Lâm Phong trấn an Tiểu Hỏa trong ngực, hỏi:
- Gặp phải cường địch rồi sao? Tiểu Hỏa là tư chất Hoàng Kim, lại mới lên tới cấp 6.
Ở trên đất bằng, Bạo Lực Khuyển và Kim Thạch Hầu đều không phải đối thủ của nó.
Có thể hù Tiểu Hỏa, khẳng định là rất mạnh.
- Anh anh anh!
Tiểu Hỏa gật đầu vài cái, tròng mắt màu đỏ mông lung, làm cho người thương tiếc.
- Địch nhân ở trong phạm vi 500m sao?
Lâm Phong lại hỏi.
Hắn sáng sớm liền quyết định, ngày hôm nay phải thanh lý tất cả hung thú trong phạm vi 500m, để tối ngủ một giấc ngon.
Lời nói ra, hắn vẫn hi vọng mình có thể làm được.
Tiểu Hỏa lại gật đầu.
- Mang ta tới xem.
Lâm Phong nói.
Không biết khiến người sợ hãi.
Hắn muốn nhìn một chút, phụ cận có dạng hung thú cường đại gì.
Vì vậy Tiểu Hỏa nhảy xuống chạy ở phía trước dẫn đường.
Sau khi đi một hồi.
Lâm Phong ở trong rừng khô, thấy được con hung thú này.
Mộc Hùng Thú
Thuộc tính: Thú hệ, Mộc hệ
Đẳng cấp: 8
Tư chất: Thanh Đồng
Kỹ năng: Mãnh Trảo, Đạp Bộ
Trạng thái: Chất phác, lãnh đạm
Nhược điểm: Hỏa hệ
Miêu tả: Đây là một con hung thú cường đại, năng lực chiến đấu cường đại, sinh mệnh lực ngoan cường, nó đã trở thành bá chủ khu vực này, khiêu khích nó sẽ trả giá thật lớn.
Văn tự màu vàng xuất hiện.
- Có chút mạnh mẽ nha!
Lâm Phong hơi kinh hãi.
Lại là hung thú cấp 8!
Mộc Hùng Thú này cao chừng ba mét, nhìn cực kỳ hùng tráng.
Sợ rằng hung thú cấp thấp gầy nhỏ, căn bản gánh không được một móng vuốt của nó.
Giai đoạn hiện tại Lâm Phong cũng không muốn trêu chọc con hung thú này.
Thế nhưng khi Mộc Hùng Thú đi mấy bước, lộ ra một đoàn ánh sáng mông lung ở phía sau.
Có bảo rương!
Lâm Phong ngưng mắt nhìn.
Văn tự màu vàng hiện lên.
Ngân Bảo Rương: cao hơn Thiết Bảo Rương một cấp, sau khi mở ra thu hoạch cao hơn Thiết Bảo Rương, nhưng có thể là nguy hiểm lớn hơn nữa.
“Trong Ngân Bảo Rương này, có thật nhiều tài nguyên và bản vẽ, mời không nên bỏ qua.”
- Lại là Ngân Bảo Rương cao cấp hơn.
Lâm Phong đã nếm được ngon ngọt từ Thiết Bảo Rương, như vậy Ngân Bảo Rương cao cấp hơn Thiết Bảo Rương, đồ vật bên trong khẳng định tốt hơn.
Cái Ngân Bảo Rương này, Lâm Phong không muốn bỏ qua.
Nhưng thực lực của Mộc Hùng Thú quá cường đại, khó có thể ứng đối.
Muốn ở dưới mí mắt của nó mở bảo rương, rõ ràng là không có khả năng.
Nếu như đợi một ngày nữa.
Ngày mai mà nói, Tiểu Hỏa và Hầu Tử đều có thể thăng cấp, đến lúc đó Lâm Phong nắm chắc càng lớn.
Nhưng ngày mai Ngân Bảo Rương ở nơi này, có thể sẽ không còn nữa.
Hống!
Mộc Hùng Thú chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Hỏa, phát ra một tiếng rống giận, tràn ngập bá đạo.
Rắn, côn trùng, chuột, kiến ở phụ cận dồn dập tránh lui.
Mộc Hùng Thú nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Hỏa, tựa hồ có chút ấn tượng với Tiểu Hỏa, trong ánh mắt toát ra sát ý lạnh như băng.
Mộc Hùng Thú dậm chân đi đến, mỗi một bước đều cực kỳ trầm trọng, truyền ra tiếng vang.
- Rút lui trước!
Lâm Phong chưa bao giờ là người lỗ mãng.
Đánh thắng được liền đánh, đánh không lại liền rút lui.
Cũng may tốc độ của Mộc Hùng Thú không nhanh, Lâm Phong và Tiểu Hỏa nhanh chóng thoát khỏi nguy hiểm.
- Ngân Bảo Rương, không thể bỏ qua, nhưng không thể hành sự lỗ mãng...
Lâm Phong thấp giọng nói.
Chính diện giao phong mà nói, vô luận là Tiểu Hỏa hay Kim Thạch Hầu, chỉ cần bị móng vuốt của Mộc Hùng Thú đánh trúng, chỉ sợ sẽ mất đi năng lực chiến đấu.
- Về trước đi.
Lâm Phong mang theo Tiểu Hỏa trở lại gia viên.
Hầu Tử đã chờ ở trong nhà.
- Hầu Tử, ngươi biết Mộc Hùng Thú không?
Lâm Phong hỏi.
- Cạc cạc cạc!
Kim Thạch Hầu khoa tay múa chân, rõ ràng cho thấy biết Mộc Hùng Thú, nhưng dáng vẻ lại cảm thấy rất hứng thú.
Mặc dù Lâm Phong không thể giao lưu với sủng vật, nhưng thân là chủ nhân, nên khá dễ dàng đọc hiểu ý tưởng của sủng vật.
Tựa hồ Kim Thạch Hầu đang nói, nó vẫn muốn đi nhà Mộc Hùng Thú trộm đồ, đi một lần, bị sợ chạy.
Nhưng Kim Thạch Hầu còn băn khoăn, muốn đi trộm lần nữa.
Hiện tại biết Lâm Phong muốn đi đối phó Mộc Hùng Thú, Kim Thạch Hầu cực kỳ kích động chờ mong.
- Gia hỏa này thật ngứa da...
Lâm Phong có chút bất đắc dĩ.
Hắn lại nghĩ tới, buổi tối đầu tiên mình đến thế giới này, Kim Thạch Hầu lại ném đá đập nhà mình, còn trộm đồ.
Đúng là rất ngứa da, khiến người ta muốn đánh nó.
Đồng thời Lâm Phong còn nghĩ đến một vấn đề.
Kim Thạch Hầu là hung thú sinh hoạt ở phụ cận, nó hẳn phải có một hang ổ, hơn nữa nó thích trộm đồ như thế... trong ổ của nó chỉ sợ có không ít thứ.
- Chờ giải quyết Mộc Hùng Thú xong lại tính.
Lâm Phong ghi nhớ chuyện này.
- Trước ăn no nê, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, lại đi săn bắn Mộc Hùng Thú!
Lâm Phong lấy vỉ nướng, bắt đầu chuẩn bị bữa ăn.
Hắn nướng chín miếng thịt, bởi vì Tiểu Hỏa thăng cấp, sợ rằng sức ăn lại tăng thêm.
Ở phòng bếp, mùi thịt bốn phía.
Lâm Phong còn nấu cho mình một chén máu Bạo Lực Khuyển, dùng máu này lâu dài, có thể đề thăng một ít lực lượng.
- Gặp phải cường địch rồi sao? Tiểu Hỏa là tư chất Hoàng Kim, lại mới lên tới cấp 6.
Ở trên đất bằng, Bạo Lực Khuyển và Kim Thạch Hầu đều không phải đối thủ của nó.
Có thể hù Tiểu Hỏa, khẳng định là rất mạnh.
- Anh anh anh!
Tiểu Hỏa gật đầu vài cái, tròng mắt màu đỏ mông lung, làm cho người thương tiếc.
- Địch nhân ở trong phạm vi 500m sao?
Lâm Phong lại hỏi.
Hắn sáng sớm liền quyết định, ngày hôm nay phải thanh lý tất cả hung thú trong phạm vi 500m, để tối ngủ một giấc ngon.
Lời nói ra, hắn vẫn hi vọng mình có thể làm được.
Tiểu Hỏa lại gật đầu.
- Mang ta tới xem.
Lâm Phong nói.
Không biết khiến người sợ hãi.
Hắn muốn nhìn một chút, phụ cận có dạng hung thú cường đại gì.
Vì vậy Tiểu Hỏa nhảy xuống chạy ở phía trước dẫn đường.
Sau khi đi một hồi.
Lâm Phong ở trong rừng khô, thấy được con hung thú này.
Mộc Hùng Thú
Thuộc tính: Thú hệ, Mộc hệ
Đẳng cấp: 8
Tư chất: Thanh Đồng
Kỹ năng: Mãnh Trảo, Đạp Bộ
Trạng thái: Chất phác, lãnh đạm
Nhược điểm: Hỏa hệ
Miêu tả: Đây là một con hung thú cường đại, năng lực chiến đấu cường đại, sinh mệnh lực ngoan cường, nó đã trở thành bá chủ khu vực này, khiêu khích nó sẽ trả giá thật lớn.
Văn tự màu vàng xuất hiện.
- Có chút mạnh mẽ nha!
Lâm Phong hơi kinh hãi.
Lại là hung thú cấp 8!
Mộc Hùng Thú này cao chừng ba mét, nhìn cực kỳ hùng tráng.
Sợ rằng hung thú cấp thấp gầy nhỏ, căn bản gánh không được một móng vuốt của nó.
Giai đoạn hiện tại Lâm Phong cũng không muốn trêu chọc con hung thú này.
Thế nhưng khi Mộc Hùng Thú đi mấy bước, lộ ra một đoàn ánh sáng mông lung ở phía sau.
Có bảo rương!
Lâm Phong ngưng mắt nhìn.
Văn tự màu vàng hiện lên.
Ngân Bảo Rương: cao hơn Thiết Bảo Rương một cấp, sau khi mở ra thu hoạch cao hơn Thiết Bảo Rương, nhưng có thể là nguy hiểm lớn hơn nữa.
“Trong Ngân Bảo Rương này, có thật nhiều tài nguyên và bản vẽ, mời không nên bỏ qua.”
- Lại là Ngân Bảo Rương cao cấp hơn.
Lâm Phong đã nếm được ngon ngọt từ Thiết Bảo Rương, như vậy Ngân Bảo Rương cao cấp hơn Thiết Bảo Rương, đồ vật bên trong khẳng định tốt hơn.
Cái Ngân Bảo Rương này, Lâm Phong không muốn bỏ qua.
Nhưng thực lực của Mộc Hùng Thú quá cường đại, khó có thể ứng đối.
Muốn ở dưới mí mắt của nó mở bảo rương, rõ ràng là không có khả năng.
Nếu như đợi một ngày nữa.
Ngày mai mà nói, Tiểu Hỏa và Hầu Tử đều có thể thăng cấp, đến lúc đó Lâm Phong nắm chắc càng lớn.
Nhưng ngày mai Ngân Bảo Rương ở nơi này, có thể sẽ không còn nữa.
Hống!
Mộc Hùng Thú chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Hỏa, phát ra một tiếng rống giận, tràn ngập bá đạo.
Rắn, côn trùng, chuột, kiến ở phụ cận dồn dập tránh lui.
Mộc Hùng Thú nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Hỏa, tựa hồ có chút ấn tượng với Tiểu Hỏa, trong ánh mắt toát ra sát ý lạnh như băng.
Mộc Hùng Thú dậm chân đi đến, mỗi một bước đều cực kỳ trầm trọng, truyền ra tiếng vang.
- Rút lui trước!
Lâm Phong chưa bao giờ là người lỗ mãng.
Đánh thắng được liền đánh, đánh không lại liền rút lui.
Cũng may tốc độ của Mộc Hùng Thú không nhanh, Lâm Phong và Tiểu Hỏa nhanh chóng thoát khỏi nguy hiểm.
- Ngân Bảo Rương, không thể bỏ qua, nhưng không thể hành sự lỗ mãng...
Lâm Phong thấp giọng nói.
Chính diện giao phong mà nói, vô luận là Tiểu Hỏa hay Kim Thạch Hầu, chỉ cần bị móng vuốt của Mộc Hùng Thú đánh trúng, chỉ sợ sẽ mất đi năng lực chiến đấu.
- Về trước đi.
Lâm Phong mang theo Tiểu Hỏa trở lại gia viên.
Hầu Tử đã chờ ở trong nhà.
- Hầu Tử, ngươi biết Mộc Hùng Thú không?
Lâm Phong hỏi.
- Cạc cạc cạc!
Kim Thạch Hầu khoa tay múa chân, rõ ràng cho thấy biết Mộc Hùng Thú, nhưng dáng vẻ lại cảm thấy rất hứng thú.
Mặc dù Lâm Phong không thể giao lưu với sủng vật, nhưng thân là chủ nhân, nên khá dễ dàng đọc hiểu ý tưởng của sủng vật.
Tựa hồ Kim Thạch Hầu đang nói, nó vẫn muốn đi nhà Mộc Hùng Thú trộm đồ, đi một lần, bị sợ chạy.
Nhưng Kim Thạch Hầu còn băn khoăn, muốn đi trộm lần nữa.
Hiện tại biết Lâm Phong muốn đi đối phó Mộc Hùng Thú, Kim Thạch Hầu cực kỳ kích động chờ mong.
- Gia hỏa này thật ngứa da...
Lâm Phong có chút bất đắc dĩ.
Hắn lại nghĩ tới, buổi tối đầu tiên mình đến thế giới này, Kim Thạch Hầu lại ném đá đập nhà mình, còn trộm đồ.
Đúng là rất ngứa da, khiến người ta muốn đánh nó.
Đồng thời Lâm Phong còn nghĩ đến một vấn đề.
Kim Thạch Hầu là hung thú sinh hoạt ở phụ cận, nó hẳn phải có một hang ổ, hơn nữa nó thích trộm đồ như thế... trong ổ của nó chỉ sợ có không ít thứ.
- Chờ giải quyết Mộc Hùng Thú xong lại tính.
Lâm Phong ghi nhớ chuyện này.
- Trước ăn no nê, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, lại đi săn bắn Mộc Hùng Thú!
Lâm Phong lấy vỉ nướng, bắt đầu chuẩn bị bữa ăn.
Hắn nướng chín miếng thịt, bởi vì Tiểu Hỏa thăng cấp, sợ rằng sức ăn lại tăng thêm.
Ở phòng bếp, mùi thịt bốn phía.
Lâm Phong còn nấu cho mình một chén máu Bạo Lực Khuyển, dùng máu này lâu dài, có thể đề thăng một ít lực lượng.
Danh sách chương