Đợi tới lúc Cơ Ngôn Tú đi rồi, Hoàng Bỉnh Thành mới nhỏ giọng hỏi:
- Lão đại, có thể tin Thục Vương này không? Tô Tín lắc đầu nói:
- Đáng tin ư? Không có ai họ Cơ đáng tin cả, người có thể quật khởi trong hoàng thất này không ai ngu ngốc, khi đối xử với đám người này thì nhất định phải cảnh giác mới được.
Hoàng Bỉnh Thành ngạc nhiên nói:
-Vậy sao lúc nãy ngài lại đồng ý với hắn chứ?
Tô Tín hỏi ngược lại:
-Quyền chủ động nằm trong tay ta, ta có gì phải sợ hãi chứ?
Cơ Ngôn Tú là một người thông minh, hắn cũng là tên rất có dã tâm.
Chẳng qua lúc trước điều Thục vương Cơ Ngôn Tú muốn là giữ được tính mạng và phú quý một phương khi tân hoàng lên ngôi, nhưng bây giờ Thục vương Cơ Ngôn Tú lại muốn ngồi lên ghế rồng.
Chính vì vậy, Cơ Ngôn Tú có thể dễ dàng tha thứ khi những người khác hợp tác, nhưng lại không cách nào tha thứ dễ dàng cho những thế lực giang hồ trở thành con rối trong tay các hoàng tử.
Nếu phải hợp tác, tất cả thế lực trong Đại Chu, chỉ có Lục Phiến Môn thích hợp với hắn ta nhất.
Quân đội minh chứng cho sự ổn định của Đại Chu, hoàng tộc họ Cơ phải đảm bảo người thừa kế hoàng vị mang dòng máu họ Cơ là được.
Mà những người được hoàng thất cung phụng yêu cầu càng đơn giản hơn, chỉ cần Đại Chu có thể cho bọn họ đầy đủ tài liệu tu luyện và đãi ngộ tốt, bọn họ sẽ không thèm quản người kế nhiệm hoàng vị tiếp theo là ai.
Những thế lực này ở Đại Chu, chỉ có Lục Phiến Môn liên quan tới bệ hạ nhiều nhất, bệ hạ muốn một ít tình báo, bệ hạ muốn làm những chuyện không thể đưa ra ngoài ánh sáng đều giao cho Lục Phiến Môn làm.
Nên dù sau này ai bước lên hoàng vị, cũng không thể thiếu Lục Phiến Môn chúng ta được.
Hiện giờ Cơ Ngôn Tú tạo quan hệ tốt với ta thậm chí muốn cho ta mượn lực lượng tiến lên hoàng vị, tất cả quyền chủ động đều do ta nắm giữ.
Đơn giản mà nói bất kì hoàng tử nào muốn làm hoàng đế đều phải dựa vào người Lục Phiến Môn ta, hơn nữa Lục Phiến Môn chúng ta không cần phải nịnh bợ các vị hoàng tử kia.
Hoàng Bỉnh Thành và Tề Long đều gật đầu, nháy mắt hiểu rõ mọi chuyện.
Có một số việc nếu nhìn từ góc độ là thần tử sẽ có chút nghi ngờ, nhưng người như Tô Tín, hắn không suy nghĩ mối quan hệ quân thần gì trong đó, hắn chỉ suy xét lợi ích, cứ như vậy nhân quả trong chuyện này sẽ rõ ràng, dù sau này có thế nào đi nữa, Lục Phiến Môn và Tô Tín cũng không bao giờ thất bại.
Trách không được dạo này Thiết Chiến lại không quản Lục Phiến Môn mà trực tiếp bế quan, ngay cả Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng không muốn xen vào việc này, không phải vì bọn họ sợ hãi, mà vì bọn họ vốn không sợ gì.
Nói đi thì phải nói lại, hiện nay chế độ hoàng quyền của Đại Chu nhìn thì có vẻ xuống dốc, nhưng thực tế như vậy mới hợp lý.
Quyền lực triều đình không dồn vào một người, cho dù thỉnh thoảng hoàng đế có phát điên đi nữa, triều đình cũng không lộn xộn sụp đổ.
Giống như Đại Tấn trước đây vậy, dù 800 năm cơ nghiệp không dài như các thế gia tông môn trên giang hồ nhưng phạm vi thống trị bao trùm cả võ lâm trung nguyên, lúc Đại Tấn mạnh nhất thậm chí diện tích đất đai nhiều hơn gấp đôi Đại Chu hiện nay, các bảo vật quý hiếm cướp đoạt được nhiều tới mức dọa người, bên trong vô cùng thâm hậu.
Nhưng dù bên trong thâm hậu như vậy cũng bị mấy hoàng đế phế vật liên tục phá hỏng bét, thậm chí cuối cùng còn làm ra việc ngu xuẩn tự mình giết người của mình, Đại Tấn lớn như vậy cũng bắt đầu suy bại.
Đại Chu tiếp thu được dạy dỗ từ Đại Tấn, dù Cơ Hạo Điển âm ngoan một chút nhưng thủ đoạn của hắn lại vô cùng lớn, có thể nắm quyền cũng có thể ủy quyền.
Nếu con cháu sau này của hắn là phế vật không học vấn không nghề nghiệp, quyền lực Đại Chu đều được quân đội nắm giữ, Lục Phiến Môn lại nắm giữ võ lực trong tay, dù bọn họ không có điều kiện tạo phản, nhưng bọn họ sẽ không vì vài mệnh lệnh ngu ngốc mà tự chôn vùi bản thân.
Nghĩa là, nếu đời sau của Cơ Hạo Điển thật sự là phế vật, vậy thì đương nhiên hắn không có tư cách ra lệnh cho những trung tâm võ lực của Đại Chu này, chỉ có thể mất hết quyền lực, làm một con rối, đổi lại Đại Chu vẫn có thể tiếp tục được truyền tới đời sau.
Mà hậu nhân sau này của hắn có thể xuất hiện một chủ nhân mạnh mẽ như Cơ Hạo Điển, đương nhiên hắn cũng sẽ để những thế lực này của Đại Chu trở nên cân đối, thu hồi quyền lợi vào tay.
Như Cơ Hạo Điển hiện nay, tuy không có chút võ công nào, nhưng hắn lại là người quyết định cả Đại Chu, chống đỡ có hoàng tộc họ Cơ, hắn đã có đủ hoàn toàn yếu tố để khống chế toàn bộ Đại Chu.
Trước mắt tình tình thành Thịnh Kinh không phải là chuyện Tô Tín cần quan tâm, hắn chỉ cần chịu trách nhiệm đứng xem cuộc vui này là được.
Tô Tín cơm nước ở Xuyên Hương Lâu xong thì dẫn đám người Hoàng Bỉnh Thành trở lại tổng bộ Lục Phiến Môn trong thành Thịnh Kinh, đồng thời ra lệnh cho tất cả bọn họ không cần ra tay, học theo Phương Cửu Nguyên trốn đi, chỉ cơ sở ngầm vẫn phải giữ lại, có thể theo dõi mọi chuyện trong thành Thịnh Kinh từng giây từng phút.
Lâm Việt Tông còn chưa về, Tô Tín lại muốn đi Dịch Kiếm Môn một lần để giao Long Đằng Thiên Lý và tiểu kiếm Tương Tư cho Hinh Nhi, nhưng Tô Tín lại sợ Lâm Tông Việt trở về đột ngột, thành Thịnh Kinh sẽ xảy ra chuyện lớn, nên hắn cũng không có hành động gì, dù sao bây giờ phải cách một thời gian nữa Hinh Nhi mới xuống núi, bước chân vào giang hồ.
Thời gian trước đi Dịch Kiếm Môn, Tô Tín đã mời Thiết Huyết cuồng kiếm Sở Bất Phàm giúp đỡ, nếu có ngày Hinh Nhi muốn xuống núi rèn luyện, vậy nói cho hắn đầu tiên.
Nên trong thời gian này Tô Tín vẫn luôn chờ ở trong Lục Phiến Môn, cuối cùng 10 ngày sau cũng truyền tin tức tới, Lâm Tông Việt mang Sinh Linh Đan về thành Thịnh Kinh!
Đây chính là một chuyện lớn, toàn bộ thành Thịnh Kinh và tất cả tông môn trong giang hồ đều vô cùng ngạc nhiên.
Trước mắt ba vật liệu dùng để cấy ghép nguyên thần cho Cơ Hạo Điển đã chuẩn bị xong, cuối cùng kế hoạch trường sinh lớn lao của Cơ Hạo Điển cũng có thể thực hiện, có thể nói Cơ Hạo Điển đã chờ giây phút này từ rất lâu.
Trong hoàng cung, mặt Cơ Hạo Điển dữ tợn đầy sát khí cầm Sinh Linh Đan mà Lâm Tông Việt giao cho hắn ta.
Trong thời gian này đám con của hắn đang nghĩ gì, người trong giang hồ đang nghĩ gì hắn đều biết, những người này đều muốn hắn chết, thậm chí cuối cùng toàn bộ thần tử trong Đại Chu này muốn gì cũng không chắc chắn.
Cơ hội trường sinh ngay trước mắt, Cơ Hạo Điển sẽ không buông tha, dù vì chuyện này mà trở thành kẻ thù của nghìn vạn người hắn cũng vẫn muốn làm.
Nhắm mắt suy nghĩ một chút, Cơ Hạo Điển bỗng nói:
- Đường Hiển.
Giọng nói khàn khàn quái dị, nghe thế nào cũng mang theo mùi máu tươi nồng nặc.
- Lão nô ở đây.
Đường Hiển bị dọa hết hồn, vội vàng cúi lưng cung kính trả lời.
Cơ Hạo Điển lạnh lung nói:
- Giao Sinh Linh Đan cho Tôn Bất Hại, để hắn lập tức chuẩn bị cấy ghép nguyên thần, chuẩn bị ba ngày sau tiến hành cấy ghép cho trẫm.
Đồng thời trực tiếp chiếu cáo với thiên hạ, trẫm chuẩn bị tổ chức yến tiệc ngoài trời, thời gian là ba ngày sau.
Tới lúc đó trẫm không có thời gian tiếp khách, để những hoàng tử kia của trẫm, người Lục Phiến Môn, quân đội, nhóm hoàng gia cung phụng và hoàng tộc họ Cơ cùng tiếp khách.
Trên mặt Đường Hiển lộ vẻ kinh sợ:
- Bệ hạ, chẳng lẽ người muốn...
Cơ Hạo Điển giơ tay, cắt đứt lời hắn ta, vẻ mặt âm trầm nói:
- Chẳng phải bọn họ hận không thể để trẫm chết đi ư? Rất tốt, lần này trẫm cũng lười chơi âm mưu quỷ kế với bọn họ, mọi người cùng bày ra mặt xấu xa, xem là cuối cùng ai sẽ thua!
Hơn hai mươi năm trước trẫm có thể hủy diệt Đại Tấn, dùng uy trấn áp giang hồ, hiện giờ các ngươi đừng mơ có thể thắng được trẫm!
Đường Hiển cúi đầu, nhưng mồ hôi lạnh không ngừng chảy dọc từ trên trán xuống.
Hầu hạ Cơ Hạo Điển cả đời, hắn hiểu được suy nghĩ của Cơ Hạo Điển lúc này, Cơ Hạo Điển đang muốn dù phải liều mạng với giang hồ Đại Chu tới mức hai bên một chết một sống hắn cũng muốn trường sinh, tiện thể thanh lý vài kẻ không an phận!
Cơ Hạo Điển biết, chỉ cần bên hắn có hành động gì, chắc chắn các tông môn lớn trong giang hồ sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nên hắn lập tức bày ra cho bọn họ biết, bản thân sẽ chuẩn bị kế hoạch trường sinh vào ba ngày sau, các ngươi có can đảm thì cứ tới hết thành Thịnh Kinh.
Tương tự hắn để các hoàng tử, Lục Phiến Môn, quân đội hoàng gia và nhóm người hoàng gia cung phụng đi ra tiếp khách thay hắn cũng là vì muốn xem cuối cùng ai mới trung thành, ai hai lòng với hắn.
Hiện giờ trừ người có cùng dòng máu với hắn hơn nữa không thể soán vị hoàng tộc họ Cơ, Cơ Hạo Điển không còn tin ai.
Chắc chắn các hoàng tử thèm muốn ghế rồng của hắn, quân đội, Lục Phiến Môn, nhóm người hoàng thất cung phụng này có kẻ hai lòng, nhưng mà hắn không biết cuối cùng là ai, số lượng bao nhiêu.
Nên Cơ Hạo Điển mới nghĩ ra cách như thế, đặt chung bọn họ lại một chỗ, tới lúc đó ai dám giúp những thế lực võ lâm này hoặc mở thêm một cánh cửa lợi ích cho họ, không cần nói cũng biết ai là kẻ phản bội.
Nhưng Cơ Hạo Điển làm vậy sẽ khiến thực lực Đại Chu chịu tổn thương rất lớn, thậm chí sẽ làm kinh động tới các cảnh giới Chân Võ.
Nhưng mà hiện giờ Cơ Hạo Điển đã bất chấp tất cả, hắn nhân cơ hội này tìm ra những kẻ không trung thành trong triều đình, thậm chí bắt toàn bộ những kẻ do dự không cố định, coi như Đại Chu bị tổn hại nặng nề hắn cũng không tiếc!
Hơn nữa hiện nay Cơ Hạo Điển cho rằng lần cấy ghép nguyên thần tu luyện dựa trên bí pháp trong ngọc thạch có thể đạt tới cảnh giới trường sinh, tới lúc đó có thể đảm bảo bản thân ở trạng thái vĩnh sinh, phát triển toàn bộ Đại Chu tới một độ cao mới, một vài tổn thất hiện tại có thể bù đắp sau này.
Đường Hiển cung kính thi lễ rời đi, chuẩn bị truyền thánh chỉ đi khắp giang hồ.
Dù hắn nhìn thấy những nguy hiểm trong này nhưng vẫn không lắm miệng chút nào.
Đối với hắn mà nói, chỉ cần Cơ Hạo Điển luôn ngồi trên hoàng vị vậy thì địa vị của hắn sẽ luôn được bảo vệ.
Nên dù hắn biết rõ kế hoạch của Cơ Hạo Điển vô cùng điên cuồng, hắn cũng không hề ngăn cản, ngược lại đích thân giao thánh chỉ cho đám mật thám ở Lục Phiến Môn làm thành nhiều bản, sau đó còn để họ phát tán ra bốn mươi chín huyện thành của Đại Chu.
Hơn nữa không ngoài dự đoán của Đường Hiển, khi tin tức vừa phát ra giang hồ, trực tiếp phát tán khắp nơi với tốc độ như bay, chỉ mới nửa ngày toàn bộ giang hồ đều biết chuyện này, toàn bộ tông môn đứng đầu trên giang hồ trừ Dược Vương Cốc, tông môn Ba Thục Kiếm Các, tất cả tông môn còn lại đều bùng nổ.
- Lão đại, có thể tin Thục Vương này không? Tô Tín lắc đầu nói:
- Đáng tin ư? Không có ai họ Cơ đáng tin cả, người có thể quật khởi trong hoàng thất này không ai ngu ngốc, khi đối xử với đám người này thì nhất định phải cảnh giác mới được.
Hoàng Bỉnh Thành ngạc nhiên nói:
-Vậy sao lúc nãy ngài lại đồng ý với hắn chứ?
Tô Tín hỏi ngược lại:
-Quyền chủ động nằm trong tay ta, ta có gì phải sợ hãi chứ?
Cơ Ngôn Tú là một người thông minh, hắn cũng là tên rất có dã tâm.
Chẳng qua lúc trước điều Thục vương Cơ Ngôn Tú muốn là giữ được tính mạng và phú quý một phương khi tân hoàng lên ngôi, nhưng bây giờ Thục vương Cơ Ngôn Tú lại muốn ngồi lên ghế rồng.
Chính vì vậy, Cơ Ngôn Tú có thể dễ dàng tha thứ khi những người khác hợp tác, nhưng lại không cách nào tha thứ dễ dàng cho những thế lực giang hồ trở thành con rối trong tay các hoàng tử.
Nếu phải hợp tác, tất cả thế lực trong Đại Chu, chỉ có Lục Phiến Môn thích hợp với hắn ta nhất.
Quân đội minh chứng cho sự ổn định của Đại Chu, hoàng tộc họ Cơ phải đảm bảo người thừa kế hoàng vị mang dòng máu họ Cơ là được.
Mà những người được hoàng thất cung phụng yêu cầu càng đơn giản hơn, chỉ cần Đại Chu có thể cho bọn họ đầy đủ tài liệu tu luyện và đãi ngộ tốt, bọn họ sẽ không thèm quản người kế nhiệm hoàng vị tiếp theo là ai.
Những thế lực này ở Đại Chu, chỉ có Lục Phiến Môn liên quan tới bệ hạ nhiều nhất, bệ hạ muốn một ít tình báo, bệ hạ muốn làm những chuyện không thể đưa ra ngoài ánh sáng đều giao cho Lục Phiến Môn làm.
Nên dù sau này ai bước lên hoàng vị, cũng không thể thiếu Lục Phiến Môn chúng ta được.
Hiện giờ Cơ Ngôn Tú tạo quan hệ tốt với ta thậm chí muốn cho ta mượn lực lượng tiến lên hoàng vị, tất cả quyền chủ động đều do ta nắm giữ.
Đơn giản mà nói bất kì hoàng tử nào muốn làm hoàng đế đều phải dựa vào người Lục Phiến Môn ta, hơn nữa Lục Phiến Môn chúng ta không cần phải nịnh bợ các vị hoàng tử kia.
Hoàng Bỉnh Thành và Tề Long đều gật đầu, nháy mắt hiểu rõ mọi chuyện.
Có một số việc nếu nhìn từ góc độ là thần tử sẽ có chút nghi ngờ, nhưng người như Tô Tín, hắn không suy nghĩ mối quan hệ quân thần gì trong đó, hắn chỉ suy xét lợi ích, cứ như vậy nhân quả trong chuyện này sẽ rõ ràng, dù sau này có thế nào đi nữa, Lục Phiến Môn và Tô Tín cũng không bao giờ thất bại.
Trách không được dạo này Thiết Chiến lại không quản Lục Phiến Môn mà trực tiếp bế quan, ngay cả Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng không muốn xen vào việc này, không phải vì bọn họ sợ hãi, mà vì bọn họ vốn không sợ gì.
Nói đi thì phải nói lại, hiện nay chế độ hoàng quyền của Đại Chu nhìn thì có vẻ xuống dốc, nhưng thực tế như vậy mới hợp lý.
Quyền lực triều đình không dồn vào một người, cho dù thỉnh thoảng hoàng đế có phát điên đi nữa, triều đình cũng không lộn xộn sụp đổ.
Giống như Đại Tấn trước đây vậy, dù 800 năm cơ nghiệp không dài như các thế gia tông môn trên giang hồ nhưng phạm vi thống trị bao trùm cả võ lâm trung nguyên, lúc Đại Tấn mạnh nhất thậm chí diện tích đất đai nhiều hơn gấp đôi Đại Chu hiện nay, các bảo vật quý hiếm cướp đoạt được nhiều tới mức dọa người, bên trong vô cùng thâm hậu.
Nhưng dù bên trong thâm hậu như vậy cũng bị mấy hoàng đế phế vật liên tục phá hỏng bét, thậm chí cuối cùng còn làm ra việc ngu xuẩn tự mình giết người của mình, Đại Tấn lớn như vậy cũng bắt đầu suy bại.
Đại Chu tiếp thu được dạy dỗ từ Đại Tấn, dù Cơ Hạo Điển âm ngoan một chút nhưng thủ đoạn của hắn lại vô cùng lớn, có thể nắm quyền cũng có thể ủy quyền.
Nếu con cháu sau này của hắn là phế vật không học vấn không nghề nghiệp, quyền lực Đại Chu đều được quân đội nắm giữ, Lục Phiến Môn lại nắm giữ võ lực trong tay, dù bọn họ không có điều kiện tạo phản, nhưng bọn họ sẽ không vì vài mệnh lệnh ngu ngốc mà tự chôn vùi bản thân.
Nghĩa là, nếu đời sau của Cơ Hạo Điển thật sự là phế vật, vậy thì đương nhiên hắn không có tư cách ra lệnh cho những trung tâm võ lực của Đại Chu này, chỉ có thể mất hết quyền lực, làm một con rối, đổi lại Đại Chu vẫn có thể tiếp tục được truyền tới đời sau.
Mà hậu nhân sau này của hắn có thể xuất hiện một chủ nhân mạnh mẽ như Cơ Hạo Điển, đương nhiên hắn cũng sẽ để những thế lực này của Đại Chu trở nên cân đối, thu hồi quyền lợi vào tay.
Như Cơ Hạo Điển hiện nay, tuy không có chút võ công nào, nhưng hắn lại là người quyết định cả Đại Chu, chống đỡ có hoàng tộc họ Cơ, hắn đã có đủ hoàn toàn yếu tố để khống chế toàn bộ Đại Chu.
Trước mắt tình tình thành Thịnh Kinh không phải là chuyện Tô Tín cần quan tâm, hắn chỉ cần chịu trách nhiệm đứng xem cuộc vui này là được.
Tô Tín cơm nước ở Xuyên Hương Lâu xong thì dẫn đám người Hoàng Bỉnh Thành trở lại tổng bộ Lục Phiến Môn trong thành Thịnh Kinh, đồng thời ra lệnh cho tất cả bọn họ không cần ra tay, học theo Phương Cửu Nguyên trốn đi, chỉ cơ sở ngầm vẫn phải giữ lại, có thể theo dõi mọi chuyện trong thành Thịnh Kinh từng giây từng phút.
Lâm Việt Tông còn chưa về, Tô Tín lại muốn đi Dịch Kiếm Môn một lần để giao Long Đằng Thiên Lý và tiểu kiếm Tương Tư cho Hinh Nhi, nhưng Tô Tín lại sợ Lâm Tông Việt trở về đột ngột, thành Thịnh Kinh sẽ xảy ra chuyện lớn, nên hắn cũng không có hành động gì, dù sao bây giờ phải cách một thời gian nữa Hinh Nhi mới xuống núi, bước chân vào giang hồ.
Thời gian trước đi Dịch Kiếm Môn, Tô Tín đã mời Thiết Huyết cuồng kiếm Sở Bất Phàm giúp đỡ, nếu có ngày Hinh Nhi muốn xuống núi rèn luyện, vậy nói cho hắn đầu tiên.
Nên trong thời gian này Tô Tín vẫn luôn chờ ở trong Lục Phiến Môn, cuối cùng 10 ngày sau cũng truyền tin tức tới, Lâm Tông Việt mang Sinh Linh Đan về thành Thịnh Kinh!
Đây chính là một chuyện lớn, toàn bộ thành Thịnh Kinh và tất cả tông môn trong giang hồ đều vô cùng ngạc nhiên.
Trước mắt ba vật liệu dùng để cấy ghép nguyên thần cho Cơ Hạo Điển đã chuẩn bị xong, cuối cùng kế hoạch trường sinh lớn lao của Cơ Hạo Điển cũng có thể thực hiện, có thể nói Cơ Hạo Điển đã chờ giây phút này từ rất lâu.
Trong hoàng cung, mặt Cơ Hạo Điển dữ tợn đầy sát khí cầm Sinh Linh Đan mà Lâm Tông Việt giao cho hắn ta.
Trong thời gian này đám con của hắn đang nghĩ gì, người trong giang hồ đang nghĩ gì hắn đều biết, những người này đều muốn hắn chết, thậm chí cuối cùng toàn bộ thần tử trong Đại Chu này muốn gì cũng không chắc chắn.
Cơ hội trường sinh ngay trước mắt, Cơ Hạo Điển sẽ không buông tha, dù vì chuyện này mà trở thành kẻ thù của nghìn vạn người hắn cũng vẫn muốn làm.
Nhắm mắt suy nghĩ một chút, Cơ Hạo Điển bỗng nói:
- Đường Hiển.
Giọng nói khàn khàn quái dị, nghe thế nào cũng mang theo mùi máu tươi nồng nặc.
- Lão nô ở đây.
Đường Hiển bị dọa hết hồn, vội vàng cúi lưng cung kính trả lời.
Cơ Hạo Điển lạnh lung nói:
- Giao Sinh Linh Đan cho Tôn Bất Hại, để hắn lập tức chuẩn bị cấy ghép nguyên thần, chuẩn bị ba ngày sau tiến hành cấy ghép cho trẫm.
Đồng thời trực tiếp chiếu cáo với thiên hạ, trẫm chuẩn bị tổ chức yến tiệc ngoài trời, thời gian là ba ngày sau.
Tới lúc đó trẫm không có thời gian tiếp khách, để những hoàng tử kia của trẫm, người Lục Phiến Môn, quân đội, nhóm hoàng gia cung phụng và hoàng tộc họ Cơ cùng tiếp khách.
Trên mặt Đường Hiển lộ vẻ kinh sợ:
- Bệ hạ, chẳng lẽ người muốn...
Cơ Hạo Điển giơ tay, cắt đứt lời hắn ta, vẻ mặt âm trầm nói:
- Chẳng phải bọn họ hận không thể để trẫm chết đi ư? Rất tốt, lần này trẫm cũng lười chơi âm mưu quỷ kế với bọn họ, mọi người cùng bày ra mặt xấu xa, xem là cuối cùng ai sẽ thua!
Hơn hai mươi năm trước trẫm có thể hủy diệt Đại Tấn, dùng uy trấn áp giang hồ, hiện giờ các ngươi đừng mơ có thể thắng được trẫm!
Đường Hiển cúi đầu, nhưng mồ hôi lạnh không ngừng chảy dọc từ trên trán xuống.
Hầu hạ Cơ Hạo Điển cả đời, hắn hiểu được suy nghĩ của Cơ Hạo Điển lúc này, Cơ Hạo Điển đang muốn dù phải liều mạng với giang hồ Đại Chu tới mức hai bên một chết một sống hắn cũng muốn trường sinh, tiện thể thanh lý vài kẻ không an phận!
Cơ Hạo Điển biết, chỉ cần bên hắn có hành động gì, chắc chắn các tông môn lớn trong giang hồ sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nên hắn lập tức bày ra cho bọn họ biết, bản thân sẽ chuẩn bị kế hoạch trường sinh vào ba ngày sau, các ngươi có can đảm thì cứ tới hết thành Thịnh Kinh.
Tương tự hắn để các hoàng tử, Lục Phiến Môn, quân đội hoàng gia và nhóm người hoàng gia cung phụng đi ra tiếp khách thay hắn cũng là vì muốn xem cuối cùng ai mới trung thành, ai hai lòng với hắn.
Hiện giờ trừ người có cùng dòng máu với hắn hơn nữa không thể soán vị hoàng tộc họ Cơ, Cơ Hạo Điển không còn tin ai.
Chắc chắn các hoàng tử thèm muốn ghế rồng của hắn, quân đội, Lục Phiến Môn, nhóm người hoàng thất cung phụng này có kẻ hai lòng, nhưng mà hắn không biết cuối cùng là ai, số lượng bao nhiêu.
Nên Cơ Hạo Điển mới nghĩ ra cách như thế, đặt chung bọn họ lại một chỗ, tới lúc đó ai dám giúp những thế lực võ lâm này hoặc mở thêm một cánh cửa lợi ích cho họ, không cần nói cũng biết ai là kẻ phản bội.
Nhưng Cơ Hạo Điển làm vậy sẽ khiến thực lực Đại Chu chịu tổn thương rất lớn, thậm chí sẽ làm kinh động tới các cảnh giới Chân Võ.
Nhưng mà hiện giờ Cơ Hạo Điển đã bất chấp tất cả, hắn nhân cơ hội này tìm ra những kẻ không trung thành trong triều đình, thậm chí bắt toàn bộ những kẻ do dự không cố định, coi như Đại Chu bị tổn hại nặng nề hắn cũng không tiếc!
Hơn nữa hiện nay Cơ Hạo Điển cho rằng lần cấy ghép nguyên thần tu luyện dựa trên bí pháp trong ngọc thạch có thể đạt tới cảnh giới trường sinh, tới lúc đó có thể đảm bảo bản thân ở trạng thái vĩnh sinh, phát triển toàn bộ Đại Chu tới một độ cao mới, một vài tổn thất hiện tại có thể bù đắp sau này.
Đường Hiển cung kính thi lễ rời đi, chuẩn bị truyền thánh chỉ đi khắp giang hồ.
Dù hắn nhìn thấy những nguy hiểm trong này nhưng vẫn không lắm miệng chút nào.
Đối với hắn mà nói, chỉ cần Cơ Hạo Điển luôn ngồi trên hoàng vị vậy thì địa vị của hắn sẽ luôn được bảo vệ.
Nên dù hắn biết rõ kế hoạch của Cơ Hạo Điển vô cùng điên cuồng, hắn cũng không hề ngăn cản, ngược lại đích thân giao thánh chỉ cho đám mật thám ở Lục Phiến Môn làm thành nhiều bản, sau đó còn để họ phát tán ra bốn mươi chín huyện thành của Đại Chu.
Hơn nữa không ngoài dự đoán của Đường Hiển, khi tin tức vừa phát ra giang hồ, trực tiếp phát tán khắp nơi với tốc độ như bay, chỉ mới nửa ngày toàn bộ giang hồ đều biết chuyện này, toàn bộ tông môn đứng đầu trên giang hồ trừ Dược Vương Cốc, tông môn Ba Thục Kiếm Các, tất cả tông môn còn lại đều bùng nổ.
Danh sách chương