Editor: Aminta.

"Định phản kháng à?"

Quỷ hút máu xinh đẹp tao nhã nhìn từ trên cao xuống và hỏi.

Chênh lệch sức mạnh quá lớn, lớn đến mức khiến người ta tuyệt vọng.

Sigourney còn chưa thật sự ra tay, Quentin đã mất khả năng chiến đấu, hai phù thủy kia cũng choáng váng gần như ngất xỉu, không thể giữ tỉnh táo để dùng pháp thuật.

"Ngươi..." Năm ngón tay của Quentin đâm sâu vào bùn đất tạo ra năm vết thật sâu, gã thở phì phò một cách khó khăn: "Cha, cha ngươi, là ai?"

Sigourney rủ mắt nhìn gã, trong con ngươi đỏ sậm là sự hờ hững: "Ta không có cha."

"Không thể nào!" Quentin không cam lòng mà gầm nhẹ.

Uy áp kinh khủng như vậy...

Bây giờ vẫn còn quỷ hút mào nào có huyết thống thuần chủng như thế này sao?

"Vì sao, ngươi có, huyết thống như thế..." Quentin vùng vẫy ngẩng đầu lên khỏi mặt đất, tức giận nhìn về phía Sigourney: "Vì sao, còn muốn làm con chó săn của loài người!"

"Chẳng lẽ phải làm chó săn cho các người?" Sigourney suy nghĩ cực kỳ nghiêm túc, rồi gật đầu nói, "Chừng nào đãi ngộ của liên minh thần bí hơn Hiệp hội phù thủy thì ta sẽ cân nhắc."

"Ngươi!" Không biết là do uy áp quá nặng, hay là bị thái độ không chút chí khí nào của Sigourney làm cho nghẹn lại, Quentin còn chưa nói xong thì đã hôn mê bất tỉnh.

Tố chất tâm lý tệ quá.

Sigourney lạnh nhạt liếc nhìn gã, thân hình anh khẽ nhúc nhích, thoáng chốc đã xuất hiện bên cạnh hai phù thủy còn lại, đánh hai người họ bất tỉnh bằng tốc độ khiến người ta không kịp phản ứng.

Phù thủy luôn có mấy thủ đoạn kỳ quái, dù họ nhỏ yếu đến đâu cũng vậy, đều khiến người khó mà phớt lờ.

Anh nhìn ba người ngã xuống đất hôn mê, lúc này mới ngoắc tay với Evan và Elena: "Liên lạc với đội chấp pháp của tháp phù thủy cấp bảy."

Elena nhanh chóng bay đến, hình tượng của cái người dùng tiền cô để ăn mà còn bán đứng cô lại trở nên cao lớn lần nữa trong lòng cô: "Ngài Trăng Đỏ, ngài có thể nhận tôi làm học trò không?" Cô dùng cặp mắt sáng ngời nhìn Sigourney.

Sigourney: "Không thể."

Từ chối một cách dứt khoát quả quyết lạnh lùng tàn nhẫn.

Elena không hề thất vọng mà nhún vai, biết ngay là đáp án này mà.

Cô quay người đi về phía Ash, hăng hái làm động tác cố lên: "Phải cố gắng đó!"

Ash mờ mịt, tuy không biết cô đang nói cái gì, nhưng vào lúc này thì cứ gật đầu, chắc chắn không sai đâu.

Ash gật đầu: "Ừ."

"Chờ đội chấp pháp tới, các người cũng đến thành Thiên Bình với họ." Giọng nói của Sigourney lạnh nhạt: "Đừng ở lâu ở thành Thiên Bình, trực tiếp bắt xe lửa quay về vương thành Rực Rỡ. Gần đây hành động của liên minh thần bí càng ngày càng lớn."

Evan chần chờ hỏi: "Bởi vì bình nguyên Đoạn Hà sao?"

Ánh mắt Sigourney âm thầm lướt qua Ash, khẽ hừ một tiếng mà không nói gì.

"Vậy còn ngài Sigourney thì sao?" Elena cũng hỏi: "Ngài không đi cùng chúng tôi ư?"

Sigourney ghét bỏ mà liếc nhìn cô một cái, anh lấy một cái quan tài màu đen làm từ gỗ thông ra khỏi vòng tay không gian, đặt ở bên cạnh.

"Mặt trời sắp mọc rồi." Anh đưa tay mở nắp quan tài, đi vào, rồi lại quay người nhìn về phía ba người, khuôn mặt không có chút cảm xúc: "Làm phiền các người mang tôi về."

Nói xong thì anh đóng nắp quan tài lại, phát ra một tiếng "Cạch".

Hình như anh canh thời gian rất chuẩn, chưa đến một phút đồng hồ sau khi nắp quan tài đóng lại, ánh nắng sáng sớm đầu tiên phá vỡ tầng mây, chiếu xuống vùng đài nguyên quạnh quẽ này.

Elena bị ghét bỏ chỉ số thông minh cười hai tiếng cứng ngắc: "Ha ha, đúng nhỉ, ngài Sigourney là huyết tộc, không thể đi dưới nắng mà. Lúc nãy tôi quên mất."

Evan an ủi vỗ vỗ bả vai của cô em gái ngốc nghếch: "Chờ người của đội chấp pháp tới đi."

Ash thì đi đến bên cạnh quan tài đen, cẩn thận từng li từng tí chạm vào mặt ngoài chiếc quan tài, bóng loáng và lạnh buốt.

"Đừng gõ nó!" Elena vội vã cuống cuồng xua tay với cậu: "Ngài ấy đi vào là ngủ ngay, cậu đừng có đánh thức ngài ấy! Cơn khó chịu lúc thức dậy của ngài ấy siêu đáng sợ!"

Ash: "...Hình như, cô từng thử rồi hả?"

Elena rùng mình một cái, nghĩ lại mà thấy sợ: "Chẳng phải lúc trước tôi còn non trẻ quá, rất muốn ngài ấy nhận làm học trò sao? Cho nên tôi nghĩ đủ hết mọi cách..."

Bao gồm đặt một bó hoa tươi và một bức thư chân thành trên nắp quan tài đen, rồi gõ nắp quan tài và núp sang một bên, hi vọng sau khi Sigourney đi ra khỏi quan tài, cúi đầu trông thấy hoa và thư, rồi nghi ngờ mà nhặt lên, sau khi đọc thư xong thì vô cùng cảm động. Lúc này cô sẽ nhảy ra, tiến đến thổ lộ tấm lòng chân thành muốn nhận thầy của mình, không chừng Sigourney gật đầu đồng ý thì sao?

Tóm lại là cô định xây dựng bầu không khí nhận thầy vừa lãng mạn vừa bất ngờ.

"Kết quả thì sao?" Ash hỏi.

"..." Elena che mặt: "Ngài ấy mở nắp quan tài ra, giẫm nát hoa của tôi, thư cũng bị giẫm nát."

Ash nhìn cô một cách đồng cảm, không tiếp tục hỏi chuyện sau đó.

Chuyện tiếp theo chắc cũng không tốt đẹp như cô hi vọng.

... Từ sau lúc đó, bất kể Elena có mách Ash bao nhiêu cách theo đuổi Sigourney, Ash vẫn không hề tiếp thu. Elena nghĩ mãi mà không hiểu tại sao, cô hoàn toàn không biết nguyên do nằm ở những lời của cô ngày hôm nay.

Nhưng mà đó cũng là chuyện sau này.

Trong buổi sáng tinh mơ, ba người bọn họ vẫn đàng hoàng trông coi quan tài đen, chờ đội chấp pháp đến.

Đội chấp pháp tới rất nhanh, bọn họ lái một chiếc calorie tựa như con quái thú làm từ sắt thép, hùng hổ chạy đến từ xa, có thể nghe thấy tiếng vang do con calorie vươn 6 cái "chân" ra cắm vào rồi rút ra khỏi mặt đất lặp đi lặp lại.

Sáu cái chân kim loại như là côn trùng bò sát, thay phiên đi về phía trước, vô cùng nhanh chóng.

Khi Ash ở bình nguyên Đoạn Hà, cậu từng qua trấn Saxo kế bên để tìm thông tin với chú Derek, lúc ấy cậu được chứng kiến xe cộ của Ilov: Một cái rương, bốn cái bánh xe, chạy vững vàng và nhẹ nhàng. Nhưng bây giờ chiếc xe trước mắt trông cực kỳ thô kệch, so với chiếc xe lúc ấy thì chẳng khác gì quái thú và người đẹp.

So ra thì cậu thích kiểu này hơn, chỉ vẻ bề ngoài của nó thôi mà đã đầy tính công kích và mạnh mẽ.

Evan nhìn thấy mắt Ash bỗng chợt sáng lên, anh hiểu rõ mà cười, con trai mà, chắc chắn sẽ hứng thú với mấy thứ này.

"Chúng tôi gọi nó là calorie." Evan đi đến bên cạnh Ash: "Nó là sản phẩm luyện kim cấp năm, là phù thủy bậc cao ngành luyện kim thì đều có thể chế tạo ra nó, nhưng mà nguyên liệu hơi đắt một chút."

Ash vốn muốn học thuốc phép chớp mắt mấy cái, đột nhiên cậu cảm thấy luyện kim cũng rất thú vị.

"Đối với ngài ấy mà nói, chế tạo loại calorie này không hề khó khăn chút nào." Evan lặng lẽ chỉ chỉ cái quan tài đen: "Chắc là không khác gì làm món đồ chơi."

Ash lập tức nhớ lại, khi cậu trao đổi thân thể với Sigourney, cậu đã nhìn thấy những nguyên liệu và những thành phẩm luyện kim trên kệ chứa đồ trong phòng Sigourney. Bị Evan làm ảnh hưởng, cậu cũng nhỏ giọng: "Thuật luyện kim của Sigourney..."

"Ngài ấy là bậc thầy." Evan khen ngợi từ tận đáy lòng: "Nếu không thì cậu cho rằng tại sao chúng tôi gọi ngài ấy là ngài?"

"Không phải là bởi vì anh ấy rất mạnh sao?" Ash từng nghe Elena thổi phồng giá trị vũ lực của Sigourney thấy kỳ quái.

"Khụ, cũng đúng là vì vậy." Evan cường điệu: "Nhưng quan trọng nhất là trình độ luyện kim của ngài ấy rất cao, có không ít mấy nhân vật tai to mặt lớn trong giới phù thủy cũng muốn nhờ vả ngài ấy, cho nên địa vị của ngài ấy khác với những nguyên liệu ma pháp khác."

Ash gật gật đầu.

"Cho nên khi cậu đến vương thành Rực Rỡ rồi thì đừng nghe những lời đồn đại kỳ quái, cũng đừng sợ hãi hay xa lánh ngài ấy." Evan chỉ bảo Ash một cách chân thành: "Tạo mối quan hệ tốt với ngài ấy, cậu muốn mấy chiếc calorie cũng được."

Ash cười rộ lên: "Tôi sẽ không sợ anh ấy."

Không có mấy chiếc calorie, cậu cũng sẽ không sợ, càng không xa lánh.

Cậu vốn muốn tiếp cận, gần gũi với người này hơn nữa mà.

"Vậy là tốt rồi." Evan thở dài: "Ngài ấy rất tốt. Năm đó nếu không có ngài ấy và ngài Nance, tôi và Elena chắc chắn đã..." Anh lắc đầu, im lặng không nói tiếp nữa, ngẩng đầu nhìn về phía trước: "A, đến rồi!"

Anh đang nói về chiếc calorie.

Vừa dứt lời, chiếc calorie hung hãn dừng bên cạnh bọn họ, sáu cái chân cắm thật sâu xuống đất, cố định cái thân xe lơ lửng.

Cửa xe mở ra, tám phù thủy cộng thêm bốn kiếm sĩ đi xuống khỏi chiếc calorie.

Ash chú ý đến huy chương trên trường bào của bọn họ, đều cùng một màu của phù thủy bậc cao.

Evan đi lên phía trước nói chuyện với bọn họ.

Elena thì đứng bên cạnh giải thích cho Ash: "Xem ra phù thủy của tháp phù thủy cấp bảy rất chú trọng nhóm tù binh này. Bình thường trong loại tình huống này, một phù thủy bậc cao và ba phù thủy bậc trung là dư sức rồi, không ngờ vậy mà có tới tám phù thủy bậc cao, đáng sợ thật. Không biết bên liên minh thần bí đã làm chuyện gì, có liên quan gì đến nhiệm vụ tối hôm qua không nhỉ?" Cô nói và nghi ngờ.

"Vì sao cô lại nghĩ vậy?" Ash hỏi.

"Tuy tám người tối hôm qua cũng là người của vương tọa Rực Rỡ giống chúng ta. Nhưng bọn họ không thuộc tháp phù thủy cấp ba, mà là người của tháp phù thủy cấp bảy." Elena quăng cho Ash một ánh mắt cậu rõ chưa: "Nếu như nhiệm vụ tối hôm qua của họ xảy ra vấn đề, như vậy bây giờ bọn họ sốt sắng cũng đúng."

Ash khẽ ồ lên một tiếng ở trong lòng... Không phải là liên quan đến tinh linh bị thương nặng tối qua chứ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện