Cơ giáp màu đen mang theo Thanh Dương nhanh chóng ly khai khỏi vòng vây, trong giây lát đã bay đến 1 tinh cầu xa lạ. Thanh Dương có chút ngạc nhiên, hình như tốc độ lúc này của Dịch Trạch còn nhanh hơn lần hắn cùng y bay ra khỏi lỗ đen trước đó thì phải, khi đó rõ ràng hắn đã đạt tốc độ cực hạn, vì sao lúc này y lại cảm thấy hắn còn nhanh hơn chứ? Hai người đáp xuống một tiểu tinh cầu hoang vu, hoàn cảnh nơi này rất đẹp khí hậu lại hợp với lòng người, vốn dĩ liên minh đã sớm muốn khai phá xây dựng nơi này thành tiểu tinh cầu an dưỡng. Đáng tiếc rằng tinh cầu này lại bị thực vật ăn thịt xâm nhập đến tận địa tâm, không triệt đi gốc rễ thực vật thì không được mà nếu triệt đi gốc rễ thì tinh cầu này cũng không còn hoàn cảnh tốt đẹp như vây giờ.
Nhân loại cũng cố gắng dùng thử các loại dược vật, dùng nhiều phương pháp khác nhau mà vẫn không thể triệt để diệt trừ thực vật này. Cũng không thể không bội phục sự thần kỳ của tự nhiên, có những sinh vật mà sức sống chúng cường ngạnh đến mức con người không thể tưởng tượng được.
Không chỉ thế, loại thực vật ăn thịt này còn biết tránh những gì có thể gây nguy hiểm cho chúng, cơ giáp phệ thiên vừa hạ cánh xuống tinh cầu, dây leo nhăm nhe bò đến gần, vừa thấy Dịch Trạch đi ra khỏi cơ giáp chúng đã nhanh chóng lủi về, trong vòng bán kính 1 km xung quanh Dịch Trạch không hề thấy một tia lục sắc nào cả.
Thanh Dương khiêng Jack xuống khỏi cơ giáp, lúc trên đường đi thấy Jack sắp tỉnh Thanh Dương bèn điểm huyệt ngủ của hắn,vào lúc này người này nên ngủ thêm chút nữa.
“Sao em lại mang theo hắn?” Dịch Trạch nhíu mày bất mãn đến cực điểm, hắn vốn đã cực kỳ cảm thấy khó chịu vì Jack cùng ở chung ký túc xá với Thanh Dương rồi, giờ đi chạy trốn còn mang theo tên này là muốn làm cái gì.
“Không có cách nào a, hắn ở chung phòng với ta, ta sợ chuyện này làm liên lụy đến hắn.”
Dịch Trạch không nói gì thêm nữa, hắn biết Thanh Dương nói có lý, Thanh Dương vì nghe bài giảng kia nên mới bị quân đội bị giết người diệt khẩu, vậy chuyện Jack bị liên lụy là hoàn toàn có thể xảy ra.
Jack đang ngủ say hoàn toàn không ngờ rằng hiện tại hắn đã trở thành tội phạm truy nã của liên minh.
“Ta muốn đi tác trong á tinh hệ tìm hồng hồ tử, có lẽ bên kia hồng hồ tử cũng cần thêm nhân thủ, mà ta cũng không còn cách nào ngốc ở liên minh được nữa.” Thanh Dương nói ra quyết định của mình.
“Ta cùng đi với em.” Dịch Trạch nhanh chóng quyết định.
“Không được!” Thanh Dương cự tuyệt, “Sự tình ở đây còn cần ngươi điều tra, chúng ta còn chưa biết ai nằm trong tầng lớp cao tầng của liên minh là người của tổ chức kia, không thể để công sức kiếm củi ba năm thiêu một giờ được!”
“Tìm cơ hội bắt vài thành viên trung tâm trong tổ chức rồi tra khảo cũng có thể biết được.” Dịch Trạch cố ý muốn cùng Thanh Dương đi tác trong á tinh hệ, hắn làm sao có thể yên tâm để nãi báo 1 thân 1 mình đi vào loại địa phương ăn thịt người như tinh tế hải tặc chứ.
Thanh Dương thiện lương như vậy, dù cho y đã sống mấy trăm năm nhưng toàn bộ thời gian đó y chỉ tu luyện trong núi, cho dù thỉnh thoảng y có ra ngoài lịch lãm thì cũng không có cơ hội tiếp xúc với những kẻ cùng hung cực ác, căn bản y không biết thế giới hắc ám đến mức độ nào.
Dịch Trạch không hy vọng Thanh Dương tiếp xúc với tinh tế hải tặc, cho dù hắn và hồng hồ tử đang đứng trên cùng 1 trận tuyết nhưng không thể không nói hồng hồ tử là một kẻ khốn khiếp, quá trình hắn đoạt lại quyền lực trên tinh tế hải tặc không thể không có huyết tinh, cực kỳ tàn nhẫn, hắn không muốn nãi báo đối mặt với việc này. Nếu hắn đi theo, Thanh Dương mới có thể an toàn dưới sự bảo hộ của hắn, cả người mới không dính 1 giọt huyết tinh.
Thanh Dương thở dài: “Dịch Trạch, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi, kỳ thật trên đời này có rất nhiều cách để che giấu tung tích, vì sao ngươi lại muốn làm sinh viên? Dù ngươi cần thân phận sinh viên thì Tư Diệu Tiền cũng có thể giúp ngươi làm giả 1 cách hoàn hảo, vì sao ngươi phải tự mình đi học trung học rồi đi thi đại học?”
Dịch Trạch không trả lời, Thanh Dương cũng không cần hắn trả lời.
Vì cái gì ư? Bởi vì Dịch Trạch là người, 1 người thuộc liên minh, là con của nguyên khải -đệ nhất chiến sĩ cơ giáp liên minh, mẹ của hắn là đệ nhất trị liệu sư Đổng Linh của liên minh.
Cho dù Dịch Trạch chỉ thấy qua cha mẹ của hắn một lần, cho dù hắn tâm lạnh như thiết, nhưng ở sâu trong nội tâm hắn cũng có 1 chút hâm mộ song thân. Hắn muốn quang minh chính đại đến trường, bởi vì hắn muốn sống là chính bản thân mình ở liên minh, sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc, hắn có thể lớn tiếng mà nói với toàn thế giới rằng: ta là nhi tử của nguyên khải và đổng linh.
Không có ai lại nguyện ý sống trong bóng tối, nhất là 1 người luôn sống trong bóng đêm như Dịch Trạch, so với người khác hắn càng thêm khao khát ánh sáng quang minh.
Mà cũng bởi vì hắn sống trong bóng tối nên hắn càng không thể để Thanh Dương cũng rơi vào địa ngục kia như hắn. Hắn vốn không muốn để Thanh Dương gia nhập kế hoạch của mình, nhưng Thanh Dương lại cố ý xen vào, hơn nữa hắn lại tín nhiệm Thanh Dương như vậy cho nên hắn thỏa hiệp.
Mà lúc này hắn còn muốn thỏa hiệp sao?
Không! Vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không để Thanh Dương phải cô độc 1 mình ở 1 nơi còn đáng sợ hơn hắc ám như vậy.
Thanh Dương vẫn luôn quan sát biểu tình Dịch Trạch, y cũng đoán ra được Dịch Trạch quyết định như thế nào. Y hít 1 hơi thật sâu, mở vòng tay gắt gao ôm lấy Dịch Trạch.
“Dư độc yêu liên chi xuất nước bùn mà bất nhiễm, trạc thanh liên mà không yêu. Dịch Trạch, vô tri chính là ngu ngốc, người muốn trưởng thành phải trải qua sóng gió.”
Thanh Dương không phải người vô tri ngây thơ, có lẽ y vẫn chưa từng nhìn thấy mặt dơ bẩn nhất ở tầng chóp dưới đáy xã hội, nhưng y làm nhị sư huynh, y vẫn luôn quan sát chiếu cố các sư đệ, so với bất luận kẻ nào y đều rõ ràng hơn cả, 1 viên ngọc thô phải trải qua mài dũa mới trở thành 1 viên ngọc đẹp.
“Dịch Trạch, lần này ta sẽ không để ngươi đi cùng ta. Lần này là ngươi bị cuốn vào chuyện rắc rối của ta, tránh ra 1 chút, ngươi sẽ được an toàn. Nếu ngươi bởi vì ta mà nhất thời xúc động rồi bại lộ thân phận, thì thứ chờ đợi chúng ta chỉ là không ngừng bị đuổi bắt.”
“Dịch Trạch, ta biết ngươi muốn che chở cho ta, nhưng ngươi cũng nên biết rằng, ta là một nam nhân,ta không muốn trở thành 1 kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh ở phía sau người khác, trừng trừng nhìn ngươi thay ta đi chịu tai kiếp của mình. Dịch Trạch, nếu ta thật sự là người như vậy, ngươi sẽ thích ta sao?”
Sẽ không, Dịch Trạch trả lời ở trong lòng. (cái đoạn này sao thấy quen quen, chả lẽ tác giả copy lại ak:3)
“Hơn nữa, ngươi đang muốn giữ gìn điều gì, thủ hộ điều gì, có phải là thứ ngươi sẽ làm sau khi tất cả những chuyện này kết thúc?”.
“Ta…” Dịch Trạch muốn nói, cho dù ta rời khỏi liên minh cũng chưa chắc gặp nguy hiểm, cũng chưa chắc sẽ bị người ta phát hiện ra thân phận.
Nhưng những việc đó hoàn toàn không có khả năng.
Hiện tại tinh tế hải tặc có thiên ti vạn lũ liên hệ với tổ chức kia, phía sau màn nói không chừng còn có độc thủ càng sâu hơn, mà Thanh Dương không thể hiểu được người tu ma kia muốn làm cái gì. Hết thảy đều quá mức phiêu lưu, bọn họ mới biết chỉ 1 phần rất rất nhỏ nên bọn họ tuyệt không thể để những người kia phát hiện ra thân phận Dịch Trạch. Thể hoàn chỉnh, cơ giáp phệ thiên, tổ chức tuyệt đối sẽ không buông tha cho Dịch Trạch.
Mà nếu Dịch Trạch trở về giúp hồng hồ tử, như vậy hắn sẽ phải xuất hiện ở trên tinh tế hải tặc, khả năng bại lộ thân phận cực cao. Nếu là bị người khác phát hiện, chỉ sợ hết thảy công sức sẽ trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Trong mắt người khác thì là Thanh Dương đơn phương theo đuổi Dịch Trạch, Dịch Trạch không tiếp thu cũng không cự tuyệt, vẫn duy trì vị trí siêu nhiên, hoàn toàn không đếm xỉa đến, nên hắn có thể không cần rơi vào vũng nước đục này. Vô luận Thanh Dương chạy trốn tới chỗ nào, làm cái gì, cũng không liên quan đến hắn.
“Hiện tại ngươi trở về đi, không chừng bọn họ sẽ tìm ngươi thẩm tra nếu lúc đó ngươi không ở phòng sẽ có người hoài nghi người điều khiển phệ thiên là ngươi.” Thanh Dương quyến luyến ôm Dịch Trạch nói.
Y cũng luyến tiếc Dịch Trạch, cũng không muốn rời Dịch Trạch. Nhưng chuyện tới nước này cũng không còn cách nào khác. Hơn nữa Thanh Dương còn cho rằng, thay vì y và Dịch Trạch cùng ở 1 chỗ thì 2 người chia thành 2 hướng điều tra sẽ tốt hơn.
“Không cần lo lắng, trong phòng còn có Hà Thành Hâm.” Sau khi Dịch Trạch thu được tin nhắn của Thanh Dương đã liên lạc với Hà Thành Hâm, Hà Thành Hâm hiện tại hẳn là đang dịch dung thành bộ dáng Dịch Trạch để ứng phó cảnh sát.
“Hiện giờ chẳng phải hắn là tần tiêu sao? Liệu có người hoài nghi hắn không?” Thanh Dương quan tâm hỏi.
“Căn bản không có tần tiêu, hắn là do Trình Khải Á xếp vào thôi. Hoa Thiên Vũ không thể nhận thức tất cả mọi người trong trường, mà tân sinh thì vì bị quản thức nghiêm khắc nên cũng chưa thể nhận thức hết được mọi người. Vừa vặn khi đó hệ thống bãi công, quang não quản lý hồ sơ gặp trục trặc nên Trình Khải Á giả tạo một phần hồ sơ văn bản còn Tư Diệu Tiền làm cái thẻ sinh viên. Sauk hi rời khỏi hành tinh Dorset thì tần tiêu mới gia nhập vào đội chúng ta, Trình Khải Á trực tiếp cấp đưa cho Hoa Thiên Vũ danh sách, căn bản giáo viên cũng không biết được.”
Kỳ thật Hoa Thiên Vũ cũng nhận ra điều bất ổn nhưng hắn thiếu Dịch Trạch một cái nhân tình, hơn nữa còn có Hoa Thiên Tề nên Dịch Trạch tin tưởng hắn sẽ không nói ra. Về phần Phạm Tiên Thành, ban đầu bọn họ định để Trình Khải Á dùng dị năng tinh thần quấy nhiễu ký ức Phạm Tiên Thành, nhưng sau lại xảy ra chuyện như vậy Phạm Tiên Thành lại càng không thể nói ra, căn bản không có gì cần lo lắng.
Hơn nữa vận khí Dịch Trạch phi thường tốt, lúc ấy Hà Thành Hâm cố ý giả trang thành bộ dáng đạo sư cố vấn đi dạo trong trường, vừa thu được tin của Dịch Trạch lập tức chạy về, cũng không cần mạo hiểm trốn thoát khỏi vòng phong tỏa của cảnh sát.
“Hắn có thể chống đỡ một đoạn thời gian, ta đưa em vào tác trong á tinh hệ, vừa lúc có thể mê hoặc tầm mắt cảnh sát.” Dịch Trạch hôn lên khóe miệng Thanh Dương, muốn thân cận dù chỉ thêm 1 lát.
Thanh Dương hôn lại Dịch Trạch, ngầm đồng ý với quyết định của hắn.
Dịch Trạch tùy tay tạo ra 1 lồng năng lượng để bảo vệ Jack, rồi ôm Thanh Dương vào phệ thiên. Cho dù tinh cầu này không có nhân loại, nhưng thân thể của Thanh Dương trừ bỏ Dịch Trạch hắn thì cây cối cũng không được nhìn.
Thanh Dương đỏ mặt nhìn không gian bên trong phệ thiên, thấp giọng hỏi: “Không cần… Ở trong này đi?”
“Ta là muốn xác nhận một việc.” Dịch Trạch nghiêm trang chững chạc nói, “Em không phát hiện sao? Thực lực của ta đã tăng lên 2 lần, lần đầu tiên là lúc ở trong lỗ đen, lần thứ 2 chính là hiện tại.”
Thanh Dương cũng sớm nhận ra chuyện này, lúc trước bọn họ còn thảo luận vì sao lúc ấy khi ở trong lỗ đen cơ giáp phệ thiên đột nhiên bộc phát lực lượng kinh người.
“Ta nghĩ… việc này có khả năng liên quan tới em.” Dịch Trạch điểm điểm cái mũi Thanh Dương.
Thanh Dương híp mắt suy nghĩ trong chốc lát nói: “Lần đầu tiên là lúc ngươi kết hợp thần niệm với ta, dù đó không phải là song tu, nhưng chung quy có lẽ ngươi cũng hấp thu được một ít lực lượng từ ta; lần thứ hai, ngươi, ta… Đã song tu không ít lần trong nhiều ngày nay… Nên,này có lẽ lực lượng cơ giáp phệ thiên cũng có liên quan đến yêu khí hoặc là khế ước thú?”
Dịch Trạch gật đầu: “Ta cũng cảm thấy vậy. Mấy ngày nay ta thử đi hấp thu năng lượng khế ước thú nhưng lực lượng bản thân lại không có sự tăng trưởng. Xem ra thứ phệ thiên yêu cầu không phải là khế ước thú phổ thông, mà là thánh thú!”
Nói không chừng từ ngay từ đầu phệ thiên chính là vì khế ước giả chuẩn bị, xác thực mà nói, Dịch Trạch bây giờ cũng không phải là thành phẩm chỉnh của kế hoạch phệ thiên, chân chính thành phẩm phải là Dịch Trạch sau khi cùng thánh thú hợp thể. Như vậy kế hoạch phệ thiên còn có một mục đích khác chính là muốn để dị năng giả có thể ký kết khế ước cùng khế ước thú, nói cách khác, trừ bỏ Dịch Trạch cùng những người trở thành thực nghiệm thể thì hẳn là còn những khế ước thú khác cũng phải chịu sự tra tấn.
“Cho nên ta muốn song tu cùng em trong cơ giáp phệ thiên để xem có thể nâng cao hiệu suất tăng trưởng lực lượng ko.” Dịch Trạch nghiêm trang chững chạc nói. ( có mà ko nâng a cũng muốn song tu ấy* khinh bỉ)
“Cái này… Phải hợp thể đi? nói như thế nào nếu tính về giá trị thống nhất năng lượng thì hợp thể vẫn cao hơn song tu nhiều.” Thanh Dương phân tích tiếp.
Dịch Trạch thuần thục đem bàn tay tiến trong quần Thanh Dương, rất nhanh đã dùng ngón tay bắt đầu khuếch trương, đồng thời trêu tức nói: “hiện tại chúng ta cần làm vài chuẩn bị trước khi hợp thể?”
“Ngươi…” Thanh Dương chưa kịp nói gì đã bị đôi môi kia ngăn chặn miệng lại, ngón tay kia đụng tới điểm mẫn cảm của y khiến thân mình y mềm nhũn.
“Ngoan, ngồi xuống.” Vì không gian trong cơ giáp không đủ lớn,nên Dịch Trạch chọn 1 tư thế bọn họ chưa bao giờ thử qua, rồi hống Thanh Dương chủ động ngồi xuống.
Thanh Dương cắn môi ngồi xuống, đây là lần đầu tiên y chủ động tiếp nhận Dịch Trạch, với y mà nói đó cũng là một loại khiêu chiến, trong lòng y, cả tâm sinh lý đều bị người kia xâm chiếm, các loại tư vị hỗn tạp, không rõ là ngượng hay là vui thích. Trong nháy mắt, thời điểm y hoàn toàn chứa lấy Dịch Trạch t, đại não y chợt trống rỗng, toàn bộ cảm xúc đều tiêu thất chỉ còn lại vô tận thỏa mãn cùng dục vọng độc chiếm.
Người này là của y, chỉ có thể là của y!
Thanh Dương nâng lên thắt lưng lên rồi lại hạ xuống không ngừng, hạ xuống môi Dịch Trạch 1 nụ hôn bao hàm tất cả quyến luyến cùng tình ý.
–
Trong 1 phòng thí nghiệm Y thuộc ni cách mạn tinh hệ.
Một nam nhân trung niên nhân nhìn không dời mắt khỏi cuộn băng ghi hình cảnh liên minh đuổi bắt Thanh Dương. Cuối cùng cuốn băng dừng lại ở cảnh Dịch Trạch mang theo Thanh Dương thoát khỏi vòng vây quân đội.
Bàn tay nam nhân trung niên kích động không ngừng run rẩy, trợ thủ bên cạnh hắn cũng kích động nói: “Phệ thiên! Là phệ thiên thể hoàn chỉnh! thực nghiệm của chúng ta đã thành công!”
Toàn bộ nghiên cứu tổ đều phấn chấn hoan hô, nhiều năm nhìn theo kiếp sống các thực nghiệm khiến bọn họ không còn quan tâm đến tính mạng con người, tất cả chỉ còn 1 mảng cố chấp với thực nghiệm thể.
Mà người trung niên kia vẫn dõi theo hình ảnh trên cuốn phim, cuối cùng nhịn không được đưa ngón tay dán lên quang bình, thấp giọng nói: “Rốt cục tìm được, thực nghiệm thể tốt nhất mà ta luôn muốn.”
Hắn dùng đầu ngón tay chạm vị trí lên quang bình, không phải là vị trí Dịch Trạch và cơ giáp phệ thiên, mà là vị trí nơi Thanh Dương đang điều khiển cơ giáp phổ thông.
Nhân loại cũng cố gắng dùng thử các loại dược vật, dùng nhiều phương pháp khác nhau mà vẫn không thể triệt để diệt trừ thực vật này. Cũng không thể không bội phục sự thần kỳ của tự nhiên, có những sinh vật mà sức sống chúng cường ngạnh đến mức con người không thể tưởng tượng được.
Không chỉ thế, loại thực vật ăn thịt này còn biết tránh những gì có thể gây nguy hiểm cho chúng, cơ giáp phệ thiên vừa hạ cánh xuống tinh cầu, dây leo nhăm nhe bò đến gần, vừa thấy Dịch Trạch đi ra khỏi cơ giáp chúng đã nhanh chóng lủi về, trong vòng bán kính 1 km xung quanh Dịch Trạch không hề thấy một tia lục sắc nào cả.
Thanh Dương khiêng Jack xuống khỏi cơ giáp, lúc trên đường đi thấy Jack sắp tỉnh Thanh Dương bèn điểm huyệt ngủ của hắn,vào lúc này người này nên ngủ thêm chút nữa.
“Sao em lại mang theo hắn?” Dịch Trạch nhíu mày bất mãn đến cực điểm, hắn vốn đã cực kỳ cảm thấy khó chịu vì Jack cùng ở chung ký túc xá với Thanh Dương rồi, giờ đi chạy trốn còn mang theo tên này là muốn làm cái gì.
“Không có cách nào a, hắn ở chung phòng với ta, ta sợ chuyện này làm liên lụy đến hắn.”
Dịch Trạch không nói gì thêm nữa, hắn biết Thanh Dương nói có lý, Thanh Dương vì nghe bài giảng kia nên mới bị quân đội bị giết người diệt khẩu, vậy chuyện Jack bị liên lụy là hoàn toàn có thể xảy ra.
Jack đang ngủ say hoàn toàn không ngờ rằng hiện tại hắn đã trở thành tội phạm truy nã của liên minh.
“Ta muốn đi tác trong á tinh hệ tìm hồng hồ tử, có lẽ bên kia hồng hồ tử cũng cần thêm nhân thủ, mà ta cũng không còn cách nào ngốc ở liên minh được nữa.” Thanh Dương nói ra quyết định của mình.
“Ta cùng đi với em.” Dịch Trạch nhanh chóng quyết định.
“Không được!” Thanh Dương cự tuyệt, “Sự tình ở đây còn cần ngươi điều tra, chúng ta còn chưa biết ai nằm trong tầng lớp cao tầng của liên minh là người của tổ chức kia, không thể để công sức kiếm củi ba năm thiêu một giờ được!”
“Tìm cơ hội bắt vài thành viên trung tâm trong tổ chức rồi tra khảo cũng có thể biết được.” Dịch Trạch cố ý muốn cùng Thanh Dương đi tác trong á tinh hệ, hắn làm sao có thể yên tâm để nãi báo 1 thân 1 mình đi vào loại địa phương ăn thịt người như tinh tế hải tặc chứ.
Thanh Dương thiện lương như vậy, dù cho y đã sống mấy trăm năm nhưng toàn bộ thời gian đó y chỉ tu luyện trong núi, cho dù thỉnh thoảng y có ra ngoài lịch lãm thì cũng không có cơ hội tiếp xúc với những kẻ cùng hung cực ác, căn bản y không biết thế giới hắc ám đến mức độ nào.
Dịch Trạch không hy vọng Thanh Dương tiếp xúc với tinh tế hải tặc, cho dù hắn và hồng hồ tử đang đứng trên cùng 1 trận tuyết nhưng không thể không nói hồng hồ tử là một kẻ khốn khiếp, quá trình hắn đoạt lại quyền lực trên tinh tế hải tặc không thể không có huyết tinh, cực kỳ tàn nhẫn, hắn không muốn nãi báo đối mặt với việc này. Nếu hắn đi theo, Thanh Dương mới có thể an toàn dưới sự bảo hộ của hắn, cả người mới không dính 1 giọt huyết tinh.
Thanh Dương thở dài: “Dịch Trạch, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi, kỳ thật trên đời này có rất nhiều cách để che giấu tung tích, vì sao ngươi lại muốn làm sinh viên? Dù ngươi cần thân phận sinh viên thì Tư Diệu Tiền cũng có thể giúp ngươi làm giả 1 cách hoàn hảo, vì sao ngươi phải tự mình đi học trung học rồi đi thi đại học?”
Dịch Trạch không trả lời, Thanh Dương cũng không cần hắn trả lời.
Vì cái gì ư? Bởi vì Dịch Trạch là người, 1 người thuộc liên minh, là con của nguyên khải -đệ nhất chiến sĩ cơ giáp liên minh, mẹ của hắn là đệ nhất trị liệu sư Đổng Linh của liên minh.
Cho dù Dịch Trạch chỉ thấy qua cha mẹ của hắn một lần, cho dù hắn tâm lạnh như thiết, nhưng ở sâu trong nội tâm hắn cũng có 1 chút hâm mộ song thân. Hắn muốn quang minh chính đại đến trường, bởi vì hắn muốn sống là chính bản thân mình ở liên minh, sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc, hắn có thể lớn tiếng mà nói với toàn thế giới rằng: ta là nhi tử của nguyên khải và đổng linh.
Không có ai lại nguyện ý sống trong bóng tối, nhất là 1 người luôn sống trong bóng đêm như Dịch Trạch, so với người khác hắn càng thêm khao khát ánh sáng quang minh.
Mà cũng bởi vì hắn sống trong bóng tối nên hắn càng không thể để Thanh Dương cũng rơi vào địa ngục kia như hắn. Hắn vốn không muốn để Thanh Dương gia nhập kế hoạch của mình, nhưng Thanh Dương lại cố ý xen vào, hơn nữa hắn lại tín nhiệm Thanh Dương như vậy cho nên hắn thỏa hiệp.
Mà lúc này hắn còn muốn thỏa hiệp sao?
Không! Vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không để Thanh Dương phải cô độc 1 mình ở 1 nơi còn đáng sợ hơn hắc ám như vậy.
Thanh Dương vẫn luôn quan sát biểu tình Dịch Trạch, y cũng đoán ra được Dịch Trạch quyết định như thế nào. Y hít 1 hơi thật sâu, mở vòng tay gắt gao ôm lấy Dịch Trạch.
“Dư độc yêu liên chi xuất nước bùn mà bất nhiễm, trạc thanh liên mà không yêu. Dịch Trạch, vô tri chính là ngu ngốc, người muốn trưởng thành phải trải qua sóng gió.”
Thanh Dương không phải người vô tri ngây thơ, có lẽ y vẫn chưa từng nhìn thấy mặt dơ bẩn nhất ở tầng chóp dưới đáy xã hội, nhưng y làm nhị sư huynh, y vẫn luôn quan sát chiếu cố các sư đệ, so với bất luận kẻ nào y đều rõ ràng hơn cả, 1 viên ngọc thô phải trải qua mài dũa mới trở thành 1 viên ngọc đẹp.
“Dịch Trạch, lần này ta sẽ không để ngươi đi cùng ta. Lần này là ngươi bị cuốn vào chuyện rắc rối của ta, tránh ra 1 chút, ngươi sẽ được an toàn. Nếu ngươi bởi vì ta mà nhất thời xúc động rồi bại lộ thân phận, thì thứ chờ đợi chúng ta chỉ là không ngừng bị đuổi bắt.”
“Dịch Trạch, ta biết ngươi muốn che chở cho ta, nhưng ngươi cũng nên biết rằng, ta là một nam nhân,ta không muốn trở thành 1 kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh ở phía sau người khác, trừng trừng nhìn ngươi thay ta đi chịu tai kiếp của mình. Dịch Trạch, nếu ta thật sự là người như vậy, ngươi sẽ thích ta sao?”
Sẽ không, Dịch Trạch trả lời ở trong lòng. (cái đoạn này sao thấy quen quen, chả lẽ tác giả copy lại ak:3)
“Hơn nữa, ngươi đang muốn giữ gìn điều gì, thủ hộ điều gì, có phải là thứ ngươi sẽ làm sau khi tất cả những chuyện này kết thúc?”.
“Ta…” Dịch Trạch muốn nói, cho dù ta rời khỏi liên minh cũng chưa chắc gặp nguy hiểm, cũng chưa chắc sẽ bị người ta phát hiện ra thân phận.
Nhưng những việc đó hoàn toàn không có khả năng.
Hiện tại tinh tế hải tặc có thiên ti vạn lũ liên hệ với tổ chức kia, phía sau màn nói không chừng còn có độc thủ càng sâu hơn, mà Thanh Dương không thể hiểu được người tu ma kia muốn làm cái gì. Hết thảy đều quá mức phiêu lưu, bọn họ mới biết chỉ 1 phần rất rất nhỏ nên bọn họ tuyệt không thể để những người kia phát hiện ra thân phận Dịch Trạch. Thể hoàn chỉnh, cơ giáp phệ thiên, tổ chức tuyệt đối sẽ không buông tha cho Dịch Trạch.
Mà nếu Dịch Trạch trở về giúp hồng hồ tử, như vậy hắn sẽ phải xuất hiện ở trên tinh tế hải tặc, khả năng bại lộ thân phận cực cao. Nếu là bị người khác phát hiện, chỉ sợ hết thảy công sức sẽ trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Trong mắt người khác thì là Thanh Dương đơn phương theo đuổi Dịch Trạch, Dịch Trạch không tiếp thu cũng không cự tuyệt, vẫn duy trì vị trí siêu nhiên, hoàn toàn không đếm xỉa đến, nên hắn có thể không cần rơi vào vũng nước đục này. Vô luận Thanh Dương chạy trốn tới chỗ nào, làm cái gì, cũng không liên quan đến hắn.
“Hiện tại ngươi trở về đi, không chừng bọn họ sẽ tìm ngươi thẩm tra nếu lúc đó ngươi không ở phòng sẽ có người hoài nghi người điều khiển phệ thiên là ngươi.” Thanh Dương quyến luyến ôm Dịch Trạch nói.
Y cũng luyến tiếc Dịch Trạch, cũng không muốn rời Dịch Trạch. Nhưng chuyện tới nước này cũng không còn cách nào khác. Hơn nữa Thanh Dương còn cho rằng, thay vì y và Dịch Trạch cùng ở 1 chỗ thì 2 người chia thành 2 hướng điều tra sẽ tốt hơn.
“Không cần lo lắng, trong phòng còn có Hà Thành Hâm.” Sau khi Dịch Trạch thu được tin nhắn của Thanh Dương đã liên lạc với Hà Thành Hâm, Hà Thành Hâm hiện tại hẳn là đang dịch dung thành bộ dáng Dịch Trạch để ứng phó cảnh sát.
“Hiện giờ chẳng phải hắn là tần tiêu sao? Liệu có người hoài nghi hắn không?” Thanh Dương quan tâm hỏi.
“Căn bản không có tần tiêu, hắn là do Trình Khải Á xếp vào thôi. Hoa Thiên Vũ không thể nhận thức tất cả mọi người trong trường, mà tân sinh thì vì bị quản thức nghiêm khắc nên cũng chưa thể nhận thức hết được mọi người. Vừa vặn khi đó hệ thống bãi công, quang não quản lý hồ sơ gặp trục trặc nên Trình Khải Á giả tạo một phần hồ sơ văn bản còn Tư Diệu Tiền làm cái thẻ sinh viên. Sauk hi rời khỏi hành tinh Dorset thì tần tiêu mới gia nhập vào đội chúng ta, Trình Khải Á trực tiếp cấp đưa cho Hoa Thiên Vũ danh sách, căn bản giáo viên cũng không biết được.”
Kỳ thật Hoa Thiên Vũ cũng nhận ra điều bất ổn nhưng hắn thiếu Dịch Trạch một cái nhân tình, hơn nữa còn có Hoa Thiên Tề nên Dịch Trạch tin tưởng hắn sẽ không nói ra. Về phần Phạm Tiên Thành, ban đầu bọn họ định để Trình Khải Á dùng dị năng tinh thần quấy nhiễu ký ức Phạm Tiên Thành, nhưng sau lại xảy ra chuyện như vậy Phạm Tiên Thành lại càng không thể nói ra, căn bản không có gì cần lo lắng.
Hơn nữa vận khí Dịch Trạch phi thường tốt, lúc ấy Hà Thành Hâm cố ý giả trang thành bộ dáng đạo sư cố vấn đi dạo trong trường, vừa thu được tin của Dịch Trạch lập tức chạy về, cũng không cần mạo hiểm trốn thoát khỏi vòng phong tỏa của cảnh sát.
“Hắn có thể chống đỡ một đoạn thời gian, ta đưa em vào tác trong á tinh hệ, vừa lúc có thể mê hoặc tầm mắt cảnh sát.” Dịch Trạch hôn lên khóe miệng Thanh Dương, muốn thân cận dù chỉ thêm 1 lát.
Thanh Dương hôn lại Dịch Trạch, ngầm đồng ý với quyết định của hắn.
Dịch Trạch tùy tay tạo ra 1 lồng năng lượng để bảo vệ Jack, rồi ôm Thanh Dương vào phệ thiên. Cho dù tinh cầu này không có nhân loại, nhưng thân thể của Thanh Dương trừ bỏ Dịch Trạch hắn thì cây cối cũng không được nhìn.
Thanh Dương đỏ mặt nhìn không gian bên trong phệ thiên, thấp giọng hỏi: “Không cần… Ở trong này đi?”
“Ta là muốn xác nhận một việc.” Dịch Trạch nghiêm trang chững chạc nói, “Em không phát hiện sao? Thực lực của ta đã tăng lên 2 lần, lần đầu tiên là lúc ở trong lỗ đen, lần thứ 2 chính là hiện tại.”
Thanh Dương cũng sớm nhận ra chuyện này, lúc trước bọn họ còn thảo luận vì sao lúc ấy khi ở trong lỗ đen cơ giáp phệ thiên đột nhiên bộc phát lực lượng kinh người.
“Ta nghĩ… việc này có khả năng liên quan tới em.” Dịch Trạch điểm điểm cái mũi Thanh Dương.
Thanh Dương híp mắt suy nghĩ trong chốc lát nói: “Lần đầu tiên là lúc ngươi kết hợp thần niệm với ta, dù đó không phải là song tu, nhưng chung quy có lẽ ngươi cũng hấp thu được một ít lực lượng từ ta; lần thứ hai, ngươi, ta… Đã song tu không ít lần trong nhiều ngày nay… Nên,này có lẽ lực lượng cơ giáp phệ thiên cũng có liên quan đến yêu khí hoặc là khế ước thú?”
Dịch Trạch gật đầu: “Ta cũng cảm thấy vậy. Mấy ngày nay ta thử đi hấp thu năng lượng khế ước thú nhưng lực lượng bản thân lại không có sự tăng trưởng. Xem ra thứ phệ thiên yêu cầu không phải là khế ước thú phổ thông, mà là thánh thú!”
Nói không chừng từ ngay từ đầu phệ thiên chính là vì khế ước giả chuẩn bị, xác thực mà nói, Dịch Trạch bây giờ cũng không phải là thành phẩm chỉnh của kế hoạch phệ thiên, chân chính thành phẩm phải là Dịch Trạch sau khi cùng thánh thú hợp thể. Như vậy kế hoạch phệ thiên còn có một mục đích khác chính là muốn để dị năng giả có thể ký kết khế ước cùng khế ước thú, nói cách khác, trừ bỏ Dịch Trạch cùng những người trở thành thực nghiệm thể thì hẳn là còn những khế ước thú khác cũng phải chịu sự tra tấn.
“Cho nên ta muốn song tu cùng em trong cơ giáp phệ thiên để xem có thể nâng cao hiệu suất tăng trưởng lực lượng ko.” Dịch Trạch nghiêm trang chững chạc nói. ( có mà ko nâng a cũng muốn song tu ấy* khinh bỉ)
“Cái này… Phải hợp thể đi? nói như thế nào nếu tính về giá trị thống nhất năng lượng thì hợp thể vẫn cao hơn song tu nhiều.” Thanh Dương phân tích tiếp.
Dịch Trạch thuần thục đem bàn tay tiến trong quần Thanh Dương, rất nhanh đã dùng ngón tay bắt đầu khuếch trương, đồng thời trêu tức nói: “hiện tại chúng ta cần làm vài chuẩn bị trước khi hợp thể?”
“Ngươi…” Thanh Dương chưa kịp nói gì đã bị đôi môi kia ngăn chặn miệng lại, ngón tay kia đụng tới điểm mẫn cảm của y khiến thân mình y mềm nhũn.
“Ngoan, ngồi xuống.” Vì không gian trong cơ giáp không đủ lớn,nên Dịch Trạch chọn 1 tư thế bọn họ chưa bao giờ thử qua, rồi hống Thanh Dương chủ động ngồi xuống.
Thanh Dương cắn môi ngồi xuống, đây là lần đầu tiên y chủ động tiếp nhận Dịch Trạch, với y mà nói đó cũng là một loại khiêu chiến, trong lòng y, cả tâm sinh lý đều bị người kia xâm chiếm, các loại tư vị hỗn tạp, không rõ là ngượng hay là vui thích. Trong nháy mắt, thời điểm y hoàn toàn chứa lấy Dịch Trạch t, đại não y chợt trống rỗng, toàn bộ cảm xúc đều tiêu thất chỉ còn lại vô tận thỏa mãn cùng dục vọng độc chiếm.
Người này là của y, chỉ có thể là của y!
Thanh Dương nâng lên thắt lưng lên rồi lại hạ xuống không ngừng, hạ xuống môi Dịch Trạch 1 nụ hôn bao hàm tất cả quyến luyến cùng tình ý.
–
Trong 1 phòng thí nghiệm Y thuộc ni cách mạn tinh hệ.
Một nam nhân trung niên nhân nhìn không dời mắt khỏi cuộn băng ghi hình cảnh liên minh đuổi bắt Thanh Dương. Cuối cùng cuốn băng dừng lại ở cảnh Dịch Trạch mang theo Thanh Dương thoát khỏi vòng vây quân đội.
Bàn tay nam nhân trung niên kích động không ngừng run rẩy, trợ thủ bên cạnh hắn cũng kích động nói: “Phệ thiên! Là phệ thiên thể hoàn chỉnh! thực nghiệm của chúng ta đã thành công!”
Toàn bộ nghiên cứu tổ đều phấn chấn hoan hô, nhiều năm nhìn theo kiếp sống các thực nghiệm khiến bọn họ không còn quan tâm đến tính mạng con người, tất cả chỉ còn 1 mảng cố chấp với thực nghiệm thể.
Mà người trung niên kia vẫn dõi theo hình ảnh trên cuốn phim, cuối cùng nhịn không được đưa ngón tay dán lên quang bình, thấp giọng nói: “Rốt cục tìm được, thực nghiệm thể tốt nhất mà ta luôn muốn.”
Hắn dùng đầu ngón tay chạm vị trí lên quang bình, không phải là vị trí Dịch Trạch và cơ giáp phệ thiên, mà là vị trí nơi Thanh Dương đang điều khiển cơ giáp phổ thông.
Danh sách chương