Đối với chiêu đãi khách, An Lợi Tư tự nhận là mình vẫn ra dáng, thế nhưng vì sao Khoa Nhĩ Bái Đức Lỗ thượng tướng khó giải quyết như thế?!

Nghe nói thượng tướng thích hồng trà, An Lợi Tư đặc biệt đi tìm mua một trang viên hồng trà chính tông từ Á tinh hệ, sao Khoa Nhĩ thượng tướng không uống vậy cà? Là không hợp gu sao? Tự mình uống một ngụm, dư vị ngọt ngào, khiến người ta ngây ngất.

Nghe nói thượng tướng thích ăn gà nướng của Hoa Hạ ở địa cầu cổ, mình đặc biệt mua một con dị điểu từ Lợi Tỉ tinh cầu, thịt cực kỳ ngon, cho dù là quý tộc cũng khó có được ăn một lần, sao thượng tướng cũng chỉ ăn một miếng liền không ăn nữa nha?

An Lợi Tư cảm giác mình hoàn toàn thất sách, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.

An Lợi Tư hoàn toàn suy nghĩ nhiều, Khoa Nhĩ Bái Đức Lỗ ngược lại không phải là không thích, chỉ là hồng trà sẽ làm giảm năng lực thụ thai cho nên Khoa Nhĩ quyết định không uống hồng trà nữa, còn như dị điểu, Khoa Nhĩ rất phiền, nói thật, vị làm ra rất ngon, thế nhưng cho dù đồ ăn tốt cũng phải biết ăn đủ.

Nói cho cùng An Lợi Tư cũng là một người khéo đưa đẩy, thấy Khoa Nhĩ thượng tướng mặt lộ vẻ uể oải, liền biết thượng tướng không muốn nói chuyện nhiều hơn nữa, nói qua loa hai câu rồi liền lui xuống.

Khoa Nhĩ Bái Đức Lỗ dĩ nhiên là biết An Lợi Tư có chủ ý gì, chẳng qua là muốn viện điều trị khu A phê duyệt thủ tục.

Tiến vào chiếm khu A, để coi coi có thực lực đó hay không.

Suy nghĩ một chút, Khoa Nhĩ quyết định đi tắm trước.

"Trương Vũ, Khoa Nhĩ thượng tướng giao cho cậu." An Lợi Tư tử tước chỉ có thể đem tiền tới đè lên người Trương Vũ, mặc kệ có được hay không, chỉ trong khắc này.

Trương Vũ đi vào căn phòng an bài cho Khoa Nhĩ thượng tướng, căn phòng rất lớn, đèn treo thủy tinh xinh đẹp càng lộ ra vẻ xa hoa và óng ánh trong suốt của căn phòng, thảm trải nền thật dầy, hoa văn nở rộ phức tạp, bốn phía đổ đầy hoa tươi, có thể ngửi được mùi hoa nhàn nhạt, mở cửa phòng ngủ ra, trong phòng không có ai, cửa phòng tắm đang đóng, Trương Vũ đoán rằng thượng tướng đi tắm rồi.

Trương Vũ kéo kéo đồ ngủ trên người, trong lòng rất thấp thỏm, lúc đầu An Lợi Tư định để Trương Vũ mặc áo tắm, thế nhưng Trương Vũ kiên quyết từ chối, ngộ nhỡ Khoa Nhĩ thượng tướng cảm thấy mình không cùng khẩu vị của hắn, đuổi mình ra ngoài, vậy mình chỉ mặc đồ ngủ không phải rất mất mặt sao!

Trương Vũ xê dịch một bước một ngồi ở trên giường, chờ Khoa Nhĩ thượng tướng lâm hạnh.

Khoa Nhĩ đang tắm, đột nhiên ngửi được mùi của một người xa lạ, quý tộc rất mẫn cảm với mùi vị, đối với Khoa Nhĩ thượng tướng chém giết trên chiến trường càng hơn thế, chẳng qua, cái mùi này...Xem ra là An Lợi Tư đưa cho mình làm ấm giường rồi, dục vọng của quý tộc rất mãnh liệt, tuy là năng lực sinh sản không tốt, nhưng dục vọng cũng không phải người bình thường có thể so được, Khoa Nhĩ cũng không ngoại lệ, chỉ có điều yêu cầu của Khoa Nhĩ tương đối nhiều mà thôi, lại tương đối kiềm chế bản thân nghiêm khắc mà thôi.

Tắm xong, Khoa Nhĩ đẩy cửa phòng tắm ra, phát hiện đèn của phòng ngủ bị chỉnh tối sầm, một thiếu niên đang ngồi trên giường thoạt nhìn 17, 18, dáng dấp à, rất tốt!

Khoa Nhĩ có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới ở cái chỗ này lại có một mỹ thiếu niên như thế, không giống bạn giường quá khứ của mình thẹn thùng nhát gan nhỏ nhắn xinh xắn, thiếu niên này nhìn qua rất là dương quang đẹp trai, tuy là có thể nhìn ra cẩn trọng, thế nhưng giữa lông mày lại là tinh thần phấn chấn, rất là hoạt bát. Lần đầu tiên Khoa Nhĩ cảm thấy An Lợi Tư không tệ.

Trương Vũ rất buồn rầu, Khoa Nhĩ thượng tướng này sao vậy, sao nhìn chòng chọc mình lâu thế a, rốt cuộc là có hài lòng hay không thì nói một câu đi chứ!

"Ngẩng đầu lên." Khoa Nhĩ đi tới trước người Trương Vũ, tự tay nâng cằm của Trương Vũ lên, bởi vì xuất phát từ tôn trọng đối với quý tộc, Trương Vũ đông đến bây giờ còn không nhìn thấy mặt của Khoa Nhĩ thượng tướng đâu, Khoa Nhĩ vừa nhấc cằm như thế, mắt của Trương Vũ cũng liền đối mặt con mắt màu băng lam của Khoa Nhĩ.

Thật là đẹp! Trương Vũ nhịn không được cảm khái ở trong lòng, phảng phất có thể đem tâm hồn của người ta đều có thể thu vào đó, Trương Vũ cảm thấy mình rất may mắn, đụng phải món hàng (món hàng?) tốt như thế, cho dù ở trên trái đất đàn ông đẹp mắt như thế cũng không gặp nhiều, hay là không có? Mặc kệ nói thế nào, Trương Vũ rất hài lòng.

Khoa Nhĩ thượng tướng cũng rất hài lòng, nhìn gần dáng dấp của Trương Vũ càng không cần phải soi mói, ngửi mùi vị một cái, không có mùi vị của người dư thừa chứng minh là một người còn zin, nhìn qua rất mỹ vị, cũng không biết ăn ra sao?

"Đã tắm rồi sao?" Khoa Nhĩ vuốt nhè nhẹ cổ của Trương Vũ, Trương Vũ có chút xấu hổ, cảm thấy chỗ Khoa Nhĩ vuốt ve cũng sắp cháy rồi.

"Đã tắm rồi." Trương Vũ cúi đầu, thấp giọng nói.

"Phải không?!" Khoa Nhĩ nhíu nhíu mày, dưới ngón tay di chuyển, nút áo đồ ngủ của Trương Vũ tự động cởi ra, Trương Vũ không kịp cảm khái dị năng của quý tộc đã bị ngón tay của Khoa Nhĩ làm kinh sợ rồi, bởi vì ngón tay của anh đang từng chút từng chút xoa nhẹ thù du của mình, Trương Vũ lần đầu biết thân thể của mình mẫn cảm như thế, Trương Vũ nhịn không được kéo căng thân thể của chính mình.

"Ơ" Khoa Nhĩ thấy Trương Vũ phản ứng ngây ngô như thế, trong lòng cực kỳ hớn hở "Sợ rồi?"

"Ai ai sợ chứ!" Trương Vũ từ nhỏ ăn nói ngang ngạnh, nghe được Khoa Nhĩ nói như thế phản xạ theo điều kiện liền bị đẩy trở về, nghiêng đầu một cái lại cùng môi của Khoa Nhĩ chạm một cái, mặt của Trương Vũ oành một cái liền thành trái táo đỏ, Khoa Nhĩ thấy Trương Vũ mắc cở mặt đỏ bừng gương mặt nhìn sao cũng giống quả đào mật, khiến người ta không nhịn được muốn cắn muốn cắn một ngụm.

"Vậy chúng ta tiếp tục." Khoa Nhĩ cắn lỗ tai của Trương Vũ một cái, Trương Vũ kêu lên "Hả", trong lòng nghĩ sao chính mình trở nên giống như đàn bà con gái vậy!

Khoa Nhĩ không có để ý trong lòng Trương Vũ đang nghĩ gì, môi thuận theo lỗ tai của Trương Vũ từ từ đi xuống, môi của anh đến đâu Trương Vũ liền cảm thấy có một ngọn lửa nho nhỏ bay đến chỗ đó, đầu óc cũng càng ngày càng mơ hồ.

Khoa Nhĩ cảm thấy toàn thân Trương Vũ đều đang toả ra mùi thơm kỳ dị hấp dẫn chính mình, tay của Trương Vũ bám thật chặt bờ vai căng mịn của Khoa Nhĩ, cảm giác như là mình đang bay lượn trên không trung vậy, trên người Khoa Nhĩ có một loại mùi vị không nói ra được, rõ ràng giống như bạc hà ngửi ra một mùi vị lạnh tanh, hết lần này tới lần khác khiến người ta giống như ngọn lửa mê luyến, dục vọng của Trương Vũ đang kêu to, đột nhiên cảm giác hạ thân của mình một cơn mát lạnh, thoáng thanh tỉnh một chút liền phát hiện quần ngủ của mình không biết lúc nào bị lột xuống thuận theo chân nhỏ của mình trượt đến mép bàn chân rồi, Trương Vũ nâng đầu có chút choáng váng nhìn lên, phát hiện đôi mắt của Khoa Nhĩ sâu hơn, không biết có phải hay không là ảo giác của Trương Vũ, mắt của Khoa Nhĩ hình như đổi màu rồi? Cảm giác có điểm xám phát ra?

Khoa Nhĩ nhìn Trương Vũ dưới thân hai mắt mờ mịt, cảm thấy tự chủ trước kia của mình bị khiêu chiến, Khoa Nhĩ nhanh chóng cởi áo tắm, duỗi tay một cái liền đem Trương Vũ cái thứ không tính là nhỏ này ôm thật chặc vào trong ngực, Khoa Nhĩ thân cao khoảng 190 cm, Trương Vũ khoảng 178 cm cơ thể giống như đứa trẻ sơ sinh vậy co rúc ở trong lòng của Khoa Nhĩ, Khoa Nhĩ say mê tự hôn lên mỗi một tấc da thịt của Trương Vũ, lưu lại từng cái vết hôn nhỏ lấm tấm, tay của Khoa Nhĩ xoa mặt sau của Trương Vũ, thuận theo đường cơ một mạch trượt đến cái nơi thần bí ấy.

"Ưm..." Trương Vũ cảm giác giữa đùi của mình bị nhét vào một ngón tay, không đau, thế nhưng cảm giác rất quái lạ, Trương Vũ nhịn không được cọ cọ cái mông.

"Đừng nhúc nhích." Trương Vũ cảm giác khẩn trương không dám cử động nữa, bởi vì cậu cảm giác cái thứ đỉnh mình lại lớn thêm một vòng, mẹ nó, đây cũng không phải là thước tấc của người bình thường! Trương Vũ lần đầu tiên cảm thấy sợ đó! Lớn như vậy gặp người người chết gì đó a a a.

"Đừng sợ." Khoa Nhĩ lần đầu trấn an bạn tình như thế, có vẻ hơi gượng gạo, có điều động tác của tay phía dưới lại không có dừng, không biết ở nơi nào móc ra một chai thuốc bôi trơn, đổ ra ba giọt lớn chừng ngón tay cái đang phát ra mùi hương, từng cái từng cái nhét vào giữa đùi của Trương Vũ, Trương Vũ đầu tiên là cảm giác được từng cơn từng cơn mát lạnh tiếp theo liền có thể cảm giác được viên châu tan đi, tiếp theo nữa ngón tay của Khoa Nhĩ liền duỗi vào tiến hành khuếch trương, Trương Vũ muốn chửi má nó, trước kia lúc mình xem phim thầm nghĩ bản thân phải đem kỹ thuật này học tốt dùng cho việc thượng tiểu thụ tương lai của mình, thế nhưng! Đcm, vì sao hiện tại là người khác dùng trên người mình a!

Đợi khi ba ngón tay của Khoa Nhĩ tiến vào, Trương Vũ thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề của Khoa Nhĩ, mặc kệ ra sao, mình vẫn còn có chút cảm động, đối với một người quý tộc, mặc kệ là anh xuất phát từ trong lòng cái gì, có thể khống chế dục vọng của bản thân nhân nhượng chính mình, Trương Vũ có lẽ có hảo cảm đối với Khoa Nhĩ, lương tâm không nỡ, Trương Vũ nhịn không được mở miệng nói "Được rồi."

Khoa Nhĩ không có bạc đãi bản thân nghe được Trương Vũ nói như thế, chậm rãi đem chính mình đưa vào trong □ của Trương Vũ, Trương Vũ chỉ cảm thấy một thứ thật lớn tiến vào mình, không biết có phải hay không là cái thuốc bôi trơn kia có ma túy ảnh hưởng đến đau đớn, Trương Vũ chỉ cảm thấy lúc tiến vào cảm giác bị căng đến cực hạn, Trương Vũ thở một hơi, đột nhiên, không biết đụng tới chỗ nào chính mình rồi, Trương Vũ chỉ cảm thấy một cơn khoái cảm lướt qua bề mặt não, đầu óc Trương Vũ trống rỗng "Ưm" kêu lên.

Khoa Nhĩ đỡ lấy thắt lưng của Trương Vũ nghe được Trương Vũ hét to, biết mình tìm đúng chỗ rồi, đối với điểm nổi lên kia hung hăng va chạm lên, Trương Vũ chỉ cảm thấy hô hấp dường như đều trở nên khó khăn, chỉ có thể há mồm thở dốc từng ngụm từng ngụm.

Ưm....Ư....

Đây là giọng mình phát ra sao? Sao lại quyến rũ như thế chứ...

Khoa Nhĩ cảm thấy mình nhặt được bảo rồi, bắt lấy da thịt nhẵn nhụi sao cũng sờ không đủ, Khoa Nhĩ ngửi lấy mùi của Trương Vũ dần dần nhiễm lên mùi của chính mình, trong lòng Khoa Nhĩ dâng lên một trận thỏa mãn quỷ dị.

"Em tên gì?"

"Gì, ưm..Cái gì?" Trương Vũ hình như nghe được Khoa Nhĩ nhìn về cậu hỏi vấn đề gì đó, nhưng Trương Vũ đang chìm đắm trong dục vọng sao có thể nghe được tiếng chứ.

"Em tên gì?" Khoa Nhĩ mang theo □ âm thanh cực kỳ gợi cảm, Trương Vũ mơ mơ màng màng cảm khái "Trương Vũ, tôi tôi tên Trương Vũ."

============================
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện