Trong Tử Huyền phủ.
- Mười sáu người này… - Tần Vũ nhíu mày.
Mười sáu người này có khí tức cực kỳ quỷ dị khiến cho Tần Vũ kinh hãi. Trong mười sáu người lại bỗng nhiên có hai vị thần vương.
- Hai vị thần vương sao lại cam tâm làm thủ hạ? - Trong thâm tâm Tần Vũ cực kỳ kinh ngạc.
Giả dụ như ba vị thần vương Tôn Luyện, An Tầm, Liễu Liên mặc dù là thủ hạ của Tu La thần vương nhưng ít nhất trên danh nghĩa vẫn xưng hô với nhau là huynh đệ - tỷ muội. Còn hai vị thần vương này, mình mặc hồng y, thái độ thì cung kính như nô tài.
- Không đúng, ánh mắt họ…
Tần Vũ cuối cùng mới để ý tới ánh mắt của mười sáu nhân ảnh này. Kể cả hai vị thần vương thì ánh mắt của họ cũng đều ngây dại như nhau. Ngây dại? Nếu như là một thần vương bình thường thì ánh mắt sao lại có thể ngây ngốc như vậy được? Mười sáu nhân ảnh huyết hồng sắc, hai vị thần vương, mười bốn thượng bộ thiên thần.
Ánh mắt tất cả đều ngây ngốc, là vì nguyên nhân gì chứ?
- Không lẽ đây chính là Huyết nô?
Tần Vũ nhớ lại khi xưa tiến vào Tây hải, nhớ tới những lời mà huyết hải thần bí cao thủ kia nói. Khi xưa vị thần bí cao thủ đó cũng muốn đem ba người Tần Vũ, Khương Lập, Tả Thu Lâm luyện chế thành Huyết nô.
Trong thâm tâm Tần Vũ bất giác cảnh giác. Trên mặt biển mênh mông, giữa lưng chừng mây, mười sáu nhân ảnh huyết hồng đứng thành một hàng, ánh mắt tất cả đều ngây ngốc.
- Hầu Phí đại ca, đây chính là Huyết nô, toàn thân bọn họ không thể bị phá hủy. Huynh mau chạy đi. - Tử Hà lo lắng truyền âm nói với Hầu Phí.
Hầu Phí vẫn đứng yên một chỗ, căn bản không muốn bỏ chạy.
- Mười ba, mười bốn, mười năm, mười sáu, mau bắt Hầu Phí lại cho ta. - Huyết Hải nữ vương nói một cách hờ hững.
Tức thì bốn đạo huyết hồng nhân ảnh hóa thành bốn đạo quang mang bay thẳng tới Hầu Phí.
Trong mười sáu Huyết nô thì bốn Huyết nô này thực lực yếu nhất, bất quá chỉ đạt cảnh giới thượng bộ thiên thần. Chỉ là khi trở thành Huyết nô thì bọn họ cũng gần như trở thành bất tử chi thân, trừ phi sức công kích của đối phương cực kỳ khủng khiếp còn bằng không đừng hòng làm bị thương Huyết nô chi thân của bọn họ.
"Vù."
Kình phong rít lên, bốn đạo huyết hồng nhân ảnh cũng tới sát người Hầu Phí.
Hầu Phí chỉ cười lạnh rồi đột nhiên hét lên một tiếng, âm thanh vang vọng lên trời xanh, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cây côn, côn ảnh tức thì quét ngang một cái đánh trúng cả bốn đạo nhân ảnh.
- Vô dụng thôi, Huyết nô chi thân không phải dễ dàng bị phá hủy như vậy.
Thấy Hầu Phí xuất côn, trong thâm tâm Huyết Hải nữ vương tuyết đối tự tin. Bà ta thậm chí còn nghĩ rằng côn của Hầu Phí sẽ giống như đánh vào mây, căn bản không thể làm bị thương được bốn đạo huyết ảnh
"Bùng!"
Khí lưu bao phủ xung quanh Huyền Thanh nhất khí côn. Huyền Thanh nhất khí côn cắt qua không trung rồi đập thẳng vào bốn đạo huyết ảnh, bốn đạo huyết ảnh như trúng phải vết thương trí mạng liền kêu lên thảm khốc rồi rơi thẳng xuống đất. Khi đang rời giữa không trung thì bốn đạo huyết ảnh vỡ tan rồi tiêu thất trong không gian.
Huyết Hải nữ vương sững sờ, kinh hãi nhìn Hầu Phí.
- Sao lại có thể như vậy? Bất cứ thượng bộ thiên thần nào cũng không thể có khả năng đánh bại được Huyết nô chứ đừng nói là giết chết Huyết nô. - Huyết Hải nữ vương đối với Huyết nô do chính bản thân luyện chế tuyệt đối tự tin.
Một tay Hầu Phí nắm chặt Huyền Thanh nhất khí côn, cao ngạo nhìn Huyết Hải nữ vương.
- Ngươi còn thủ đoạn gì thì cứ đem ra, xem ngươi có thể làm gì được ta. - Hầu Phí tràn đầy tự tin.
- Ồ…
Huyết Hải nữ vương cẩn thận quan sát Hầu Phí. Lúc này mục quang của Huyết Hải nữ vương đều dồn hết về thanh Huyền Thanh nhất khí côn trong tay Hầu Phí. Tức thì….
Ánh mắt của Huyết Hải nữ vương bỗng nhiên sáng rực.
- Vũ khí này… không lẽ lại là…
Trong lòng Huyết Hải nữ vương như đoán ra cái gì đó, tức thì trầm giọng nói khẽ.
- A Nhị, mau tới bắt giữ lấy Hầu Phí, nên nhớ là không được sử dụng không gian pháp tắc, phải cho hắn một cơ hội.
Trong thâm tâm Huyết Hải nữ vương có chút nôn nóng.
- Nếu như cây côn của hắn có thể chánh diện đánh lui loan đao của A Nhị thì điều đó có nghĩa nó chính là nhất lưu hồng mông linh bảo. - Ngay lập tức Huyết Hải nữ vương cẩn thận quan sát.
- Vâng.
A Nhất cùng A Nhị trong mười sáu Huyết nô chính là hai vị thần vương cao thủ. Hai vị thần vương cao thủ này đã rơi vào tay của Huyết Hải nữ vương từ rất lâu rồi, cuối cùng bị Huyết Hải nữ vương luyện chế thành Huyết nô.
Chỉ thấy trong tay A Nhị xuất hiện một cây hắc sắc loan đao, A Nhị nắm chặt hắc sắc loan đạo, cả người như một đạo thiểm điện bay vụt tới trước mặt Hầu Phí. Hầu Phí tức thì nắm chặt Huyền Thanh nhất khí côn bắt đầu giao tranh cùng A Nhị.
Loan đao lúc ẩn lúc hiện, quỷ dị cực kỳ. A Nhị bản thân sử dụng thuấn di, Hầu Phí đối mặt với công kích của thần vương A Nhị không khỏi chật vật, chỉ có thể cố gắng sử dụng Huyền Thanh nhất khí côn ngăn trở.
- A!
Hầu Phí trên mặt hiện lên sự tức giận, trường côn trong tay như giao long xuất hải, hướng bốn phương tám hướng phát ra. Nhưng A Nhị lại thuấn di tránh đi. Dù không sử dụng không gian pháp tắc để trói buộc Hầu Phí thì A Nhị cũng dễ dàng làm nhục Hầu Phí.
"Keng".
Hắc sắc loan đao cùng Huyền Thanh nhất khí côn chạm thẳng vào nhau.
Hắc sắc loan đao của A Nhị rung lên rồi tiêu thất, còn Huyền Thanh nhất khí côn thì vẫn mang theo một sức mạnh vô biên đánh thẳng vào A Nhị.
- Đúng rồi, đúng rồi…
Đứng một bên quan sát, ánh mắt của Huyết Hải nữ vương ngày càng sáng rực, trong tâm càng ngày càng kích động. Không biết bao nhiêu năm rồi. Trong tâm Huyết Hải nữ vương lúc nào cũng hy vọng sẽ có một thanh vũ khí lợi hại. Tu La thần vương có Đoạn Mệnh nhưng Huyết Hải nữ vương thì chỉ có nhị lưu hồng mông linh bảo. Nhị lưu hồng mông linh bảo, đối với Huyết Hải nữ vương đang sở hữu thời gian tĩnh chỉ mà nói không có tác dụng lớn. Huyết Hải nữ vương thật sự mong có được nhất lưu hồng mông linh bảo, dù cả trong giấc mộng thì nàng ta cũng mơ thấy là mình sẽ có được nhất lưu hồng mông linh bảo. Chỉ có điều nhất lưu hồng mông linh bảo lại cực kỳ ít. Trấn tộc linh bảo của bát đại thánh hoàng thì chỉ có bát đại thần tộc mới có thể kế thừa. Còn nhất lưu hồng mông linh bảo mà bà ta mong muốn thì còn ít đến mức chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. "Vạn Lý Giang Sơn" là một không gian linh bảo có sức phòng ngự cực kỳ lợi hại, chỉ có điều đối với Huyết Hải nữ vương có bổn thể là huyết hải mà nói thì Vạn Lý Giang Sơn căn bản còn rất kém.
Cái mà bà ta cần chính là một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo có tính công kích thật mạnh.
Hiện tại bây giờ, một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo lại bỗng nhiên xuất hiện trong tay một thượng bộ thiên thần. Xuất hiện trong tay một thượng bộ thiên thần vậy chẳng phải là đem tặng cho Huyết Hải nữ vương hay sao?
- Có thể áp chế hoàn toàn kiện linh bảo của A Nhị thì chắc chắn là nhất lưu hồng mông linh bảo, cái tên Hầu Phí này kể ra cũng may mắn. Chỉ có điều từ hôm nay kiện nhất lưu hồng mông linh bảo này lại là của ta. - Trên khuôn mặt Huyết Hải nữ vương hiện lên một nụ cười lãnh khốc.
Huyết Hải nữ vương lạnh nhạt nói:
- A Nhị, đừng chơi với hắn nữa, giết chết Hầu Phí cho ta.
- Cung chủ.
Tử Hà tức thì kêu gấp.
- Muốn giết ta?
Hầu Phí cắn chặt môi, tay nắm chặt Huyền Thanh nhất khí côn mà Tần Vũ đã luyện chế cho hắn, chuẩn bị thời cơ ra tay.
Thân ảnh của A Nhị bất chợt xuất hiện.
- A… - Hầu Phí phẫn nộ hét lớn, nắm chặt Huyền Thanh nhất khí côn như muốn giết chết A Nhị.
A Nhị lạnh lùng nhìn Hầu Phí. Đột nhiên, Hầu Phí chợt cảm thấy không gian xung quanh như bị phong tỏa. Một không gian chi lực vô tận bỗng nhiên ép mạnh vào hắn khiến cho hắn không thể động đậy.
Không gian xung quanh Hầu Phí tức thì chấn động, nhìn thấy điều này Huyết Hải nữ vương lại càng hưng phấn.
- Tốt, một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo thật tốt. - Vũ khí càng tốt càng khiến cho nàng ta vui mừng.
"Vù vù". Không gian lại một lần nữa ngưng tụ, Hầu Phí cảm thấy áp lực không gian ngày càng lớn. Dù cho hắn bây giờ có muốn liều mạng thì cũng vô pháp di động được một bước. Khi khoảng cách chênh lệch quá xa thì vũ khí cũng là vô dụng.
- Giết chết hắn. - Huyết Hải nữ vương lạnh lùng hạ lệnh.
Giết Hầu Phí căn bản không cần chính Huyết Hải nữ vương xuất thủ, một thượng bộ thiên thần thì phái Huyết nô cũng đủ rồi.
"Vù."
Nghe thấy mệnh lệnh của Huyết Hải nữ vương, A Nhị tức thì ra tay. Hắc sắc loan đao từ trong tay hắn hóa thành một đạo hắc sắc u mang chém thẳng tới trước mặt Hầu Phí.
- Đại ca! - Hầu Phí gầm lên một tiếng.
Chỉ nghe thấy.
Giống như gặp phải một trở lực lớn khủng khiếp, hắc sắc loan đao không thể tiến lên được phía trước dù chỉ một xích, cũng không thể rút ra. Ngay cả A Nhị cũng không thể di động được một bước.
- Ngươi trói nhị đệ ta, ta trói lại ngươi, coi như là hòa nhau. - Một thanh âm lãnh đạm vang lên.
Liền đó, một nhân ảnh mặc hắc sắc trường bào xuất hiện giữa không trung.
Tần Vũ chỉ lắc đầu cười nói:
- Phí Phí, ngươi bây giờ mới biết thực lực của mình còn kém người khác quá xa. Lần này trở về phải lo tu luyện cho tốt.
Hầu Phí nhìn Tần Vũ cười hì hì rồi bay tới bên cạnh Tử Hà cùng Hồng Vân, đoạn nâng hai người dậy rồi nói:
- Tử Hà, đại ca của ta đã tới rồi. Không sao đâu, từ nay về sau muội không cần để ý tới cung chủ gì nữa.
Hầu Phí đối với Tần Vũ rất là tin tưởng. Sắc mặt của Huyết Hải nữ vương tức thì trầm xuống, ánh mắt ngưng tụ lại trên người Tần Vũ, thanh âm băng lãnh vang lên.
- Thì ra ngươi chính là Tần Vũ? Thảo nào lại có thể từ trong thời gian tĩnh chỉ của ta thoát ra được.
Huyết Hải nữ vương cũng đã sớm nhận ra Tần Vũ.
- Ồ, thì ra cô nương chính là vị huyết hải cao thủ thần bí kia, hôm nay cuối cùng cũng đã nhìn ra được hình dáng của cô nương. Lần trước chưa kịp nhìn thấy cô nương đã phải sợ hãi bỏ chạy, thật xấu hổ quá, xấu hổ quá. - Tần Vũ cười cười nói.
- Cô nương?
Sắc mặt của Huyết Hải nữ vương càng ngày càng khó coi. Huyết Hải nữ vương tồn tại ở thần giới chính là khi bổn thể huyết hải của bà ta tồn tại, sau đó bắt đầu có linh trí rồi sau cùng tu luyện trở thành thần vương.
Với bối phận của bà ta như vậy thì hỏi có người nào có tư cách gọi bà ta là "cô nương" chứ?
Tử Hà cùng Hồng Vân đứng một bên nhìn thấy cảnh đang ở trước mắt mà thấy kinh dị. Một Huyết Hải nữ vương cả một đời cuồng ngạo vậy mà khi đối mặt với Tần Vũ lại vẫn chưa ra tay.
Tử Hà bất giác dùng thần thức truyền âm hỏi:
- Hầu Phí đại ca, Tần Vũ đại ca của huynh thật có thực lực đánh bại cung chủ sao?
Không chỉ Tử Hà mà kể cả Hồng Vân, không ai có cảm tình gì với Huyết Hải nữ vương, trong lòng bọn họ chỉ có một nỗi sợ hãi. Nếu như không phải vì khiếp sợ thực lực của Huyết Hải nữ vương thì có lẽ bọn họ đã sớm bỏ đi rồi.
- Tử Hà, Hồng Vân, các người an tâm. Có đại ca ở đây… chúng ta sẽ không sao đâu. - Hầu Phí tràn đầy tự tin nói.
Trong lòng Tử Hà cùng Hồng Vân ai nấy đều thấp thỏm không yên nhìn Tần Vũ cùng Huyết Hải nữ vương đang châm chích lẫn nhau. Giữa Tần Vũ thần bí với một Huyết Hải nữ vương cuồng ngạo, rốt cuộc ai là người mạnh hơn đây?
Huyết Hải nữ vương không hề chớp mắt lạnh giọng nói.
- Tần Vũ, bản lĩnh bỏ chạy của ngươi ta biết rất rõ. Hôm nay ta muốn nói cho rõ ràng… cây côn của Hầu Phí thuộc về ta thì ta sẽ cho các ngươi một con đường sống, kể cả Tử Hà cùng Hồng Vân, ta cũng có thể tha mạng cho bọn chúng.
- Cần ngươi tha cho ta? Ta muốn đi thì không ai có thể cản được ta. - Tần Vũ lãnh đạm cười.
Trong thâm tâm Huyết Hải nữ vương biết rất rõ. Khi xưa Tần Vũ, Tả Thu Lâm, Khương Lập có thể dưới thời gian tĩnh chỉ của nàng mà thuấn di bỏ trốn, lúc đó Huyết Hải nữ vương vẫn còn suy đoán là ai lại có thần thông như vậy. Bây giờ nghe Tần Vũ nói vậy thì chứng tỏ người đó chính là Tần Vũ rồi.
Huyết Hải nữ vương tức thì cười lạnh,
- Tần Vũ, ta biết ngươi có biện pháp để dẫn bọn họ bỏ chạy. Nhưng Tần Vũ ngươi nên hiểu rõ là hiện nay ngươi đã có căn cơ, Mê Vụ thành chính là địa bàn của ngươi, ngươi có thể chạy lúc này nhưng không thể chạy suốt đời. Nếu như ngươi thật muốn bỏ chạy thì ta sẽ tiêu diệt Mê Vụ thành của ngươi.
Huyết Hải nữ vương e sợ nhất chính là Tần Vũ dưới thời gian tĩnh chỉ mà vẫn có thể thuấn di biến mất.
- Tiêu diệt Mê Vụ thành? - Tần Vũ khẽ cười nhìn Huyết Hải nữ vương. - Huyết Hải nữ vương, hôm nay ta sẽ không thuấn di bỏ trốn, cùng ngươi quang minh chính đại đấu với nhau một phen. Thế nào? Nếu ngươi thua thì từ hôm nay trở đi, ngươi không được quản đến chuyện giữa Hầu Phí và Tử Hà, Hồng Vần nữa.
- Không thuấn di bỏ chạy?
Huyết Hải nữ vương nhếch mép cười lạnh.
- Ha ha, Tần Vũ, nếu như ngươi quả thật không thuấn di bỏ trốn thì hôm nay ta sẽ cùng ngươi giao đấu một phen. Còn Hầu Phí, Tử Hà, Hồng Vân, việc của Tử Hà và Hồng Vân ta cũng không quản tới, chỉ là Hầu Phí…. Hừm, cây côn trong tay hắn ta nhất định phải lấy.
Nhất lưu hồng mông linh bảo, Huyết Hải nữ vương đã mơ tưởng không biết bao nhiêu năm rồi, bây giờ thì làm sao lại có thể bỏ qua chứ.
Tần Vũ gật đầu.
- Cây côn đó sao? Ồ, ngươi chính là vì nhất lưu hồng mông linh bảo?
Tần Vũ tức thì hiểu rõ, nhất lưu hồng mông linh bảo chính là sự mong ước của thần vương vì giữa các thần vương hầu như không có khác biệt bao nhiêu.
Huyết Hải nữ vương gật đầu.
- Nếu như hôm nay cô nương thắng ta thì ta sẽ tặng cho cô một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo. - Tần Vũ cười nhẹ nói.
- Ngươi? Ngươi có sao? - Huyết Hải nữ vương cười lạnh.
- Cung chủ, Tần Vũ chính là tân Tượng thần của thần giới đó. - Hồng Vân đứng bên cạnh liền nói.
Huyết Hải nữ vương nghe thấy bất giác đưa mắt nhìn Tần Vũ.
Danh sách chương