Kể từ khi đem Diêu Tư ra khỏi trò chơi, toàn thể Huyết tộc cao tầng đều sống trong tâm trạng ghét bỏ bản thân.
Bọn họ cư nhiên không có một ai nghĩ đến, Điện hạ ngủ say vài trăm triệu năm sẽ không hiểu ngôn ngữ thông dụng của tinh tế _____Muốn khóc!
Bọn họ cư nhiên đem Điện hạ một mình một người ném ở trong trò chơi xa lạ _____Muốn khóc!
Điện hạ của bọn họ ở trong trò chơi tứ cố vô thân, chỉ có thể dựa vào giết thỏ tìm niềm vui _____Muốn khóc!
Bọn họ cũng không biết Điện hạ đã ăn bao nhiêu khổ, mới góp nhặt được nhiều Thần khí như vậy_____Muốn khóc lớn!
Bọn họ lại mất một tháng sau mới phát hiện vấn đề này. Thực muốn chết!
Cho nên Diêu Tư thật vất vả từ trong trò chơi đi ra, những ngày qua nhìn thấy, chính là lần lượt từng gương mặt mang theo đau lòng cùng chua xót. Một ít người còn mang theo hai hàng nước mắt rưng rưng nhìn cô, phảng phất chỉ cần một giây sau sẽ khóc rống lên.
Bị loại ánh mắt này làm lễ rửa tội suốt năm ngày, Diêu Tư tỏ vẻ bị nhìn chằm chằm....thành thói quen!
╮(╯﹏╰) ╭
“Điện hạ, đây là máu của Quang Cầu thú vừa mới được chuyển từ Ngự Thú Tinh về, mùi vị vẫn còn tươi mới, khẩu vị không tệ.” Một đại thúc tướng mạo trung niên, bưng một chén máu đỏ rực đặt ở trước mặt cô, vẻ mặt cung kính nói, “Ngài nếu không chê, có thể nếm thử.”
Diêu Tư khóe miệng co quắp, “Ách.... Không ghét bỏ.”
“Vậy thì tốt rồi, nghe nha đầu nhà tôi nói, đây là máu được toàn thể Huyết tộc bỏ phiếu là ngon nhất.”
“Đúng vậy... rất thơm.”
“Máu này còn có công dụng bổ sung nguyên khí, rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Điện hạ.”
“Tôi có một vấn đề nhỏ.”
“Điện hạ xin hỏi.”
“Tặng máu là quà thăm hỏi thông dụng ở tinh tế sao?” Cô vẫy tay một phát, lập tức một trận bạch quang hiện lên, trong nháy mắt xuất hiện một bàn toàn bịch máu giống nhau, “Bởi vì, hôm nay tôi đã nhận được bốn mươi phần.” Hơn nữa có rất nhiều bịch máu đều đã đông lại.
“…….” Đối phương khóe miệng co quắp, mẹ nó, động tác của những lão bất tử kia so với hắn còn nhanh hơn.
“Điện hạ... Ngài ăn rồi là tốt rồi!” Đại thúc đặt chén trong tay xuống, nhìn Diêu Tư một cái, tâm nhất thời đau xót, “Chỉ cần vừa nghĩ tới ngài không ăn không uống bị vây ở trong trò chơi một tháng, trong lòng tôi liền khó chịu a... Đều là bọn tiểu bối vô năng, để cho lão tổ tông ngài chịu khổ.”
Hắn vừa nói xong mắt liền đỏ lên, mũi khẽ hít, “Nếu không, Điện hạ ngài mắng tôi đi, đánh cũng được! Như vậy tâm tôi cũng dễ chịu một chút.” Vừa nói xong nước mắt hắn đã chảy dài.
Diêu Tư một đầu đầy hắc tuyến, ôm lấy chén trêи bàn, “Tôi uống, tôi uống còn không được sao!”
Mà nói dù gì thì Huyết tộc cũng là quý tộc cao lãnh đi? Vì sao mấy ngày nay cô gặp phải tất cả đều là loại hình bảo mẫu này a. Không phải chỉ là bị vây ở trong trò chơi một tháng thôi sao, nói thật thì cô cũng không có để trong lòng, thậm chí còn muốn quay lại lần nữa. Một tháng tính là cái gì, cô chính là người “Ngủ” chết ở Địa Cầu, không đúng! Là quỷ!
Cô cắn răng cứng rắn đem chén máu uống hết, vì phòng ngừa hắn lại đem ra một chén nữa, lập tức nói sang chuyện khác, “Đại thúc, không biết xưng hô với ngài như thế nào a!” Lúc trước những người đưa đồ ăn tới căn bản đưa xong là đi, nhiều lắm là lúc rời đi mè nheo một hồi. Nhưng vị đại thúc này lại trực tiếp ngồi xuống, bộ dạng muốn cùng cô nói chuyện thâu đêm.
“Điện hạ ngài làm tiểu bối tổn thọ rồi, tôi là không thể nhận một tiếng thúc thúc của ngài a.” Hắn lập tức đứng lên, thái độ càng thêm cung kính, “Tôi hiện tại là Trưởng lão thứ mười ba, là Huyết tộc đời thứ ba mươi bảy. Cũng họ Diêu, Điện hạ gọi tôi Tiểu Diêu là được rồi.”
“Tiểu Diêu.” Diêu tư khóe miệng co quắp, xưng hô như thế với một người thoạt nhìn lớn hơn mình mấy chục tuổi, cảm thấy một giây sau sẽ bị sét đánh, cô hoàn hồn trở lại, tiếp tục hỏi, “Diêu Trưởng lão, ngài tìm tôi có việc sao?”
Kể từ khi biết cô là thời Ngũ Đại, Diêm Hiên cùng nhóm Huyết tộc chỉ thiếu không đem cô ra cúng. Mặc dù đã sớm đoán được, sau khi biết huyết thống của mình, thái độ trong tộc đối với cô sẽ có chút biến hóa, nhưng loại biến hóa này... thật là có chút dọa người.
Sau ngày đó bọn họ đem cô dẫn tới chỗ này, ở đây là một trang viên rộng lớn đến thái quá. Hơn nữa mỗi ngày, những người tới gặp cô, đưa huyết vượng cho cô, lại còn phải nhìn cô một hồi. Làm cho cô mơ hồ có loại cảm giác, mình không phải là chuyển ra nhà trẻ, mà là chuyển vào vườn thú.
“Điện hạ, là như vậy.” Diêu Trưởng lão đứng thẳng người, bộ dạng chuẩn bị hồi báo công việc, “Xét thấy lúc trước chúng ta còn nhiều sơ sót, phạm vào một chút sai lầm không thể tha thứ. Vì tránh không để phát sinh những chuyện như vậy thêm lần nữa, cũng vì trợ giúp Điện hạ nhanh chóng hiểu rõ thế giới này. Trải qua Viện Quốc vụ cùng Hội Trưởng lão thương thảo và quyết định. Bắt đầu từ hôm nay, sẽ do tôi bảo vệ an toàn của ngài một ngày 24 giờ, cùng với chịu trách nhiệm cuộc sống hàng ngày của ngài. Nói cách khác bắt đầu từ hôm nay, tôi chính quản gia của ngài.”
“Ồ” nguyên lai là quản gia của cô, chẳng qua là chuyện này còn cần Viện Quốc vụ quyết định sao? “Vậy cám ơn chú!” Hiện tại cô rất cần có người giúp cô hiểu biết xã hội này.
“Điện hạ, ngài khách khí.”
“Chú có thể đừng gọi tôi là Điện hạ được không.” Xưng hô thế này bọn họ rốt cuộc từ đâu lấy ra, nghe thật là có chút là lạ, “Gọi tôi Diêu Tư là được rồi.”
“Điện hạ thân phận tôn quý, bọn tiểu bối chúng tôi làm sao có thể tùy tiện gọi tên của ngài đây!” Hắn nghiêm túc tỏ vẻ Điện hạ ngài thần thánh không thể xâm phạm, bác bỏ đề nghị của cô, “Điểm này, toàn bộ Huyết tộc cũng sẽ không đáp ứng.”
“…….” Được rồi, chú vui vẻ là tốt rồi.
“Ý của chú là sau này tôi có chuyện gì, cũng có thể tìm chú đúng không?”
“Đúng là như vậy.” Đại thúc gật đầu, khom lưng, hoàn toàn tiến vào trạng thái quản gia, “Điện hạ ngài muốn bắt đầu từ đâu đây?”
“Chú có thể dạy tôi hiểu ngôn ngữ của mọi người được không?” Cô trực tiếp đem máy phiên dịch tháo xuống, giơ giơ lên, “Cái này mặc dù dễ dùng, nhưng ở trong Tinh võng lại không thể dùng.” Vấn đề câu thông là việc quan trọng nhất cần giải quyết a.
“Đây là dĩ nhiên.” Hắn gật đầu, “Thật ra thì về cái vấn đề này, từ ngày Điện hạ từ trong trò chơi đi ra, tôi liền an bài xong. Có một vị tộc nhân tinh thông Cổ ngữ Địa Cầu, chờ một lát nữa cô ấy sẽ tới nơi này báo cáo, dạy ngài ngôn ngữ thông dụng của tinh tế.”
Thì ra là đã an bài giáo viên dạy kèm ở nhà rồi, Diêu Tư thở phào nhẹ nhõm.
“Như vậy sau này liền nhờ chú!” Cô vỗ vỗ vai hắn, “Đúng rồi, quên hỏi Trưởng lão ngài tên đầy đủ là gì?”
“Điện hạ, tôi họ Diêu, tên một chữ Tiềm.”
Diêu Tiềm
Đòi tiền! (⊙ o ⊙)
“Có thể hỏi một chút, một tháng tiền lương của chú là bao nhiêu không?”
“Điện hạ, tiền lương của tôi là do Viện Trưởng lão chi trả.”
“Nga, vậy tôi an tâm rồi.” Thì ra là cầm tiền trợ cấp của chủng tộc a!
Thật ra là cô có chút lo lắng có thể trả lương nổi hay không.
Diêu Trưởng lão tựa như còn muốn dặn dò gì đó, đột nhiên trêи tay “tích tích tích” vang lên một chuỗi dài nhắc nhở.
Ngoài cổng lớn cũng đồng thời vang lên chuông cửa.
“Có khách tới.”
“Ai tới rồi?” Diêu Tư thuận miệng hỏi.
Diêu Trưởng lão mở quang não của mình ra, trước mặt lập tức xuất hiện một màn sáng giống cái cửa sổ nhỏ, hắn một bên thao tác một bên hướng cô giải thích, “Hẳn là tới dạy Điện hạ ngôn ngữ thông dụng của tinh tế...!” Nói đến một nửa, đột nhiên ba một tiếng tắt quang não đi, tốc độ cực nhanh làm cho tay hắn cũng đỏ lên, “Tại sao lại là hắn!”
Ai? ******************
Hôm nay không có thời gian, nên 1 chương thôi.
Hết chương 21.
Bọn họ cư nhiên không có một ai nghĩ đến, Điện hạ ngủ say vài trăm triệu năm sẽ không hiểu ngôn ngữ thông dụng của tinh tế _____Muốn khóc!
Bọn họ cư nhiên đem Điện hạ một mình một người ném ở trong trò chơi xa lạ _____Muốn khóc!
Điện hạ của bọn họ ở trong trò chơi tứ cố vô thân, chỉ có thể dựa vào giết thỏ tìm niềm vui _____Muốn khóc!
Bọn họ cũng không biết Điện hạ đã ăn bao nhiêu khổ, mới góp nhặt được nhiều Thần khí như vậy_____Muốn khóc lớn!
Bọn họ lại mất một tháng sau mới phát hiện vấn đề này. Thực muốn chết!
Cho nên Diêu Tư thật vất vả từ trong trò chơi đi ra, những ngày qua nhìn thấy, chính là lần lượt từng gương mặt mang theo đau lòng cùng chua xót. Một ít người còn mang theo hai hàng nước mắt rưng rưng nhìn cô, phảng phất chỉ cần một giây sau sẽ khóc rống lên.
Bị loại ánh mắt này làm lễ rửa tội suốt năm ngày, Diêu Tư tỏ vẻ bị nhìn chằm chằm....thành thói quen!
╮(╯﹏╰) ╭
“Điện hạ, đây là máu của Quang Cầu thú vừa mới được chuyển từ Ngự Thú Tinh về, mùi vị vẫn còn tươi mới, khẩu vị không tệ.” Một đại thúc tướng mạo trung niên, bưng một chén máu đỏ rực đặt ở trước mặt cô, vẻ mặt cung kính nói, “Ngài nếu không chê, có thể nếm thử.”
Diêu Tư khóe miệng co quắp, “Ách.... Không ghét bỏ.”
“Vậy thì tốt rồi, nghe nha đầu nhà tôi nói, đây là máu được toàn thể Huyết tộc bỏ phiếu là ngon nhất.”
“Đúng vậy... rất thơm.”
“Máu này còn có công dụng bổ sung nguyên khí, rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Điện hạ.”
“Tôi có một vấn đề nhỏ.”
“Điện hạ xin hỏi.”
“Tặng máu là quà thăm hỏi thông dụng ở tinh tế sao?” Cô vẫy tay một phát, lập tức một trận bạch quang hiện lên, trong nháy mắt xuất hiện một bàn toàn bịch máu giống nhau, “Bởi vì, hôm nay tôi đã nhận được bốn mươi phần.” Hơn nữa có rất nhiều bịch máu đều đã đông lại.
“…….” Đối phương khóe miệng co quắp, mẹ nó, động tác của những lão bất tử kia so với hắn còn nhanh hơn.
“Điện hạ... Ngài ăn rồi là tốt rồi!” Đại thúc đặt chén trong tay xuống, nhìn Diêu Tư một cái, tâm nhất thời đau xót, “Chỉ cần vừa nghĩ tới ngài không ăn không uống bị vây ở trong trò chơi một tháng, trong lòng tôi liền khó chịu a... Đều là bọn tiểu bối vô năng, để cho lão tổ tông ngài chịu khổ.”
Hắn vừa nói xong mắt liền đỏ lên, mũi khẽ hít, “Nếu không, Điện hạ ngài mắng tôi đi, đánh cũng được! Như vậy tâm tôi cũng dễ chịu một chút.” Vừa nói xong nước mắt hắn đã chảy dài.
Diêu Tư một đầu đầy hắc tuyến, ôm lấy chén trêи bàn, “Tôi uống, tôi uống còn không được sao!”
Mà nói dù gì thì Huyết tộc cũng là quý tộc cao lãnh đi? Vì sao mấy ngày nay cô gặp phải tất cả đều là loại hình bảo mẫu này a. Không phải chỉ là bị vây ở trong trò chơi một tháng thôi sao, nói thật thì cô cũng không có để trong lòng, thậm chí còn muốn quay lại lần nữa. Một tháng tính là cái gì, cô chính là người “Ngủ” chết ở Địa Cầu, không đúng! Là quỷ!
Cô cắn răng cứng rắn đem chén máu uống hết, vì phòng ngừa hắn lại đem ra một chén nữa, lập tức nói sang chuyện khác, “Đại thúc, không biết xưng hô với ngài như thế nào a!” Lúc trước những người đưa đồ ăn tới căn bản đưa xong là đi, nhiều lắm là lúc rời đi mè nheo một hồi. Nhưng vị đại thúc này lại trực tiếp ngồi xuống, bộ dạng muốn cùng cô nói chuyện thâu đêm.
“Điện hạ ngài làm tiểu bối tổn thọ rồi, tôi là không thể nhận một tiếng thúc thúc của ngài a.” Hắn lập tức đứng lên, thái độ càng thêm cung kính, “Tôi hiện tại là Trưởng lão thứ mười ba, là Huyết tộc đời thứ ba mươi bảy. Cũng họ Diêu, Điện hạ gọi tôi Tiểu Diêu là được rồi.”
“Tiểu Diêu.” Diêu tư khóe miệng co quắp, xưng hô như thế với một người thoạt nhìn lớn hơn mình mấy chục tuổi, cảm thấy một giây sau sẽ bị sét đánh, cô hoàn hồn trở lại, tiếp tục hỏi, “Diêu Trưởng lão, ngài tìm tôi có việc sao?”
Kể từ khi biết cô là thời Ngũ Đại, Diêm Hiên cùng nhóm Huyết tộc chỉ thiếu không đem cô ra cúng. Mặc dù đã sớm đoán được, sau khi biết huyết thống của mình, thái độ trong tộc đối với cô sẽ có chút biến hóa, nhưng loại biến hóa này... thật là có chút dọa người.
Sau ngày đó bọn họ đem cô dẫn tới chỗ này, ở đây là một trang viên rộng lớn đến thái quá. Hơn nữa mỗi ngày, những người tới gặp cô, đưa huyết vượng cho cô, lại còn phải nhìn cô một hồi. Làm cho cô mơ hồ có loại cảm giác, mình không phải là chuyển ra nhà trẻ, mà là chuyển vào vườn thú.
“Điện hạ, là như vậy.” Diêu Trưởng lão đứng thẳng người, bộ dạng chuẩn bị hồi báo công việc, “Xét thấy lúc trước chúng ta còn nhiều sơ sót, phạm vào một chút sai lầm không thể tha thứ. Vì tránh không để phát sinh những chuyện như vậy thêm lần nữa, cũng vì trợ giúp Điện hạ nhanh chóng hiểu rõ thế giới này. Trải qua Viện Quốc vụ cùng Hội Trưởng lão thương thảo và quyết định. Bắt đầu từ hôm nay, sẽ do tôi bảo vệ an toàn của ngài một ngày 24 giờ, cùng với chịu trách nhiệm cuộc sống hàng ngày của ngài. Nói cách khác bắt đầu từ hôm nay, tôi chính quản gia của ngài.”
“Ồ” nguyên lai là quản gia của cô, chẳng qua là chuyện này còn cần Viện Quốc vụ quyết định sao? “Vậy cám ơn chú!” Hiện tại cô rất cần có người giúp cô hiểu biết xã hội này.
“Điện hạ, ngài khách khí.”
“Chú có thể đừng gọi tôi là Điện hạ được không.” Xưng hô thế này bọn họ rốt cuộc từ đâu lấy ra, nghe thật là có chút là lạ, “Gọi tôi Diêu Tư là được rồi.”
“Điện hạ thân phận tôn quý, bọn tiểu bối chúng tôi làm sao có thể tùy tiện gọi tên của ngài đây!” Hắn nghiêm túc tỏ vẻ Điện hạ ngài thần thánh không thể xâm phạm, bác bỏ đề nghị của cô, “Điểm này, toàn bộ Huyết tộc cũng sẽ không đáp ứng.”
“…….” Được rồi, chú vui vẻ là tốt rồi.
“Ý của chú là sau này tôi có chuyện gì, cũng có thể tìm chú đúng không?”
“Đúng là như vậy.” Đại thúc gật đầu, khom lưng, hoàn toàn tiến vào trạng thái quản gia, “Điện hạ ngài muốn bắt đầu từ đâu đây?”
“Chú có thể dạy tôi hiểu ngôn ngữ của mọi người được không?” Cô trực tiếp đem máy phiên dịch tháo xuống, giơ giơ lên, “Cái này mặc dù dễ dùng, nhưng ở trong Tinh võng lại không thể dùng.” Vấn đề câu thông là việc quan trọng nhất cần giải quyết a.
“Đây là dĩ nhiên.” Hắn gật đầu, “Thật ra thì về cái vấn đề này, từ ngày Điện hạ từ trong trò chơi đi ra, tôi liền an bài xong. Có một vị tộc nhân tinh thông Cổ ngữ Địa Cầu, chờ một lát nữa cô ấy sẽ tới nơi này báo cáo, dạy ngài ngôn ngữ thông dụng của tinh tế.”
Thì ra là đã an bài giáo viên dạy kèm ở nhà rồi, Diêu Tư thở phào nhẹ nhõm.
“Như vậy sau này liền nhờ chú!” Cô vỗ vỗ vai hắn, “Đúng rồi, quên hỏi Trưởng lão ngài tên đầy đủ là gì?”
“Điện hạ, tôi họ Diêu, tên một chữ Tiềm.”
Diêu Tiềm
Đòi tiền! (⊙ o ⊙)
“Có thể hỏi một chút, một tháng tiền lương của chú là bao nhiêu không?”
“Điện hạ, tiền lương của tôi là do Viện Trưởng lão chi trả.”
“Nga, vậy tôi an tâm rồi.” Thì ra là cầm tiền trợ cấp của chủng tộc a!
Thật ra là cô có chút lo lắng có thể trả lương nổi hay không.
Diêu Trưởng lão tựa như còn muốn dặn dò gì đó, đột nhiên trêи tay “tích tích tích” vang lên một chuỗi dài nhắc nhở.
Ngoài cổng lớn cũng đồng thời vang lên chuông cửa.
“Có khách tới.”
“Ai tới rồi?” Diêu Tư thuận miệng hỏi.
Diêu Trưởng lão mở quang não của mình ra, trước mặt lập tức xuất hiện một màn sáng giống cái cửa sổ nhỏ, hắn một bên thao tác một bên hướng cô giải thích, “Hẳn là tới dạy Điện hạ ngôn ngữ thông dụng của tinh tế...!” Nói đến một nửa, đột nhiên ba một tiếng tắt quang não đi, tốc độ cực nhanh làm cho tay hắn cũng đỏ lên, “Tại sao lại là hắn!”
Ai? ******************
Hôm nay không có thời gian, nên 1 chương thôi.
Hết chương 21.
Danh sách chương