Một đêm vô mộng, ngày hôm sau Mộ Niên nằm trên giường, cảm giác có một túm lông mềm mềm đảo qua hai má. Cậu mở mắt ra, thấy một túm lông trắng muốt nằm trên vai ngọ nguậy.
Mộ Niên cười, vươn tay xoa đầu Đại Bạch, lại tiếp tục sự nghiệp ngủ bù.
“Meo~”
Âm thanh bên tai lại một lần nữa đánh thức Mộ Niên, Đại Bạch lúc này đã chậm rãi di chuyển từ vai xuống làm ổ trên bụng cậu, còn lăn bên này một chút, lăn bên kia một tẹo, chơi đến là vui vẻ.
Thế này mà còn không tỉnh thì thành thánh luôn rồi! Đại Bạch tuy không lớn lắm, nhưng được Thịnh Diệc Thanh cho ăn ngon uống đủ, nằm trên bụng thực sự không nhẹ chút nào.
Mộ Niên vừa ngồi dậy đã ai da một tiếng nằm ngay xuống.
Từ phòng khách truyền đến tiếng bước chân, cửa phòng rất nhanh đã bị đẩy ra, “Sao vậy?” Thịnh Diệc Thanh vừa làm xong bữa sáng, vừa định gọi Mộ Niên dậy ăn đã nghe thấy trong phòng phát ra tiếng lịch kịch liền cuống quít chạy vào.
Mộ Niên nằm trên giường, những hình ảnh tối hôm qua cứ từng chút từng chút một tái hiện trong đầu. Cậu và Thịnh Diệc Thanh cuối cùng đã hoàn toàn thuộc về nhau, cảm giác cụ thể cậu không còn nhớ rõ nhưng chỉ từng đó ký ức thôi cũng đủ làm cậu vừa vui sướng lại thẹn thùng. Bây giờ nhìn thấy thủ phạm lại càng không biết nên làm gì.
Thịnh Diệc Thanh đi đến, đỡ vai giúp cậu ngồi dậy, nhìn khuôn mặt cậu thẹn thùng đến đỏ bừng, dịu dàng lên tiếng hỏi: “Có chỗ nào khó chịu không?”
Mộ Niên lắc đầu rồi chôn mặt vào ngực hắn lí nhí: “Em muốn đứng dậy.”
Đại Bạch ngồi ở cuối giường mở to mắt ngơ ngác nhìn, sau đó theo chân hai chủ nhân nhảy xuống giường.
Ăn cơm xong, Mộ Niên vẫn cảm giác không quá thoải mãi, tiếp tục leo lên giường nằm hưởng thụ sự chăm sóc của Thịnh Diệc Thanh.
Mở weibo ra, weibo mới nhất của Lưu Niên đã có tận mấy trăm cái bình luận, số người follow sau một đêm tăng vọt thêm mấy ngàn.
[Fan 1]: TvT Lưu Niên sama cao lãnh của em sao có thể tỏ vẻ thẹn thùng như thế!!!
[Fan 2]: Lưu Niên sama nói thật hạnh phúc!
[Fan 3]: (*︶*) Làm fan Báo Tử ~ Đùi phu nhân nhất định phải ôm!
[Fan 4]: Lưu Niên sama! Em rất thích Bánh mật!
[Fan 5]: Sama đêm qua ngủ ngon không ~
[Fan 6]: Wao ~ Em cũng muốn ăn! Bánh ngọt Lưu Niên sama tự tay làm, Báo Tử sama nhất định phải ăn hết nha ~
Mộ Niên nhìn thấy comment này, trong lòng lẩm bẩm trả lời, tay cũng trực tiếp bấm nút reply.
[CV Lưu Niên]: Kỳ thật đa số đều là tôi ăn ~ Hơn nữa bánh kia tôi cũng chỉ phết kem, đế bánh vẫn là thành quả của hắn ~ @[Fan 6]: Wao ~ Em cũng muốn ăn! Bánh ngọt Lưu Niên sama tự tay làm, Báo Tử sama nhất định phải ăn hết nha ~
Vừa reply không bao lâu đã thấy tiếng QQ vang lên.
“A?” Mộ Niên nhìn thấy tên nhóm chat thì hơi hơi do dự, lúc trước cậu rời khỏi nhóm quyết đoán như vậy, hiện tại trở về có chút xấu hổ.
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật! Lăn ra đây!
[CV-Quỳnh Lâu]: Bánh mật! @ Bánh mật!!
[Biên kịch]: Quỳnh Lâu sama có chuyện gì vậy? [CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật thối lừa chúng ta thật ác!
[Lên kế hoạch]: QAQ Cho tới giờ tôi cũng không thể tin Bánh mật với Lưu Niên lại là một người…
[Đạo diễn]: Quả nhiên trên mạng đều là ảo, đổi nick một cái là không nhận ra ai với ai luôn!
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật đâu?? Vừa rồi còn thấy cậu ta reply weibo!
[Bánh mật]: Chào mọi người ⊙▽⊙
[Lên kế hoạch]: Lưu Niên sama cậu lừa bọn tôi thiệt khổ! Lúc đó còn bảo là không dùng weibo nữa chứ!
[CV – Quỳnh Lâu]: Nhanh đi follow tôi!
[Bánh mật]: Ok~
[Lên kế hoạch]: Nếu không phiền thì follow tôi luôn o(*////▽////*)q
[Bánh mật]: Ok~
[Lên kế hoạch]: Sama tối qua ngủ có ngon không *cười xấu xa*
[Bánh mật]:…
[CV – Quỳnh Lâu]: Không ngờ hoá ra là cậu chủ động, không phải Báo Tử theo đuổi cậu sao?
[Bánh mật]: …Quỳnh Lâu cậu là nam đó! Có thể đừng bà tám như vậy không???
[CV – Quỳnh Lâu]: Tám chuyện là hoạt động không phân biệt giới tính!
[Bánh mật]: Cậu đủ rồi!
[CV – Quỳnh Lâu]: Vậy chứ Báo Tử phu nhân là cậu thật hả?
[Bánh mật]: Vô nghĩa = =
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật cậu thật sự không phải con gái?
[Bánh mật]: Vô nghĩa!!!
[CV – Quỳnh Lâu]: Cầu ảnh chụp!!!
[Bánh mật]: Chụp chụp cái đầu! Tôi còn thấy cậu giống đàn bà hơn đấy!
[CV – Quỳnh Lâu]: Nhưng tôi cũng không nói được giọng nữ tự nhiên như cậu
╮(╯_╰)╭
[Bánh mật]: Đấy là thiên phú rồi!
“Sao thế? Gõ bàn phím bùm bụp.” Thịnh Diệc Thanh sờ sờ đầu, ngồi xuống bên cậu.
“Kích động!” Mộ Niên hừ hừ.
Thịnh Diệc Thanh nhìn thoáng qua màn hình, bên trong là một đám cãi nhau như con nít, liền thay đổi đề tài, “Lát nữa anh định làm âm.”
“A, kịch của chúng ta kỳ thứ hai hình như còn chưa ra mà… Mà sao dạo này gần tháng mà vẫn chưa thấy ra kịch bản nhỉ? Bảo sao dạo này em nhàn như vậy.”
Thịnh Diệc Thanh mở máy ra, nói: “Trong tay anh còn một bộ kịch xuyên không nữa, em nếu chán thì có thể xứng mấy vai quần chúng.”
“Được!” Mộ Niên hào hứng, xán vào bên Thịnh Diệc Thanh cùng hắn xem kịch bản.
Đêm hôm đó, cô nàng lên kế hoạch của bộ kịch xuyên không nhận được phần âm của Báo Tử, sung sướng mở ra nghe. Nào ngờ vừa nghe đã kích động không thể bình tĩnh nổi, vỗi vã chạy lên mạng khoe với mọi người.
[Lên kế hoạch]: ∑(っ°Д°;)っ
[Đạo diễn]: Sao vậy?
[Lên kế hoạch]: Báo Tử sama giao âm!
[Biên kịch]: Báo Tử sama thì lúc nào chẳng nhanh.
[Lên kế hoạch]: Đây không phải trọng điểm.
[CV – Ký Hiệu]: Vậy chứ trọng điểm là gì?
[Lên kế hoạch]: Báo Tử sama lần này cả nhân vật quần chúng cũng xứng! Kỳ kịch lần này có vài nhân vật quần chúng o(╯□╰)o Vốn tôi còn đang không biết kiếm đâu ra người xứng vì mỗi người chỉ nói có vài câu, vậy mà vấn đề đã được giải quyết rồi!
[Đạo diễn]: Hôm qua có tin bảo người yêu Báo Tử là Lưu Niên… Lưu Niên lại còn là biến thanh hệ… chẳng lẽ là Lưu Niên xứng???
[Lên kế hoạch]: QVQ Để Lưu Niên sama xứng nhân vật quần chúng có cảm giác như giết gà bằng dao mổ trâu vậy…
[CV – Ký Hiệu]: Đột nhiên cảm thấy thật Alexander (*)…〒_〒 Loại tiểu trong suốt (*) như tôi thì làm chủ dịch, Lưu Niên đại thần lại đi xứng nhân vật quần chúng…
(*) Alexander: Đọc gần giống như Áp lực sơn đại, ý là áp lực rất lớn.
(*) Tiểu trong suốt: Người bình thường, mờ nhạt không có tiếng tăm gì.
[Lên kế hoạch]: Ký Hiệu cố lên! Tôi tin cậu có thể!
Đương nhiên là đoạn nói chuyện này Mộ Niên cũng không biết, hiện tại cậu đang cùng Thịnh Diệc Thanh nằm trên giường chơi trò hôn sâu, ngoài ra cũng không làm gì. Tính tự chủ của cả hai không tệ, đều biết một khi làm đến cuối cùng thì chỉ cần hôn một cái cũng đã đủ để dấy lên toàn bộ dục vọng.
Trong ký túc xá, Mộ Niên xoa xoa nắn nắn eo lưng mỏi nhừ, không ngừng cảm thán: Làm nhiều thật không tốt a không tốt!
Bước vào tháng mười một, tình hình học tập lại trở nên căng thẳng, cả số lần gặp Thịnh Diệc Thanh cũng bị giảm xuống còn hai tuần một lần. May mà đến tối Mộ Niên còn có chút thời gian rảnh, không thì Thịnh Diệc Thanh cũng đến nước phải đến tận trường học bắt người về.
[Báo Tử]: Hôm nay lại bận nữa à?
[Bánh mật]: Vâng! Dạo này không chỉ thi cuối kỳ còn thi các môn tự chọn! Không ôn tập thì cũng là làm đề.
[Báo Tử]: Vất vả rồi, đợi bao giờ xong anh sẽ bồi bổ cho em.
[Bánh mật]: o(≧v≦)o Được!
[Báo Tử]: Hôm nay sẽ phát bộ kịch lần trước của anh.
[Bánh mật]: Em đi cổ động!
Mộ Niên hào hứng mở diễn đàn ra, vừa liếc mắt một cái đã tìm thấy ngay ở trang đầu.
Đầu tiên là nghe kịch, kịch tổ này thực lực rất tốt, Ký hiệu tuy là người mới nhưng cũng rất có cố gắng.
Từ từ! Sao trong phần giới thiệu vai lại có cả tên mình?
[Khách mời thân thiết]: Lưu Niên.
Di chuột xuống dưới nhìn, phản ứng của mọi người quả nhiên không tồi.
[125L]: Mới vừa nghe xong đã lăn luôn ra đây like cho kịch tổ một phát!
[126L]: Quần chúng tất cả đều là một mình Lưu Niên xứng??? Má ơi! Lưu Niên em muốn thành fan não tàn của anh! Đúng là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi nha!
[127L]: Luận tầm quan trọng của việc có người nhà đồng hành!
…
[158L]: Lưu Niên sama anh không cần nổi bật thế có được không! Vốn người ta là nghe danh Báo Tử mà tới nghe kịch! Kết quả nghe xong lại thành fan ruột của anh, như vậy cũng được sao???
[159L]: LS (*) không cần lo lắng! Báo Tử Lưu Niên là người một nhà ~ cô làm fan phu nhân Báo Tử lại càng vui!
(*) LS: Lâu thượng, ý là comment phía trên.
[160L]: Làm fan Lưu Niên cuối cùng cũng có ngày nở mày nở mặt! Hừ hừ ~ sama nhà bọn tôi chính là toàn năng như vậy đó ~
…
[281L]: Mong Lưu Niên cùng Báo Tử hợp tác! Làm fan ship CP của các anh mà rõ khổ! Chỉ có đúng một bộ kịch CP! Lại còn dùng nick giả! Thiệt dã man mà!
Mộ Niên nhìn những bình luận này mà chỉ còn biết 囧囧, đừng như vậy chứ các bạn nhỏ! Mọi người chú ý sai trọng điểm rồi! Dưới topic kịch của người khác mà lôi chuyện của tôi với Báo Tử ra nói như vậy thật sự không tốt a! Vì phòng ngừa antifan lôi cái này ra để nói, Mộ Niên lập tức bình luận.
[518L Lưu Niên]: Kịch làm rất công phu, mọi người làm đều rất tốt, Ký Hiệu rất tuyệt! Kịch tổ rất tuyệt!
[519L]: Lưu Niên sama! Chụp ảnh chung!
[520L]: Chụp ảnh chung! Sama anh nỡ lòng nào bỏ không khen Báo Tử nhà anh chứ! Báo Tử sama cũng rất tuyệt đó!
[521L]: Đến chụp ảnh chung! Báo Tử là người của mình rồi, cho nên không cần khen nữa chăng?
[522L]: Lưu Niên sama em là fan cuồng của anh! Kỳ thật anh cũng rất tuyệt! = ̄ω ̄= Ký Hiệu làm thực sự rất tốt!
[523L]: Đồng ý với LS, giọng Ký Hiệu rất hợp với tiểu thụ!
Nhìn thấy nội dung bình luận đã trở về đường ngay, Mộ Niên thở phào nhẹ nhõm một hơi. Sau đó cậu lập tức ai thán, hình tượng điệu thấp mờ nhạt của mình cứ thế một đi không trở lại mất rồi!
—–END 28—–
Mộ Niên cười, vươn tay xoa đầu Đại Bạch, lại tiếp tục sự nghiệp ngủ bù.
“Meo~”
Âm thanh bên tai lại một lần nữa đánh thức Mộ Niên, Đại Bạch lúc này đã chậm rãi di chuyển từ vai xuống làm ổ trên bụng cậu, còn lăn bên này một chút, lăn bên kia một tẹo, chơi đến là vui vẻ.
Thế này mà còn không tỉnh thì thành thánh luôn rồi! Đại Bạch tuy không lớn lắm, nhưng được Thịnh Diệc Thanh cho ăn ngon uống đủ, nằm trên bụng thực sự không nhẹ chút nào.
Mộ Niên vừa ngồi dậy đã ai da một tiếng nằm ngay xuống.
Từ phòng khách truyền đến tiếng bước chân, cửa phòng rất nhanh đã bị đẩy ra, “Sao vậy?” Thịnh Diệc Thanh vừa làm xong bữa sáng, vừa định gọi Mộ Niên dậy ăn đã nghe thấy trong phòng phát ra tiếng lịch kịch liền cuống quít chạy vào.
Mộ Niên nằm trên giường, những hình ảnh tối hôm qua cứ từng chút từng chút một tái hiện trong đầu. Cậu và Thịnh Diệc Thanh cuối cùng đã hoàn toàn thuộc về nhau, cảm giác cụ thể cậu không còn nhớ rõ nhưng chỉ từng đó ký ức thôi cũng đủ làm cậu vừa vui sướng lại thẹn thùng. Bây giờ nhìn thấy thủ phạm lại càng không biết nên làm gì.
Thịnh Diệc Thanh đi đến, đỡ vai giúp cậu ngồi dậy, nhìn khuôn mặt cậu thẹn thùng đến đỏ bừng, dịu dàng lên tiếng hỏi: “Có chỗ nào khó chịu không?”
Mộ Niên lắc đầu rồi chôn mặt vào ngực hắn lí nhí: “Em muốn đứng dậy.”
Đại Bạch ngồi ở cuối giường mở to mắt ngơ ngác nhìn, sau đó theo chân hai chủ nhân nhảy xuống giường.
Ăn cơm xong, Mộ Niên vẫn cảm giác không quá thoải mãi, tiếp tục leo lên giường nằm hưởng thụ sự chăm sóc của Thịnh Diệc Thanh.
Mở weibo ra, weibo mới nhất của Lưu Niên đã có tận mấy trăm cái bình luận, số người follow sau một đêm tăng vọt thêm mấy ngàn.
[Fan 1]: TvT Lưu Niên sama cao lãnh của em sao có thể tỏ vẻ thẹn thùng như thế!!!
[Fan 2]: Lưu Niên sama nói thật hạnh phúc!
[Fan 3]: (*︶*) Làm fan Báo Tử ~ Đùi phu nhân nhất định phải ôm!
[Fan 4]: Lưu Niên sama! Em rất thích Bánh mật!
[Fan 5]: Sama đêm qua ngủ ngon không ~
[Fan 6]: Wao ~ Em cũng muốn ăn! Bánh ngọt Lưu Niên sama tự tay làm, Báo Tử sama nhất định phải ăn hết nha ~
Mộ Niên nhìn thấy comment này, trong lòng lẩm bẩm trả lời, tay cũng trực tiếp bấm nút reply.
[CV Lưu Niên]: Kỳ thật đa số đều là tôi ăn ~ Hơn nữa bánh kia tôi cũng chỉ phết kem, đế bánh vẫn là thành quả của hắn ~ @[Fan 6]: Wao ~ Em cũng muốn ăn! Bánh ngọt Lưu Niên sama tự tay làm, Báo Tử sama nhất định phải ăn hết nha ~
Vừa reply không bao lâu đã thấy tiếng QQ vang lên.
“A?” Mộ Niên nhìn thấy tên nhóm chat thì hơi hơi do dự, lúc trước cậu rời khỏi nhóm quyết đoán như vậy, hiện tại trở về có chút xấu hổ.
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật! Lăn ra đây!
[CV-Quỳnh Lâu]: Bánh mật! @ Bánh mật!!
[Biên kịch]: Quỳnh Lâu sama có chuyện gì vậy? [CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật thối lừa chúng ta thật ác!
[Lên kế hoạch]: QAQ Cho tới giờ tôi cũng không thể tin Bánh mật với Lưu Niên lại là một người…
[Đạo diễn]: Quả nhiên trên mạng đều là ảo, đổi nick một cái là không nhận ra ai với ai luôn!
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật đâu?? Vừa rồi còn thấy cậu ta reply weibo!
[Bánh mật]: Chào mọi người ⊙▽⊙
[Lên kế hoạch]: Lưu Niên sama cậu lừa bọn tôi thiệt khổ! Lúc đó còn bảo là không dùng weibo nữa chứ!
[CV – Quỳnh Lâu]: Nhanh đi follow tôi!
[Bánh mật]: Ok~
[Lên kế hoạch]: Nếu không phiền thì follow tôi luôn o(*////▽////*)q
[Bánh mật]: Ok~
[Lên kế hoạch]: Sama tối qua ngủ có ngon không *cười xấu xa*
[Bánh mật]:…
[CV – Quỳnh Lâu]: Không ngờ hoá ra là cậu chủ động, không phải Báo Tử theo đuổi cậu sao?
[Bánh mật]: …Quỳnh Lâu cậu là nam đó! Có thể đừng bà tám như vậy không???
[CV – Quỳnh Lâu]: Tám chuyện là hoạt động không phân biệt giới tính!
[Bánh mật]: Cậu đủ rồi!
[CV – Quỳnh Lâu]: Vậy chứ Báo Tử phu nhân là cậu thật hả?
[Bánh mật]: Vô nghĩa = =
[CV – Quỳnh Lâu]: Bánh mật cậu thật sự không phải con gái?
[Bánh mật]: Vô nghĩa!!!
[CV – Quỳnh Lâu]: Cầu ảnh chụp!!!
[Bánh mật]: Chụp chụp cái đầu! Tôi còn thấy cậu giống đàn bà hơn đấy!
[CV – Quỳnh Lâu]: Nhưng tôi cũng không nói được giọng nữ tự nhiên như cậu
╮(╯_╰)╭
[Bánh mật]: Đấy là thiên phú rồi!
“Sao thế? Gõ bàn phím bùm bụp.” Thịnh Diệc Thanh sờ sờ đầu, ngồi xuống bên cậu.
“Kích động!” Mộ Niên hừ hừ.
Thịnh Diệc Thanh nhìn thoáng qua màn hình, bên trong là một đám cãi nhau như con nít, liền thay đổi đề tài, “Lát nữa anh định làm âm.”
“A, kịch của chúng ta kỳ thứ hai hình như còn chưa ra mà… Mà sao dạo này gần tháng mà vẫn chưa thấy ra kịch bản nhỉ? Bảo sao dạo này em nhàn như vậy.”
Thịnh Diệc Thanh mở máy ra, nói: “Trong tay anh còn một bộ kịch xuyên không nữa, em nếu chán thì có thể xứng mấy vai quần chúng.”
“Được!” Mộ Niên hào hứng, xán vào bên Thịnh Diệc Thanh cùng hắn xem kịch bản.
Đêm hôm đó, cô nàng lên kế hoạch của bộ kịch xuyên không nhận được phần âm của Báo Tử, sung sướng mở ra nghe. Nào ngờ vừa nghe đã kích động không thể bình tĩnh nổi, vỗi vã chạy lên mạng khoe với mọi người.
[Lên kế hoạch]: ∑(っ°Д°;)っ
[Đạo diễn]: Sao vậy?
[Lên kế hoạch]: Báo Tử sama giao âm!
[Biên kịch]: Báo Tử sama thì lúc nào chẳng nhanh.
[Lên kế hoạch]: Đây không phải trọng điểm.
[CV – Ký Hiệu]: Vậy chứ trọng điểm là gì?
[Lên kế hoạch]: Báo Tử sama lần này cả nhân vật quần chúng cũng xứng! Kỳ kịch lần này có vài nhân vật quần chúng o(╯□╰)o Vốn tôi còn đang không biết kiếm đâu ra người xứng vì mỗi người chỉ nói có vài câu, vậy mà vấn đề đã được giải quyết rồi!
[Đạo diễn]: Hôm qua có tin bảo người yêu Báo Tử là Lưu Niên… Lưu Niên lại còn là biến thanh hệ… chẳng lẽ là Lưu Niên xứng???
[Lên kế hoạch]: QVQ Để Lưu Niên sama xứng nhân vật quần chúng có cảm giác như giết gà bằng dao mổ trâu vậy…
[CV – Ký Hiệu]: Đột nhiên cảm thấy thật Alexander (*)…〒_〒 Loại tiểu trong suốt (*) như tôi thì làm chủ dịch, Lưu Niên đại thần lại đi xứng nhân vật quần chúng…
(*) Alexander: Đọc gần giống như Áp lực sơn đại, ý là áp lực rất lớn.
(*) Tiểu trong suốt: Người bình thường, mờ nhạt không có tiếng tăm gì.
[Lên kế hoạch]: Ký Hiệu cố lên! Tôi tin cậu có thể!
Đương nhiên là đoạn nói chuyện này Mộ Niên cũng không biết, hiện tại cậu đang cùng Thịnh Diệc Thanh nằm trên giường chơi trò hôn sâu, ngoài ra cũng không làm gì. Tính tự chủ của cả hai không tệ, đều biết một khi làm đến cuối cùng thì chỉ cần hôn một cái cũng đã đủ để dấy lên toàn bộ dục vọng.
Trong ký túc xá, Mộ Niên xoa xoa nắn nắn eo lưng mỏi nhừ, không ngừng cảm thán: Làm nhiều thật không tốt a không tốt!
Bước vào tháng mười một, tình hình học tập lại trở nên căng thẳng, cả số lần gặp Thịnh Diệc Thanh cũng bị giảm xuống còn hai tuần một lần. May mà đến tối Mộ Niên còn có chút thời gian rảnh, không thì Thịnh Diệc Thanh cũng đến nước phải đến tận trường học bắt người về.
[Báo Tử]: Hôm nay lại bận nữa à?
[Bánh mật]: Vâng! Dạo này không chỉ thi cuối kỳ còn thi các môn tự chọn! Không ôn tập thì cũng là làm đề.
[Báo Tử]: Vất vả rồi, đợi bao giờ xong anh sẽ bồi bổ cho em.
[Bánh mật]: o(≧v≦)o Được!
[Báo Tử]: Hôm nay sẽ phát bộ kịch lần trước của anh.
[Bánh mật]: Em đi cổ động!
Mộ Niên hào hứng mở diễn đàn ra, vừa liếc mắt một cái đã tìm thấy ngay ở trang đầu.
Đầu tiên là nghe kịch, kịch tổ này thực lực rất tốt, Ký hiệu tuy là người mới nhưng cũng rất có cố gắng.
Từ từ! Sao trong phần giới thiệu vai lại có cả tên mình?
[Khách mời thân thiết]: Lưu Niên.
Di chuột xuống dưới nhìn, phản ứng của mọi người quả nhiên không tồi.
[125L]: Mới vừa nghe xong đã lăn luôn ra đây like cho kịch tổ một phát!
[126L]: Quần chúng tất cả đều là một mình Lưu Niên xứng??? Má ơi! Lưu Niên em muốn thành fan não tàn của anh! Đúng là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi nha!
[127L]: Luận tầm quan trọng của việc có người nhà đồng hành!
…
[158L]: Lưu Niên sama anh không cần nổi bật thế có được không! Vốn người ta là nghe danh Báo Tử mà tới nghe kịch! Kết quả nghe xong lại thành fan ruột của anh, như vậy cũng được sao???
[159L]: LS (*) không cần lo lắng! Báo Tử Lưu Niên là người một nhà ~ cô làm fan phu nhân Báo Tử lại càng vui!
(*) LS: Lâu thượng, ý là comment phía trên.
[160L]: Làm fan Lưu Niên cuối cùng cũng có ngày nở mày nở mặt! Hừ hừ ~ sama nhà bọn tôi chính là toàn năng như vậy đó ~
…
[281L]: Mong Lưu Niên cùng Báo Tử hợp tác! Làm fan ship CP của các anh mà rõ khổ! Chỉ có đúng một bộ kịch CP! Lại còn dùng nick giả! Thiệt dã man mà!
Mộ Niên nhìn những bình luận này mà chỉ còn biết 囧囧, đừng như vậy chứ các bạn nhỏ! Mọi người chú ý sai trọng điểm rồi! Dưới topic kịch của người khác mà lôi chuyện của tôi với Báo Tử ra nói như vậy thật sự không tốt a! Vì phòng ngừa antifan lôi cái này ra để nói, Mộ Niên lập tức bình luận.
[518L Lưu Niên]: Kịch làm rất công phu, mọi người làm đều rất tốt, Ký Hiệu rất tuyệt! Kịch tổ rất tuyệt!
[519L]: Lưu Niên sama! Chụp ảnh chung!
[520L]: Chụp ảnh chung! Sama anh nỡ lòng nào bỏ không khen Báo Tử nhà anh chứ! Báo Tử sama cũng rất tuyệt đó!
[521L]: Đến chụp ảnh chung! Báo Tử là người của mình rồi, cho nên không cần khen nữa chăng?
[522L]: Lưu Niên sama em là fan cuồng của anh! Kỳ thật anh cũng rất tuyệt! = ̄ω ̄= Ký Hiệu làm thực sự rất tốt!
[523L]: Đồng ý với LS, giọng Ký Hiệu rất hợp với tiểu thụ!
Nhìn thấy nội dung bình luận đã trở về đường ngay, Mộ Niên thở phào nhẹ nhõm một hơi. Sau đó cậu lập tức ai thán, hình tượng điệu thấp mờ nhạt của mình cứ thế một đi không trở lại mất rồi!
—–END 28—–
Danh sách chương