*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lôi Ấn – Nộ Kích

“ Mạc Phàm, người biết chuyện mình gây ra khiến cho ngươi bây giờ trả giá đắt như thế nào chưa. Hiện tại, ở trước mặt bao nhiêu người đang còn theo dõi, phụ thân của ngươi quỳ xuống trước mặt nghĩa phụ ta. Ta nghĩ chuyện này so với chuyện tự ngươi dập đầu xin lỗi còn nhục hơn chó nữa!”

Vũ Ngang sau khi thấy một màn như vậy, không những không bất bình ngược lại hắn còn nở nụ cười chế nhạo.

“ Tặng quà trước thôi mà. Có gì đâu, Tính tình ba ta vốn thật thà. Ta cảm thấy tặng quà như vậy là tương đối có thành ý.”

Mạc Phàm đáp trả ngược lại. Hắn nhìn chăm chú vào hai con mắt của Vũ Ngang đang còn cười nhạo kia.

“ Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Đợi đến khi ta đây biến người thành tượng đá rồi sau đó từ từ mà cảm nhận cuộc sống không ngóc đầu lên nổi ở cái đất Bắc Thành này đi.”

Vũ Ngang khinh thường nói.

Bên trong con mắt Vũ Ngang Tinh quỹ Băng hệ nhanh chóng liên kết lại với nhau. Có chiếc áo giáp Băng Tằm mặc trên người cho nên Vũ Ngang hắn không lo sợ việc Hỏa Tư của Mạc Phàm sẽ thiêu cháy hắn. Nhưng điều kiện tiên quyết phải là tốc độ làm phép của Mạc Phàm hắn phải nhanh hơn thì mới được!

Mà bên kia, hai con mắt của Mạc Phàm vào lúc này đã lạnh băng tới cực điểm.

Nếu như… Lúc nãy, Mục Trác Vân hắn có một chút gọi là bỏ qua chuyện xưa, thì có lẽ hắn sẽ bỏ qua chuyện ngày hôm nay. Nhưng Vũ Ngang và Mục Trác Vân, đôi phụ tử kiêu căng ngạo mạn này đã làm cho Mạc Phàm hắn triệt để tức giận.

Hai người bọn họ tưởng rằng trận quyết đấu này, chiến thắng đã nằm trong tay bọn họ hoàn toàn rồi hay sao?? Ngày hôm nay vì bản thân hắn làm chuyện ngu xuẩn mới khiến cho phụ thân hắn phải dập đầu chảy máu!

Nhưng mà, hắn thật sự ngu xuẩn sao???

Ngày hôm nay, ta sẽ cho tất cả mọi người ở đây thấy được, cái gì gọi là một đốm lửa có thể trở thành một đám cháy to!

“ Bối cảnh cũng là một loại thực lực?”

Mạc Phàm nhịn không được nở nụ cười. Một nụ cười rất là khinh miệt.

Một giây sau, tiếng cười khinh miệt kia liền im bặt sau đó nó bắt đầu từ từ cuồng bạo lên!

“ Ta đây thiên tư ngút trời thì cũng là một loại thực lực.”

Các ngươi tưởng Mạc Phàm ta sẽ thua như vậy sao???

Ta sẽ cho các ngươi nếm thử uy lực của Lôi Đình!!!

Con ngươi màu đen đột nhiên giận dữ. Nó đen nhánh như vũ trụ mênh mông. Bên trong nó rõ ràng có ánh sáng màu tím lóng lánh hiện lên!!!

Lôi!

Nguyên tố đứng đầu!

Nó đại biểu cho sự giận dữ, sự uy nghiêm, sự phá hủy!

Cái gông xiềng giai cấp buồn cười này, có lẽ nên để Cuồng Lôi oanh thành mảnh nhỏ đi!!

Nhưng hạt sao nhỏ bé này thật ra thì đối với tâm tình của chủ nhân cũng có một phần liên hệ nào đó. Bản thân Lôi đã có thuộc tính cuồng nộ, giờ thêm tâm tình của chủ nhân cuồng nộ nữa khiến cho những hạt sao này càng thêm cuồng!

Nguyên nhân không phải do địa vị hèn mọn!

Nguyên nhân không phải do đang ở trong hiểm cảnh!

Tất cả hạt sao Lôi hệ chưa bao giờ tùy ý nghe theo sự sai bảo của hắn. Nhưng ngày hôm nay tâm của Mạc Phàm hắn lại cùng nguyên tố Lôi giống nhau.

Tinh quỹ màu tím từ trong nội tâm hừng hực tức giận trong nháy mắt liền một mạch. Nó giống như ban sức mạnh cho chủ nhân vào lúc này đang còn kêu gọi, khát vọng vậy.

Tinh quỹ hiện!

Lực lượng ma pháp thần bí nhất trong thiên địa từ từ hình thành.

“Tư tư tư tư tư tư ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”.

Một đạo ánh sáng màu tím bá đạo nhanh chóng xuất hiện. Nó chưa bao giờ cam chịu thế mà vào lúc này liền quấn quanh bên cạnh Mạc Phàm, chờ đợi Mạc Phàm ra lệnh.

Mạc Phàm ngẩng đầu lên, ánh mắt như có tia chớp.

“ Lôi Ấn!”

“ Nộ Kích!”

Dưới ánh sáng, Mạc Phàm giơ một tay lên cao, rồi mạnh mẽ nắm lại. Từng đạo Lôi điện Chi ấn biến thành Lôi Đình binh lính điên cuồng giãy dụa trong không khí. Bọn nó giận dữ, gào thét rồi bay về phía Vũ Ngang oanh kích xuống!

“Tư!!”

Lôi điện trùng trùng điệp điệp rơi xuống người Vũ Ngang khiến cho uy lực đòn đánh càng thêm mạnh mẽ. Nó hung hăng đánh lên người Vũ Ngang đang không có một chút nào phòng bị.

Vũ Ngang hắn đang còn niệm chú kỹ năng Băng Mạn, thì bị những Lôi điện chói mắt kinh khủng này bao vây. Nội tâm hắn vào lúc này chấn động mạnh mẽ, không nói lên lời.

Lôi Điện cuồng bạo vô cùng. Mỗi một lần nó oanh trúng thân thể, khiến cho Vũ Ngang cảm thấy đau đớn kịch liệt. Đáng sợ nhất là những Lôi Ấn này chui vào bên trong cơ thể, đâm sâu vào da thịt, xương xốt tạo nên hiệu quả điện giật khổng lồ. Dù cho có áo giáp Băng Tằm ngăn cản thì hắn vẫn như cũ bị Lôi Điện có lực xuyên thấu rất mạnh tàn phá bên trong cơ thể không có cách nào ngăn cản được!

Thân thể Vũ Ngang vào lúc này không còn là của hắn nữa rồi. Thân thể hắn kịch liệt co quắp. Trên khuôn mặt ngạo mạn và kiêu căng lúc nãy, bây giờ chỉ còn sót lại sự nghi hoặc, khó hiểu và không dám tin vào mắt mình!

Cái gì đây??

Đây là cái gì vậy??

Lôi… Đây rõ ràng là Lôi Ấn. Tại sao một sơ cấp Ma pháp sư Hỏa Hệ lại có thể phóng thích ra được một kỹ năng của Lôi Hệ??

Áo giáp Băng tằm ở trước mặt đạo Lôi Ấn này hình như không có tác dụng. Rốt cuộc Vũ Ngang hắn không nhịn được, liền kêu la thảm thiết, rồi nằm ngã sóng soài trên mặt đất!

Lần này, Vũ Ngang hắn không thể nào bò dậy được nữa. Lôi Ấn cấp 3 còn muốn bá đạo hơn cả Hỏa Tư – Bạo Liệt. Áo giáp Băng Tằm có thể khắc chế kỹ năng Hỏa Hệ nhưng nó lại không thể nào ngăn cản nổi đạo Lôi Ấn cấp 3 có lực xuyên thấu đáng sợ như thế này!!

Tiếng Lôi Điện gào thét vẫn còn vang vọng cả sân đấu, nhưng tất cả mọi người vào lúc này lại im lặng không một tiếng động!!

Vào thời điểm Mạc Phàm hắn phóng thích ra đạo Lôi Ấn kia thì tất cả mọi người đều ngây người ra như phỗng. Tuy Lôi Ấn không có đánh trúng bọn họ nhưng tiếng gào thét của nó vẫn văng vẳng ở trong đầu bọn họ!!

Bọn họ đang nhìn thấy cái gì đây??

Lôi Ấn??

Cái này chính là Lôi Ấn sao??

Ngươi là một Sơ cấp Ma pháp sư Hỏa hệ, ngươi nói cho chúng ta biết tại sao ngươi có thể thi triển ra được Lôi Ấn!!!

Vũ Ngang bị đánh ngất nằm sóng soài trên mặt đất. Nhưng hiện tại mọi người hình như quên mất chuyện hắn có còn sống hay đã chết rồi. Tất cả mọi người bị một màn này hù dọa cho khiếp sợ đến nỗi muốn điên lên!

Lúc này có thể không điên được sao. Ở cái thế giới này bất kỳ một vị Ma pháp sư nào ở Sơ cấp đều chỉ có thể nắm giữ được một hệ ma pháp mà thôi. Chỉ khi nào đặt chân vào trung cấp thì mới nắm giữ được 2 hệ. Thế mà một học sinh mới chỉ học lớp 12, còn chưa có tốt nghiệp tại sao có thể nắm giữ được 2 hệ??

Một Hỏa hệ, một Lôi hệ!!

“ Hắn… Hắn…. hắn chẳng lẽ là Trung cấp ma pháp sư. Không thể nào, tuyệt đối không thể. Trên cái thế giới này, dù tốc độ tu luyện có nhanh như thế nào thì cũng không thể nào chỉ trong vòng 3 năm là tu luyện từ Sơ cấp lên tới Trung cấp được, tuyệt đối không có khả năng!!!”

Mục Trác Vân là người đầu tiên ngã từ trên ghế xuống. Trên ánh mắt của hắn hiện lên sự không thể tin được.

Tương tự, Chu hiệu trưởng, Đặng Khải, Dương Tác Hà, Trảm Không, những người này về lĩnh vực ma pháp sư rất là cao thâm thì cũng đều không tin nổi vào mắt mình.

Lôi Ấn cấp 3! Cái kia rõ ràng là Lôi Ấn cấp 3!!!

Nhưng mà một học sinh Hỏa hệ thì sao có thể thi triển ra được kỹ năng của Lôi hệ!!

Là ma cụ đặc thù phóng thích ra sao??

Không phải, không phải. Rõ ràng vừa rồi quanh thân Mạc Phàm xuất hiện Tinh quỹ màu tím sáng rực điều đó đủ để chứng minh Lôi Ấn này là do hắn thi triển ra. Tuyệt đối không phải là do ma cụ phóng thích ra!

Mà trong toàn bộ mọi người ở đây chỉ có duy nhất một ma pháp sư Lôi Hệ đó chính là Hứa chiêu Đình, vào lúc này hắn đang còn ngớ ngẩn.

Mẹ cha nó chứ! Đây không phải là cảnh giới mà hắn một mực khao khát sao. Lôi Ấn cấp 3! Đây chính là mục tiêu mà mấy năm nữa hắn sẽ theo đuổi. Tại sao Mạc Phàm hắn có thể thi triển ra ngoài được. Rõ ràng Mạc Phàm hắn chính là một Hỏa hệ Ma pháp sư cơ mà!!

Tan vỡ!!! Nội tâm Hứa chiêu Đình tan vỡ. Hắn chân chính là một Lôi Hệ lại không thể nắm giữ tới được thế mà một cái Hỏa hệ Ma pháp sư lại có thể đạt tới được, lão tử…. lão tử không muốn sống nữa!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện