Ngày hôm sau, cả đoàn phim rời khỏi Hồng Kông.
Lục Thanh Hoan không ở trong hàng ngũ này, có lẽ là ở lại Hồng Kông mua sắm, cũng có thể là không muốn đồng hành cùng cô nên cố tình ở lại.
Nghĩ đến đây, Quý Thiển Ngưng có chút buồn bã.
Cô rất hi vọng là Lục Thanh Hoan đi múa sắm thật, mua sắm có thể giảm bớt áp lực, hy vọng trong lòng Lục Thanh Hoan có thể thoải mái hơn một chút.
Bọn họ lần lượt ra khỏi cổng khiến cả hiện trường náo loạn.
"Chương Triều em yêu anh!"
"Triều Triều nhìn đây nè!"
"Chồng Chương Triều ơi, em yêu anh!"
"Thanh Hoan em yêu chị!"
"Thanh Hoan nhìn đây này!"
"Vợ Thanh Hoan nhìn đây đi!"
......
Đủ loại tiếng hét gần như muốn làm bay trần của sân bay.
Quý Thiển Ngưng che lỗ tai lại, nhìn đám đông cầm nhiều bảng tiếp ứng các loại, giờ cô mới phát hiện là fans đến đón thần tượng.
Nhìn thoáng qua thì số người cầm bảng tên của Chương Triều là nhiều nhất, còn lại đều là tên của Lục Thanh Hoan.
Chương Triều ở trong phim đóng vai nam thứ vẫn luôn si tình, gom được rất nhiều fans.
Lục Thanh Hoan là nữ chính, tính tình vui vẻ, bản thân cô ấy cũng là một minh tinh khá nổi nên fans cũng không ít.
Nhân viên sân bay và nhân viên của đoàn phim đều hỗ trợ sơ tán fans, nhưng hiệu quả cực nhỏ.
Số lượng fans quá lớn, hơn nữa người sau so với người trước càng đáng sợ hơn, mấy cô gái đó điên cuông lao về phía nấy như thủy triều.
Quý Thiển Ngưng sợ tới mức lùi ra sau vài bước.
Sau đó Quý Thiển Ngưng liền phát hiện, việc cô lùi ra sau là thừa thãi, bởi vì phần lớn fans đều vây quanh Chương Triều, bộ phận còn thì nhào về phía Triệu Hân Nhiên, căn bản là không có ai để ý tới cô.
Triệu Hân Nhiên chỉ mới diễn qua vài bộ, tuy là trong bộ phim này cô ta đóng vai nữ hai, nhưng từ lúc chiếu tới này vẫn luôn bị dân mạng chê là diễn xuất rác rưởi.
Fans trên Weibo không nhiều, nhưng lại có không ít anti fans chạy tới mắng cô ta mỗi ngày.
Khi các fans nhiệt tình vây quanh cô ta, Triệu Hân Nhiên vui sướng ngất ngây, nghĩ thầm: Chẳng lẽ mình sắp hot rồi?
Nhìn thấy có fans giơ điện thoại lên muốn chụp ảnh, Triệu Hân Nhiên vội tháo kính râm xuống, nở nụ cười tươi rói vẫy tay với bọn họ: "Chào các bạn, tôi cũng yêu các bạn."
Các fans đang cuồng nhiệt đồng loại sững sờ.
"Đây không phải là yêu quái trừng mắt sao?"
"Sao lại không phải là Thanh Hoan?"
"Tôi đã nói là không phải Thanh Hoan rồi mà mấy người cứ nói là phải."
"Rốt cuộc thì Thanh Hoan nhà tôi đang ở đâu?"
Trong phút chốc, "Fans" vây quanh Triệu Hân Nhiên đồng loại chạy đi, tìm kiếm bóng dáng Lục Thanh Hoan ở trong biển người mênh mông.
Khi có người hâm một đầu tiên hô biệt danh "Yêu quái trừng mắt" thì cả người Triệu Hân Nhiên lập hóa thành tượng đá.
Triệu Hân Nhiên chưa từng học qua biểu diễn, mỗi lần cô ta đóng phim thì đều thích trừng mắt lên nên anti fans mới đặt cho cô nàng biệt danh "Yêu quái trừng mắt".
Cô ta còn tưởng là mình có fans đến đón, không nghĩ tới những người nhận lầm cô ta là Lục Thanh Hoan.
Vừa này cô ta quá mức phấn khích nên không chú ý tới bảng tên những người đó cầm là tên Lục Thanh Hoan.
"Rắc" một tiếng, Triệu Hân Nhiên vừa giận vừa xấu hổ bẻ nát gọng kính râm.
Trợ lý thấy sắc mặt cô ta xanh mét, nói cẩn thận từng li từng tý: "Trừng......!Hân Nhiên, chúng ta đi thôi."
Bên kia.
Chương Triều bị fans vây quanh không thể đi được, Quý Thiển Ngưng và Cố Tâm Mỹ thì lại thuận lợi lẻ loi kéo vali đi ra ngoài.
"Chương Triều hot ghê luôn, đẹp trai là đủ hút fans rồi." Cố Tâm Mỹ cảm thán.
"Ừ." Quý Thiển Ngưng rầu rĩ lên tiếng, cô nhìn Chương Triều bị fans vây quanh ở phía xa, tự giễu: "Chị còn nghĩ là đoàn phim sắp xếp fan giả đến đón đó, còn ảo tưởng là có người giơ bảng tên gọi tên chị đó."
Cố Tâm Mỹ an ủi cô, nói: "Chị cũng đừng có buồn, chờ chị diễn xong vai nữ chính, nói không chừng......!Quào! Thiển Ngưng, chị mau nhìn kìa, ai nói chị không có fans đến đón chứ!!!"
Quý Thiển Ngưng nhìn theo hướng ngón tay cô ấy.
Một người mang đồ cún con đứng ngay lối ra, một tay cầm bó hoa bách hợp, một tay thì cầm bảng tên "Quý Thiển Ngưng", khi nhìn thấy các cô thì người đó chậm chạp bước đến.
*Chắc mấy bạn cũng biết là hoa bách hợp chính là hoa ly, hoa loa kèn, hoa huệ tây...Mình tra google thì thấy nó có nhiều loại quá, cũng không chắc nó thật sự là loại nào trong đó nên để hoa bách hợp luôn.
Sao mình nhớ mình ghi dòng này rồi mà nhỉ.
Thẳng đến khi người nọ đi đến trước mặt mình thì Quý Thiển Ngưng vẫn chưa nhận ra chuyện gì đang xảy ra, đỉnh đầu có một dấu chấm hỏi, ngơ ngác nhìn người mang bộ đồ cún bông kia.
Cô đang nằm mơ sao? Đây là fans cô thật sao? Không phải đoàn phim mua fans fake đấy chứ? "Chào Thiển Ngưng, tôi chờ em lâu lắm rồi." Người nọ mở miệng, hình như còn dùng máy biển đổi giọng nói nữa.
Vóc dáng cụ thể của người này không nhìn ra được, Quý Thiển Ngưng phải ngửa đầu thì mới thấy được đầu cún con, cô hỏi đầy vẻ nghi ngờ: "Bạn......!đặc biệt tới đón tôi sao?"
"Đúng vậy nha." Người nọ đem hoa bách hợp đưa qua, "Đây là hoa bách hợp mà em thích nhất, tặng cho em."
Quý Thiển Ngưng nhìn bó bách hợp thơm nồng được nhét vào trong lòng mình, cảm động đến mức suýt rơi nước mắt.
Cô lại không muốn mất mặt nên cố kiềm nước mắt, đôi mắt đỏ hoe nức nở nói: "Cảm ơn bạn."
"Không cần khách sáo." Người nọ nói: "Trời ơi, vợ ơi em đừng khóc mà, em mà khóc là người ta đau lòng đó."
Quý Thiển Ngưng hít hít cái mũi, biểu cảm cứng đờ: "Bạn gọi tôi là gì?"
"Vợ đó." Người nọ nghiêng nghiêng đầu, che lại đầu cún con tỏ vẻ ngượng ngùng, "Tôi là fans vợ mà, đương nhiên phải gọi em là vợ rồi."
Lúc Quý Thiển Ngưng đăng Weibo, thi thoảng sẽ thấy có bình luận gọi cô là "Vợ", cô chỉ xem như bọn họ đang nói đùa.
Đây là lần đầu tiên cô gặp fans vợ sống, tuy là không thấy được mặt của đối phương nhưng vẫn rất xấu hổ, nói: "Bạn là nữ hay nam? Tên gì vậy?"
"Em không nhìn ra tôi là con gái sao?"
Quý Thiển Ngưng: "......" Nguời này trùm kín mít từ đầu đến chân, thêm cái đầu chó kia thì ít nhất phải cao được mét 8, còn dùng máy biển đổi giọng nói, quỷ mới nhìn ra là nam hay nữ~
"Hóa ra là nữ à." Quý Thiển Ngưng cười gượng hai tiếng, lại hỏi: "Bạn tên là gì? Hoặc là nói tên Weibo bạn dùng cũng được."
"Tên của tôi không đáng giá nhắc tới, em có thể gọi tôi là vợ cũng được nha." Người nọ nói.
Khóe miệng Quý Thiển Ngưng giật giật, lúng túng nói: "Vẫn là thôi đi, như thế sẽ làm mấy em gái khác ghen đó."
"Cũng được, không làm khó em." Người nọ có vẻ suy nghĩ một chút,lại nói: "Tôi tên là Đậu Đậu."
"Ra là tên Đậu Đậu, cái tên rất đáng yêu." Quý Thiển Ngưng nở nụ cười tươi rói, "Sao cậu vẫn đội đầu thú vậy, không khó chịu sao?"
Đậu Đậu lắc lư thân thể tròn trịa, nói ngập ngừng: "Vì tôi lớn lên rất xấu, sợ dọa đến em."
Hóa ra là tự ti.
Quý Thiển Ngưng an ủi cô ấy: "Không có đâu, tôi vẫn luôn thấy fans tôi là những người đáng yêu và đẹp nhất quả đất này.
Bỏ xuống đi."
Đậu đậu xấu hổ che mặt lại, ngượng ngùng nói: "Thôi, người ta ngại quá ò~."
Quý Thiển Ngưng cũng không miễn cưỡng nữa, nói chuyện với cô ấy: "Bạn chờ lâu lắm sao?"
"Đúng vậy, đợi hơn một giờ lận đó."
Quý Thiển Ngưng cảm động trong lòng, nói: "Bạn rảnh không? Tôi mời bạn đi ăn cơm được không?"
"Được nha được nha!" Đậu Đậy cao hứng nhảy phắt lên, nhưng do quần áo nặng nề nên nhảy cũng không cao lắm, cô ấy chạy quanh Quý Thiển Ngưng dạo qua một vòng, nói: "Vợ có mệt hay không? Tôi đẩy vali giúp em được không?"
Nghe cái chữ "Vợ" này vẫn có hơi khó quen, Quý Thiển Ngưng thấy cô ấy tự ti như vậy, lại sợ nói nhiều sẽ chọc em gái này thương tâm nên cũng không sửa lại, cười cười nói: "Tôi không mệt, tự tôi đẩy được."
"Vợ ơi, quầng thâm dưới mắt em nặng lắm, đêm qua ngủ không ngon sao sao?"
"Ừm......" Tối hôm qua lịch sự từ chối Lục Thanh Hoan nên Quý Thiển Ngưng hơi mất ngủ, không cách nào ngủ ngon được, cô tỏ vẻ không sao cả, nói: "Về rồi lại ngủ bù.
Tôi không có trang điểm đâu, có phải khó xem lắm không?"
"Không có không có." Đậu Đậu múa may "móng chó", vội nói: "Dù ra sao thì vợ vẫn là đẹp nhất!"
Quý Thiển Ngưng bị cô ấy khen tới mức đỏ bừng mặt, đột nhiên nghĩ đến: "Muốn chụp ảnh không?"
"Được nha được nha!" Đậu Đậu kích động: "Nhưng mà tôi không có mang điện thoại."
"Không sao, chụp bằng điện thoại mình, chụp xong tôi đăng Weibo, bạn thấy vậy được không?"
"Được! Đến đây đi ~" Đậu Đậu vui vẻ nhảy nhót đến bên cô.
Quý Thiển Ngưng đưa điện thoại cho Cố Tâm Mỹ để cô ấy chụp giùm.
"Chờ một chút." Trước khi chụp thì Đạu Đậu hỏi: "Vợ nè, người ta có thể ôm em chụp được không?"
Fans vợ cũng là fans, huống chi người ta còn vất vả đợi cô ở sân bay hơn một tiếng đồng hồ, còn tặng hoa cho cô.
Mặt mày Quý Thiển Ngưng vui vẻ nói: "Được nha."
Đậu Đậu được cho phép bèn gấp không chờ nổi vươn cặp "móng chó" ôm lấy eo Quý Thiển Ngưng, nhìn vào ống kính.
Cố Tâm Mỹ: "Em chụp đây nhá, 1, 2, 3......"
"Tách" một tiếng, chụp ảnh chung đã xong.
Đậu Đậu không nỡ buông Quý Thiển Ngưng ra, nhìn cô lấy điện thoại chỉnh sửa Weibo.
Quý Thiển Ngưng V: "Có một em gái siêu đáng yêu tới sân bay đón tôi, vô cùng bất ngờ, rất cảm động.
Em gái quá xấu hổ nên không muốn tháo mũ đội đầu ra.
[tình yêu][hình ảnh]."
Đăng Weibo xong thì Quý Thiển Ngưng cũng không rảnh lướt bình luận, cô còn phải dẫn Đậu Đậu đi ăn gì đó.
"Lát nữa bạn phải cởi mũ xuống chứ?" Quý Thiển Ngưng hài hước nói.
Đậu Đậu "A" nhẹ một tiếng, nói: "Vậy em sẽ thấy mặt người ta......"
"Không sao cả." Quý Thiển Ngưng nháy mắt, "Chỉ có ba người chúng ta thôi, không cần sợ."
"Vậy......!Được rồi!"
Ba người vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài.
Đậu Đậu vẫn luôn gọi cô là vợ, gọi đến mức lỗ tai Quý Thiển Ngưng đỏ hết lên.
Tới bãi đỗ xe, Quý Thiển Ngưng mời Đậu Đậu lên xe.
Đồ thú bông quá lớn, mũ trùm đầu lại cao, Đậu Đậu vất vả cả buổi cũng không chui vào được
Quý Thiển Ngưng thật sự không thể chịu đựng được nữa, mặc kệ cô ấy cứ "Ah aha ah" nói là sợ hãi, không nói hai lời giúp cô ấy bỏ mũ trùm đầu xuống.
Rốt cuộc cũng thấy rõ dung nhan Đậu Đậu, Quý Thiển Ngưng ngơ ngẩn: "Sao lại là chị?"
"Chị Hạm???" Cố Tâm Mỹ mở rộng tầm mắt.
Mạc Hạm vuốt ve lại mái tóc bị rối, lộ ra khuôn mặt lãnh diễm, nhìn Quý Thiển Ngưng đày thâm tình chân thành, nói: "Vợ ơi, người ta tới đón em về nhà nè."
Quý Thiển Ngưng: "......".
Lục Thanh Hoan không ở trong hàng ngũ này, có lẽ là ở lại Hồng Kông mua sắm, cũng có thể là không muốn đồng hành cùng cô nên cố tình ở lại.
Nghĩ đến đây, Quý Thiển Ngưng có chút buồn bã.
Cô rất hi vọng là Lục Thanh Hoan đi múa sắm thật, mua sắm có thể giảm bớt áp lực, hy vọng trong lòng Lục Thanh Hoan có thể thoải mái hơn một chút.
Bọn họ lần lượt ra khỏi cổng khiến cả hiện trường náo loạn.
"Chương Triều em yêu anh!"
"Triều Triều nhìn đây nè!"
"Chồng Chương Triều ơi, em yêu anh!"
"Thanh Hoan em yêu chị!"
"Thanh Hoan nhìn đây này!"
"Vợ Thanh Hoan nhìn đây đi!"
......
Đủ loại tiếng hét gần như muốn làm bay trần của sân bay.
Quý Thiển Ngưng che lỗ tai lại, nhìn đám đông cầm nhiều bảng tiếp ứng các loại, giờ cô mới phát hiện là fans đến đón thần tượng.
Nhìn thoáng qua thì số người cầm bảng tên của Chương Triều là nhiều nhất, còn lại đều là tên của Lục Thanh Hoan.
Chương Triều ở trong phim đóng vai nam thứ vẫn luôn si tình, gom được rất nhiều fans.
Lục Thanh Hoan là nữ chính, tính tình vui vẻ, bản thân cô ấy cũng là một minh tinh khá nổi nên fans cũng không ít.
Nhân viên sân bay và nhân viên của đoàn phim đều hỗ trợ sơ tán fans, nhưng hiệu quả cực nhỏ.
Số lượng fans quá lớn, hơn nữa người sau so với người trước càng đáng sợ hơn, mấy cô gái đó điên cuông lao về phía nấy như thủy triều.
Quý Thiển Ngưng sợ tới mức lùi ra sau vài bước.
Sau đó Quý Thiển Ngưng liền phát hiện, việc cô lùi ra sau là thừa thãi, bởi vì phần lớn fans đều vây quanh Chương Triều, bộ phận còn thì nhào về phía Triệu Hân Nhiên, căn bản là không có ai để ý tới cô.
Triệu Hân Nhiên chỉ mới diễn qua vài bộ, tuy là trong bộ phim này cô ta đóng vai nữ hai, nhưng từ lúc chiếu tới này vẫn luôn bị dân mạng chê là diễn xuất rác rưởi.
Fans trên Weibo không nhiều, nhưng lại có không ít anti fans chạy tới mắng cô ta mỗi ngày.
Khi các fans nhiệt tình vây quanh cô ta, Triệu Hân Nhiên vui sướng ngất ngây, nghĩ thầm: Chẳng lẽ mình sắp hot rồi?
Nhìn thấy có fans giơ điện thoại lên muốn chụp ảnh, Triệu Hân Nhiên vội tháo kính râm xuống, nở nụ cười tươi rói vẫy tay với bọn họ: "Chào các bạn, tôi cũng yêu các bạn."
Các fans đang cuồng nhiệt đồng loại sững sờ.
"Đây không phải là yêu quái trừng mắt sao?"
"Sao lại không phải là Thanh Hoan?"
"Tôi đã nói là không phải Thanh Hoan rồi mà mấy người cứ nói là phải."
"Rốt cuộc thì Thanh Hoan nhà tôi đang ở đâu?"
Trong phút chốc, "Fans" vây quanh Triệu Hân Nhiên đồng loại chạy đi, tìm kiếm bóng dáng Lục Thanh Hoan ở trong biển người mênh mông.
Khi có người hâm một đầu tiên hô biệt danh "Yêu quái trừng mắt" thì cả người Triệu Hân Nhiên lập hóa thành tượng đá.
Triệu Hân Nhiên chưa từng học qua biểu diễn, mỗi lần cô ta đóng phim thì đều thích trừng mắt lên nên anti fans mới đặt cho cô nàng biệt danh "Yêu quái trừng mắt".
Cô ta còn tưởng là mình có fans đến đón, không nghĩ tới những người nhận lầm cô ta là Lục Thanh Hoan.
Vừa này cô ta quá mức phấn khích nên không chú ý tới bảng tên những người đó cầm là tên Lục Thanh Hoan.
"Rắc" một tiếng, Triệu Hân Nhiên vừa giận vừa xấu hổ bẻ nát gọng kính râm.
Trợ lý thấy sắc mặt cô ta xanh mét, nói cẩn thận từng li từng tý: "Trừng......!Hân Nhiên, chúng ta đi thôi."
Bên kia.
Chương Triều bị fans vây quanh không thể đi được, Quý Thiển Ngưng và Cố Tâm Mỹ thì lại thuận lợi lẻ loi kéo vali đi ra ngoài.
"Chương Triều hot ghê luôn, đẹp trai là đủ hút fans rồi." Cố Tâm Mỹ cảm thán.
"Ừ." Quý Thiển Ngưng rầu rĩ lên tiếng, cô nhìn Chương Triều bị fans vây quanh ở phía xa, tự giễu: "Chị còn nghĩ là đoàn phim sắp xếp fan giả đến đón đó, còn ảo tưởng là có người giơ bảng tên gọi tên chị đó."
Cố Tâm Mỹ an ủi cô, nói: "Chị cũng đừng có buồn, chờ chị diễn xong vai nữ chính, nói không chừng......!Quào! Thiển Ngưng, chị mau nhìn kìa, ai nói chị không có fans đến đón chứ!!!"
Quý Thiển Ngưng nhìn theo hướng ngón tay cô ấy.
Một người mang đồ cún con đứng ngay lối ra, một tay cầm bó hoa bách hợp, một tay thì cầm bảng tên "Quý Thiển Ngưng", khi nhìn thấy các cô thì người đó chậm chạp bước đến.
*Chắc mấy bạn cũng biết là hoa bách hợp chính là hoa ly, hoa loa kèn, hoa huệ tây...Mình tra google thì thấy nó có nhiều loại quá, cũng không chắc nó thật sự là loại nào trong đó nên để hoa bách hợp luôn.
Sao mình nhớ mình ghi dòng này rồi mà nhỉ.
Thẳng đến khi người nọ đi đến trước mặt mình thì Quý Thiển Ngưng vẫn chưa nhận ra chuyện gì đang xảy ra, đỉnh đầu có một dấu chấm hỏi, ngơ ngác nhìn người mang bộ đồ cún bông kia.
Cô đang nằm mơ sao? Đây là fans cô thật sao? Không phải đoàn phim mua fans fake đấy chứ? "Chào Thiển Ngưng, tôi chờ em lâu lắm rồi." Người nọ mở miệng, hình như còn dùng máy biển đổi giọng nói nữa.
Vóc dáng cụ thể của người này không nhìn ra được, Quý Thiển Ngưng phải ngửa đầu thì mới thấy được đầu cún con, cô hỏi đầy vẻ nghi ngờ: "Bạn......!đặc biệt tới đón tôi sao?"
"Đúng vậy nha." Người nọ đem hoa bách hợp đưa qua, "Đây là hoa bách hợp mà em thích nhất, tặng cho em."
Quý Thiển Ngưng nhìn bó bách hợp thơm nồng được nhét vào trong lòng mình, cảm động đến mức suýt rơi nước mắt.
Cô lại không muốn mất mặt nên cố kiềm nước mắt, đôi mắt đỏ hoe nức nở nói: "Cảm ơn bạn."
"Không cần khách sáo." Người nọ nói: "Trời ơi, vợ ơi em đừng khóc mà, em mà khóc là người ta đau lòng đó."
Quý Thiển Ngưng hít hít cái mũi, biểu cảm cứng đờ: "Bạn gọi tôi là gì?"
"Vợ đó." Người nọ nghiêng nghiêng đầu, che lại đầu cún con tỏ vẻ ngượng ngùng, "Tôi là fans vợ mà, đương nhiên phải gọi em là vợ rồi."
Lúc Quý Thiển Ngưng đăng Weibo, thi thoảng sẽ thấy có bình luận gọi cô là "Vợ", cô chỉ xem như bọn họ đang nói đùa.
Đây là lần đầu tiên cô gặp fans vợ sống, tuy là không thấy được mặt của đối phương nhưng vẫn rất xấu hổ, nói: "Bạn là nữ hay nam? Tên gì vậy?"
"Em không nhìn ra tôi là con gái sao?"
Quý Thiển Ngưng: "......" Nguời này trùm kín mít từ đầu đến chân, thêm cái đầu chó kia thì ít nhất phải cao được mét 8, còn dùng máy biển đổi giọng nói, quỷ mới nhìn ra là nam hay nữ~
"Hóa ra là nữ à." Quý Thiển Ngưng cười gượng hai tiếng, lại hỏi: "Bạn tên là gì? Hoặc là nói tên Weibo bạn dùng cũng được."
"Tên của tôi không đáng giá nhắc tới, em có thể gọi tôi là vợ cũng được nha." Người nọ nói.
Khóe miệng Quý Thiển Ngưng giật giật, lúng túng nói: "Vẫn là thôi đi, như thế sẽ làm mấy em gái khác ghen đó."
"Cũng được, không làm khó em." Người nọ có vẻ suy nghĩ một chút,lại nói: "Tôi tên là Đậu Đậu."
"Ra là tên Đậu Đậu, cái tên rất đáng yêu." Quý Thiển Ngưng nở nụ cười tươi rói, "Sao cậu vẫn đội đầu thú vậy, không khó chịu sao?"
Đậu Đậu lắc lư thân thể tròn trịa, nói ngập ngừng: "Vì tôi lớn lên rất xấu, sợ dọa đến em."
Hóa ra là tự ti.
Quý Thiển Ngưng an ủi cô ấy: "Không có đâu, tôi vẫn luôn thấy fans tôi là những người đáng yêu và đẹp nhất quả đất này.
Bỏ xuống đi."
Đậu đậu xấu hổ che mặt lại, ngượng ngùng nói: "Thôi, người ta ngại quá ò~."
Quý Thiển Ngưng cũng không miễn cưỡng nữa, nói chuyện với cô ấy: "Bạn chờ lâu lắm sao?"
"Đúng vậy, đợi hơn một giờ lận đó."
Quý Thiển Ngưng cảm động trong lòng, nói: "Bạn rảnh không? Tôi mời bạn đi ăn cơm được không?"
"Được nha được nha!" Đậu Đậy cao hứng nhảy phắt lên, nhưng do quần áo nặng nề nên nhảy cũng không cao lắm, cô ấy chạy quanh Quý Thiển Ngưng dạo qua một vòng, nói: "Vợ có mệt hay không? Tôi đẩy vali giúp em được không?"
Nghe cái chữ "Vợ" này vẫn có hơi khó quen, Quý Thiển Ngưng thấy cô ấy tự ti như vậy, lại sợ nói nhiều sẽ chọc em gái này thương tâm nên cũng không sửa lại, cười cười nói: "Tôi không mệt, tự tôi đẩy được."
"Vợ ơi, quầng thâm dưới mắt em nặng lắm, đêm qua ngủ không ngon sao sao?"
"Ừm......" Tối hôm qua lịch sự từ chối Lục Thanh Hoan nên Quý Thiển Ngưng hơi mất ngủ, không cách nào ngủ ngon được, cô tỏ vẻ không sao cả, nói: "Về rồi lại ngủ bù.
Tôi không có trang điểm đâu, có phải khó xem lắm không?"
"Không có không có." Đậu Đậu múa may "móng chó", vội nói: "Dù ra sao thì vợ vẫn là đẹp nhất!"
Quý Thiển Ngưng bị cô ấy khen tới mức đỏ bừng mặt, đột nhiên nghĩ đến: "Muốn chụp ảnh không?"
"Được nha được nha!" Đậu Đậu kích động: "Nhưng mà tôi không có mang điện thoại."
"Không sao, chụp bằng điện thoại mình, chụp xong tôi đăng Weibo, bạn thấy vậy được không?"
"Được! Đến đây đi ~" Đậu Đậu vui vẻ nhảy nhót đến bên cô.
Quý Thiển Ngưng đưa điện thoại cho Cố Tâm Mỹ để cô ấy chụp giùm.
"Chờ một chút." Trước khi chụp thì Đạu Đậu hỏi: "Vợ nè, người ta có thể ôm em chụp được không?"
Fans vợ cũng là fans, huống chi người ta còn vất vả đợi cô ở sân bay hơn một tiếng đồng hồ, còn tặng hoa cho cô.
Mặt mày Quý Thiển Ngưng vui vẻ nói: "Được nha."
Đậu Đậu được cho phép bèn gấp không chờ nổi vươn cặp "móng chó" ôm lấy eo Quý Thiển Ngưng, nhìn vào ống kính.
Cố Tâm Mỹ: "Em chụp đây nhá, 1, 2, 3......"
"Tách" một tiếng, chụp ảnh chung đã xong.
Đậu Đậu không nỡ buông Quý Thiển Ngưng ra, nhìn cô lấy điện thoại chỉnh sửa Weibo.
Quý Thiển Ngưng V: "Có một em gái siêu đáng yêu tới sân bay đón tôi, vô cùng bất ngờ, rất cảm động.
Em gái quá xấu hổ nên không muốn tháo mũ đội đầu ra.
[tình yêu][hình ảnh]."
Đăng Weibo xong thì Quý Thiển Ngưng cũng không rảnh lướt bình luận, cô còn phải dẫn Đậu Đậu đi ăn gì đó.
"Lát nữa bạn phải cởi mũ xuống chứ?" Quý Thiển Ngưng hài hước nói.
Đậu Đậu "A" nhẹ một tiếng, nói: "Vậy em sẽ thấy mặt người ta......"
"Không sao cả." Quý Thiển Ngưng nháy mắt, "Chỉ có ba người chúng ta thôi, không cần sợ."
"Vậy......!Được rồi!"
Ba người vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài.
Đậu Đậu vẫn luôn gọi cô là vợ, gọi đến mức lỗ tai Quý Thiển Ngưng đỏ hết lên.
Tới bãi đỗ xe, Quý Thiển Ngưng mời Đậu Đậu lên xe.
Đồ thú bông quá lớn, mũ trùm đầu lại cao, Đậu Đậu vất vả cả buổi cũng không chui vào được
Quý Thiển Ngưng thật sự không thể chịu đựng được nữa, mặc kệ cô ấy cứ "Ah aha ah" nói là sợ hãi, không nói hai lời giúp cô ấy bỏ mũ trùm đầu xuống.
Rốt cuộc cũng thấy rõ dung nhan Đậu Đậu, Quý Thiển Ngưng ngơ ngẩn: "Sao lại là chị?"
"Chị Hạm???" Cố Tâm Mỹ mở rộng tầm mắt.
Mạc Hạm vuốt ve lại mái tóc bị rối, lộ ra khuôn mặt lãnh diễm, nhìn Quý Thiển Ngưng đày thâm tình chân thành, nói: "Vợ ơi, người ta tới đón em về nhà nè."
Quý Thiển Ngưng: "......".
Danh sách chương