Tần trạch.
Tần Sương vừa vào là biết mình bị phụ thân bẫy.

Tần phu nhân đang ngồi trong phòng khách, TV trước mặt bà đang phát tin về anh cả cậu Tần Vũ.
Tần phu nhân đưa lưng về phía cậu tta nên không thấy được vẻ mặt của bà, nhưng sống lưng lại thẳng tắp giống một đoạn gân kéo đến cực hạn, dường như sẽ đứt bất cứ lúc nào.
Ngày thường Tần phu nhân có dáng ngồi ưu nhã đoan trang, chưa bao giờ xuất hiện khom lưng lưng còng.

Nhìn qua thì thấy vẫn thế, nhưng người ở Tần gia đều biết khi Tần phu nhân tức giận, sống lưng bà sẽ thẳng quá mức đến biến thành một đường cong, đường cong có độ cung càng lớn thì đại biểu bà càng tức.

Tần Sương mới trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ nên không biết chuyện của anh cả, Tần nguyên soái bảo cậu ta về nhà một chuyến, cậu ta cũng không phát hiện có gì không đúng, khi tiến vào và thấy tin tức thì đã không kịp rút lui, Tần phu nhân đã liếc mắt trông thấy cậu ta.
Phụ thân tốt của cậu ta vì không muốn nghe vợ lải nhải mà không chút áy náy bán đứng con trai, Tần Sương tỏ vẻ, món nợ này cậu ta đã nhớ kỹ.
“Thưa mẫu thân, con đã về.” Tần Sương dưới cái trừng mắt của Tần phu nhân căng da đầu đi tới, thấy vẻ mặt bà trong lòng bất đắc dĩ đến cực điểm, tuy bà không nói gì, nhưng người trong nhà đều biết bà đang nghĩ cái gì.
“Chuyện anh cả con kết hôn, có phải con đã sớm biết rồi không?” Tần phu nhân nén lửa giận.
Biết ngay bà sẽ hỏi vậy, Tần Sương trong lòng xem thường, “Sao có thể, con cũng vừa mới biết, nếu con sớm biết, chắc chắn sẽ nói cho phụ thân, mà phụ thân khẳng định sẽ nói cho mẫu thân.”
Tần phu nhân thoáng vừa lòng nhưng lửa giận lại không giảm chút nào, khắc nghiệt nói: “Mẫu thân sẽ không đồng ý cho con hồ ly tinh kia tiến vào Tần gia.”
Tần Sương không cảm thấy hồ ly tinh có thể mê hoặc anh cả người mà trong mắt chưa từng có ai, càng không để bụng lời bà nói.

Việc anh cả đã quyết thì phụ thân còn không ngăn được huống chi là mẫu than, tuy khó tin nhưng đây là sự thật, cho dù toàn bộ Tần gia đứng ra phản đối, anh cả chỉ coi là không khí.
“Mẫu thân à, anh cả kết hôn không phải tốt sao, với tính cách đó, có thể có người chịu được thì phải vui mới đúng.” Tước kia cậu ta kiên định đứng trêи lập trường anh cả không có khả năng sẽ kết hôn, tính cách là một nguyên nhân, người có thể được anh cả coi trọng, cậu ta vẫn luôn cảm thấy người như vậy không tồn tại.

So với sự phản đối của mẫu thân, cậu ta càng muốn biết người nào có thể chinh phục anh cả hơn.
“Sao mẫu thân có thể vui nổi, mẫu thân vốn định chờ anh cả con lần này trở về từ hành tinh A123 sẽ giới thiệu đối tượng tốt cho nó, anh cả con là thượng tướng, lại là chiến thần bảo hộ đế quốc, người xứng với nó phải cao quý chứ không phải con chó con mèo nhảy ra từ góc nào đó.” Tần phu nhân càng nói càng kϊƈɦ động.

Hành tinh A123 chính là Tần Lộ tinh.
“Đối tượng tốt của mẫu thân không phải là Barbara chứ?” Tần Sương nhăn mi, hiển nhiên không thích hành vi tự tiện nhúng tay vào hôn nhân con cái của mẫu thân.

“Phản ứng này là sao, Barbara có gì không tốt, con bé xinh đẹp, thân phận tôn quý, là người xứng đôi nhất với Tần Vũ.”
“Mẫu thân đừng tưởng cha mẹ hạnh phúc mỹ mãn thì bọn con sẽ giống hai người, anh cả sẽ không nghe đâu, về tình về lý, mẫu thân cũng không quản được anh cả.” Câu cuối cùng, Tần Sương có chút ám chỉ.
Tần phu nhân tức khắc chán nản, nhưng chính như con trai nói, bà không quản được, cũng không thể quản.
Đến đây thì không thể không nói đến lịch sử Tần gia, Tần gia là đại gia tộc lâu đời, cụ thể phải ngược dòng đến hai ngàn năm trước, khi đó còn chưa có đế quốc Vinh Diệu, càng không có vương thất như hiện tại.
Lúc đó Rtinh hệ chưa được thống nhất mà, có
rất nhiều tiểu quốc, đến một ngày, một vài tiểu quốc có dã tâm bừng bừng muốn thống nhất R tinh hệ nên dẫn phát chiến loạn.
Tần gia khi đó là đại gia tộc lớn mạnh có khả năng kết thúc chiến loạn nhất vì không lệ thuộc hoàn toàn vào bất cứ tiểu quốc nào, nhưng Tần gia lại không chọn trở thành bá chủ của tinh hệ, mà lựa chọn duy trì một lực lượng mới xuất hiện, người lãnh đạo lực lượng đó là tổ tiên của vương thất bây giờ, cũng chính là quốc vương đầu tiên.
Không có Tần gia làm chỗ dựa, quốc vương Drews khó có thể trở thành người thắng, đã từng có người mang ý đồ châm ngòi mối quan hệ giữa vương thất và Tần gia nhưng không thành công.
Tần gia không muốn làm bá chủ R tinh hệ vì họ không có hứng, nhưng không muốn để R tinh hệ rơi vào tay kẻ tràn ngập dã tâm nên chọn trúng tổ tiên của vương thất Drews.
Nhắc tới Tần gia không thể không nhắc tới tổ huấn kỳ lạ đó, tổ huấn kỳ lạ này đã nuôi thành tính cách kỳ lạ của người trong Tần gia.
Tổ huấn chính là người trong Tần gia không được tiến hành liên hôn giữa các gia tộc, trưởng bối không được nhúng tay vào chuyện hôn nhân của tiểu bối.


Người trong Tần gia trước nay đều tự chọn nửa kia, tổ huấn tự do thoải mái làm người người khϊế͙p͙ sợ, càng khϊế͙p͙ sợ hơn chính là, bạn đời của họ có rất ít người có thân phận cao, đa số là bình dân, có thể nói môn không đăng hộ không đối, chênh lệch cực đại.
Loại hôn nhân này thông thường sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề, nhưng người trong Tần gia lại không, không biết có phải họ may mắn được thần phù hộ hay không mà mỗi đôi mỗi cặp cơ hồ đều tôn trọng nhau như khách hoặc ân ái đến già.
Hôn nhân của Tần nguyên soái cùng Tần phu nhân cũng vậy, bất đồng chính là, Tần phu nhân có thân phận không bình thường, không thể môn đăng hộ đối hơn, trong lịch sử Tần gia, Tần phu nhân có thân phận cao quý nhất.
Đại khái là bởi hôn nhân của mình thành công nên Tần phu nhân cho rằng con cái cũng sẽ như vậy, muốn giật dây con trai trưởng, không cẩn thận lại khiến hắn phát phiền nên rất ít khi về nhà.
Tần Sương còn tưởng bởi vậy mà mẫu thân sẽ tự hiểu ra, không ngờ ngày càng trầm trọng, cậu ta cũng lười nói tiếp, lấy cớ thay quần áo để lên lầu.
Vì thế khi Lộ Lê cùng Tần Vũ từ bên ngoài đi vào đã thấy Tần phu nhân ngồi thở phì phì một mình trong phòng khách.
Chương 24: Tần Sương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện