Sau khi nghe Khắc Lỗ Tư góp ý, An Nhĩ Tư lập tức phân phó chuẩn bị thiết bị kiểm tra sức khỏe dành cho giống cái một lần nữa kiểm tra Nhan Tử Dạ. Thế nhưng trên phi hành khí cái gì cũng chuẩn bị nhưng lại không chuẩn bị thiết bị kiểm tra sức khỏe dành cho giống cái, điều này làm An Nhĩ Tư hối hận vô cùng.

Phi hành khí vũ trụ này là của riêng An Nhĩ Tư, bởi vì trước kia anh không thích giao tiếp với giống cái nên tự nhiên sẽ không để giống cái xuất hiện trên phi hành khí vũ trụ của mình, chính vì thế trong số thiết bị không hề có thiết bị dành riêng cho giống cái.

Không còn cách nào, nếu không có thiết bị thì chỉ có thể đợi tới khi tới tinh cầu Á Bá Lan rồi mới kiểm tra.

Vì Nhan Tử Dạ vẫn chưa tỉnh dậy nên Tân Địch phải chờ đến khi cậu ngủ dậy mới có thể giao hộp gỗ. Bởi vì bên trong hộp có thứ gì đó rất trân quý, tổ gia gia đã căn dặn nhất định phải tự tay giao cho Nhan Tử Dạ, thế nên Tân Địch không hề nghĩ tới chuyện giao cho An Nhĩ Tư rồi nhờ anh chuyển giao lại.

Lúc Nhan Tử Dạ tỉnh lại thì đã là sáu giờ tối, cậu bị cơn đói đánh thức. Đầu óc có chút hỗn loạn, lúc ngồi dậy, chiếc chăn trên người chảy xuống làm Nhan Tử Dạ nhìn thấy những dấu hôn chi chít trước ngực, nhất thời cậu ngây ngẩn cả người. Những chuyện lúc trưa lập tức ồ ạt xuất hiện trong đầu.

Cậu cư nhiên lại cường An Nhĩ Tư? Sao có thể a? Nhan Tử Dạ không muốn thừa nhận chút nào nhưng đó là sự thực. Trọng điểm kỳ thực không phải cường An Nhĩ Tư mà là vì cái gì cậu lại đột nhiên tiến vào kỳ động dục. Phải biết lần này không có huyết lan hoa cũng không tu luyện, cái gì cũng không có, sao lại đột nhiên động dục?

Vỗ vỗ trán, Nhan Tử Dạ nghĩ thế nào cũng không hiểu được. Được rồi, tựa hồ từ khi cậu trở thành người của An Nhĩ Tư, à không, là An Nhĩ Tư trở thành người của cậu, Nhan Tử Dạ cảm thấy bọn họ có phát sinh quan hệ cũng không có gì bất thường. Dù sao nên làm cũng làm rồi, cậu cũng không phải người thích già mồm cãi láo. Chỉ có chút kỳ quái là thân thể cậu gần nhất tựa hồ rất không thích hợp.

Ngay lúc Nhan Tử Dạ đang phiền não thì cửa bị mở ra, An Nhĩ Tư nâng một cái mâm có nắp che tiến vào, thấy Nhan Tử Dạ đã tỉnh thì lập tức đặt mâm xuống, cầm quần áo đi về phía cậu.

"Tỉnh lại sao không chịu mặc quần áo vào, lỡ đông lạnh thì làm sao. Cũng tại tôi, tôi nên giúp em mặc quần áo rồi mới ra ngoài." An Nhĩ Tư vừa giúp Nhan Tử Dạ mặc quần áo vừa tự trách bản thân đã quá sơ ý.

Mấy ngày gần đây, mỗi khi tỉnh lại đều là An Nhĩ Tư giúp cậu mặc đồ, Nhan Tử Dạ đã bị chăm sóc thành thói quen. Thế nên lúc An Nhĩ Tư cầm đồ tới, Nhan Tử Dạ liền thuần thục vươn tay. An Nhĩ Tư lập tức khoác áo lên người Nhan Tử Dạ rồi giúp cậu cài nút lại. Nhìn dấu hôn trước ngực Nhan Tử Dạ, ánh mắt An Nhĩ Tư có chút thâm trầm.

Thấy An Nhĩ Tư cầm quần, Nhan Tử Dạ cảm thấy để An Nhĩ Tư giúp mặc áo thì còn được, chính là quần thì có chút... Giật lấy chiếc quần, cậu nói: "Tôi tự mặc." Nói xong cậu bắt đầu mặc nội y. Đương nhiên cả quá trình ánh mắt nóng rực của An Nhĩ Tư vẫn luôn bám theo, chỉ là Nhan Tử Dạ đã quen rồi nên không để ý.

"Đói bụng rồi đúng không, ăn cơm tối đã." Thấy Nhan Tử Dạ mặc quần áo xong, An Nhĩ Tư đưa thức ăn tới trước mặt Nhan Tử Dạ, Nhan Tử Dạ nhận lấy rồi đóng đô trên giường ăn ngấu nghiến.

Thấy Nhan Tử Dạ ăn không sai biệt lắm, An Nhĩ Tư mới nói: "Tiểu Dạ, ngày mai tới tinh cầu Á Bá Lan rồi lại kiểm tra thân thể lần nữa đi?"

Nuốt ngụm thức ăn trong miệng xuống, Nhan Tử Dạ ngẩng đầu nhìn An Nhĩ Tư: "Trước đó không phải vừa mới kiểm tra à? Sao phải kiểm tra lại nữa?"

"Tiểu Dạ cũng phát hiện thân thể mình không thích hợp đi?" An Nhĩ Tư lấy chiếc dĩa rỗng trong tay Nhan Tử Dạ đặt qua một bên, sau đó rút ra khăn tay cẩn thận giúp cậu lau tay rồi hôn lên mặt cậu một chút: "Tuy tôi rất thích Tiểu Dạ nhiệt tình như vậy nhưng phải với điều kiện biết rõ thân thể em không có bất cứ vấn đề gì."

Mặt Nhan Tử Dạ nóng lên, An Nhĩ Tư làm dáng thật nghiêm nghị nhưng lại nói ra những lời mập mờ như vậy, quả thực làm Nhan Tử Dạ cảm thấy không được tự nhiên, bất quá rất nhanh cậu đã bị lời nói của anh hấp dẫn lực chú ý: "Quả thực có chút không thích hợp, theo lý mà nói, khoảng thời gian này tôi không có khả năng thường xuyên tiến vào kỳ động dục như vậy. An Nhĩ Tư, anh nói xem, có phải thân thể tôi thật sự bị gen bán thú nhân ảnh hưởng không?"

"Rất có thể, vì thế để phòng ngừa vạn nhất, sau khi tới Á Bá Lan, em nên dùng thiết bị kiểm tra dành cho giống cái kiểm tra lại một lần." Kỳ thực trước đó An Nhĩ Tư đã có ý tưởng này, chỉ là anh nghĩ Nhan Tử Dạ là thú nhân, dùng thiết bị cho giống cái tựa hồ không thích hợp lắm.

Sau khi được Tân Địch cùng Khắc Lỗ Tư nhắc nhở, An Nhĩ Tư mới phản ứng lại, có lẽ thật sự gen bán thú nhân trong cơ thể Nhan Tử Dạ đang tác quái cũng không biết chừng. Về phần phản tổ gì đó, đã biết rõ thân phận Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư căn bản không nghĩ theo chiều hướng đó.

"Được rồi." Kiểm tra một chút cũng chẳng sao, Nhan Tử Dạ cảm thấy An Nhĩ Tư nói có lý.

Dùng cơm tối xong, Nhan Tử Dạ vừa mới rời khỏi phòng liền nhìn thấy Tân Định đang không ngừng tới lui ngoài hành lang.

"Ai nha, tiểu tổ tông của tôi rốt cuộc cũng ra rồi, thật là tốt quá." Nhìn thấy Nhan Tử Dạ xuất hiện, Tân Địch lập tức giao chiếc hộp gỗ trong tay cho Nhan Tử Dạ, thứ này quá trọng yếu. Tân Địch cảm thấy đặt ở đâu cũng không an toàn nên vội vàng giao cho Nhan Tử Dạ.

"Này là gì?" Đột nhiên bị Tân Địch giao cho một cái hộp, Nhan Tử Dạ kinh ngạc hỏi.

"Đây là thứ trọng yếu nhất của gia tộc Mã Khắc Tân chúng ta, là tổ gia gia bảo tôi giao cho cậu. Cậu phải hảo hảo bảo quản a." Tân Địch dặn dò.

Vừa nghe là đồ của gia tộc Mã Khắc Tân, Nhan Tử Dạ theo phản xạ có điều kiện muốn trả lại: "Tôi không cần."

Tân Địch đẩy trở lại, vẻ mặt nghiêm túc: "Không cần cũng không được, mặc kệ cậu có thừa nhận hay không, trên người cậu cũng đã lưu trữ huyết mạch gia tộc Mã Khắc Tư, hơn nữa còn là người kế thừa dòng chính của gia tộc, thứ này, cậu phải nhận. Đồ tôi đã đưa cho cậu, bữa tối vẫn còn chưa ăn, tôi đi ăn trước đây." Tân Địch sợ Nhan Tử hối hận nên vội vàng tìm lý do rời đi.

An Nhĩ Tư mới từ trong phòng bước ra, thấy chiếc hộp trong tay Nhan Tử Dạ, liếc mắt liền nhận ra là chiếc hộp mà Tân Địch vẫn cầm suốt cả buổi chiều.

"Là gì vậy?" An Nhĩ Tư hỏi.

"Không biết, Tân Địch đưa cho tôi rồi chạy đi rồi, nói gì mà đồ vật quan trọng nhất của gia tộc Mã Khắc Tân."

An Nhĩ Tư cười nhạt: "Vậy chắc là phương pháp tu luyện của gia tộc Mã Khắc Tân." Chỉ có phương pháp tu luyện có thể xem là thứ quan trọng nhất đối với gia tộc.

Nhan Tử Dạ không chút để ý An Nhĩ Tư ở bên cạnh, trực tiếp mở hộp gỗ, bên trong quả nhiên là một tờ giấy cũ kĩ, bên trên có viết một ít văn tự, đúng là phương pháp tu luyện của gia tộc Mã Khắc Tân. Thế nhưng Nhan Tử Dạ lại bị thứ ở mặt trái hấp dẫn.

"Này, hình như tôi đã thấy qua ở đâu rồi." Nhìn đồ án đen xen trên trang giấy, cậu có cảm giác rất quen thuộc.

An Nhĩ Tư nhìn thấy đồ án kia cũng sửng sốt một chút, sau đó biểu tình cũng kinh ngạc: "Đồ án này, tôi cũng từng thấy qua rồi."

"Anh cũng từng thấy qua?" Nhan Tử Dạ kinh ngạc hỏi: "Anh thấy ở đâu?"

"Trên tờ giấy ghi phương pháp tu luyện của gia tộc cha tôi, tờ giấy kia cũng giống hệt thế này." Tuy đã là chuyện rất lâu nhưng An Nhĩ Tư vẫn nhớ rõ.

"Trên tờ giấy ghi phương pháp tu luyện của Nhan gia cũng có." Nghe An Nhĩ Tư vừa nói vậy, Nhan Tử Dạ cũng nghĩ ra. Chẳng qua phương pháp tu luyện đã sớm bị cậu hủy. Một lần nữa tỉ mỉ xem xét mặt trái phương pháp tu luyện của gia tộc Mã Khắc Tân, Nhan Tử Dạ phát hiện một chút dị thường.

"An Nhĩ Tư, anh có cảm thấy đồ án này có chút giống bản đồ không?" Nhan Tử Dạ chỉ văn lộ trên đồ án: "Tôi cảm giác nó là một tấm bản đồ không hoàn chỉnh."

"Đúng vậy, đích thật là bản đồ. Nếu tôi không đoán sai, mảnh giấy này cùng mảnh ở gia tộc cha tôi, còn có Nhan gia có thể ghép lại làm một." An Nhĩ Tư nhớ lại đồ án mình từng xem, đích xác có thể ghép lại với mảnh trong tay Nhan Tử Dạ, thế nhưng lại có vài chỗ lại không trùng khớp.

Tuy Nhan Tử Dạ đã đốt bỏ phương pháp tu luyện của Nhan gia nhưng đừng quên Nhan Tử Dạ là ai. Cậu chính là tu yêu giả, có bản lĩnh xem qua một lần thì sẽ không quên. Cậu chẳng những ghi nhớ phương pháp tu luyện của Nhan gia, ngay cả đồ án phía sau cũng nhớ rõ, có thể vẽ ra bất kì lúc nào. Hơn nữa đồ án kia cũng không phức tạp, sau khi nghe phán đoán của An Nhĩ Tư, cậu lập tức trở vào phòng, dựa theo trí nhớ vẽ lại phần đồ án của Nhan gia.

Tầm một tiếng sau, Nhan Tử Dạ vẽ xong, sau đó thử ghép lại với đồ án của gia tộc Mã Khắc Tân, cư nhiên ăn khớp. Bất quá nhìn kĩ thì cho dù tính cả miếng của gia tộc An Nhĩ Tư thì tựa hồ vẫn chưa hoàn chỉnh.

"An Nhĩ Tư, anh nói xem tấm bản đồ này có phải có bốn phần không?" Nhan Tử Dạ quay đầu lại hỏi.

"Hẳn là vậy." An Nhĩ Tư đột nhiên nhớ tới Phỉ Áo Nạp, nhìn tấm bản đồ không hoàn chỉnh trong tay Nhan Tử Dạ, có vài việc tựa hồ đã thông suốt.

Không chỉ An Nhĩ Tư, ngay cả Nhan Tử Dạ cũng nghĩ tới. Nhan Tôn sở dĩ sốt ruột muốn phương pháp tu luyện của Nhan gia như vậy có lẽ ý đồ không phải phương pháp mà chính là phần bản đồ ở phía sau. Mà người đứng phía sau đám Nhan Tôn nhất định cũng vì tấm bản đồ này mà tới. Xâu chuỗi lại toàn bộ, Nhan Tử Dạ lập tức tìm ra đáp án.

Vuốt nhẹ hai tờ giấy trên bàn, Nhan Tử Dạ lẩm bẩm: "Tấm bản đồ này rốt cuộc ẩn chứa thứ gì vậy, cư nhiên làm bọn họ điên cuồng muốn giành lấy nó?" Nhan Tử Dạ cảm thấy có một âm mưu rất lớn đang chậm rãi triển khai.

Vẻ mặt An Nhĩ Tư khá ngưng trọng: "Tiểu Dạ, trước tiên em cứ cất giữ hai tấm bản đồ này, chờ tới Á Bá Lan rồi, tôi hỏi cha một chút xem có thể làm rõ chuyện bản đồ này không."

"Ừm." Nhan Tử Dạ gật gật đầu, bỏ hai tờ giấy vào hộp gỗ rồi cất đi.

Phi hành khí bay trong vũ trụ suốt một ngày một đêm, rốt cuộc sáng hôm sau đã tới tinh cầu Á Bá Lan. Lúc này gia tộc Á Ban Lan cũng nhận được tin tức An Nhĩ Tư trở về.

...

Hoàn Chương 102.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện