Editor: Trà Đá.

Hai tiếng học diễn xuất trôi qua rất nhanh.

“Hôm nay có chút hết hồn đúng không?” Khương Đường đang thu dọn đồ đạc thì thầy giáo đến trêu chọc.

Khương Đường cười ngượng ngùng, không thể phủ nhận được. Đầu tiên là Thẩm Kình đến tặng hoa, rồi đến blog của hai người rộn ràng hết lên, buổi chiều Khương Đường không nhịn được xem phản ứng của người hâm mộ, thật ra thì có thể đoán được, con gái xinh đẹp đáng yêu như vậy, chắc chắn sẽ được khen nhiều, nhưng tâm tình cô rất lâng lâng, khó có thể tập trung vào lớp học.

“Không sao, điều này cũng bình thường thôi, chỉ là em nên tập làm quen với tình huống xảy ra đột ngột nhanh lên một chút.” Thầy giáo nghiêm túc nói, vừa phân tích vừa đi ra ngoài cùng Khương Đường, mặc dù có bốn bảo vệ mặc đồ đen đứng canh giữ ở bên ngoài, thầy giáo làm như không thấy, tiếp tục nói chuyện với Khương Đường: “Bây giờ chỉ là đang học diễn xuất, em mất hồn cũng không sao, nhưng tương lai trong quá trình đóng phim, vì chuyện riêng mà không tập trung, nhẹ thì bị đạo diễn khiển trách, nặng thì sẽ làm trễ nãi tiến độ làm phim, ảnh hưởng đến chất lượng phim, cho nên để làm một diễn viên giỏi, kỹ năng diễn xuất là một chuyện, tâm lý cũng rất quan trọng, bữa sau thầy sẽ liệt kê một danh sách phim cho em, rảnh rỗi có thể xem nhiều một chút.”

Khương Đường được lợi ích không nhỏ, cô thật sự rất biết ơn.

Đi tới đại sảnh ở lầu một, thầy giáo quét mắt ra bên ngoài thấy đám phóng viên đang chờ Khương Đường ở bên ngoài, Khương Đường xin phép đi trước, ông ta chờ một lúc nữa rồi mới ra cửa.

Khương Đương đeo kính râm lên, đến cửa, hai bảo vệ đi trước và hai bảo vệ đi sau che chở cho cô đi chính giữa, mặc dù chậm chạp nhưng cô đến được xe coi như cũng bình an không việc gì. Phó đội trưởng làm tài xế lái xe cho Khương Đường, còn đội trưởng đội bảo vệ thì chỉ huy sáu bảo vệ khác lái hai chiếc xe, một trước một sau hộ tống Khương Đường về đến nhà.

Phó đội trưởng tên là Triệu Lỗi, đeo kính đen, gò má lạnh lùng, không thể nói là đẹp trai, nhưng thân thể cực kỳ rắn rỏi, rất có cảm giác an toàn. Khương Đường nói chuyện vài câu đơn giản với anh ta, sau đó lấy điện thoại di động ra, phát hiện có cuộc gọi nhỡ của Thẩm Tố. Tạm thời bỏ qua tin nhắn và cuộc gọi của Thẩm Kình, Khương Đường gọi trở lại cho Thẩm Tố.

“Tan lớp chưa?” Thẩm Tố ngồi trong phòng làm việc, mới vừa gọi điện thoại một cuộc xong, cô ta biết Khương Đường nhất định sẽ gọi lại, Thẩm Tố cười nói: “Buổi chiều chị nhận đươc mấy lời mời của các thương nghiệp, có ba nhãn hiệu dành cho em bé muốn mời em và Đóa Nhi quay quảng cáo, em cảm thấy hứng thú thì chị gởi thông tin cho em.”

Bây giờ công chúng đều đã thích Đóa Nhi, tiểu nha đầu vừa xinh đẹp lại có danh phận, ba là tỷ phú, mẹ là người mẫu, tiểu nha đầu không muốn nổi tiếng cũng khó, là một tiểu công chúa chào đời đã ngậm chìa khóa vàng.

Lần đầu tiên Khương Đường sinh con gái, mặc dù cô có xem qua nhiều ngôi sao nhí đóng quảng cáo, nhưng lại không nghĩ con gái mới tám tháng tuổi đã bị người ta nhìn trúng, vừa buồn cười vừa ngoài ý muốn, cô suy tư nói: “Thôi, Đóa Nhi còn quá nhỏ, em không muốn cho con bé tiếp xúc sớm với những thứ này, sau này em muốn để con bé lớn lên làm những gì nó thích.”

Khương Đường chưa bao giờ muốn dựa vào con gái để làm ra tiền, đừng nói bây giờ cô đã ký được hợp đồng phim truyền hình, nếu không có, vào lúc danh tiếng cô xấu nhất, Khương Đường cũng sẽ không đồng ý cho con gái chụp hình quay quảng cáo quá sớm, cô hy vọng con gái có một tuổi thơ bình thường lại hạnh phúc, không buồn không lo.

Thẩm Tố cũng đã sớm đoán ra được câu trả lời của Khương Đường, cô ta gật đầu một cái, lại nói: “Cũng có những nhãn hiệu mời em, cả mời trình diễn thời trang nữa, chị sẽ gởi mail cho em, em suy nghĩ một chút, xem xong rồi cho chị câu trả lời chắc chắn.”

Khương Đường dạ một tiếng.

Thẩm Tố rất bận, nói xong chuyện chính thì lập tức kết thúc cuộc trò chuyện, Khương Đường dựa vào ghế, nắm điện thoại di động trong tay, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cô thiếu tiền sao? So với người bình thường, của cải của cô bây giờ cũng đã đủ cho cô không cần phải lo về cơm áo gạo tiền, so với đại gia, thì mấy triệu tiền cô gởi ngân hàng chỉ là muỗi. Thẩm Kình đột nhiên công khai theo đuổi cô, thì tự nhiên cô nhận được bao nhiêu là lời mời từ các thương hiệu cho đến trình diễn, nhưng trong khoảng thời gian cô cần nhất, thì lại không có công ty nào tìm cô.

Hiện tại các công ty đến đây, thật sự là nhìn trúng cô sao? Không phải, bọn họ thật ra nhìn trúng quan hệ của cô và Thẩm Kình sao, bọn họ cảm thấy Thẩm Kình nhất định sẽ nâng đỡ cô, cô nhất định sẽ giữ vững danh tiếng, ở trong mắt bọn họ, cô chỉ là Thẩm phu nhân, thậm chí là mẹ của Đóa Nhi, mà không phải một cá thể độc lập chuyên nghiệp đáng giá nữa.

Thẩm phu nhân và Khương Đường khác nhau chỗ nào? Khi đó người phụ trách liên lạc thảo luận với cô, nếu như bọn họ coi cô là Thẩm phu nhân, vẻ mặt bên ngoài của bọn họ thì ôn hòa, nhưng thật ra bên trong sẽ xem thường cô, một khi cô nói lên ý kiến hoặc là có lý do bất mãn, những người đó ngoài miệng thì lấy lòng cô, nhưng trong lòng lại châm chọc cô chỉ biết dựa vào Thẩm Kình mà thôi, không có Thẩm Kình thì cô chẳng có giá trị gì hết.

Khương Đường không muốn thêu hoa thêu gấm như vậy.

Thư đến, Khương Đường tiện tay mở ra, quả nhiên đều là lời mời từ những nhãn hiệu mới, danh tiếng ở trong nước cũng chưa nhiều. Nhìn những nhãn hiệu xa lạ này, Khương Đường nhớ lại những nhãn hiệu nổi tiếng năm đó, cô đều đã được nhận lời mời từ những nhãn hiệu hàng hiệu quốc tế. Cô là người mẫu độc quyền cho nhãn hiệu, được xem là ngôi sao đại diện, ngôi sao phong cách, hình ảnh, danh tiếng có lẽ cũng xứng với bọn họ, mà không cần phải xét bạn trai hay chồng cô là ai.

Khương Đường muốn một hợp đồng lớn.

Cô cũng đã hợp tác cùng với Đàm Kinh, Lục Mạn, cô tự tin sẽ nổi danh lại một lần nữa, việc cô cần phải làm cố gắng tiến bộ, kiên nhẫn chờ đợi, đợi cô đứng lại trên vị trí cũ hoặc thậm chí đứng cao hơn nữa thì càng tốt, lúc đó còn sợ không thiếu nhãn hiệu nổi tiếng mời.

Như một vùng biển rộng mênh mông, quăng vào mấy viên đá, làm dậy lên những con sóng nhỏ, thoáng cái lại bình yên như trước.

Khương Đường gọi lại cho Thẩm Tố, nói lên suy nghĩ của bản thân.

Thẩm Tố thấy Khương Đường gọi điện thoại trở lại thì rất vui, trong tất cả người mẫu mà cô ta tự tay đưa lên, Khương Đường là người mẫu giỏi nhất trong tất cả phương diện. Kỹ năng chuyên nghiệp thì không cần bàn tới, tính tình Khương Đường rất được, vừa khôn khéo vừa biến hóa, luôn luôn giữ vững nguyên tắc của bản thân. Khương Đường cũng rất thông minh, cô luôn biết chính xác bản thân cần nhất là cái gì, không để mục tiêu ban đầu bị lệch ra khỏi quỹ đạo vì tác động bên ngoài, kết hôn với Cố Đông Thần và có con ở bên ngoài chắc chắn là hai điều hồ đồ nhất mà Khương Đường phạm phải.

Nhưng mà người phàm chứ không phải thánh nhân, ai có thể đảm bảo cả đời này cũng sẽ không phạm sai lầm? Phạm sai lầm cũng không quan trọng, quan trọng là phải biết sửa, huống chi cuộc sống của Khương Đường có chút may mắn, gặp được Thẩm Kình là người quá si tình. Dựa trên tính cách và năng lực của Khương Đường, cho dù không có Thẩm Kình thì cô vẫn sẽ thành công, nhưng Thẩm Kình xuất hiện thì con đường sự nghiệp của Khương Đường sau này chắc chắn sẽ yên ổn hơn rất nhiều.

~

Nhà Lâm Tịch.

Căm ghét một người thì sẽ có biểu hiện như thế nào?

Không muốn nghe bất kỳ tin tốt nào của người đó, nhưng lại không nhịn được để ý tới, vừa để ý vừa cực kỳ giận dữ.

Hiện tại Lâm Tịch đang ở trong trạng thái này, cô ta vừa nhìn thấy Thẩm Kình và Khương Đường ân ân ái ái, cô ta nhìn thấy hình của Đóa Nhi, cô ta cũng nhìn thấy hầu hết người hâm mộ vào khen lấy khen để, cô ta ném điện thoại “Rầm” một cái rồi tắt máy vi tính, chạy đến phòng tập thể hình tập luyện, cố gắng dùng phương pháp này để tiêu trừ đi cảm giác ghen tỵ với Khương Đường.

Nhưng sau khi vận động xong, cô ta kiệt sức nằm trên ghế salon, Lâm Tịch nghĩ đến chuyện đầu tiên, hay là đi xem bình luận trong blog của Khương Đường.

Lâm Tịch hy vọng thấy Khương Đường bị bôi xấu, hy vọng người hâm mộ của cô ta sẽ vào chỉ trích Khương Đường. Cô ta cũng hy vọng có người nào đó vạch mặt màn kịch của hai người háo danh đó, nhưng một cái cũng không có, tất cả mọi người giống như đều u mê vì hai người bọn họ.

“Đóa Nhi đáng yêu quá, trời ơi, thật là muốn hôn cho một cái quá đi!”

“Không cần nói đến những thứ khác, Khương Đường chỉ cần có tiểu công chúa Đóa Nhi này, tôi cũng đã quyết định hâm mộ cô ấy rồi.”

“A a a, Đóa Nhi đáng yêu quá, nếu mà là con gái tôi thì tôi sẽ dành cho con bé những thứ tốt nhất trên đời, trước đây còn cảm thấy Thẩm Kình có chút thiệt thòi, nhưng bây giờ Thẩm Kình rõ ràng là người thắng! Đóa Nhi dễ thương như vậy, không phải con ruột cũng muốn cưng chiều nữa, Cố Đông Thần mờ mắt vì Bạch Liên mà ly hôn Khương Đường, quả thật là đã đánh mất hạt vàng………”

Lâm Tịch thấy được những điều này, cô ta không nhịn được mắng chửi lung tung, dĩ nhiên, trong nhà chỉ có một mình cô ta, chỉ có cô ta mới nghe được.

Chuông cửa reo, Lâm Tịch mau chóng ra mở cửa. Quản lý của cô ta Đào Minh đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt hơi mệt mỏi, không có một chút tinh thần, cầm một xấp kịch bản trong tay. Vào đến phòng khách, Đào Minh đặt mấy xấp kịch bản trước mặt Lâm Tịch, giọng nói mệt mỏi: “Trước mắt mấy kịch bản này có vẻ rất phù hợp, em xem qua một chút đi.”

Lâm Tịch không động đậy, nhìn chằm chằm Đào Minh: “Đều là vai chính?”

Đào Minh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Lâm Tịch một lúc, rồi đột nhiên thở dài, dựa vào ghế salon, một tay đang vê ấn đường trên trán: “Tiểu Tịch à, em là do một tay anh nâng đỡ, chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vây, nên anh cũng không muốn nói dối em. Úc Uyển xảy ra tai nạn, cô ta hầu như phải gánh chịu tất cả tiếng xấu, nhưng vết nhơ em và Cố Đông Thần ngoại tình cũng nhờ đó mà được xóa đi một chút. Vốn dĩ minh tinh như em thì chuyện này cũng sẽ mau chóng bị quên đi, nhưng Khương Đường lại câu được Thẩm Kình. Thẩm Kình là ai chứ? Không nhắc đến thực lực của hắn ta, chỉ với việc hắn ta có quan hệ với Thẩm Tố, Thẩm Tố lại có quan hệ với Đông Ảnh……. Nói như thế, hiện tại Thẩm Kình có thể chống đỡ và lo liệu cho Khương Đường, Thẩm Tố dựa vào Đông Ảnh có thể tranh giành được chỗ tốt cho Khương Đường, em thì sao? Bây giờ danh tiếng của em cũng không nổi như trước nữa, bên các công ty phim điện ảnh và truyền hình ít nhiều gì cũng để mắt Đông Ảnh trước tiên, em nghĩ bọn họ còn dám dùng đến em sao?”

Sắc mặt của Lâm Tịch cực kỳ khó coi.

Cô ta có Cố Đông Thần, xét về thực lực tài chính kinh tế, nhà họ Cố mạnh hơn Thẩm Kình, nhưng cô ta không có ngọn núi cao như Đông Ảnh để dựa lưng.

Đào Minh biết rõ trong lòng Lâm Tịch khó chịu, anh ta quét mắt đến kịch bản trên bàn, cầm tập kịch bản phía trên cùng bên trái cho cô ta: “Cái này có hai nữ chính, bên truyền thông Phong Ngu, cũng là kịch bản…. tốt nhất trong này. Nhưng trong đó đã xác định được nữ chính đầu tiên là Nghiêm Hinh, em gái của chủ tịch Nghiêm Khác rồi, còn dư lại một chỗ, nếu là lúc trước, thì anh sẽ không nhận loại này, nhưng bây giờ, tiểu Tịch, anh nói thật với em, nếu em có thể kéo được nhà họ Cố đầu tư vào bộ phim này, thì vai chính kia sẽ trở thành của em.”

Lâm Tịch nhận lấy kịch bản, đọc bốn dòng chữ Truyền thông Phong Ngu bên ngoài phong bì thì trong lòng cũng đã có quyết định.

Truyền thông Phong Ngu, kế bên dưới là tập đoàn điện ảnh và truyền hình Đông Ảnh, thực lực rất mạnh, càng khó hơn chính là, quan hệ giữa Đông Ảnh và Phong Ngu không tốt chút nào. Về phần Nghiêm Hinh, dung mạo đã không có, mà kỹ năng diễn xuất như bình hoa di động, toàn dựa vào anh trai là chủ tịch của Phong Ngu mới có được vai tốt, Lâm Tịch có lòng tin, chỉ cần cô ta có được vai kia, lúc quay phim có thể tập trung phát huy diễn xuất hay hơn nữ chính, thì Nghiêm Hinh đương nhiên sẽ bị lu mờ làm tàn lá xanh.

Mà chuyện duy nhất cô ta phải làm, chính là thuyết phục Cố Đông Thần đầu tư vào bộ phim truyền hình của Phong Ngu. Những người hâm mộ có bệnh lớn nhất là hay quên, chỉ cần cô ta tham gia lần này, thì có thể bẻ tình hình lại, Khương Đường may mắn, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một người mẫu, cho dù số có đỏ thì cũng thua minh tinh, với lại người mẫu thì chỉ có một thời thôi, hơn nữa Khương Đường cũng đã làm mẹ rồi……….

“Ngày nào thì bên Phong Ngu tổ chức quay thử?” Lâm Tịch điều chỉnh lại tâm trạng, tỉnh táo hỏi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện