩ, người thanh niên này là thiên tài quân sự xuất sắc nhất trong đại quý tộc, một chút cũng không kém cha của nó, đó là một quân nhân ưu tú, cũng sẽ là người lãnh đạo tốt.
"Khoa Nhĩ, chúc mừng cậu, ngày 12 cậu kết hôn, đến lúc đó tôi sẽ đến đúng giờ." Lai Y Tư trưởng lão nói.
"Cảm ơn ngài có thể tới." Khoa Nhĩ nói lời cảm ơn, sau đó nhìn Lai Y Tư trưởng lão rời đi. Ánh chiều tà chiếu vào bóng lưng già nua của Lai Y Tư trưởng lão có vẻ rất thê lương, Khoa Nhĩ nhìn Lai Y Tư trưởng lão từ từ rời đi, ngồi im rất lâu.
================================
Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay vô V mọi người nên cổ vũ nhiều hơn!!!
Yêu mọi người yêu mọi người yêu mọi người!!!!!!!!!
Cầu sưu tầm, cầu bình luận, cầu tung bông!!!
================================
J: Chương này rất hay!!! Lời lẽ hào hùng ghê lắm luôn mà con mẹ ed dịch dở ẹt hihi =))) Tui mới khai mấy hố mới, hoan nghênh cùng lọt =))) Nay editor bonus cho mấy thím bộ kịch tui thích bù lỗi đăng trễ 😊
Xin đeo tai nghe và hạn chế chốn đông người!!!!!!!!!!!!!
https://youtu.be/wuOpCqVFLEI
#Một trong hai chương tiếp theo sẽ có phúc lợi nên tạm nhai trước bộ kịch này đii
Khi biết bánh bao nhỏ có thể thấy được qua hình xăm hiện rõ, tâm tư của Trương Vũ hơi nhột, thỉnh thoảng sẽ vạch đồ ra nhìn bánh bao nhỏ một cái coi có hiện ra hay không, đáng tiếc, chưa đủ tháng, năng lượng của đứa bé không quá nhiều, tinh lực cũng không quá lớn, chỉ xuất hiện một hai lần rồi không xuất hiện nữa, Trương Vũ cực kì tiếc hận, hối hận không có chụp hai tấm hình lưu trữ lại cho mình.
Khoa Nhĩ lén ho khan một cái, nghiêm mặt nói "Đừng để trong lòng, lần sau lúc xuất hiện chúng ta chụp là được."
Lúc này Trương Vũ mới thôi.
Trương Vũ nghịch camera, khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, cái camera này còn có thể tồn tại đến nay không thể không nói là một kỳ tích, bởi Khoa Nhĩ nói, camera chụp được không chỉ là ảnh, còn là hồi ức, còn có ghi lại cảm xúc.
Trương Vũ ưu tư trong lòng, có thể sống mấy nghìn năm là thành yêu quái rồi, sao không lưu sử sách? Ở đây tuổi thọ của một quý tộc đều bù đắp được hơn năm ngàn năm Trung Hoa rồi! Trương Vũ một bên nghịch camera, một bên không quên chụp cảnh vật xung quanh.
Bây giờ phủ Bái Đức Lỗ đã rực rỡ hẳn lên, khắp nơi lộ ra không khí vui mừng, mỗi một bụi hoa đều đã được cắt sửa tỉ mỉ, ngay cả lá cây cũng được dùng nước sạch phun rửa cẩn thận, càng lộ vẻ dạt dào sức sống.
Tất cả Trương Vũ người đàn ông đang mang thai hoàn toàn không cần nhúng tay, tính thời gian thừa lại mấy ngày, trong lòng Trương Vũ lại cảm thấy bất an lo lắng không yên, không lẽ đây là chứng sợ hãi trước khi cưới? Ôi cái đệt mợ nó! Trương Vũ tự khih bỉ mình.
Không có năng lực công, nhưng dũng khí công vẫn không thể thiếu! Trương Vũ nắm tay, mặc dù đã chuẩn bị làm thụ rồi, nhưng thân làm một người đờn ông, một người đờn ông tinh khiết, chút khó khăn này sao có thể sợ hãi chứ? Bởi vậy ta nói: Khẩn trương, bất an, biến mẹ nó hết đi!!!
Gần đây Khoa Nhĩ có hơi bận, mỗi ngày đều bôn ba ở quân bộ. Bởi vì xuất hiện gián điệp của Lan Đặc tinh hệ, Khoa Nhĩ lại cung cấp manh mối quá giật gân, mấy ông già ở hội trưởng lão cuối cùng cũng không gắt chuyện cưới xin của Khoa Nhĩ không thả nữa, Khoa Nhĩ hầu như là thở phào nhẹ nhõm.
Trước khi cử hành hôn lễ, Khoa Nhĩ không dám thả lỏng chút nào. Đến nỗi có người phản bội trong hội trưởng lão, Khoa Nhĩ thề ngầm nhất định sẽ bắt hắn lại.
Bây giờ mình vạch trần âm mưu của Lan Đặc tinh hệ ra, như vậy người đứng ở trong bóng tối kia chắc chắn sẽ có hành động, mình chỉ cần âm thầm quan sát là được. Tốt nhất không nên chơi trò bịp bợm gì trong hôn lễ của mình, Khoa Nhĩ cười lạnh. Nếu không, cho dù là mặt trời của tinh tế cũng đừng mơ mà rọi đến người phản bội.
Mạc Lý trưởng lão của Hi Nhĩ ngồi kế bên Khoa Nhĩ, lại lặng lẽ nhìn phòng họp một cái, lớn tiếng ho khan một tiếng, cho đến khi ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của mình, Mạc Lý xoa xoa chòm râu không dài, trầm giọng nói rằng "Bây giờ quan trọng nhất không phải là làm thế nào để bắt gián điệp, mà là hiểu rõ gián điệp."
"Chúng ta đều thấy tư liệu Khoa Nhĩ thượng tướng cho, những thuốc nước kia có thể thay đổi khuôn mặt và mùi của một người, việc này vô cùng bất lợi cho chúng ta." Mạc Lý chuyển ánh mắt đến trên người Khoa Nhĩ "Tôi nghĩ Khoa Nhĩ đối với gián điệp này hiểu rõ nhất, cho nên tôi muốn Khoa Nhĩ tới nói xem có chút cách nào không?"
"Cậu nói coi? Khoa Nhĩ." Mạc Lý nhìn Khoa Nhĩ.
"Tôi không có cách gì hết." Khoa Nhĩ ngẩng đầu nhìn Mạc Lý trưởng lão, ánh mắt trong suốt "Tôi nghĩ chuyện phân biệt là của viện nghiên cứu, đúng không?"
"Vậy cậu có phát hiện gì khác nữa hay không?" Mạc Lý không quá hài lòng với đáp án này, dò hỏi tiếp: "Nghe nói hai ngày trước phủ Bái Đức Lỗ phát hiện một gián điệp, sao các cậu phát hiện được?"
Tất cả ánh mắt lại đáp lên người Khoa Nhĩ lần nữa, trong mắt có tìm tòi nghiên cứu, có lo lắng.
"Việc này rất đơn giản, camera vừa lúc quay được." Lão thần Khoa Nhĩ đáp lại, nói thật Khoa Nhĩ cũng không có lừa gạt gì Mạc Lý trưởng lão, đối với giạn điệp này, đầu tiên là Trương Vũ phát hiện một tàn ảnh, sau đó kiểm tra loại bỏ từng người mới phát hiện, cũng không có kỹ thuật cao siêu gì.
Đương nhiên camera là lừa Mạc Lý, thế nhưng cũng không gây trở ngại việc hệ trọng.
"Ngược lại tôi có mấy cách đối với gián điệp." Uy Nhĩ Lai Lạp ngồi ở một bên có chút ngập ngừng nói.
"Cậu có cách gì cứ nói thẳng đi, không cần phải ấp a ấp úng." Mạc Lý trưởng lão không hài lòng nói, Uy Nhĩ Lai Lạp chính là một đại quý tộc cưới thường dân, hai người đứng trên đỉnh áp lực, dưới tình huống không có con nối dõi, cố thủ gần nghìn năm, cho đến khi thường dân kia qua đời, người đàn ông này cũng không tái hôn. Bây giờ Uy Nhĩ Lai Lạp lại nhận nuôi một con em của thường dân làm con nuôi.
Năm đó Mạc Lý trưởng lão cố sức phản đối Uy Nhĩ Lai Lạp, đáng tiếc Lai Lạp kiên định quá mức, Mạc Lý trưởng lão đành hận sắt không thành thép không để ý tới Lai Lạp nữa, mà Lai Lạp cũng không hay phát biểu trong phòng họp quân bộ, đó giờ đều trầm mặc.
Bây giờ Lai Lạp lại lên tiếng, Mạc Lý trưởng lão có hơi giật mình, chẳng qua vẫn cò thừa lại chút bất mãn, Lai Lạp này, từ khi cưới thường dân kia, ngay cả dũng khí lên tiếng cũng không có, quả thật là vứt mẹ nó cái mặt mo của gia tộc Uy Nhĩ rồi!
"Nếu có thể thay đổi bề ngoài và mùi, như vậy hẳn là gen cũng không cách nào thay đổi được!? Tôi muốn lấy máu của người hầu mỗi phủ mang tới, tạo ra máy phân biệt từng loại gen, như thế thì chỉ cần không phải là tinh hệ của chúng ta đều có thể tra ra!"
"Cách này không tồi." Mạc Lý trưởng lão tán dương nhìn thoáng qua Lai Lạp "Sau này đừng lên tiếng nữa, giống như oắt con, không khác gì đàn bà hết?!"
"Dạ." Lai Lạp hơi không thích ứng nhận lời, sau khi mình cưới Bối Nhĩ, Mạc Lý trưởng lão cũng không cho mình sắc mặt tốt, mỗi lần nhìn thấy mình đều là giận dữ, bây giờ lại cho mình sắc mặt tốt quả là không dễ.
"Hừ hừ." Mạc Lý trưởng lão bất đắc dĩ sờ râu, ho khan một tiếng "Các vị cảm thấy cách của Lai Lạp thế nào?"
"Không tệ không tệ."
"Ý của tộc trưởng Lai Lạp rất thấu đáo!"
"Sao chúng ta không nghĩ tới ha."
....
"Cách này tuy tốt..." Khoa Nhĩ chậm rãi cất tiếng "Nhưng mọi người phải chú ý, cách này chỉ có thể loại ra gián điệp bên ngoài tinh hệ, vậy còn trong tinh hệ thì sao?"
"Tỷ như, người phản bội."
"Thuốc này cũng có thể thay đổi vẻ bề ngoài của người tinh tế."
"Cái gì?" Hội trưởng lão khiếp sợ "Cậu nói thật sao?"
"Đúng." Khoa Nhĩ trả lời "Hôm qua Paul ở Tát Bối tinh hệ gửi tới tin này, tự mấy người xem đi." Khoa Nhĩ vừa nói lại vứt một xấp tài liệu lên mặt bàn. Quan đi theo Mạc Lý trưởng lão lập tức đem tư liệu để tới trước mặt của Mạc Lý trưởng lão, đồng thời sử dụng máy quét tùy thân sao chép thành bản điện tử chiếu lên màn hình giả thuyết.
Các loại các dạng tư liệu viết chi chít trên màn hình, trong đó một câu đứng đầu nổi bật nhất: Thuốc này có thể tạm thời thay đổi hình dáng đặc trưng của người tinh tế, dược hiệu khoảng 24 giờ đồng hồ.
Phòng họp sa vào yên lặng lần nữa, giọng Lai Y Tư trưởng lão khàn khàn hỏi "Lẽ nào không có cách giải quyết sao?" Nếu như chỉ là người ngoại tinh nằm vùng, vậy thì có rất nhiều loại cách xử lý, nhưng người tinh tế thì sao? Nhiều người như vậy, sao có thể tiến hành quét hình từng người một được?! Nếu chỉ nằm vùng ở phủ của mình, vậy thì mình cũng có thể áp dụng máy phân biệt loại gen, nhưng còn chỗ khác thì sao? Nếu ở khu thường dân, rất khó để bắt những gián điệp kia, chẳng khác nào muối bỏ biển."
"Trong mắt của tôi, đây không phải là đáng sợ nhất." Khoa Nhĩ phá vỡ sự im lặng "Đáng sợ nhất là, trong chúng ta cũng có gián điệp."
"Gì chứ?!" Mạc Lý trưởng lão trợn to hai mắt "Lời này không thể tùy tiện nói, mỗi người ở đây đều là đại quý tộc tinh tế chúng ta, sao có thể sẽ phản bội, Khoa Nhĩ, có phải cậu quá đa nghi rồi hay không?"
Mạc Lý trưởng lão rất hiểu Khoa Nhĩ, vị thượng tướng hai nghìn tuổi này, từ trước đến nay trầm mặc ít nói, thế nhưng một câu nói đều có thâm ý ngầm, chắc chắn có lý do. Nhưng mình vẫn không thể tin được là trong đại quý tộc tinh tế có gián điệp, dù sao yêu nước, yêu nhà là niềm tin vững chắc với mỗi một vị quý tộc, sao có thể như thế được?!
"Tôi cũng không hy vọng đây là thật, nhưng tôi nghi là..." Khoa Nhĩ nhìn bốn phía chung quanh "Tôi nghi kẻ phản bội này ở trong số chúng ta, hơn nữa, từng người đều bị tình nghi."
"Cá...cái gì?!"
Trong quân bộ nổ tung!
"Cậu nói thế vậy lý do đâu?" Một ông cụ không phục dẫn đầu đứng lên chỉ trích Khoa Nhĩ "Thằng nhỏ kia, không được tùy ý quyết định!"
"Lý do của tôi..." Ngón tay thon dài của Khoa Nhĩ gõ nhẹ mặt bàn, liếc mắt nhìn quanh, cuối cùng dừng mắt lại trên người ông cụ "Lý do chính là thuốc này từ nơi nào mà tinh tế chúng ta lấy được?"
"Các vị tộc trưởng, các trưởng lão hẳn là đều biết, vì phòng ngừa người Lan Đặc tinh hệ thông qua các loại hàng thương phẩm chuyển tới tinh hệ chúng ta không tốt, sẽ gây hại vật chất thân thể con người, vì vậy hội trưởng lão chúng ta cố ý đặt ra một quy định, đó chính là..." Ánh mắt sắc bén của Khoa Nhĩ như một thanh kiếm đâm vào mắt mỗi một vị quý tộc.
"Tất cả ngoại mậu* của người ngoại tinh có liên quan đều phải tiến hành dưới phê chuẩn của quý tộc, hơn nữa loại hàng thương phẩm và công hiệu đều phải ghi lại trong danh sách." Khoa Nhĩ ngừng một chút nói "Tôi nói không sai chứ?"
*ngoại mậu là việc buôn bán với nước ngoài
"Những thuốc kia hoàn toàn có thể xuất từ tinh tế chúng ta." Trong góc phòng truyền đến một giọng nói không phục, Khoa Nhĩ cũng không hề để ý, Khoa Nhĩ gật đầu "Anh nói rất có lý."
"Nhưng thàng phần bên trong thuốc này có chứa sáu loại thành phần chỉ có Lan Đặc tinh hệ mới có thể có, khí hậu tinh tế của chúng ta không hề có thể trồng, rõ nhất là, sáu loại trong thành phần có ba loại đều có sắc lệnh nghiêm cấm nhập khẩu."
"Mấy người nói coi việc này làm sao mà giải thích?!"
"Thì, thì..."
"Từ ngày mai trở đi, tất cả mọi người đưa một phần hóa đơn viện xuất nhập khẩu tới cho tôi." Mạc Lý trưởng lão trầm mặc mở miệng nói "Được rồi, tan họp thôi!"
"Cuối cùng nói thêm câu nữa..." Mạc Lý trưởng lão đứng lên, đầy thâm ý ngầm nhìn mỗi một vị quý tộc, giọng nói cũng nặng nề "Tôi hi vọng trong chúng ta không có người phản bội."
"Nếu có, tôi chỉ muốn nói tuy là không biết tại sao các người chọn phản bội, nhưng, tôi nghĩ các người cũng không quên các người là đời sau của ai!
"Chúng ta là người trái đất, trải qua bao nhiêu trắc trở mới có thể sống sót ở nơi vũ trụ xa lạ này, trên người chúng ta đều chảy cùng một dòng máu, mỗi một tấc đất nơi này, địa vị trong liên minh của chúng ta, đều là đời cha của chúng ta dùng mồ hôi và nước mắt còn có cả máu đổ mới lấy được!"
"Nơi này là hy vọng sống sót của chúng ta, là nhà của chúng ta, bất kể là thường dân hay là chúng ta đều không hy vọng sẽ tiếp tục lưu vong."
"Chúng ta, không thể vứt bỏ nhà của chúng ta thêm lần nào nữa!"
"Được rồi, đi đi." Mạc Lý trưởng lão thở dài một hơi, quan hầu phía sau kéo ghế ra, Mạc Lý trưởng lão xoay người ra khỏi phòng hội nghị, lúc sắp tới cửa, Mạc Lý trưởng lão đột nhiên quay đầu lại nhìn Khoa Nhĩ "Quên chúc mừng cậu, ngày 12 tôi sẽ đến đúng giờ để tham gia hôn lễ."
"Cảm ơn, ngài có thể tới là vinh hạnh của tôi và vợ con tôi." Khoa Nhĩ sửng sốt một chút bái Mạc Lý một cái, Mạc Lý trưởng lão gật đầu, đi ra khỏi cửa.
Trong phòng hội nghị, tất cả mọi người trầm mặc, Lai Y Tư trưởng lão nhìn từng quý tộc tuổi còn trẻ hoặc lớn tuổi, thở dài một hơi, hôm nay lời nói của Khoa Nhĩ quá chấn động, ai có thể nghĩ tới bên cạnh mình có thể sẽ có một kẻ phản bội chứ? Lớn tuổi là cùng chung hoạn nạn với mình, nhỏ tuổi lại là mình nhìn lớn lên, sao có thể có kẻ phản bội chứ? Là thời thế thay đổi quá nhanh hay là mình đi quá chậm? Lai Y Tư trưởng lão cũng đứng lên, ánh mắt dừng lại trên người của Khoa Nhĩ, người thanh niên này là thiên tài quân sự xuất sắc nhất trong đại quý tộc, một chút cũng không kém cha của nó, đó là một quân nhân ưu tú, cũng sẽ là người lãnh đạo tốt.
"Khoa Nhĩ, chúc mừng cậu, ngày 12 cậu kết hôn, đến lúc đó tôi sẽ đến đúng giờ." Lai Y Tư trưởng lão nói.
"Cảm ơn ngài có thể tới." Khoa Nhĩ nói lời cảm ơn, sau đó nhìn Lai Y Tư trưởng lão rời đi. Ánh chiều tà chiếu vào bóng lưng già nua của Lai Y Tư trưởng lão có vẻ rất thê lương, Khoa Nhĩ nhìn Lai Y Tư trưởng lão từ từ rời đi, ngồi im rất lâu.
================================
Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay vô V mọi người nên cổ vũ nhiều hơn!!!
Yêu mọi người yêu mọi người yêu mọi người!!!!!!!!!
Cầu sưu tầm, cầu bình luận, cầu tung bông!!!
================================
J: Chương này rất hay!!! Lời lẽ hào hùng ghê lắm luôn mà con mẹ ed dịch dở ẹt hihi =))) Tui mới khai mấy hố mới, hoan nghênh cùng lọt =))) Nay editor bonus cho mấy thím bộ kịch tui thích bù lỗi đăng trễ 😊
Xin đeo tai nghe và hạn chế chốn đông người!!!!!!!!!!!!!
https://youtu.be/wuOpCqVFLEI
#Một trong hai chương tiếp theo sẽ có phúc lợi nên tạm nhai trước bộ kịch này đii
Danh sách chương