Sau khi tan học, Thanh Dương trở về phòng, vừa mở cửa phòng đã thấy 1 nam tử tóc vàng đi dép lê nằm bắt chéo chân trên giường Thanh Dương, chân còn thỉnh thoảng đung đa đung đưa vô cùng thích ý.

Thấy Thanh Dương đi vào trong phòng, hắn lập tức nghiêng người ngồi dậy, nói với Thanh Dương: “Huynh đệ, hôm nay toàn bộ ký túc xá đều biết ta trần truồng rồi, rõ ràng sắp tới vũ hội hoá trang, sao ngươi lại muốn ta mất mặt vậy a?”

Hắn vừa nói, khóe miệng vẫn nhếch lên tươi cười, trong giọng nói cũng không có ý tứ sinh khí, cả người hiển hiện 1 bộ dáng tùy tiện.

Hôm nay có tiết học chuyên ngành, luyện viết các loại bút lông, Thanh Dương cầm 1 đống giấy Tuyên Thành sang quý, mang nghiên mực cùng gra-phit, còn mấy cái bút lông lớn nhỏ. Y còn định đặt mấy thứ này lên bàn rồi hảo hảo thảo luận nội quy phòng ngủ với người này, ai ngờ vừa mở cửa đã thấy 1 đống đồ ăn vặt hỗn độn đặt trên giường.

Thanh Dương mặt không đổi sắc đứng ở trước bàn, bạn cùng phòng mới đi đến bên cạnh hắn, khẽ vuốt tóc kề sát tai Thanh Dương nói: “Ngươi nói, không phải ngươi nên bồi thường 1 chút cho ta sao? Ta không cần tiền, nhiều người thấy ta khỏa thân như vậy, ta cảm thấy không công bình, ta nghĩ nhìn ngươi … A nha!”

Hắn còn chưa dứt lời, đã thấy Thanh Dương xuất ra từ túi trong một đồ vật, mở ra nắp đậy, nhẹ nhàng …

Hôm nay nam tử tóc vàng mặc 1 bộ bạch y phiêu dật, cực kỳ tao nhã. Tan học Thanh Dương còn có1 chút mực nước còn dư, ở liên minh này mực nước cũng là 1 loại đồ vật tương đối khó mua, 1 chút cũng không được lãng phí, cũng may để tiết kiệm các loại tài nguyên, nên nghiên mực nơi này đều bị bịt kín, chỉ cần đóng nắp lại là có thể giữ được mực nước. Mà hiện tại Thanh Dương mở nắp ra, đổ mực nước lên đầu nam tử tóc vàng

“Ngươi, ngươi, ngươi”

“Thứ nhất, tối hôm qua và cả hiện tại ngươi đều ngủ trên giường của ta, giường lúc trước bị ngươi phun làm cho ô uế ta đã phải dọn 1 lần; thứ hai, bảo trì ký túc xá sạch sẽ là điều lệ cơ bản mà quản lý ký túc xá yêu cầu, ta không hy vọng lại nhìn thấy cái bàn này lại bị đặt những thứ rác rưởi này; thứ ba, lập tức dọn đống đồ của ngươi ra khỏi giường ta.”

Tính tình Thanh Dương hảo nhưng không có nghĩa là hắn không biết làm gì, nếu sư huynh sư đệ ngông cuồng bất kham thì 1 người thanh nhã như y cũng sẽ nổi giận.

Nam tử tóc vàng trừng mắt to như chuồng đồng, nhìn chằm chằm Thanh Dương không tha. Chính là Thanh Dương căn bản không để ý tới hắn, trực tiếp tìm trên mặt đất 1 góc tương đối sạch sẽ cẩn thận đặt đồ vật xuống, sau đó đi về giường mình, dùng sàng đan khua đống đồ loạn thất bát tao kia thành 1 bọc, rồi 1 kích ném ra ngoài dưới ánh mắt của nam tử tóc vàng kia…

Nam tử tóc vàng cũng không bình tĩnh được nữa, vọt tới phía trước cửa sổ rống to: “mũ giáp của ta, bản khai báo thông tin của ta, bản gốc《thế giới khế ước thú của ta, ta lễ phục vũ hội hoá trang ta vừa làm ra a…”

Hắn nói xong thậm chí còn muốn leo lên của sổ trực tiếp nhảy xuống thì bị Thanh Dương kéo trở về.

Thanh Dương thân cao bất quá 1 thước 7 xách nam tử thân cao chừng một thước 9 trở về mà không khác gì cho y xách 1 con gà con, cảnh tượng thật sự là có chút quỷ dị. Nam tử tóc vàng bị kéo trở lại trong phòng, nhãn lệ uông uông nhìn Thanh Dương, mặt như muốn lên án.

Tay Thanh Dương di chuyển 1 chút giống như làm ảo thuật lấy ra vài món đồ: “đây có phải mấy đồ vật ngươi vừa nói không?”

Nước mắt người nọ còn chưa kịp chảy ra đã thu trở lại, vèo một chút nhảy đến trước mặt Thanh Dương, ánh mắt long lanh nhìn y, nếu hắn có 1 cái đuôi thì nhất định cái đuôi đó còn đang vẫy vẫy.

Thân cao 1 thước chín lại làm động tác của đám tiểu miêu tiểu cẩu đó, thật sự là có chút vô cùng thê thảm a, hoàn toàn hủy hoại bộ mặt vốn tuấn lãng của nam tử tóc vàng, bất quá hắn không để ý chút nào, ánh mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm đồ vật trong tay Thanh Dương.

“Thu thập cái bàn này đi.”

“Uông!”

“Thu dọn giường của ta, thay sang đan mới.”

“Uông!”

“Chuẩn bị giường lại cho ngươi.”

“Uông!”

“Lát nữa ta viết nội quy phòng, ngươi ký tên!”

“Uông uông uông!”

Sau 1 phen gây sức ép, ký túc xá rực rỡ hẳn lên, Thanh Dương vừa lòng trả lại đồ vật cho bạn cùng phòng mới. Đồng thời dựa theo lễ tiết của liên minh vươn tay, lễ phép tự giới thiệu: “Ta là Thanh Dương.”

Ánh mắt nam tử tóc vàng nháy mắt “Đăng” sáng ngời, một tay bắt lấy tay Thanh Dương, hai tay nắm chặt không ngừng lay động: “A! Ngươi chính là tân sinh viên khoa thảo tự của ban nghệ thuật trong truyền thuyết đó sao! Khó trách lại xinh đẹp như vậy, làn da còn hoàn hảo hơn làn da của bạn gái trước của ta. Đúng rồi, ta là Jack, nghe nói ta có huyết thống quý tộc Anh quốc thuộc dòng dõi chính thống, tên này cũng là tên của 1 nhân sĩ nổi danh.”

Thanh Dương mặt không đổi sắc thu hồi bàn tay, đối mặt với Jack, y không biết nên nói gì bây giờ, người này cho y 1 cảm giác mơ hồ rất đặc biệt! “Đúng rồi, ta nghe nói ngươi đang theo đuổi Dịch Trạch? Đoạn thời gian trước tin tức về ngươi thật kích thích nha, nghe nói mỗi lần lên lớp ngươi đều ngồi cạn hắn, khi đó còn có tin đổng toàn thuộc ban nghệ thuật cũng tranh đoạt Dịch trạch với ngươi!”

Lỗ tai Thanh Dương giật giật, đổng toàn thích Dịch Trạch? Sao y lại không biết nhỉ, mỗi lần gặp mặt bọn họ đều đánh đến ngươi chết ta sống a? Chẳng lẽ đây là tương ái tương sát trong truyền thuyết? Không được, y không thể ôn tập những tài liệu vạn độ đã cho y, sau khi Tư Diệu Tiền tỉnh dậy phải bắt hắn đoạt lại trình tự hệ thống từ tay liên minh rồi phục hồi lại, trang bị cho hệ thống và vạn độ 1 cái quang não để hai kẻ này có thể song túc song tê. Là vì hắn nên vạn độ đắc tội với Dịch Trạch khiến đôi tình lữ lâm vào bể khổ.

Y bên này không có phản ứng, nhưng Jack vẫn tiếp tục nói: “không ngờ ta có thể ở cùng phòng vơi tình địch, thật sự là kỳ ngộ a!”

Tình địch? lỗ tai mẫn cảm của Thanh Dương hơi chấn động: “Ngươi cũng thích Dịch Trạch?”

Y không phủ nhận việc mình thích Dịch Trạch, hai người việc gì cần làm thì đã làm, nên nhìn thì đã nhìn, nên nên hôn thì đã hôn, nên làm thì đã làm, còn cần kiêng dè cái gì.

“Đúng rồi! Ta đã phát thệ nhất định phải theo đuổi Rose!” Jack thề son thề sắt.

“Ngươi không phải thích Dịch Trạch sao? Vì sao còn muốn theo đuổi Rose tiểu thư?”

“Bởi vì Jack cùng Rose nhất định là một đôi! Tình lữ của ta nhất định phải tên là Rose, chỉ cần yêu ta thì phải đổi tên là Rose!”

“… Ngươi thích quá nhiều người?”

“Chỉ có 1 mình Rose!”

“… Hảo đi, nói 1 cách khác, ngươi đã kết giao bao nhiêu người?”

Jack bắt đầu tính ngón tay, sau khi đếm hết mười ngón tay, hắn lấy quang não ra làm công tác thống kê, Thanh Dương vội vàng ngăn trở hắn: “Thôi không cần, nói 1 cách khác, ngươi kết giao với 1 người trong bao lâu? Có vượt qua ba ngày không?”

“Không!” Jack trả lời với vẻ mặt ưu thương.

“…”



Jack thuộc kiểu nam nhân thích nhất là buôn chuyện bát quái trong tuyền thuyết, cứ qua tai người này người nọ rồi đến hắn cũng không biết câu chuyện kia là bắt nguồn từ đâu

Mới quen hắn chưa được nửa ngày cho dù Thanh Dương chưa nói hắn một câu nào thì hắn đã khai báo rành rọt tất cả các chuyện lớn bé trong phạm vi tổ tông ba đời nhà mình ra 1 lượt. Thanh Dương biết hắn là con cháu 1 nhà cán bộ cao cấp của liên minh, cẩu huyết nhất là hắn là dị năng giả hệ trị liệu nên bị người trong nhà đưa đưa vào hệ cơ giáp. Hắn sống vật vờ thống khổ 1 năm, sau đó chết sống không chịu ở kí túc xá 1 lần nữa, nhưng quản lý cơ giáp hệ tương đối nghiêm, cho dù đã là sinh viên năm thứ 2 thì dù hắn muốn ra ngoài ở trọ cũng phải đạt được thực lực theo yêu cầu.

Jack đương nhiên không có loại thực lực này, cả ngày khóc lóc kể lể với người trong nhà, cuối cùng gia đình cũng không có biện pháp với hắn, chỉ có thể tìm cách chuyển hắn sang ký túc xá ban nghệ thuật. Vừa vặn đổng toàn dọn ra ngoài, nên hắn thế chỗ vào đây.

Trình độ của hắn còn không bằng Hoa Thiên Tề, năng lượng yếu đến mức cả cơ giáp cũng không thể điều khiển được, dị năng thức tỉnh còn không bằng người dị năng không thức tỉnh. Người dị năng không thức tỉnh còn có thể vận động gia đình tìm cho 1 khế ước thú, chỉ cần độ phù hợp cao cũng có thể trở thành nhân vật cường đại, còn hắn thì lại thật thê thảm, dị năng thức tỉnh rồi nên không thể tìm khế ước thú.

Nhờ Jack bát quái giáo chủ mà Thanh Dương biết buổi tối ngày mai trường học sẽ tổ chức vũ hội hoá trang, đây là 1 loại hình hoạt động ngoại khóa mà tất cả các sinh viên trong trường đều phải tham gia. Mà những thông tin như thế này đều sẽ được thông báo trên hệ thống internet còn Thanh Dương, kể từ khi vạn độ biến mất y không còn lên mạng nữa, mấy ngày nay y còn đang vô cùng xoắn xuýt lo lắng về quan hệ của y và Dịch Trạch nên cũng không để ý đến người ta xôn xao bàn tán, tự nhiên cũng không biết được về những chuyện này.

Vũ hội hoá trang a…

Quang ảnh liên tục thay đổi quan cảnh, mỗi người đều mang theo mặt nạ thần bí để tìm kiếm bạn lữ của mình, đây thực sự là 1 chuyện vô cùng lãng mạn.

Lại nói tiếp, y đã không được gặp Dịch Trạch tám ngày rồi, cộng thêm 1 tuần chiến tranh lạnh hồi trước, vậy là 2 người đã như vậy nửa tháng. Sau khi xác định quan hệ lại xảy ra mâu thuẫn, chuyện này còn làm người ta bối rối nóng nảy hơn cả thời gian y bị rơi vào lỗ đen. Thanh Dương vừa nghĩ tới vừa tưởng niệm Dịch Trạch, vừa nghĩ tới chuyện Dịch Trạch ở bên kia chơi đùa với đại phì miêu trong lòng liền không thoải mái.

Tại khu tân sinh, đại phì miêu đang ngủ trong ngực thủ vệ run lên vài cái, tám ngày nay nó đã ăn không ngon ngủ, buổi tối còn gặp ác mộng, đi khám nghe bác sĩ nói nó bị chứng ngậm hực…

“Buổi tối ngày mai, tất cả mọi người sẽ tham gia sao?”

“Đương nhiên!” Jack thập phần hưng phấn nói, “Không chỉ như thế, nghe nói bên ngoài trường cũng sẽ có rất nhiều người tham dự! Chúng ta cùng bọn họ đồng thời ở trong đại sảnh, nói không chừng ta sẽ gặp được Rose!”

Thực hiển nhiên Jack hoàn toàn quên chuyện vừa rồi hắn nói hắn thích Dịch Trạch, trong lòng hắn chỉ có Rose a.

“Ta sẽ tham gia.” Thanh Dương khẳng định.

“Phải không? Ngươi đã chuẩn bị xong lễ phục sao?”

“Chẳng phải chỉ cần che mặt là đi được sao?”

“Đương nhiên không phải! Ngươi biết không? Năm trước ta vận 1 bộ lễ phục cực kỳ mĩ lệ áp chế toàn bộ những hoa thơm cỏ lạ khác, trực tiếp mê hoặc bạn gái cũ của ta, chính là nhờ bộ lễ phục không giống người thường kia! Lúc ấy hắn ôm ta khiêu vũ giữa căn phòng, quả thực là mỹ lệ chết người! Này lồng ngực rộng lớn của hắn, này cánh tay rắn chắc của hắn…”

“Từ từ, không phải bạn gái cũ sao? Sao ta nghe như thế nào cũng giống nam?”

“Đương nhiên là nam! Ta không thích nữ nhân.”

“Vậy tại sao lại gọi là bạn gái cũ?”

“Bởi vì Rose là nữ nhân!”

“…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện