“Phong quỹ? Thiểm Bộ!”
Trương Tiểu Hầu nhanh chóng thu hút sự chú ý của con Cự Nhãn Tinh Chuột miệng đầy máu tươi kia. Dựa vào Phong quỹ cấp 2. Thân ảnh của hắn linh hoạt xuyên qua một đống xe cộ hỗn độn trên đường. Con Cự Nhãn Tinh Chuột kia mỗi một lần muốn dùng móng vuốt xé rách lồng ngực hắn, thì đều chỉ bắt được đoàn khí lưu do Trương Tiểu Hầu hắn để lại mà thôi.
“Hầu Tử, cẩn thận! Còn có một con khác nữa!!”
Mạc Phàm đã leo lên được phía trên xe buýt. Hắn liếc mắt liền nhìn thấy một thân ảnh lông lá đang núp ở phía sau biển cách xe buýt không xa.
Trương Tiểu Hầu nhanh chóng thay đổi vị trí. Một con chuột mập đang còn truy kích hắn trối chết. Làm cho hắn làm gì có thời gian mà để tâm tới vị trí của con chuột khác nữa cơ chứ.
Mạc Phàm thông qua phương hướng Phấn tìm yêu lay động mà thấy được một con Cự Nhãn Tinh Chuột vô cùng giảo hoạt đang núp ở kia.
Những con yêu ma này vẫn luôn sống trong hoàn cảnh thiếu thốn thức ăn. Chính vì vậy thủ đoạn của bọn nó so với con người sống an nhàn trong các thành thị thì gian xảo hơn rất là nhiều. Nếu như những ma pháp sư không có chân chính trải qua săn yêu, thì chắc chắn bọn họ sẽ bị đánh chết. Giống như Trương Lộ Oánh. Nàng là một Phong hệ ma pháp sư. Thế nhưng nàng lại không biết phải luôn luôn nắm giữ Phong quỹ của mình mọi lúc mọi nơi….
” Nhìn kia, cái cổ của nó dài ra.”
Chu Mẫn cũng nhìn thấy con Cự Nhãn Tinh Chuột ở phía sau biển giao thông công cộng kia. Nàng liền vội vàng nói với Mạc Phàm.
Mạc phàm liền quay lại nhìn, trong lòng thầm kêu hỏng bét.
Năng lực của con Cự Nhãn Tinh Chuột cũng không phải chỉ có gặm cắn và cào xé. Mà năng lực kinh khủng nhất của nó chính là phóng ra một tia sáng đỏ từ trong con mắt khổng lồ. Tia sáng đó có lực lượng rất là đáng sợ. Nó đủ mạnh để xuyên qua thân thể con người.
Vào lúc này, ánh mắt con Cự Nhãn Tinh Chuột kia đang khóa chặt lấy Trương Tiểu Hầu.
“Quang Diệu – Thất minh!”
Trong lúc Mạc Phàm đang còn lo lắng vô cùng cho Tiểu Hầu thì một âm thanh mang vài phần uy nghiêm của Tiết Mộc Sinh vang lên.
Một đoàn ánh sáng màu trắng nóng rực bỗng nhiên xuất hiện trước mặt con Cự Nhãn Tinh Chuột kia.
Ánh sáng này phi thường mãnh liệt. Cái biển sơn Dulux dường như muốn bị tan chảy ra dưới sức nóng của ánh sáng. Mọi người ở trên xe buýt liền vội vàng nhắm hai mắt lại. Tuy nhiên bọn họ vẫn có thể cảm nhận được sức nóng mãnh liệt từ ánh sáng phóng ra.
Ánh sáng đó nổ tung trước mắt con Cự nhãn tinh chuột kia. Sức nóng mãnh liệt từ ánh sáng như một thanh kiếm nhọn hoắt đâm vào con mắt to đùng giữa đầu con Cự nhãn tinh chuột. Có thể nhìn thấy khóe mắt con Cự nhãn tinh chuột bị đốt cháy, hơn nữa chỗ đốt cháy đó nhanh chóng lan tràn sang hốc mắt của con Cự nhãn tinh chuột!!
Con Cự Nhãn Tinh Chuột đang định phóng thích ra tia sáng đỏ. Dưới sức nóng của đoàn ánh sáng kia, con mắt của nó hoàn toàn bị đốt đến nỗi mù mắt. Nó kêu lên liên tiếp mấy tiếng ” lủ lủ”, rồi chạy loạn hết cả lên.
Rốt cuộc lúc này Trương Tiểu Hầu mới ý thức được phía sau biển còn có một con Cự Nhãn Tinh Chuột nữa. Hắn nhanh chóng thay đổi phương hướng, bỏ lại con quái vật đang truy kích đằng sau rồi chạy về phía mọi người.
“Tiết lão sư, cám ơn!”
Trương Tiểu Hầu hổn hển nói.
Đạo ánh sáng này nhanh chóng làm mù con mắt Cự Nhãn Tinh Chuột đang còn uy hiếp tới tính mạng Trương Tiểu Hầu kia. Còn thừa lại một con, mọi người liền tập trung hoàn thành Tinh quỹ. Con súc sinh này đừng mong là có thể tổn thương được bọn họ!
Người ra tay đầu tiên chính là Mạc Phàm. Hắn là người hoàn thành Tinh quỹ nhanh nhất. Hỏa hệ ma pháp cấp 3 mạnh mẽ khiến cho con Cự Nhãn Tinh Chuột không tài nào tránh thoát được. Một đoàn Hỏa Diễm bạo liệt, tức giận nhắm vào con Cự nhãn Tinh Chuột vừa mới giết chết Trương Lộ Oánh kia ầm ầm nổ tung!
“Bí Bo Bí Bo Bí Bo ~~~~~~~~~”
Âm thanh ầm ầm nổ tung kia trong nháy mắt khiến cho còi báo động của mấy cái xe vang lên. Vô số kính xe vỡ tung tóe dưới đòn Hỏa Tư – Bạo Liệt của Mạc Phàm.
Con Cự Nhãn Tinh Chuột kia bị oanh đến nỗi va vào cửa sắt của một tiệm Trà Sữa. Bộ lông trên người nó hoàn toàn bị cháy sạch sẽ. Da thịt rơi ra. Có thể thấy bên trong đám bầy nhầy rơi ra là hỗn hợp xương, thịt và thủy tinh trộn lẫn lên nhau!
Tiết Mộc Sinh vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy ngọn lửa trong tay Mạc Phàm oanh chết con Cự Nhãn Tinh Chuột kia. Trong ánh mắt của hắn hiện lên sự kinh ngạc và vui mừng.
Không hổ là Hỏa Tư cấp 3. Uy lực mạnh mẽ đến nỗi oanh cho con yêu ma kia không bò dậy nổi. Tiểu đội tiên phong của bọn họ có một học sinh cường đại như Mạc Phàm ở trong đội thì có toàn quân lẽ sẽ không bị diệt.
“Con súc sinh này, ta muốn lột da nó!!”
Vương Tam Bàn và Trương Tiểu Hầu đều rất là tức giận.
Mới vừa rồi, con súc sinh kia đã cắn chết bạn nữ sinh của bọn họ. Phải biết rằng mấy ngày nữa là nàng có thể bước chân vào cuộc sống ma pháp đại đọc tươi đẹp rồi. Thế mà kết quả bây giờ thì sao? Nàng lại bị một con vật xấu xí như vậy giết chết. Điều này khiến cho mọi người ở đây đều rất là tức giận.
“Đừng đi qua đó. Nó vẫn chưa có chết!”
Nhất thời Mạc phàm lên tiếng quát lớn.
Vương Tam Bàn vừa định đi sang bên đó báo thù cho Trương Lộ Oánh. Thì con Cự Nhãn Tinh Chuột tưởng chừng như đã chết kia, đột nhiên bất ngờ xông lên. Hai cái răng cửa nhọn hoắt của nó liền xông lên cắn vào người Vương Tam Bàn.
Sắc mặt Vương Tam Bàn liền trắng bệch lại. Theo bản năng luống cuống chạy về phía mọi người.
Răng cửa sắc bén của con quái vật liền cắn trúng vai Vương Tam Bàn. Một khối thịt đầm đìa máu liền bị cắn xuống. Thấy vậy, mọi người không khỏi hít sâu vào một hơi.
“Súc sinh, muốn chết!”
Hứa Chiêu Đình nóng giận phóng thích ra Lôi Ấn. Từng đạo Lôi Ấn giãy dụa quanh thân thân thể hắn giống như Roi Điện. Nó hướng về phía con Cự Nhãn Tinh Chuột vô cùng giảo hoạt mà quật tới.
Uy lực của Lôi Ấn – Cuồng Sách tương đối mãnh liệt. Nó đánh cho Con Cự Nhãn Tinh Chuột huyết nhục mơ hồ. Khiến cho con Cự nhãn tinh chuột kia không thể nhúc nhích nổi. Con quái vật kia chỉ có thể biết đứng im tại chỗ gầm lên những tiếng thống khổ.
Vương Tam Bàn liền lăn một vòng trở lại xe buýt. Máu tươi từ trên vai hắn róc rách chảy xuống. Khuôn mặt mập mạp của hắn vào lúc này trở nên vô cùng trắng bệch.
Hứa Chiêu đình, Chu Mẫn, Trương Thụ Hoa. Ba người liên tục phát ra ma pháp công kích. Bọn họ đem con Cự Nhãn Tinh Chuột oanh kích cho nhừ tử.
Lần này, Con Cự Nhãn Tinh Chuột đã chết không thể nào chết hơn được nữa. Nhưng trên khuôn mặt của mọi người cũng không hiện lên sự vui vẻ gì.
Đây chính là yêu ma đích thực??
Bọn nó giết người chỉ trong nháy mắt. Chỉ cần sơ sẩy một chút, Ma Pháp Sư cũng sẽ bị mất mạng!
“Cũng...... Cũng may là có người nhắc nhở. Nếu không thì Vương Tam Bàn cũng không khác gì Trương Lộ Oánh.”
Hứa Chiêu Đình không ngốc nói với Mạc phàm.
Tiết Mộc Sinh cũng nặng nề gật đầu. Ngay cả bản thân hắn cũng không thể nào ngờ được. Tiểu đội của bọn họ gồm những học sinh mạnh nhất. Thế nhưng lần đầu tiên chạm trán với yêu ma thì đã một chết một trọng thương.
“Mạc phàm, ngươi giống như đối với thói quen của yêu ma hiểu biết khá là sâu. Ngươi làm chỉ huy đội ngũ này đi. Ta và học sinh Hạ Vũ chịu trách nhiệm bảo vệ, Hạ vũ….Mặc dù trong tình trạng này, ta nói những lời như thế này là vô cùng quá đáng. Nhưng Trương Lộ Oánh bị giết như thế nào, người cũng đã nhìn thấy rồi đấy. Bây giờ không phải là lúc ngồi ở đấy mà khóc lóc,run sợ. Bất luận là như thế nào, nếu như bọn yêu ma công kích bất cứ người nào trong chúng ta ở đây. Thì người phải phóng thích ra kỹ năng Thủy Hệ Phòng Ngự. Nếu không thì 9 người còn sót lại của chúng ta chưa chắc đã đến được kết giới an toàn đâu…. Mà phía sau, hơn 4000 người đi theo chúng ta vào lúc đó cũng sẽ bị mất phương hướng.”
Tiết Mộc Sinh đi tới trước mặt Hạ Vũ đã bị con yêu ma dọa cho sợ đến nỗi thần chí hoảng hốt. Hắn vô cùng thành thực nói.
“Ta xin lỗi, ta xin lỗi, ta ta xin lỗi, ta...... Ta không thể hoàn thành Tinh quỹ......”
Vào lúc này, trên khuôn mặt Hạ Vũ toàn là nước mắt. Nàng rất sợ. Nàng sợ mình cũng giống như Trương Lộ Oánh vậy.
” Ngươi hãy cố gắng hết sức. Chỉ cần ngươi có thể phóng thích ra được Thủy Ngự thì có nghĩa là một người trong chúng ta được cứu. Ta tin ngươi sẽ làm được.”
Tiết Mộc Sinh nói.