Em trai thối tha không lương tâm không đề cập tới cũng thế.
Đến cưới chị gái cậu cũng không làm được, còn có thể trông cậy vào cậu cái gì? Cũng không biết lúc này chồng trước không lương tâm của cô đang làm gì.
Sau khi rửa mặt Hứa U đi ăn cơm, lại xuống suối nước nóng dưới lầu ngâm mình trong chốc lát. Thích ý sinh hoạt làm tâm tình của cô khá hơn rất nhiều, Dư Nhược Nhược không thể mang đến thương tổn vĩnh hằng cho cô được.
Lại trò chuyện cùng Quan Dĩnh một lát.
Quan Dĩnh lo lắng hỏi Hứa U, có cần mình tới ở cùng cô hay không.
Hứa U vô cùng kiên định nói với Quan Dĩnh không cần.
Quan Dĩnh thật cẩn thận nhắc tới: “Vậy lúc trước chúng ta đã hẹn cùng tới bữa tiệc từ thiện hai ngày nữa, bây giờ cậu còn muốn đi không?”
Bữa tiệc từ thiện, nơi kẻ có tiền khoe giàu, minh tinh tích lũy thanh danh, từ trước đến nay là hoạt động ưa thích trong giới thượng lưu.
Trước kia Hứa U cũng thường xuyên trải qua tại các loại tiệc tối này.
Đặc biệt là hai năm cô kết hôn cùng Đường Sĩ Trạch, thực làm cô thư thái. Bởi vì Đường Sĩ Trạch quá bận, không thể tham gia mấy loại tiệc tối này, từ trước đến nay Hứa U đều là đại biểu chính mình cùng Đường Sĩ Trạch tham gia. Bởi vì Đường Sĩ Trạch giàu nứt đố đổ vách, mỗi lần khi Hứa U quyên tiền, đều có thể cảm giác được ánh mắt toàn bộ hội trường đều đang ngắm nhìn mình.
Cái này làm cho tính hư vinh của cô được thoả mãn đến cực điểm.
Hiện tại nhớ tới, đều đã đi qua.
Hứa U thổn thức, cô không thể lại cọ chồng trước của mình cùng nhau quyên tiền. Chồng trước của cô khẳng định trực tiếp đại biểu Đường gia, “Quang Hòa” quyên tiền.
Mà Hứa gia… Này không phải đã có Dư Nhược Nhược sao.
Hứa U hỏi Quan Dĩnh: “Có phải Dư Nhược Nhược muốn tham gia không?”
Quan Dĩnh: “Hẳn là đi. Cô ta mới vừa trở thành đại tiểu thư Hứa gia, sẽ yêu cầu một trường hợp lớn làm mọi người đều biết đến cô ta. Buổi tiệc từ thiện này, trước mắt chính là cơ hội tốt nhất.”
Quan Dĩnh nói tới đây sợ Hứa U khó chịu.
Ai ngờ Hứa U vui sướng khi người gặp họa nói: “Ha ha, cô ta vì một bữa tiệc, lại muốn tiêu pha. Ba mẹ tớ không có khả năng cho cô ta bao nhiêu tiền tiêu vặt, liền tính cho, loại mưu mô thủ đoạn như cô ta cũng khẳng định sẽ làm bộ làm tịch không nhận. Như vậy cô ta sẽ phải tự mình bỏ tiền, đánh nát răng cửa cùng máu mà nuốt vào. Giới thượng lưu này, trường hợp rải tiền loại này quá nhiều. Nào có đơn giản như cô ta nghĩ.”
Quan Dĩnh: “Cho nên cậu tính đi thưởng thức tư thế oai hùng của cô ta?”
Hứa U: “À, tớ không đi.”
Hứa U nói: “Lúc này nơi nơi truyền ra tớ bị đuổi khỏi nhà, thê thảm biết bao. Liền tính tớ xuất hiện, tỏ vẻ tớ không thảm như vậy, những người xem náo nhiệt đó khẳng định cũng chỉ chỉ trỏ trỏ ở sau lưng, nói tớ làm bộ làm tịch. Tớ mới không đi cung cấp đầu đề cho bọn họ bàn tán đâu. Tớ muốn chính là mọi người yêu quý tớ quan tâm tớ, chứ không phải đồng tình hay xem náo nhiệt.”
Quan Dĩnh hơi chần chờ: “Cậu biết những người đó ngày thường cũng không phải yêu quý cậu quan tâm cậu thật sự chứ? Bọn họ là xem ở cậu là Hứa đại tiểu thư mới đối xử tốt với cậu, chưa chắc thiệt tình yêu quý cậu.”
Hứa U cười, cô đương nhiên nói: “Tớ làm gì hy vọng bọn họ thiệt tình thích tớ? Đoán tâm ý người khác quá mệt, mặt ngoài mọi người quan tâm tớ yêu quý tớ khen ngợi tớ là được. Tớ không cần bọn họ thiệt tình.”
Quan Dĩnh trầm mặc một chút, nói: “Vậy thì cậu thật sự là thông tuệ vô biên.”
Chẳng qua đề tài nói tới nơi này, Quan Dĩnh đại khái cũng yên tâm. Hứa U phóng khoáng, chuyện trao đổi thiên kim này, không đến mức tạo thành đả kích thảm trọng đối với cô. Hai người lại thoáng nói mấy câu, mới ngắt điện thoại.
Mà lúc này, Hứa U mới phát hiện chồng trước không lương tâm kia của cô nhắn lại cho mình.
—
Đường Sĩ Trạch gửi tin nhắn cũng giống như bản thân anh thoạt nhìn không có mùi vị tình người: “Tỉnh ngủ?”
Hứa U: “Anh biết em đang ngủ? Anh không lo lắng không đau lòng hai ngày không liên hệ, em đi thắt cổ hoặc là chết sao?”
Đường Sĩ Trạch kinh ngạc: “Sao em bi quan như vậy? Em có anh ở sau lưng ủng hộ, còn có cái gì luẩn quẩn trong lòng?”
Hứa U phỉ nhổ: “Mặt anh cũng dày thật.”
Đường Sĩ Trạch hỏi lại: “Không phải sao?”
Hừ, anh thật ra rất tự tin.
Trong lòng Hứa U mắng anh, nhưng đồng thời cô xác thật cảm thấy ấm áp.
Anh nói được đương nhiên, này kỳ thật là nhận thức chung giữa hai người bọn họ. Dù cho Hứa U đối phó Dư Nhược Nhược như thế nào, cô cũng biết Đường Sĩ Trạch luôn ở sau lưng mình. Cô không kiêng nể gì, bởi vì tin tưởng anh còn chưa bỏ xuống cô mặc kệ. Chồng trước của cô tuy rằng là con chó, nhưng anh là một con chó lười đến thay đổi lập trường.
Hứa U hơi hơi mỉm cười.
Nếu có tiền… Cô cũng muốn bao Giám đốc Đường lắm.
Không biết bao loại đàn ông như Giám đốc Đường này, là cảm giác như thế nào?
Tâm tình bị tin nhắn của anh làm cho tăng vọt lên, Hứa U lười đến gõ chữ, gọi một cuộc điện thoại qua đi.
Bị anh cắt đứt.
Hứa U: “…?”
Đường Sĩ Trạch đánh chữ giải thích: “Mở họp, không tiện tiếp điện thoại.”
Hứa U kinh ngạc.
Chồng trước của cô mở họp không tiện tiếp điện thoại, vậy mà lại tiện nhắn tin nói chuyện phiếm với cô? Chồng trước cuồng công tác của cô bị người xuyên vào rồi à?
Hứa U thử: “Anh đang mở họp gì mà không để bụng như vậy?”
Đường Sĩ Trạch: “Hội đồng quản trị. Một đám lão già không có việc gì tìm việc, nhàn đến hoảng.”
Hứa U nghĩ, thì ra là như thế. Khi mở họp Đường Sĩ Trạch còn dám chơi di động, thực rõ ràng chính là muốn thể hiện thái độ cho người khác xem. Phỏng chừng là Đường Sĩ Trạch không hài lòng người khác khoa tay múa chân với mình.
Nhưng mà dù cho Đường Sĩ Trạch biểu hiện đến cà lơ phất phơ, Hứa U suy nghĩ, cũng không muốn quấy rầy anh mở họp.
Cô không hề nói chuyện phiếm với anh, tính toán hưởng thụ sinh hoạt của chính mình.
Nhưng mà một lát sau, Đường Sĩ Trạch lại gửi một thiên văn chương tới cho cô. Tiêu đề to đùng viết “Khách sạn 5 sao tiềm quy tắc bạn chưa từng nghe tới.”
Hứa U: “…?”
Gã chó này lại gửi cho cô thứ gì?
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Kế tiếp, Đường Sĩ Trạch một hơi gửi cho cô mười thiên luận văn ngắn, một đám đều là —
“Đừng giả vờ không biết khách sạn 5 sao dơ bẩn.”
“Mười khách sạn 5 sao bởi vì vấn đề vệ sinh bị chê bai.”
“Bạn xác định chăn trong khách sạn 5 sao sạch sẽ chứ? Mười phương thức dưới đây có thể giúp bạn xác định.”
“Nhiều khách sạn 5 sao bị lộ vấn đề mất vệ sinh: Bí mật về cái ly.”
“ ‘Ba cảnh cáo lớn’ khi vào ở khách sạn 5 sao: 99% người không biết!”
Hứa U: “…”
Hứa U muốn điên rồi!
Cô tức muốn hộc máu lập tức gọi điện thoại qua.
Lúc này đây Đường Sĩ Trạch nghe máy.
Hiển nhiên hội nghị phê bình của bọn họ đã xong rồi.
Trong thanh âm Đường Sĩ Trạch ngậm cười: “Bài viết gửi cho em đều xem xong rồi?”
Hứa U còn đang ngâm mình trong suối nước nóng ở khách sạn, lúc này giận đến muốn đấm đầu chó của anh: “Anh có ý gì hả? Biết rõ em đang ở khách sạn, anh còn gửi mấy thứ này cho em xem. Anh có mưu đồ gì?”
Đường Sĩ Trạch chậm rì rì: “Anh đây là vì muốn tốt cho em. Là anh lo lắng đến tai hoạ ngầm đe doạ an toàn của em. Em có thể đi đâu tìm được một người chồng trước có thể vì em suy nghĩ như anh?”
Đường Sĩ Trạch nói lời thấm thía: “Vợ trước, về nhà ở đi.”
Trong lòng Hứa U có chút ý động.
Nhưng anh dùng phương thức này vẫn làm cô bất mãn.
Cô nói: “Em mới không tin chuyện ma quỷ của anh! Đường tiên sinh trăm công ngàn việc, anh biết đến khách sạn khẳng định là sạch sẽ vô cùng, nếu thực sự có vấn đề, anh cũng không nhớ được. Anh đừng nghĩ lấy mấy bài viết đó tẩy não gạt em. Nơi này có SPA, có bể bơi, có KTV, em còn đang điều trị tâm tình, mới không nghĩ trở về đâu.”
Hứa U: “Chẳng lẽ em không biết sao? Sau khi trở về sẽ phải bị anh ngủ!”
Đường Sĩ Trạch cười một tiếng.
Cô cảm thấy gần đây anh cười càng ngày càng nhiều.
Anh chế nhạo nói: “Xem em nói kìa, nói chính mình cứ như búp bê bơm hơi vậy. Em có búp bê bơm hơi ngoan ngoãn nghe lời như vậy sao?”
Hứa U không cam lòng yếu thế: “Anh còn không bằng gậy mát xa. Gậy kéo dài thời gian, an toàn còn thoải mái lăn lộn nữa kìa!”
Ngữ khí Đường Sĩ Trạch có điểm nguy hiểm: “Em chắc chắn?”
Hứa U chẳng hề để ý: “Anh có thể thử xem!”
Đường Sĩ Trạch: “Được, em mở cửa đi.”
Hứa U: “???”
Cô lập tức nhảy dựng khỏi suối nước nóng, hoảng đến kém chút lại ngã trở lại. Ánh nước lóng lánh, tóc dài mềm ướt. Hứa U đứng ở trong nước, che lại trái tim đập kinh hoàng của chính mình. Cô không thể tin được Đường Sĩ Trạch có ý gì, nhưng cô cũng không kịp nghĩ nhiều, cô không kịp ngắt điện thoại, lẹp xẹp đi dép lê, vội vàng mặc xong quần áo, liền nghiêng ngả lảo đảo mà chạy về phía thang máy.
Cô nói không rõ vì cái gì, nhưng trái tim cô dần rơi xuống, cô gấp không chờ nổi mà chạy lên lầu muốn xác nhận!
Trong di động, chỉ truyền đến tiếng hít thở bình tĩnh của người đàn ông.
Còn có hơi thở dồn dập bởi vì chạy vội của người phụ nữ.
Anh không lên tiếng nữa, mà cô cũng vậy.
Hứa U chạy vội trên hành lang, cô chạy đến cửa phòng mình, lại không thấy được người đứng ở cửa. Hứa U kinh ngạc một chút, lẩm bẩm lên tiếng: “Đường Sĩ Trạch…”
Thanh âm Đường Sĩ Trạch nhẹ mà tĩnh: “Em tới rồi?”
Thanh âm cùng bình thường nghe được trong di động không quá giống nhau.
Lúc Hứa U đang kinh nghi, lại nghe được một tiếng “đinh”, cửa phòng cô bị mở ra từ bên trong. Một bàn tay đàn ông thon dài, xương cốt cân xứng vươn ra, kéo cô vào trong, cửa phòng chậm rì rì một lần nữa đóng lại.
Hứa U bị đè ở trên tường, tim cô còn đập không xong, hơi thở Đường Sĩ Trạch đã lan tới.
Một tay anh nhấc eo cô lên, vững vàng mà ôm cô ở trong lòng ngực mình.
Đầu Hứa U hơi ngửa về sau, cái gáy sắp đụng vào tường, Đường Sĩ Trạch duỗi tay, lót ở sau cổ cô.
Anh cúi đầu, cùng hơi thở của cô giao triền, ấm áp truyền lại giữa miệng mũi. Tóc dài uớt át lưu lại một mảng ướt đẫm trên áo anh, lông mi cô gái run rẩy, làn da trắng trẻo tinh tế. Đường Sĩ Trạch dán lên gò má cô, trên lông mi cô dính một giọt nước, tí tách một cái, rơi xuống bắn vào mũi anh.
Không hề trắc trở tiến về phía trước, vốn là ý loạn tình mê.
Bằng không vì sao ôm nhau, đến trái tim cũng thấy kinh hoàng?
Một hồi lâu, mới có thể bình tĩnh trở lại.
Đường Sĩ Trạch vẫn không buông cô ra, mà là cúi mắt, tay vuốt ve gò má cô, ánh sáng trong mắt anh, ôn nhu lại quyến luyến.
Mặt Hứa U đã đỏ lử.
Cô ngẩng mặt, nhẹ cọ chóp mũi hơi lạnh của anh. Anh thỉnh thoảng lại cúi đầu mổ cô một cái, ánh sáng trong mắt Hứa U, giống như sóng nước gợn sóng tạo nên.
Thanh âm Hứa U có chút mất tiếng: “Sao anh có thẻ phòng em?”
Đường Sĩ Trạch thấp giọng hôn chóp mũi cô, không chút để ý: “Có gì lạ, anh sẽ để em một mình ở khách sạn, hoàn toàn mặc kệ sao? Em ra cửa đến “tích tích” đều không biết gọi, anh có thể yên tâm em sao?”
Hứa U: “Không cần bôi nhọ người khác! Em biết dùng!”
Đột nhiên cô giật mình một cái, hỏi: “Em ở khách sạn hai ngày, anh từng tới tìm em? Cho nên anh mới biết em đang ngủ?”
Đường Sĩ Trạch thất thần mà hừ một tiếng.
Trong lòng Hứa U có chút ngọt, lại cố ý hỏi: “Anh không cần đi làm?”
Đường Sĩ Trạch: “Có mâu thuẫn với hội đồng quản trị, hôm nay xin nghỉ một ngày.”
Hứa U buồn bã nói: “Em còn tưởng rằng anh sẽ nói là vì em cơ, thì ra là công việc không cần anh à.”
Đường Sĩ Trạch cười, không cùng cô cãi cọ cái này: “Cùng anh về nhà đi, nhé?”
Hứa U: “Hừ, kia đến xem em vui hay không.”
Đường Sĩ Trạch tươi cười gia tăng: “Em sẽ vui.”
Khi nói như vậy, một tay anh nhấc Hứa U ôm lên, đi về hướng giường. Hứa U hoảng đến đánh anh, lại không dùng được, còn bị anh lập tức ném vào trên giường.
Anh hướng cô đè ép xuống dưới.
Hứa U giãy giụa: “Không phải anh nói giường không sạch sẽ sao?”
Đường Sĩ Trạch tháo cà vạt: “Có thể chịu đựng một lần.”
Hứa U: “Rốt cuộc anh tới làm gì vậy?”
Đường Sĩ Trạch cười đến có chút bỉ ổi: “Tới ngủ phục em đấy.”
Hứa U:… Mẹ nó, chó cũng quá hư hỏng rồi.
—
Mấu chốt là hư hỏng đến mức làm cô động tâm.
—
Khắc chế, khắc chế!
—
Hứa U làm bộ phiền não nói cho Quan Dĩnh, chính mình không muốn ở khách sạn nữa, tính toán dọn về nhà Đường Sĩ Trạch.
Quan Dĩnh thở phào nhẹ nhõm. Hứa U vẫn luôn ở khách sạn, ai cũng không yên tâm.
Nhưng mà Quan Dĩnh rất tò mò: “Chồng trước cậu nói như thế nào thuyết phục cậu?”
Hứa U “A” một cái: “Thì… làm miệng tương đối tốt.”
Quan Dĩnh: “???”
Hứa U vội vàng bổ cứu: “Tài ăn nói! Tớ là nói tài ăn nói!”
Quan Dĩnh: “…”
Hứa U: “Nhưng mà trước đó anh ấy có mâu thuẫn với hội đồng quản trị, hiện đã bay ra nước ngoài đến tổng bộ cùng người cãi nhau. Hai ngày này anh ấy không ở nhà, muốn tớ tự tìm thời gian chuyển nhà.”
Quan Dĩnh nghĩ nghĩ: “Tớ đi tìm cậu đi.”
—
Hứa U quyết định dọn về nhà Đường Sĩ Trạch, chính mình cũng nhẹ nhàng thở ra.
Trước đó cô xác thật có điểm không biết chính mình nên làm cái gì bây giờ, hiện tại Đường Sĩ Trạch lung tung rối loạn mà trộn lẫn vào như vậy, cô hình như cũng không có đường khác có thể đi.
Nếu Đường Sĩ Trạch muốn cô dọn về, cô liền thuận thế dọn về cho xong.
Hơn nữa cô cũng không có hành lý gì, muốn trở về trực tiếp trả phòng là được.
Trong lúc này, Hứa U nghe Quan Dĩnh nói Dư Nhược Nhược quả nhiên đi tham gia bữa tiệc từ thiện kia. Dư Nhược Nhược thu hoạch được một đống người đồng tình trong bữa tiệc, hiện tại không ít người đều cảm thấy cô ta đáng thương, cảm thấy Hứa U tước đoạt quyền lợi của cô ta.
Hứa U tức trợn trắng mắt.
Tuy nhiên xét thấy đây là sự thật, cô lại đã bị Đường Sĩ Trạch cảnh cáo bớt giao tiếp với Dư Nhược Nhược đi, Hứa U do dự, vẫn là không để ý đến Dư Nhược Nhược.
Từ phương diện nào đó nói lên, Đường Sĩ Trạch nguyện ý vì cô sửa lại tật xấu của anh, cô cũng có thể thử sửa chính mình… Đương nhiên không phải là vì anh, cô là vì sinh hoạt càng tốt.
Trong lúc đó, Dư Nhược Nhược sửa lại tên, gọi là “Hứa Nhược Nhược”.
Hứa U lại trợn trắng mắt.
—
Khi Hứa U còn chưa trả phòng, lại nhận được một cuộc điện thoại lạ, kiến nghị tán gẫu cùng cô một chút.
Bởi lòng hiếu kỳ, Hứa U đi gặp người này.
Là đàn ông. Hơi có chút béo, ăn mặc nhìn giống như nhà giàu mới nổi.
Gặp mặt liền bắt tay với Hứa U: “Hứa tiểu thư, đã nghe đại danh từ lâu!”
Hứa U: “Tôi không quen anh, anh tìm tôi làm gì?”
Người đàn ông cười hắc hắc: “Tôi vừa tới thành phố A, trời xa đất lạ, Hứa tiểu thư khả năng không quen biết tôi. Nhưng mà chuyện gia phát sinh gần đây của Hứa, tôi rất đồng tình Hứa tiểu thư. Hứa tiểu thư chẳng lẽ không oán không hận, đối vị Hứa Nhược Nhược tiểu thư kia không có một chút oán hận nào sao? Nếu không phải cô ta, Hứa tiểu thư sẽ không rơi xuống tình cảnh hiện tại này… À. “
Người đàn ông đánh giá Hứa U, tưởng chỉ ra trạng thái nghèo túng của Hứa U nay không bằng xưa.
Nhưng anh ta đánh giá nửa ngày, lại phát hiện vị Hứa tiểu thư này vẫn tinh xảo xinh đẹp như vậy, ăn mặc cũng không thể so trước kia kém chút nào. Cái gọi là “Nghèo túng”, có điểm không phù hợp thực tế.
Hứa U kỳ quái lại không kiên nhẫn nói: “Anh rốt cuộc có chuyện gì?”
Người đàn ông đẩy danh thiếp về phía trước: “Hứa tiểu thư nếu muốn trả thù vị Hứa Nhược Nhược tiểu thư kia, có thể hợp tác cùng tôi, làm cô ta gả cho tôi. Như vậy tôi mượn dùng danh khí của Hứa gia làm buôn bán cũng dễ dàng, mà Hứa Nhược Nhược trở thành người phụ nữ của tôi, trong lúc đó tôi cũng có thể giúp Hứa tiểu thư trả thù cô ta.”
Hứa U: “Hả?”
Câu chuyện này phát triển thật sự quá thần kỳ.
Hứa U vuốt cằm.
—
Đây vẫn chỉ là bắt đầu.
Kế tiếp, Hứa U lại gặp vài người.
Người qua đường A nói: “Hứa tiểu thư, tôi đã thích em từ lâu. Chỉ là vị trí của em quá cao, tôi không xứng với em. Nhưng mà bây giờ không giống trước, Hứa tiểu thư, em gả cho tôi đi. Hứa gia hiện tại đã không bằng trước kia, tôi có thể giúp em trả thù Hứa gia vứt bỏ em, còn có Hứa Nhược Nhược nữa.”
Hứa U: “…”
Người qua đường B nói: “Hứa tiểu thư, em không biết chứ, trước kia tôi theo đuổi Hứa Nhược Nhược lại bị cô ta từ chối. Cô ta tính thứ gì chứ? Chẳng qua là bay lên cành cao, nhưng mà chim sẻ cũng chỉ là chim sẻ! Hứa tiểu thư, em chỉ cần cho tôi một số tiền, tôi sẽ giúp em phơi bày những tấm ảnh bất nhã của cô ta! Làm cô ta thân bại danh liệt!”
Hứa U: “…”
Người qua đường C nói: “Hứa tiểu thư, tôi rất thích nâng đỡ thiên kim nghèo túng như cô. Thế nào, Hứa tiểu thư có suy xét tới giới giải trí phát triển không? Tôi sẽ nâng cô lên làm ngôi sao lớn! Sau lưng cô có nhiều chuyện xưa, cô nhất định sẽ nổi tiếng!”
Hứa U: “…”
Người qua đường D nói: “Hứa tiểu thư, chúng ta kết hôn đi. Tôi nhất kiến chung tình với em, tôi sẽ đối xử tốt với em, mang em rời khỏi thành phố thương tâm này. Tuy rằng tôi nhỏ tuổi hơn em, nhưng tôi đã trưởng thành, tuyệt đối không ấu trĩ! Hứa gia không quý trọng em, có tôi quý trọng em.”
Hứa U: “…”
—
Kịch bản nữ xứng ác độc giống như giấy vụn lả tả bay về phía cô, làm cô đáp ứng không xuể.
Hơn nữa lại nói tiếp, này đó kịch bản không thiếu có đàn ông kỳ ba thưởng thức mỹ mạo tài tình của cô, làm Hứa U rất là tâm động.
Hứa U chọn lựa nhặt, có điểm lưu luyến quên về, không nghĩ tới giá thị trường của cô lại tốt như vậy!
—
Đường Sĩ Trạch ở nước ngoài, nghe người giúp việc trong nhà nói Hứa U còn chưa dọn về.
Đường Sĩ Trạch ngoài ý muốn, gọi điện thoại cho Hứa U.
Hứa U: “Anh từ từ… Lựa chọn của em bây giờ có hơi nhiều, làm em chọn đến choáng váng đầu. Anh lập tức đã bị đối lập đến không thấy được, lão già anh tránh sang một bên trước, để tiểu thịt tươi thượng vị lại nói.”
Đường Sĩ Trạch: “…”
Đến cưới chị gái cậu cũng không làm được, còn có thể trông cậy vào cậu cái gì? Cũng không biết lúc này chồng trước không lương tâm của cô đang làm gì.
Sau khi rửa mặt Hứa U đi ăn cơm, lại xuống suối nước nóng dưới lầu ngâm mình trong chốc lát. Thích ý sinh hoạt làm tâm tình của cô khá hơn rất nhiều, Dư Nhược Nhược không thể mang đến thương tổn vĩnh hằng cho cô được.
Lại trò chuyện cùng Quan Dĩnh một lát.
Quan Dĩnh lo lắng hỏi Hứa U, có cần mình tới ở cùng cô hay không.
Hứa U vô cùng kiên định nói với Quan Dĩnh không cần.
Quan Dĩnh thật cẩn thận nhắc tới: “Vậy lúc trước chúng ta đã hẹn cùng tới bữa tiệc từ thiện hai ngày nữa, bây giờ cậu còn muốn đi không?”
Bữa tiệc từ thiện, nơi kẻ có tiền khoe giàu, minh tinh tích lũy thanh danh, từ trước đến nay là hoạt động ưa thích trong giới thượng lưu.
Trước kia Hứa U cũng thường xuyên trải qua tại các loại tiệc tối này.
Đặc biệt là hai năm cô kết hôn cùng Đường Sĩ Trạch, thực làm cô thư thái. Bởi vì Đường Sĩ Trạch quá bận, không thể tham gia mấy loại tiệc tối này, từ trước đến nay Hứa U đều là đại biểu chính mình cùng Đường Sĩ Trạch tham gia. Bởi vì Đường Sĩ Trạch giàu nứt đố đổ vách, mỗi lần khi Hứa U quyên tiền, đều có thể cảm giác được ánh mắt toàn bộ hội trường đều đang ngắm nhìn mình.
Cái này làm cho tính hư vinh của cô được thoả mãn đến cực điểm.
Hiện tại nhớ tới, đều đã đi qua.
Hứa U thổn thức, cô không thể lại cọ chồng trước của mình cùng nhau quyên tiền. Chồng trước của cô khẳng định trực tiếp đại biểu Đường gia, “Quang Hòa” quyên tiền.
Mà Hứa gia… Này không phải đã có Dư Nhược Nhược sao.
Hứa U hỏi Quan Dĩnh: “Có phải Dư Nhược Nhược muốn tham gia không?”
Quan Dĩnh: “Hẳn là đi. Cô ta mới vừa trở thành đại tiểu thư Hứa gia, sẽ yêu cầu một trường hợp lớn làm mọi người đều biết đến cô ta. Buổi tiệc từ thiện này, trước mắt chính là cơ hội tốt nhất.”
Quan Dĩnh nói tới đây sợ Hứa U khó chịu.
Ai ngờ Hứa U vui sướng khi người gặp họa nói: “Ha ha, cô ta vì một bữa tiệc, lại muốn tiêu pha. Ba mẹ tớ không có khả năng cho cô ta bao nhiêu tiền tiêu vặt, liền tính cho, loại mưu mô thủ đoạn như cô ta cũng khẳng định sẽ làm bộ làm tịch không nhận. Như vậy cô ta sẽ phải tự mình bỏ tiền, đánh nát răng cửa cùng máu mà nuốt vào. Giới thượng lưu này, trường hợp rải tiền loại này quá nhiều. Nào có đơn giản như cô ta nghĩ.”
Quan Dĩnh: “Cho nên cậu tính đi thưởng thức tư thế oai hùng của cô ta?”
Hứa U: “À, tớ không đi.”
Hứa U nói: “Lúc này nơi nơi truyền ra tớ bị đuổi khỏi nhà, thê thảm biết bao. Liền tính tớ xuất hiện, tỏ vẻ tớ không thảm như vậy, những người xem náo nhiệt đó khẳng định cũng chỉ chỉ trỏ trỏ ở sau lưng, nói tớ làm bộ làm tịch. Tớ mới không đi cung cấp đầu đề cho bọn họ bàn tán đâu. Tớ muốn chính là mọi người yêu quý tớ quan tâm tớ, chứ không phải đồng tình hay xem náo nhiệt.”
Quan Dĩnh hơi chần chờ: “Cậu biết những người đó ngày thường cũng không phải yêu quý cậu quan tâm cậu thật sự chứ? Bọn họ là xem ở cậu là Hứa đại tiểu thư mới đối xử tốt với cậu, chưa chắc thiệt tình yêu quý cậu.”
Hứa U cười, cô đương nhiên nói: “Tớ làm gì hy vọng bọn họ thiệt tình thích tớ? Đoán tâm ý người khác quá mệt, mặt ngoài mọi người quan tâm tớ yêu quý tớ khen ngợi tớ là được. Tớ không cần bọn họ thiệt tình.”
Quan Dĩnh trầm mặc một chút, nói: “Vậy thì cậu thật sự là thông tuệ vô biên.”
Chẳng qua đề tài nói tới nơi này, Quan Dĩnh đại khái cũng yên tâm. Hứa U phóng khoáng, chuyện trao đổi thiên kim này, không đến mức tạo thành đả kích thảm trọng đối với cô. Hai người lại thoáng nói mấy câu, mới ngắt điện thoại.
Mà lúc này, Hứa U mới phát hiện chồng trước không lương tâm kia của cô nhắn lại cho mình.
—
Đường Sĩ Trạch gửi tin nhắn cũng giống như bản thân anh thoạt nhìn không có mùi vị tình người: “Tỉnh ngủ?”
Hứa U: “Anh biết em đang ngủ? Anh không lo lắng không đau lòng hai ngày không liên hệ, em đi thắt cổ hoặc là chết sao?”
Đường Sĩ Trạch kinh ngạc: “Sao em bi quan như vậy? Em có anh ở sau lưng ủng hộ, còn có cái gì luẩn quẩn trong lòng?”
Hứa U phỉ nhổ: “Mặt anh cũng dày thật.”
Đường Sĩ Trạch hỏi lại: “Không phải sao?”
Hừ, anh thật ra rất tự tin.
Trong lòng Hứa U mắng anh, nhưng đồng thời cô xác thật cảm thấy ấm áp.
Anh nói được đương nhiên, này kỳ thật là nhận thức chung giữa hai người bọn họ. Dù cho Hứa U đối phó Dư Nhược Nhược như thế nào, cô cũng biết Đường Sĩ Trạch luôn ở sau lưng mình. Cô không kiêng nể gì, bởi vì tin tưởng anh còn chưa bỏ xuống cô mặc kệ. Chồng trước của cô tuy rằng là con chó, nhưng anh là một con chó lười đến thay đổi lập trường.
Hứa U hơi hơi mỉm cười.
Nếu có tiền… Cô cũng muốn bao Giám đốc Đường lắm.
Không biết bao loại đàn ông như Giám đốc Đường này, là cảm giác như thế nào?
Tâm tình bị tin nhắn của anh làm cho tăng vọt lên, Hứa U lười đến gõ chữ, gọi một cuộc điện thoại qua đi.
Bị anh cắt đứt.
Hứa U: “…?”
Đường Sĩ Trạch đánh chữ giải thích: “Mở họp, không tiện tiếp điện thoại.”
Hứa U kinh ngạc.
Chồng trước của cô mở họp không tiện tiếp điện thoại, vậy mà lại tiện nhắn tin nói chuyện phiếm với cô? Chồng trước cuồng công tác của cô bị người xuyên vào rồi à?
Hứa U thử: “Anh đang mở họp gì mà không để bụng như vậy?”
Đường Sĩ Trạch: “Hội đồng quản trị. Một đám lão già không có việc gì tìm việc, nhàn đến hoảng.”
Hứa U nghĩ, thì ra là như thế. Khi mở họp Đường Sĩ Trạch còn dám chơi di động, thực rõ ràng chính là muốn thể hiện thái độ cho người khác xem. Phỏng chừng là Đường Sĩ Trạch không hài lòng người khác khoa tay múa chân với mình.
Nhưng mà dù cho Đường Sĩ Trạch biểu hiện đến cà lơ phất phơ, Hứa U suy nghĩ, cũng không muốn quấy rầy anh mở họp.
Cô không hề nói chuyện phiếm với anh, tính toán hưởng thụ sinh hoạt của chính mình.
Nhưng mà một lát sau, Đường Sĩ Trạch lại gửi một thiên văn chương tới cho cô. Tiêu đề to đùng viết “Khách sạn 5 sao tiềm quy tắc bạn chưa từng nghe tới.”
Hứa U: “…?”
Gã chó này lại gửi cho cô thứ gì?
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Kế tiếp, Đường Sĩ Trạch một hơi gửi cho cô mười thiên luận văn ngắn, một đám đều là —
“Đừng giả vờ không biết khách sạn 5 sao dơ bẩn.”
“Mười khách sạn 5 sao bởi vì vấn đề vệ sinh bị chê bai.”
“Bạn xác định chăn trong khách sạn 5 sao sạch sẽ chứ? Mười phương thức dưới đây có thể giúp bạn xác định.”
“Nhiều khách sạn 5 sao bị lộ vấn đề mất vệ sinh: Bí mật về cái ly.”
“ ‘Ba cảnh cáo lớn’ khi vào ở khách sạn 5 sao: 99% người không biết!”
Hứa U: “…”
Hứa U muốn điên rồi!
Cô tức muốn hộc máu lập tức gọi điện thoại qua.
Lúc này đây Đường Sĩ Trạch nghe máy.
Hiển nhiên hội nghị phê bình của bọn họ đã xong rồi.
Trong thanh âm Đường Sĩ Trạch ngậm cười: “Bài viết gửi cho em đều xem xong rồi?”
Hứa U còn đang ngâm mình trong suối nước nóng ở khách sạn, lúc này giận đến muốn đấm đầu chó của anh: “Anh có ý gì hả? Biết rõ em đang ở khách sạn, anh còn gửi mấy thứ này cho em xem. Anh có mưu đồ gì?”
Đường Sĩ Trạch chậm rì rì: “Anh đây là vì muốn tốt cho em. Là anh lo lắng đến tai hoạ ngầm đe doạ an toàn của em. Em có thể đi đâu tìm được một người chồng trước có thể vì em suy nghĩ như anh?”
Đường Sĩ Trạch nói lời thấm thía: “Vợ trước, về nhà ở đi.”
Trong lòng Hứa U có chút ý động.
Nhưng anh dùng phương thức này vẫn làm cô bất mãn.
Cô nói: “Em mới không tin chuyện ma quỷ của anh! Đường tiên sinh trăm công ngàn việc, anh biết đến khách sạn khẳng định là sạch sẽ vô cùng, nếu thực sự có vấn đề, anh cũng không nhớ được. Anh đừng nghĩ lấy mấy bài viết đó tẩy não gạt em. Nơi này có SPA, có bể bơi, có KTV, em còn đang điều trị tâm tình, mới không nghĩ trở về đâu.”
Hứa U: “Chẳng lẽ em không biết sao? Sau khi trở về sẽ phải bị anh ngủ!”
Đường Sĩ Trạch cười một tiếng.
Cô cảm thấy gần đây anh cười càng ngày càng nhiều.
Anh chế nhạo nói: “Xem em nói kìa, nói chính mình cứ như búp bê bơm hơi vậy. Em có búp bê bơm hơi ngoan ngoãn nghe lời như vậy sao?”
Hứa U không cam lòng yếu thế: “Anh còn không bằng gậy mát xa. Gậy kéo dài thời gian, an toàn còn thoải mái lăn lộn nữa kìa!”
Ngữ khí Đường Sĩ Trạch có điểm nguy hiểm: “Em chắc chắn?”
Hứa U chẳng hề để ý: “Anh có thể thử xem!”
Đường Sĩ Trạch: “Được, em mở cửa đi.”
Hứa U: “???”
Cô lập tức nhảy dựng khỏi suối nước nóng, hoảng đến kém chút lại ngã trở lại. Ánh nước lóng lánh, tóc dài mềm ướt. Hứa U đứng ở trong nước, che lại trái tim đập kinh hoàng của chính mình. Cô không thể tin được Đường Sĩ Trạch có ý gì, nhưng cô cũng không kịp nghĩ nhiều, cô không kịp ngắt điện thoại, lẹp xẹp đi dép lê, vội vàng mặc xong quần áo, liền nghiêng ngả lảo đảo mà chạy về phía thang máy.
Cô nói không rõ vì cái gì, nhưng trái tim cô dần rơi xuống, cô gấp không chờ nổi mà chạy lên lầu muốn xác nhận!
Trong di động, chỉ truyền đến tiếng hít thở bình tĩnh của người đàn ông.
Còn có hơi thở dồn dập bởi vì chạy vội của người phụ nữ.
Anh không lên tiếng nữa, mà cô cũng vậy.
Hứa U chạy vội trên hành lang, cô chạy đến cửa phòng mình, lại không thấy được người đứng ở cửa. Hứa U kinh ngạc một chút, lẩm bẩm lên tiếng: “Đường Sĩ Trạch…”
Thanh âm Đường Sĩ Trạch nhẹ mà tĩnh: “Em tới rồi?”
Thanh âm cùng bình thường nghe được trong di động không quá giống nhau.
Lúc Hứa U đang kinh nghi, lại nghe được một tiếng “đinh”, cửa phòng cô bị mở ra từ bên trong. Một bàn tay đàn ông thon dài, xương cốt cân xứng vươn ra, kéo cô vào trong, cửa phòng chậm rì rì một lần nữa đóng lại.
Hứa U bị đè ở trên tường, tim cô còn đập không xong, hơi thở Đường Sĩ Trạch đã lan tới.
Một tay anh nhấc eo cô lên, vững vàng mà ôm cô ở trong lòng ngực mình.
Đầu Hứa U hơi ngửa về sau, cái gáy sắp đụng vào tường, Đường Sĩ Trạch duỗi tay, lót ở sau cổ cô.
Anh cúi đầu, cùng hơi thở của cô giao triền, ấm áp truyền lại giữa miệng mũi. Tóc dài uớt át lưu lại một mảng ướt đẫm trên áo anh, lông mi cô gái run rẩy, làn da trắng trẻo tinh tế. Đường Sĩ Trạch dán lên gò má cô, trên lông mi cô dính một giọt nước, tí tách một cái, rơi xuống bắn vào mũi anh.
Không hề trắc trở tiến về phía trước, vốn là ý loạn tình mê.
Bằng không vì sao ôm nhau, đến trái tim cũng thấy kinh hoàng?
Một hồi lâu, mới có thể bình tĩnh trở lại.
Đường Sĩ Trạch vẫn không buông cô ra, mà là cúi mắt, tay vuốt ve gò má cô, ánh sáng trong mắt anh, ôn nhu lại quyến luyến.
Mặt Hứa U đã đỏ lử.
Cô ngẩng mặt, nhẹ cọ chóp mũi hơi lạnh của anh. Anh thỉnh thoảng lại cúi đầu mổ cô một cái, ánh sáng trong mắt Hứa U, giống như sóng nước gợn sóng tạo nên.
Thanh âm Hứa U có chút mất tiếng: “Sao anh có thẻ phòng em?”
Đường Sĩ Trạch thấp giọng hôn chóp mũi cô, không chút để ý: “Có gì lạ, anh sẽ để em một mình ở khách sạn, hoàn toàn mặc kệ sao? Em ra cửa đến “tích tích” đều không biết gọi, anh có thể yên tâm em sao?”
Hứa U: “Không cần bôi nhọ người khác! Em biết dùng!”
Đột nhiên cô giật mình một cái, hỏi: “Em ở khách sạn hai ngày, anh từng tới tìm em? Cho nên anh mới biết em đang ngủ?”
Đường Sĩ Trạch thất thần mà hừ một tiếng.
Trong lòng Hứa U có chút ngọt, lại cố ý hỏi: “Anh không cần đi làm?”
Đường Sĩ Trạch: “Có mâu thuẫn với hội đồng quản trị, hôm nay xin nghỉ một ngày.”
Hứa U buồn bã nói: “Em còn tưởng rằng anh sẽ nói là vì em cơ, thì ra là công việc không cần anh à.”
Đường Sĩ Trạch cười, không cùng cô cãi cọ cái này: “Cùng anh về nhà đi, nhé?”
Hứa U: “Hừ, kia đến xem em vui hay không.”
Đường Sĩ Trạch tươi cười gia tăng: “Em sẽ vui.”
Khi nói như vậy, một tay anh nhấc Hứa U ôm lên, đi về hướng giường. Hứa U hoảng đến đánh anh, lại không dùng được, còn bị anh lập tức ném vào trên giường.
Anh hướng cô đè ép xuống dưới.
Hứa U giãy giụa: “Không phải anh nói giường không sạch sẽ sao?”
Đường Sĩ Trạch tháo cà vạt: “Có thể chịu đựng một lần.”
Hứa U: “Rốt cuộc anh tới làm gì vậy?”
Đường Sĩ Trạch cười đến có chút bỉ ổi: “Tới ngủ phục em đấy.”
Hứa U:… Mẹ nó, chó cũng quá hư hỏng rồi.
—
Mấu chốt là hư hỏng đến mức làm cô động tâm.
—
Khắc chế, khắc chế!
—
Hứa U làm bộ phiền não nói cho Quan Dĩnh, chính mình không muốn ở khách sạn nữa, tính toán dọn về nhà Đường Sĩ Trạch.
Quan Dĩnh thở phào nhẹ nhõm. Hứa U vẫn luôn ở khách sạn, ai cũng không yên tâm.
Nhưng mà Quan Dĩnh rất tò mò: “Chồng trước cậu nói như thế nào thuyết phục cậu?”
Hứa U “A” một cái: “Thì… làm miệng tương đối tốt.”
Quan Dĩnh: “???”
Hứa U vội vàng bổ cứu: “Tài ăn nói! Tớ là nói tài ăn nói!”
Quan Dĩnh: “…”
Hứa U: “Nhưng mà trước đó anh ấy có mâu thuẫn với hội đồng quản trị, hiện đã bay ra nước ngoài đến tổng bộ cùng người cãi nhau. Hai ngày này anh ấy không ở nhà, muốn tớ tự tìm thời gian chuyển nhà.”
Quan Dĩnh nghĩ nghĩ: “Tớ đi tìm cậu đi.”
—
Hứa U quyết định dọn về nhà Đường Sĩ Trạch, chính mình cũng nhẹ nhàng thở ra.
Trước đó cô xác thật có điểm không biết chính mình nên làm cái gì bây giờ, hiện tại Đường Sĩ Trạch lung tung rối loạn mà trộn lẫn vào như vậy, cô hình như cũng không có đường khác có thể đi.
Nếu Đường Sĩ Trạch muốn cô dọn về, cô liền thuận thế dọn về cho xong.
Hơn nữa cô cũng không có hành lý gì, muốn trở về trực tiếp trả phòng là được.
Trong lúc này, Hứa U nghe Quan Dĩnh nói Dư Nhược Nhược quả nhiên đi tham gia bữa tiệc từ thiện kia. Dư Nhược Nhược thu hoạch được một đống người đồng tình trong bữa tiệc, hiện tại không ít người đều cảm thấy cô ta đáng thương, cảm thấy Hứa U tước đoạt quyền lợi của cô ta.
Hứa U tức trợn trắng mắt.
Tuy nhiên xét thấy đây là sự thật, cô lại đã bị Đường Sĩ Trạch cảnh cáo bớt giao tiếp với Dư Nhược Nhược đi, Hứa U do dự, vẫn là không để ý đến Dư Nhược Nhược.
Từ phương diện nào đó nói lên, Đường Sĩ Trạch nguyện ý vì cô sửa lại tật xấu của anh, cô cũng có thể thử sửa chính mình… Đương nhiên không phải là vì anh, cô là vì sinh hoạt càng tốt.
Trong lúc đó, Dư Nhược Nhược sửa lại tên, gọi là “Hứa Nhược Nhược”.
Hứa U lại trợn trắng mắt.
—
Khi Hứa U còn chưa trả phòng, lại nhận được một cuộc điện thoại lạ, kiến nghị tán gẫu cùng cô một chút.
Bởi lòng hiếu kỳ, Hứa U đi gặp người này.
Là đàn ông. Hơi có chút béo, ăn mặc nhìn giống như nhà giàu mới nổi.
Gặp mặt liền bắt tay với Hứa U: “Hứa tiểu thư, đã nghe đại danh từ lâu!”
Hứa U: “Tôi không quen anh, anh tìm tôi làm gì?”
Người đàn ông cười hắc hắc: “Tôi vừa tới thành phố A, trời xa đất lạ, Hứa tiểu thư khả năng không quen biết tôi. Nhưng mà chuyện gia phát sinh gần đây của Hứa, tôi rất đồng tình Hứa tiểu thư. Hứa tiểu thư chẳng lẽ không oán không hận, đối vị Hứa Nhược Nhược tiểu thư kia không có một chút oán hận nào sao? Nếu không phải cô ta, Hứa tiểu thư sẽ không rơi xuống tình cảnh hiện tại này… À. “
Người đàn ông đánh giá Hứa U, tưởng chỉ ra trạng thái nghèo túng của Hứa U nay không bằng xưa.
Nhưng anh ta đánh giá nửa ngày, lại phát hiện vị Hứa tiểu thư này vẫn tinh xảo xinh đẹp như vậy, ăn mặc cũng không thể so trước kia kém chút nào. Cái gọi là “Nghèo túng”, có điểm không phù hợp thực tế.
Hứa U kỳ quái lại không kiên nhẫn nói: “Anh rốt cuộc có chuyện gì?”
Người đàn ông đẩy danh thiếp về phía trước: “Hứa tiểu thư nếu muốn trả thù vị Hứa Nhược Nhược tiểu thư kia, có thể hợp tác cùng tôi, làm cô ta gả cho tôi. Như vậy tôi mượn dùng danh khí của Hứa gia làm buôn bán cũng dễ dàng, mà Hứa Nhược Nhược trở thành người phụ nữ của tôi, trong lúc đó tôi cũng có thể giúp Hứa tiểu thư trả thù cô ta.”
Hứa U: “Hả?”
Câu chuyện này phát triển thật sự quá thần kỳ.
Hứa U vuốt cằm.
—
Đây vẫn chỉ là bắt đầu.
Kế tiếp, Hứa U lại gặp vài người.
Người qua đường A nói: “Hứa tiểu thư, tôi đã thích em từ lâu. Chỉ là vị trí của em quá cao, tôi không xứng với em. Nhưng mà bây giờ không giống trước, Hứa tiểu thư, em gả cho tôi đi. Hứa gia hiện tại đã không bằng trước kia, tôi có thể giúp em trả thù Hứa gia vứt bỏ em, còn có Hứa Nhược Nhược nữa.”
Hứa U: “…”
Người qua đường B nói: “Hứa tiểu thư, em không biết chứ, trước kia tôi theo đuổi Hứa Nhược Nhược lại bị cô ta từ chối. Cô ta tính thứ gì chứ? Chẳng qua là bay lên cành cao, nhưng mà chim sẻ cũng chỉ là chim sẻ! Hứa tiểu thư, em chỉ cần cho tôi một số tiền, tôi sẽ giúp em phơi bày những tấm ảnh bất nhã của cô ta! Làm cô ta thân bại danh liệt!”
Hứa U: “…”
Người qua đường C nói: “Hứa tiểu thư, tôi rất thích nâng đỡ thiên kim nghèo túng như cô. Thế nào, Hứa tiểu thư có suy xét tới giới giải trí phát triển không? Tôi sẽ nâng cô lên làm ngôi sao lớn! Sau lưng cô có nhiều chuyện xưa, cô nhất định sẽ nổi tiếng!”
Hứa U: “…”
Người qua đường D nói: “Hứa tiểu thư, chúng ta kết hôn đi. Tôi nhất kiến chung tình với em, tôi sẽ đối xử tốt với em, mang em rời khỏi thành phố thương tâm này. Tuy rằng tôi nhỏ tuổi hơn em, nhưng tôi đã trưởng thành, tuyệt đối không ấu trĩ! Hứa gia không quý trọng em, có tôi quý trọng em.”
Hứa U: “…”
—
Kịch bản nữ xứng ác độc giống như giấy vụn lả tả bay về phía cô, làm cô đáp ứng không xuể.
Hơn nữa lại nói tiếp, này đó kịch bản không thiếu có đàn ông kỳ ba thưởng thức mỹ mạo tài tình của cô, làm Hứa U rất là tâm động.
Hứa U chọn lựa nhặt, có điểm lưu luyến quên về, không nghĩ tới giá thị trường của cô lại tốt như vậy!
—
Đường Sĩ Trạch ở nước ngoài, nghe người giúp việc trong nhà nói Hứa U còn chưa dọn về.
Đường Sĩ Trạch ngoài ý muốn, gọi điện thoại cho Hứa U.
Hứa U: “Anh từ từ… Lựa chọn của em bây giờ có hơi nhiều, làm em chọn đến choáng váng đầu. Anh lập tức đã bị đối lập đến không thấy được, lão già anh tránh sang một bên trước, để tiểu thịt tươi thượng vị lại nói.”
Đường Sĩ Trạch: “…”
Danh sách chương