Tuân Tử Hoài sợ Hạ Thanh Sơn kiếm chuyện, nên trừ hạ dược còn cố ý sai người thả ra tin tức, nói là ở địa phương nào đó có thần y xuất hiện.
Quả nhiên Hạ Thanh Sơn tin là thật, thường xuyên mang theo Lăng Thi Nhi đi tìm, căn bản không rảnh xoắn xít chuyện làm Hoàng đế.
Lần trước hắn lộ diện bị người khác bắt gặp, ánh mắt khác thường kia khiến toàn thân hắn đều khó chịu, cho nên hắn thề nhất định phải chữa khỏi được mặt mình.
Bây giờ khi ra ngoài hắn toàn mang theo mũ rộng vành, miễn bị người khác nhìn thấy.
” Bệ hạ, thiên hạ đã an ổn, tất cả mọi thứ đã đi vào quỹ đạo.
Mỗi nhân tài đều đã được sắp xếp chức vụ phù hợp, bệ hạ cũng nên cân nhắc cho chính mình.
” Tuân Tử Hoài tới tìm Thiên Nhạn.
Thiên Nhạn: Gấp gáp như vậy sao?
Nàng còn tưởng rằng đám đại thần đó sẽ là người đầu tiên bận rộn kêu nàng tuyển phi, không nghĩ tới là Tuân Tử Hoài, quả nhiên cái đuôi của tên gia hỏa này không giấu được.
” Bệ hạ, mặc dù năm đó ta đã giúp ngươi điều dưỡng thân thể, nhưng mà vẫn chưa hết hoàn toàn.
Bây giờ có thời gian nhàn rỗi, không bằng để ta giúp ngươi chữa trị hoàn toàn đi.
” Vẻ mặt Tuân Tử Hoài thành thật nói, Thiên Nhạn sửng sốt một chút, thì ra là nàng lại nghĩ sai.
Khả năng là thật sự nàng đã hiểu lầm Quốc sư, hắn không phải muốn vào hậu cung của nàng, mà thật tâm lo cho thiên hạ.
” Có thể trị hết? “
Cỗ thân thể này thật sự không hề đẹp mắt, nuôi hơn nửa năm, làn da vẫn đen như cũ, có chút thô ráp, vết sẹo đặc biệt nhiều.
Nàng cũng không để ý, nguyên chủ trải qua vô số gian nan vất vả, làn da có thể trắng nõn mới là kì quái.
Thân thể chỉ cần khỏe mạnh là được, ít nhất sẽ không chậm trễ nàng làm việc.
” Bệ hạ không tin y thuật của ta? ” Ánh mắt Tuân Tử Hoài mang theo một chút ủy khuất, hắn đã ở bên cạnh nàng lâu như vậy, thế mà nàng còn hoài nghi bản lĩnh của hắn.
Nhất là những năm gần đây, bản lĩnh của hắn ngày càng tăng lên, không biết còn lợi hại hơn so với thời điểm bọn họ vừa mới gặp mặt gấp bao nhiêu lần.
Ngay cả tộc trưởng của Tuân thị, cũng chính là sư phụ của hắn cũng nói, hắn có thể xưng là người đứng đầu trong các đệ tử của Tuân thị.
Hắn cố gắng đọc toàn bộ sách thuốc của Tuân thị, không phải là vì chuẩn bị giúp nàng điều dưỡng thân thể sao? Nếu không, hắn đâu cần phải mệt nhọc như thế.
Nàng ngược lại rất tốt, thế mà không tin bản lĩnh của hắn.
Tất nhiên Thiên Nhạn phát hiện biểu lộ của Tuân Tử Hoài không thích hợp, không biết cụ thể trong lòng đối phương đang suy nghĩ cái gì, nhưng vẫn hiểu được đối phương không thoải mái với sự chất vấn của nàng.
Tuân Tử Hoài đúng là nhân tài, xem tướng, y thuật, học thức, ngay cả nông nghiệp cũng hiểu mấy phần.
Nhân tài nha, đương nhiên nàng sẽ không để cho hắn bị ủy khuất, còn tán thưởng khích lệ nhiều hơn.
” Ngươi rất tốt, chỉ là tổn thương trên người ta đều là bệnh cũ đã lâu năm, điều dưỡng có phải sẽ rất phiền phức hay không? “
” Chỉ hỏi bệ hạ có tin ta hay không.
“
” Đương nhiên tin.
“
” Vậy được, chỉ cần bệ hạ tin ta, ta liền có thể phát huy ra trình độ y thuật cao nhất của Tuân thị, để bệ hạ khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
“
Thiên Nhạn nghe đến đây, trong lòng hơi động: ” Y thuật của Tuân thị thực sự thần kì như vậy? “
” Đó là tất nhiên.
Chỉ vỏn vẹn sách thuốc của Tuân thị thôi đã có tới ba ngàn cuốn, những thứ đó ta đều đã đọc xong.
“
May mắn trời phú cho hắn trí nhớ siêu phàm, chỉ cần gặp qua là không quên được, nếu như đổi lại thành người khác, chắc chắn không thể nào hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy.
” Những thứ khác còn không biết có bao nhiêu, muốn đọc hết toàn bộ mọi thứ, phải tốn rất nhiều năm.
” Biểu lộ trên khuôn mặt Tuân Tử Hoài rất nghiêm túc, giọng nói lại mang theo chút mềm mềm: ” Những năm này, ngoại trừ làm việc giúp bệ hạ, còn lại ta đều dành để đọc sách ngày đêm.
“
Bộ dạng kia giống như đang nói, xem đi, ta vì ngươi chưa từng dừng lại, cố gắng đến như vậy, ngươi thế mà lại không tin ta.
” Sách thuốc của Tuân thị các ngươi có cho bên ngoài mượn không? “
Tuân Tử Hoài cứ nghĩ rằng Thiên Nhạn sẽ khen ngợi hắn một trận, nói ngươi vất vả rồi, không nghĩ tới nàng sẽ thốt ra một câu như vậy, cả người sững sờ tại chỗ.
Đương nhiên, đây là bệ hạ do một tay hắn phò tá, là quân vương hoàn mỹ nhất thiên hạ, cho dù có một chút lỗi nhỏ như vậy, hắn cũng có thể dễ dàng tha thứ..
Quả nhiên Hạ Thanh Sơn tin là thật, thường xuyên mang theo Lăng Thi Nhi đi tìm, căn bản không rảnh xoắn xít chuyện làm Hoàng đế.
Lần trước hắn lộ diện bị người khác bắt gặp, ánh mắt khác thường kia khiến toàn thân hắn đều khó chịu, cho nên hắn thề nhất định phải chữa khỏi được mặt mình.
Bây giờ khi ra ngoài hắn toàn mang theo mũ rộng vành, miễn bị người khác nhìn thấy.
” Bệ hạ, thiên hạ đã an ổn, tất cả mọi thứ đã đi vào quỹ đạo.
Mỗi nhân tài đều đã được sắp xếp chức vụ phù hợp, bệ hạ cũng nên cân nhắc cho chính mình.
” Tuân Tử Hoài tới tìm Thiên Nhạn.
Thiên Nhạn: Gấp gáp như vậy sao?
Nàng còn tưởng rằng đám đại thần đó sẽ là người đầu tiên bận rộn kêu nàng tuyển phi, không nghĩ tới là Tuân Tử Hoài, quả nhiên cái đuôi của tên gia hỏa này không giấu được.
” Bệ hạ, mặc dù năm đó ta đã giúp ngươi điều dưỡng thân thể, nhưng mà vẫn chưa hết hoàn toàn.
Bây giờ có thời gian nhàn rỗi, không bằng để ta giúp ngươi chữa trị hoàn toàn đi.
” Vẻ mặt Tuân Tử Hoài thành thật nói, Thiên Nhạn sửng sốt một chút, thì ra là nàng lại nghĩ sai.
Khả năng là thật sự nàng đã hiểu lầm Quốc sư, hắn không phải muốn vào hậu cung của nàng, mà thật tâm lo cho thiên hạ.
” Có thể trị hết? “
Cỗ thân thể này thật sự không hề đẹp mắt, nuôi hơn nửa năm, làn da vẫn đen như cũ, có chút thô ráp, vết sẹo đặc biệt nhiều.
Nàng cũng không để ý, nguyên chủ trải qua vô số gian nan vất vả, làn da có thể trắng nõn mới là kì quái.
Thân thể chỉ cần khỏe mạnh là được, ít nhất sẽ không chậm trễ nàng làm việc.
” Bệ hạ không tin y thuật của ta? ” Ánh mắt Tuân Tử Hoài mang theo một chút ủy khuất, hắn đã ở bên cạnh nàng lâu như vậy, thế mà nàng còn hoài nghi bản lĩnh của hắn.
Nhất là những năm gần đây, bản lĩnh của hắn ngày càng tăng lên, không biết còn lợi hại hơn so với thời điểm bọn họ vừa mới gặp mặt gấp bao nhiêu lần.
Ngay cả tộc trưởng của Tuân thị, cũng chính là sư phụ của hắn cũng nói, hắn có thể xưng là người đứng đầu trong các đệ tử của Tuân thị.
Hắn cố gắng đọc toàn bộ sách thuốc của Tuân thị, không phải là vì chuẩn bị giúp nàng điều dưỡng thân thể sao? Nếu không, hắn đâu cần phải mệt nhọc như thế.
Nàng ngược lại rất tốt, thế mà không tin bản lĩnh của hắn.
Tất nhiên Thiên Nhạn phát hiện biểu lộ của Tuân Tử Hoài không thích hợp, không biết cụ thể trong lòng đối phương đang suy nghĩ cái gì, nhưng vẫn hiểu được đối phương không thoải mái với sự chất vấn của nàng.
Tuân Tử Hoài đúng là nhân tài, xem tướng, y thuật, học thức, ngay cả nông nghiệp cũng hiểu mấy phần.
Nhân tài nha, đương nhiên nàng sẽ không để cho hắn bị ủy khuất, còn tán thưởng khích lệ nhiều hơn.
” Ngươi rất tốt, chỉ là tổn thương trên người ta đều là bệnh cũ đã lâu năm, điều dưỡng có phải sẽ rất phiền phức hay không? “
” Chỉ hỏi bệ hạ có tin ta hay không.
“
” Đương nhiên tin.
“
” Vậy được, chỉ cần bệ hạ tin ta, ta liền có thể phát huy ra trình độ y thuật cao nhất của Tuân thị, để bệ hạ khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
“
Thiên Nhạn nghe đến đây, trong lòng hơi động: ” Y thuật của Tuân thị thực sự thần kì như vậy? “
” Đó là tất nhiên.
Chỉ vỏn vẹn sách thuốc của Tuân thị thôi đã có tới ba ngàn cuốn, những thứ đó ta đều đã đọc xong.
“
May mắn trời phú cho hắn trí nhớ siêu phàm, chỉ cần gặp qua là không quên được, nếu như đổi lại thành người khác, chắc chắn không thể nào hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy.
” Những thứ khác còn không biết có bao nhiêu, muốn đọc hết toàn bộ mọi thứ, phải tốn rất nhiều năm.
” Biểu lộ trên khuôn mặt Tuân Tử Hoài rất nghiêm túc, giọng nói lại mang theo chút mềm mềm: ” Những năm này, ngoại trừ làm việc giúp bệ hạ, còn lại ta đều dành để đọc sách ngày đêm.
“
Bộ dạng kia giống như đang nói, xem đi, ta vì ngươi chưa từng dừng lại, cố gắng đến như vậy, ngươi thế mà lại không tin ta.
” Sách thuốc của Tuân thị các ngươi có cho bên ngoài mượn không? “
Tuân Tử Hoài cứ nghĩ rằng Thiên Nhạn sẽ khen ngợi hắn một trận, nói ngươi vất vả rồi, không nghĩ tới nàng sẽ thốt ra một câu như vậy, cả người sững sờ tại chỗ.
Đương nhiên, đây là bệ hạ do một tay hắn phò tá, là quân vương hoàn mỹ nhất thiên hạ, cho dù có một chút lỗi nhỏ như vậy, hắn cũng có thể dễ dàng tha thứ..
Danh sách chương