Sau khi trở về nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau An Nhĩ Tư bảo người mang dụng cụ tới kiểm tra cho Nhan Tử Dạ.

"Kỳ thực không cần, trừ bỏ linh lực biến mất một nửa thì cơ thể tôi không có vấn đề gì cả." Đúng vậy, đêm qua cơ thể Nhan Tử Dạ tràn đầy linh lực nhờ hấp thu tinh hạch, thế nhưng sáng ra tỉnh lại thì cậu phát hiện đã biến mất phân nửa.

"Tiểu Dạ, tôi không phải nghi ngờ năng lực của em mà là lo lắng. Em yên tâm, những người này đều là tử sĩ của gia tộc Cái Nhĩ chúng ta, bọn họ sẽ không nói ra ngoài." An Nhĩ Tư nghĩ Nhan Tử Dạ cố kỵ sẽ bị dụng cụ kiểm tra phát hiện mình không phải thú nhân.

Nhìn bộ dáng nếu cậu không kiểm tra sẽ không bỏ qua của An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Được rồi." Kỳ thực Nhan Tử Dạ cũng muốn biết thân thể mình có phải đã xảy ra vấn đề gì hay không. Bất quá cậu lại cảm thấy nếu chính mình cũng không tra xét ra thì thiết bị rất có thể cũng không tra được. Ôm ý nghĩ như vậy nên Nhan Tử Dạ mới cự tuyệt.

Giống như nhóm bác sĩ ở địa cầu, những thú nhân tới kiểm tra cũng mặc áo blouse trắng. Nhan Tử Dạ phát hiện thủ hạ của An Nhĩ Tư tựa hồ không có giống cái tồn tại. Bất quá nghĩ lại thì giống cái ở thế giới này quả thực rất trân quý, Nhan Tử Dạ hiểu rõ nên cũng không nghĩ ngợi nhiều.

Dụng cụ kiểm tra là loại dụng cụ khá giống khoang chữa trị, sau khi Nhan Tử Dạ nằm vào bên trong thì một tia ánh sáng đỏ bắt đầu quét hình từ đầu tới chân.

An Nhĩ Tư đứng trước máy tính nhìn từng loạt từng loạt số liệu kiểm tra xuất hiện, sau đó hỏi nhân viên kiểm tra: "Thế nào?"

"Thân thể Nhan thiếu gia rất khỏe mạnh, số liệu các hạng mục đều thực bình thường, cũng không phát hiện có gì dị thường." Nhân viên kiểm tra mặc áo blouse trắng nhìn toàn bộ số liệu xuất hiện rồi hồi đáp.

"Không có dị thường?" Nhìn nhìn kết quả kiểm tra, đây là thiết bị chuyên dùng để kiểm tra giống đực, giống cái sử dụng thiết bị khác. Thế nhưng thân thể của Nhan Tử Dạ vốn là thú nhân, dùng thiết bị kiểm tra giống đực hẳn không thành vấn đề đi.

Nhan Tử Dạ bước ra khỏi thiết bị kiểm tra, hỏi: "Thế nào?"

An Nhĩ Tư mỉm cười: "Không có vấn đề."

"Tôi đã nói không có vấn đề mà anh không tin. Ngay cả năng lượng của tôi kiểm tra còn không được, dụng cụ càng không có khả năng. Quên đi, việc này cứ tạm thời như vậy đi, dù sao cũng chỉ là mất đi linh lực mà thôi, mất thì tôi lại tu luyện là được. Có lẽ là di chứng khi kết hợp linh hồn cùng thể xác cũng không biết được." Trừ bỏ chút rối rắm ban đầu, Nhan Tử Dạ không còn quá để ý nữa. Chết cậu cũng đã chết một lần rồi, chẳng lẽ còn sợ mất đi chút linh lực? "Dù sao thì phải kiểm tra tôi mới an tâm được." An Nhĩ Tư xoa xoa đầu Nhan Tử Dạ, ôn hòa cười nói.

Biết An Nhĩ Tư quan tâm mình, Nhan Tử Dạ cảm thấy thực ấm áp, sau khi nhân viên kiểm tra rời đi, cậu liền vươn tay ôm lấy cổ An Nhĩ Tư:"An Nhĩ Tư, không phải nói muốn đi gặp phụ mỗ anh à? Ngay mai chúng ta đi đi?"

"Ừ." An Nhĩ Tư vòng tay ôm lấy eo Nhan Tử Dạ, sau đó đặt một nụ hôn lên môi cậu.

Phòng khách một mảnh ấm áp, A Ngốc ngồi xổm ở chỗ rẽ cắn cắn ngón tay nhìn hai người ôm nhau, nước mắt không ngừng trào ra: "Ô ô, thiếu gia rốt cuộc đã tìm được hạnh phúc của mình. A Ngốc thực vui sướng a!"

"Cho mi này." Tiểu Hoa không biết từ đâu lôi ra một cái khăn tay cho A Ngốc.

A Ngốc nhận lấy, nó cảm động nhìn Tiểu Hoa: "Tiểu Hoa, cám ơn a!"

Tiểu Hoa quơ quơ hai chiếc lá cây của mình nói: "Không có gì, ta đã quen rồi." Mỗi lần ở nhà đều thấy A Ngốc khóc vài lần, Tiểu Hoa biểu thị nó đã tập thành thói quen.

Tiểu thứ cầu đang nằm trên đầu Tiểu Hoa cũng vươn móng vuốt ngắn ngủn của mình đưa qua một cái khăn: "A Ngốc, chỗ ta cũng có, cho này."

"Cám ơn, cám ơn a, hai người đối xử với tôi thực tốt." A Ngốc biểu thị nó thực cảm động, thế nên nó ngồi xổm xuống trực tiếp ôm lấy Tiểu Hoa, hôn chụt một cái lên đóa hoa của nó. Tiếp đó A Ngốc lại muốn hôn tiểu thứ cậu, kết quả A Ngốc mở miệng hơi to, hoàn toàn có thể một ngụm nuốt trọn tiểu thứ cầu, làm nó hoảng sợ vội vàng bỏ trốn.

Hôm sau thu thập hành lý xong, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư vừa định xuất môn thì một vị khách không mời xuất hiện.

"Tân Địch?" An Nhĩ Tư vừa mở cửa ra đã thấy giống cái tóc lam xách theo một đống hành lý đứng ở bên ngoài.

"Sao cậu lại ở đây?" Nhan Tử Dạ cũng kinh ngạc. Tân Địch không phải nên trở về Cáp Mỗ Lôi Đức đế quốc à? Sao tự nhiên lại xuất hiện ở đây?

"A, tiểu tổ tông, tôi rốt cuộc tìm được cậu rồi." Nhìn thấy Nhan Tử Dạ, Tân Địch liền hưng phấn không thôi, nhiệt tình muốn cho Nhan Tử Dạ một cái ôm. Thế nhưng lại bị An Nhĩ Tư ngăn cản.

"Gì mà tiểu tổ tông, thực có lỗi, hiện giờ tụi tôi phải xuất môn, không rãnh chiêu đãi cậu." Nhan Tử Dạ vừa thấy Tân Địch liền biết phiền toái đã tới, cậu lập tức kéo hành lý muốn bỏ chạy.

"Hai người muốn đi đâu?" Nhìn Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư xách hành lý đi về phía phi hành khí đậu bên ngoài, Tân Địch nhịn không được hỏi.

"Đi tinh cầu khác du lịch." Nhan Tử Dạ đưa hành lí cho An Nhĩ Tư, sau đó xoay người nói với Tân Địch: "Thế nên chỗ tôi không còn ai đâu, cậu mau quay về đi."

"Không được, tôi tới chính là muốn tìm cậu, cậu đi đâu tôi liền đi đó a." Tân Địch kéo hành lý, cũng muốn leo lên phi hành khí, kết quả bị An Nhĩ Tư đưa tay chặn lại.

"Sao lại là anh nữa?" Tân Địch căm tức, tiếp đó nói với Nhan Tử Dạ: "Tiểu tổ tông, tôi ngàn dặm xa xôi suốt đêm chạy tới, cậu nỡ đối xử với tôi như vậy à?"

Nhan Tử Dạ thực không chịu nổi xưng hô tiểu tổ tông này, liền đỡ trán nói với Tân Địch: "Ngừng, đừng cứ tiểu tổ tông tiểu tổ tông mãi, tôi cũng không phải tiểu tổ tông của cậu. Nói đi, tới tìm tôi có việc gì?"

Nhan Tử Dạ không tin Tân Địch chỉ đơn giản là tới thăm mình. Tuy cậu cùng Tân Địch có quan hệ huyết thống, ấn theo bối phận thì cậu thuộc về hàng gia gia của Tân Địch, thế nhưng lúc còn ở Ngải Bố Lỗ đế quốc, hai người bọn họ chỉ mới gặp mặt vài lần mà thôi. Cũng không thân thiết.

"Cậu cùng thế hệ với gia gia tôi, tôi cũng không tiện gọi cậu là gia gia đi? Tôi cảm thấy gọi là tiểu tổ tông hợp lý nhất." Tân Địch thấy Nhan Tử Dạ nhíu mày liếc nhìn An Nhĩ Tư ở bên cạnh thì lập tức nói: "Rồi rồi, đừng mất kiên nhẫn như vậy, kỳ thực tôi cũng không muốn ngàn dặm xa xôi chạy tới đây, chính là tôi cũng không có biện pháp a. Tổ gia gia nhất quyết muốn tôi tới."

"Khắc Lỗ Tư? Ông ta bảo cậu tới làm gì?" Trước lúc trở về Nhan Tử Dạ nghĩ mình đã nói rõ ràng với Khắc Lỗ Tư, cậu không hi vọng gia tộc Mã Khắc Tân quấy rầy cuộc sống của mình.

"Cậu không biết?" Tân Địch kinh ngạc nói: "Gia tộc Mã Khắc Tân chúng ta có huyết thống bán thú nhân, bởi vì gen của gia tộc chúng ta rất mạnh nên cho dù giống cái gia tộc cùng thú nhân khác kết hợp sinh ra đứa nhỏ thì nhất định sẽ được di truyền dị năng hệ thủy của chúng ta. Thế nhưng cậu chẳng những có dị năng hệ thủy mà còn có cả hệ hỏa cùng hệ phong, tổ gia gia hoài nghi cậu xuất hiện hiện tượng phản tổ nên bảo tôi tới bảo hộ cậu."

"Bảo hộ tôi? Chỉ dựa vào cậu?" Nhan Tử Dạ nhếch miệng: "Không cần."

"Không được, lỡ như cậu thật sự phản tổ, nếu không có tôi ở đó thì sẽ phiền toái. Cho nên hiện giờ cậu đi đâu tôi nhất định phải theo tới đó. Đương nhiên tôi cũng biết giá trị chiến đấu của mình không cao bằng cậu cùng An Nhĩ Tư, thế nhưng tôi có huyết mạch của giống cái gia tộc Mã Khắc Tư, có tôi ở đây, nếu cậu thật sự phản tổ tôi có thể cứu cậu." Tân Định tỏ vẻ nhất định phải đi cùng.

Nhan Tử Dạ thật không ngờ Tân Địch cư nhiên quấn chặt như vậy, nếu đêm qua đi sớm thì có lẽ đã không đụng phải miếng keo dán da chó này rồi. Lúc Nhan Tử Dạ đang cân nhắc làm sao đẩy Tân Địch về Cáp Mỗ Lôi Đức đế quốc thì An Nhĩ Tư lên tiếng.

"Tốt, vậy cậu cứ đi theo chúng tôi đi."

Nhan Tử Dạ kinh ngạc nhìn An Nhĩ Tư, không hiểu vì sao anh đồng ý cho Tân Địch đi theo. Phải biết lần này bọn họ đi chính là tinh cầu Á Bá Lan, nếu để Tân Địch Theo thì thân phận của An Nhĩ Tư sẽ bị lộ.

Biết Nhan Tử Dạ lo lắng chuyện gì, An Nhĩ Tư ôm lấy cậu, cười nói: "Không sao cả, cậu ta là người nhà em. Cho dù thân phận của tôi bị lộ thì cũng không có vấn đề, bởi vì tôi đã làm tốt chuẩn bị."

"Được rồi." Nếu An Nhĩ Tư đã nói vậy thì Nhan Tử Dạ chỉ đành đồng ý.

Nhìn Tân Địch ngồi vào phi hành khí, An Nhĩ Tư hỏi: "Cậu nói Tiểu Dạ có thể xuất hiện hiện tượng phản tổ là thật sao?"

"Đương nhiên, bằng không một giống cái như tôi sao có thể bôn ba một thân một mình chạy tới đây a. Chính vì không muốn để người khác phát hiện bí mật trên người tiểu tổ tông."

"Phản tổ là cái gì?" Nhan Tử Dạ nghe nãy giờ nhưng căn bản không biết phản tổ là cái gì, hơn nữa trong kí ức của nguyên chủ cũng không hề có kiến thức về chuyện này.

Tân Địch thực kinh ngạc khi nghe Nhan Tử Dạ hỏi như vậy, bất quá cậu đột nhiên nhớ ra Nhan Tử Dạ không trưởng thành trong gia tộc Mã Khắc Tân, hơn nữa hiện tượng phản tổ cũng đã thật lâu không xuất hiện, Nhan Tử Dạ chưa từng nghe nói cũng có khả năng. Nghĩ vậy, Tân Địch bắt đầu giải thích.

"Phản tổ chỉ xuất hiện trên ở gia tộc có được gen bán thú nhân. Vô luận là giống cái hay giống đực, sau khi trưởng thành nếu đột nhiên có được sức mạnh cường đại, hơn nữa nó càng ngày càng lớn, tới khi không thể khống chế được chính mình thì sẽ biến thân trở về hình dạng nửa người nửa thú, đó chính là phản tổ. Cũng có thể nói thú nhân hoặc giống cái có được sức mạnh phản tổ thì đểu có khả năng trở thành bán thú nhân."

"Thú nhân cũng có thể trở thành bán thú nhân?" Nhan Tử Dạ kinh ngạc không thôi.

Tân Địch đương nhiên nói: "Đương nhiên rồi, tuy là thú nhân nhưng trong huyết mạch cũng có gen bán thú nhân, phải biết tuy bán thú nhân không còn tồn tại nhưng gen vẫn rất cường đại. Trong quá trình năng lượng thức tỉnh, gen bán thú nhân có thể sẽ cắn nuốt gen thú nhân để biến thành bán thú nhân hoàn toàn."

"Ý của cậu là, gen thú nhân của tôi hiện giờ đang bị gen bán thú nhân cắn nuốt?" Nhan Tử Dạ nỏi.

Tân Địch gật gật đầu: "Đúng vậy, chính vì thế nên cậu mới xuất hiện nhiều hệ dị năng như vậy. Bởi vì trong quá trình cắn nuốt tinh thần lực sẽ rất hỗn loạn, nên tinh thần lực của cậu mới thấp như vậy. Tuy gen thú nhân của Nhan gia rất mạnh nhưng tổ thượng Nhan gia cũng từng xuất hiện bán thú nhân, đương nhiên gen bán thú nhân của Nhan gia không thể nào so sánh với gen bán thú nhân thuộc dòng chính gia tộc Mã Khắc Tân chúng ta. Bất quá trong gen của tiểu tổ tông rất có thể cũng được di truyền lại gen bán thú nhân của Nhan gia. Gen bán thú nhân của hai gia tộc cùng phối hợp lại nên tiểu tổ tông mới xuất hiện hiện tượng phản tổ."

...

Hoàn Chương 100.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện