Bốn người đồng loạt hơi cứng người lại, hai mặt nhìn nhau một lát, một người có vóc dáng cao gầy bên phải kinh ngạc nói, “Ngài nhìn ra sao?”

“Vô nghĩa!” Vừa rồi ở trong đại điện, bốn tên ngốc các người ra sức vỗ tay cổ động như vậy, cô nếu như không nhìn ra đây là đám fan não tàn của bổn tộc, thì cô chính là mắt mù! “Điện hạ, cư nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra chúng ta…… Người thật tốt!”

“Quả nhiên không hổ là Điện hạ của chúng ta, chỉ vì điều này, ta nguyện vì ngài vượt qua núi đao biển lửa, không chối từ.”

“Không sai, đao đao tới, lửa lửa đi!” (?)

“Điện hạ, ngài nói muốn chém ai?”

“Dừng dừng dừng!” Lung tung rối loạn cái gì? “Các người rốt cuộc là ai? Tới làm gì?”

Bốn người nhìn nhau vài lần, nhìn đến người bên phải nọ gật gật đầu, lúc này mới đồng loạt thao tác trêи quang não của bản thân. Không tới một lát, trêи người bốn người họ nhất thời hiện lên một đường giống như laser. Mà mặt của bọn họ dường như được nhấc lên một tầng khăn voan, nháy mắt thay đổi bộ dạng.

Thời điểm thấy rõ người đứng giữa, Diêu Tư thiếu chút nữa bị sặc, “Bách Nhất!” Như thế nào lại là hắn!

“Hội trưởng…… Không, Điện hạ.” Bách Nhất ngượng ngùng gãi gãi đầu, vẻ mặt như muốn nói gì đó, lại có vẻ không biết nói thế nào kϊƈɦ động nói, “Hảo... Hảo hảo hảo, đã lâu không thấy!”

Bách Nhất ở chỗ này, vậy cháu trai lớn...

Quả nhiên đứng ở bên phải Bách Nhất chính là Cổ Thư Thành.

“Điện hạ, chúng ta cũng giống như ngài, là tới huấn luyện trong kỳ nghỉ.”

Khóe miệng Diêu Tư giật giật, xem xét hai người khác đồng dạng có chút quen mắt, “Hai người bọn họ cũng là tới huấn luyện?” Đây rõ ràng là hai người trong những người lúc trước Diêu Tiềm tìm tới bồi cô luyện tập dị năng, một cái là dị năng hệ thủy, một cái là dị năng hệ mộc. Vận dụng dị năng so với cô còn tốt hơn, sớm đã tốt nghiệp mấy trăm năm, huấn luyện cái rắm a!

“Ách....” Ánh mắt Cổ Thư Thành chớp động một chút, giây lát lại lời lẽ chính đáng mà nói, “Bọn họ muốn củng cố một chút.”

“Nói, lời, thật!” Cô trực tiếp dẫn động một chút lực lượng huyết mạch.

Đối phương quẩn bách, “Mệnh lệnh của Hội Trưởng lão.”

Cô biết mà! Phỏng chừng không đơn thuần chỉ là mệnh lệnh của Hội Trưởng lão, còn là ý tứ của lão ba nào đó đi! Vốn còn nghĩ đem hết toàn lực rèn luyện tinh thần lực tìm đường chết một phen, trong nháy mắt liền thiếu động lực.

Có một cái gia trưởng liều mạng đả kϊƈɦ tâm cầu học của học sinh như vậy, tâm thực mệt.

Mộ lão ba, người dưỡng đứa nhỏ như vậy là sẽ dưỡng thành phế vật đó người biết không? Diêu Tư đối với tương lai sinh ra lo lắng thật lớn.

___________________

Ngày hôm sau Diêu Tư liền rời đi Thập Phương phái, Trảm Tử Trần còn đi sớm hơn cô, có lẽ là ý thức được cái Chưởng môn kia bất mãn với hắn, sáng sớm liền cáo biệt với cô rời đi.

Diêu Tư cũng nắm bắt thời gian trực tiếp chạy tới điểm rèn luyện đầu tiên trêи hướng dẫn tân thủ, bắt đầu rèn luyện tinh thần lực. Tinh thần lực mỗi người ban đầu là cố định, tăng trưởng theo tuổi, tinh thần lực sẽ giảm dần cho đến khi đạt tới đỉnh, lại sẽ giảm bớt theo thân thể già cả. Cho nên trêи nguyên tắc mà nói cường độ tinh thần lực tương đồng với thọ mệnh.

Tinh thần lực cùng dị năng phổ biến trong tinh tế giống nhau đều chia thành mấy cái cấp bậc từ E đến 3S, tinh thần lực của phần lớn chủng tộc trong tinh tế đều ở trêи dưới cấp C, đương nhiên ngoại trừ Huyết tộc sống lâu lại bất tử. Trừ phi xuất hiện biến cố lớn gì đó, nếu không tinh thần lực chỉ khác nhau ở chỗ, cá nhân nắm giữ.

Cô muốn rèn luyện chính là đối với việc khống chế tinh thần lực, Mộ Huyền từng nói qua cô ngủ nhiều năm như vậy, tinh thần lực tự nhiên không yếu, chỉ là sử dụng quá ít nên không thuần thục mà thôi.

Tiên tộc đối với tinh thần lực có một cách gọi khác____ Thần thức. Mà biện pháp rèn luyện thần thức hữu hiệu nhất chính là thần thức ngoại phóng (đem thần thức thả ra, phóng thích ra ngoài.)

*************************

Chương sau: Rèn luyện gặp ngoài ý muốn.

Hết chương 86.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện