Lần này việc mấy thế lực ra tay với Đại Chu quả thực đã vượt quá dự liệu của tất cả mọi người, mà Cơ Hạo Điển chết thì càng lại nằm ngoài dự liệu của người ta.
Nhưng Cơ Hạo Điển vừa chết, đám đạo chích ẩn núp trong bóng tối muốn đứng ra khuấy gió nổi mưa một phen, đương nhiên kết quả rất là khó khăn, trực tiếp bị Đại Chu dùng lực lượng mạnh mẽ trấn áp.
Đại Chu không phải là Đại Tấn ngày xưa, Hoàng Đế vừa chết thì thiên hạ đã đại loạn. Xem như không có Cơ Hạo Điển, thế nhưng tất cả mọi chuyện trong Đại Chu vẫn tiến hành đâu vào đấy.
Quan văn bên trong bốn mươi chín đạo không cần phải nói, vũ lực có Lục Phiến Môn và hành quân Đại tổng quản quan sát, một khi xảy ra vấn đề thì bọn hắn sẽ lập tức ra tay trấn áp.
Mà nếu như bọn hắn không trấn áp được, vậy bọn hắn sẽ dùng bí pháp trình báo cho Tô Tín và tứ đại thần bộ cùng với mấy vị đại tướng quân quân đội, để bọn hắn định đoạt.
Nếu như ngay cả bọn người Tô Tín mà cũng không có cách nào giải quyết được. Như vậy cũng không quá phải lo lắng, Cung Phụng Đường hoàng thất, còn có Hoàng tộc Cơ gia có nhiều người như vậy cũng đã đủ để trấn áp tất cả.
Khi Cơ Hạo Điển còn thì những chuyện lớn này đều sẽ bẩm báo cho Cơ Hạo Điển, chỉ là khi đó dù cho bọn hắn có bẩm báo cũng chỉ là bẩm báo ra một kết quả mà thôi. Cũng không phải để cho Cơ Hạo Điển quyết định.
Cho nên như vậy việc có không hay không có Cơ Hạo Điển đối với nội vụ chỉnh thể của Đại Chu kỳ thật cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn. Những người nhảy ra đầu tiên trước kia trên cơ bản đều chết rất thảm, cho nên một số người còn lại đều đã có kinh nghiệm, không có tiếp tục gây chuyện nữa. Mà ánh mắt chuyển hướng về phía Thịnh kinh thành.
Bốn mươi chín đạo của Đại Chu không có loạn thì cũng sẽ không loạn, chỗ duy nhất loạn hiện tại chỉ là Thịnh kinh thành mà thôi.
Lúc này kỳ thật trong thịnh kinh thành cũng không tính là quá loạn, một là bởi vì có Lục Phiến Môn và quân đội liên thủ trấn áp, hai là những hoàng tử kia đều đang kích động và chờ đợi tin tức.
Cơ Hạo Điển bỏ mình, mấy cái hoàng tử khôi lỗi của mấy đại thế lực giang hồ đều đã bị ném vào bên trong Tông nhân phủ. Như vậy hoàng vị chính là thứ của bọn họ.
Cho nên những hoàng tử này cũng không dám có động tác nào khác, tất cả chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở trong Thịnh kinh thành, sợ làm cho đám người Cơ Huyền Viễn không vui.
Mà lúc này ở trước Lục Phiến Môn, một đám Phong Môi giang hồ đều đang chờ đợi ở nơi này, chuẩn bị chờ đợi người Lục Phiến Môn công bố bảng.
Trận chiến ở Thịnh kinh thành đã tạo ra động tĩnh không nhỏ, uy thế chín tên tồn tại Chân Vũ cảnh đại chiến một trận đã chấn động toàn bộ Bắc Nguyên đạo, mà ngay cả tồn tại Dương thần cảnh cũng thành thật phối hợp với hắn.
Đương nhiên trong này cũng có một tin tức rất lớn, đó chính là tổng bộ đầu Thiết Ngạo của Lục Phiến Môn tấn thăng lên Chân Vũ!
Từ khi Đại Chu đăng đỉnh thiên hạ cho đến bây giờ, trong hơn hai mươi năm trên giang hồ không có xuất hiện qua một vị Chân Vũ nào, ít nhất trong võ lâm Trung Nguyên không có.
Trước mắt Thiết Ngạo tấn thăng lên Chân Vũ đây chính là người độc nhất trong những năm gần đây. Những Phong Môi giang hồ này đã không biết tìm hiểu được tin tức từ nơi nào, nói Thiết Ngạo tấn thăng Chân Vũ sẽ bước vào Thiên Bảng. Cho nên bọn hắn vội vàng chờ đợi ở chỗ này.
Bọn hắn chờ đến giữa trưa, một người của Lục Phiến Môn bắt đầu xuất hiện, ánh mắt của mọi người lập tức trợn trừng, trong tay tên bộ khoái kia rõ ràng đang cầm một tấm lá vàng, quả thật là Thiên Bảng biến động!
Trong ba bảng Thiên Địa Nhân, nhân bảng giấy trắng mực đen, Địa Bảng giấy đỏ chữ màu đen, chỉ có Thiên Bảng chính là lá vàng khắc lục, không có sắp xếp, chỉ ghi chép ba mươi sáu võ đạo đại tông sư Chân Vũ cảnh mạnh nhất hiện tại trên giang hồ.
Chờ sau khi Thiên Bảng thiếp xuất hiện, đám người này vội vàng nhìn về phía Thiên Bảng kia, phía trên một tấm lá vàng chỉ có một cái tên, đó chính là Thiết Ngạo.
Trước mắt Thiết Ngạo nhập bảng, tự nhiên cũng sẽ có một vị vốn đang ở Thiên Bảng bị đẩy xuống. Thế nhưng bởi vì cường giả Chân Vũ cảnh lâu không xuất thế cho nên kỳ thật ở trong Thiên Bảng có một phần nhỏ võ giả thậm chí ngay cả Lục Phiến Môn cũng không xác định được đối phương đã chết hay chưa. Có một chút người thậm chí ngay lúc Đại Chu thành lập cũng đã không còn tung tích nữa.
Cho nên lần này Lục Phiến Môn cũng đã đẩy một tên võ giả hơn mười năm không có một tia động tĩnh nào ở trên Thiên Bảng, đổi lại thành tên của Thiết Ngạo.
Thiên Bảng bởi vì không có sắp xếp, cho nên không giống như là Địa Bảng và nhân bảng, dựa theo trên dưới trình tự để sắp xếp. Mà là mỗi vị cường giả trên Thiên Bảng đều có một tấm lá vàng, trong đó ghi chép tin tức thuộc về mình.
Tính danh: Thiết Ngạo. Tên hiệu: Thần Ưng. Môn phái: Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn. Võ công: Ưng Trảo Công, Thiên Bằng Cầm Long Công. Binh khí: Không. Thực lực: Chân Vũ cảnh. Chiến tích: Trong trận chiến quan thiên yến ở Thịnh kinh thành đã cùng với Thần Vũ đại tướng quân “Thiên La chiến tướng” Tiết Chấn Nhạc liên thủ đối phó với chưởng giáo Tạo Hóa Đạo Môn “Thuần Dương đạo tôn” Lý Bá Dương. Ưng Trảo Công xé rách thiên địa, Thiên Bằng Cầm Long khí thế vô song.
Chiến tích liên quan tới Thiết Ngạo rất đơn giản, dù sao hắn chỉ mới vừa vặn bước vào Chân Vũ mà thôi.
Đương nhiên nếu như ghi chép chiến tích của Thiết Ngạo lúc còn là Dương thần cảnh, như vậy có lẽ cho dù mang tới mười khối lá vàng cũng không đủ để viết.
Huống hồ thân là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, chiến tích trước đó của Thiết Ngạo cũng đã sớm bị các thế lực lớn trên giang hồ biết rõ, cũng không cần phải nói thêm gì nữa.
Kỳ thật đối với thực lực của Thiết Ngạo, đông đảo võ giả trên giang hồ cũng đã chịu phục, võ giả trong thiên hạ này xuất thân từ nghèo khó có rất nhiều, nhưng có ai có thể giống như Thiết Ngạo đi tới vị trí ngày hôm nay cơ chứ? Trên Thiên bảng chỉ ghi chép có hai loại võ công của Thiết Ngạo, có lẽ Thiết Ngạo còn có át chủ bài không nói ra, thế nhưng võ kỹ mà Thiết Ngạo thi triển ra bên ngoài cũng chỉ có hai loại mà thôi.
Ở trong đó Thiên Bằng Cầm Long Công chính là một môn nội công uy thế bất phàm, chính là do một vị cường giả Chân Vũ cảnh Đại Tấn ngày xưa sáng tạo ra. Đã từng dùng công pháp này đánh bại một vị cường giả Chân Vũ cảnh nào đó trong Thiếu Lâm tự, người này đã tu luyện Đại cầm long thủ tới cực hạn.
Môn công pháp này là chiến lợi phẩm của Thiết Ngạo, cũng là thứ hắn tu luyện sau khi có được. Nhưng kỳ thật thứ mà Thiết Ngạo chân chính tu luyện lại chỉ là một môn Ưng Trảo Công cấp thấp nhất mà thôi. Môn công pháp này chỉ có một ít tán tu xuất thân từ võ giả hậu thiên đi tu luyện mà thôi. Thậm chí ngay cả võ giả Tiên Thiên cũng chẳng muốn tu luyện.
Nhưng Thiết Ngạo lại mạnh mẽ bằng vào tu luyện Ưng Trảo Công này mà đạt tới loại trình độ như hiện tại. Càng làm cho môn công pháp cấp thấp tới mức không thể thấp hơn này diễn biến tới tình trạng xuất thần nhập hóa, chỉ bằng vào điểm này, Thiết Ngạo cũng đã danh xứng với thực uy danh võ đạo đại tông sư.
Mà những Phong Môi giang hồ kia, sau khi sao chép hoàn tất tư liệu về Thiết Ngạo thì có một người của Lục Phiến Môn đi tới, dán một tấm giấy đỏ ra, Địa Bảng cũng đổi mới một lần.
Có một chút Phong Môi giang hồ đầu óc linh hoạt đã đoán ra được, lần này Địa Bảng đổi mới có lẽ là bởi vì Tô Tín.
Mặc dù nhân vật chính của trận chiến trong Thịnh kinh thành lần này chính là những tồn tại Chân Vũ cảnh lâu không xuất thế kia. Thế nhưng Tô Tín chính diện đối cứng với trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang “Kiếm Động Bát Hoang” Hà Vô Sơn. Quyền, kiếm, chỉ ba chiêu đối đầu với ba kiếm của Hà Vô Sơn, loại chiến tích này cũng đã đủ để kinh diễm rồi.
Phải biết rằng mặc dù Hà Vô Sơn không có đứng hàng ở Địa Bảng, nhưng cũng không phải là bởi vì thực lực của hắn không đủ. Mà là bởi vì kỳ thật Hà Vô Sơn so với đám người Mạnh Kinh Tiên còn hơn một bối phận, chính là võ giả đời trước. Lúc trước thậm chí hắn đã từ chức trang chủ, chuẩn bị bế quan tiềm tu. Hơn mười năm không có một chiến tích nào truyền ra bên ngoài.
Chỉ là về sau bởi vì nhi tử đã đảm nhiệm chức vị trang chủ của hắn ngoài ý muốn bỏ mình, mà Danh Kiếm Sơn Trang lại không ai có thể đứng lên gánh vác, cho nên lúc này hắn mới tái xuất giang hồ.
Mặc dù những năm gần đây Hà Vô Sơn đều không có chiến đấu sinh tử với người khác, nhưng trên giang hồ cũng đều công nhận tối thiểu Hà Vô Sơn này cũng có thực lực có thể so với mười vị trí đầu trong Địa Bảng.
Tô Tín có thể giao thủ ba chiêu với hắn, như vậy hắn lên Địa Bảng cũng là chuyện bình thường.
Quả nhiên, chờ tới Địa bảng thiếp được đưa ra, vị trí của Tô Tín lại tăng lên mấy bậc.
Tính danh: Tô Tín. Tên hiệu: Huyết kiếm thần chỉ. Môn phái: Lục Phiến Môn tứ đại thần bộ. Võ công: Kiếm pháp: Huyết hà thần kiếm, Tiên Thiên vô hình phá thể kiếm khí, kiếm hai mươi ba, đoạt mệnh mười lăm kiếm. Công pháp: Tử Hà Thần Công, Sơn Tự Kinh, Tam Phân Quy Nguyên Khí, Long Tượng Bàn Nhược Công, Kim Cương Bất Hoại thần công, Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần. Chỉ pháp: Huyết hà thần chỉ, hai mươi bốn tiết khí Kinh Thần chỉ, Tam Chỉ Đạn Thiên (phá sát, kinh mộng, thiên địch), Tam Phân Thần Chỉ. Những thứ khác gồm: Thương Tâm Tiểu Tiễn, Bất Tử Ấn Pháp, Phong Thần Thối, Thiên Sương Quyền, Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ. Binh khí: Phi Huyết kiếm (từ Ba Thục Kiếm Các trưởng lão, đúc kiếm đại sư Công Thâu Ngu tự tay luyện chế, là cực phẩm thiên binh). Thực lực: Dung Thần cảnh đỉnh phong (nửa bước Dương thần cảnh). Chiến tích: Trận chiến ở Ngô Đồng Sơn tập sát lão tổ Tô gia Dương thần cảnh. Kiếm hai mươi ba hủy thiên diệt địa, lấy Nguyên Thần hóa kiếm ngưng đốn hư không, làm trọng thương lão tổ Tô gia, khiến cho Tô gia bị ép rời khỏi việc tranh giành phượng huyết.
Khi bí cảnh Cửu Trọng Kiếm Các mở ra, chính diện đánh giết hai võ giả Dung Thần cảnh của Thanh Thành kiếm phái. Mười bảy võ giả Hóa Thần cảnh, lấy mười lăm kiếm đoạt mệnh đại trưởng lão của Thanh Thành kiếm phái. Cường giả Dương thần cảnh “Đan Lưu Hỏa Kiếm” Sầm Vệ Trang tứ linh đạo kiếm, đồng thời còn dùng trận pháp chi vị bên trong Cửu Trọng Kiếm Các để lừa giết.
Ở bên trong Trung cung của Cửu Trọng Kiếm Các đánh lén cường giả Dương thần cảnh Hắc liên thánh sứ của Bạch Liên giáo, lấy Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần giảo sát nguyên thần đối phương, đoạt chí bảo truyền thừa hắc liên chi chủng của đối phương.
Lúc Tô gia Ngô Đồng Sơn phản loạn, lực chiến lão tổ Tô gia, liên thủ với Đại Thế Chí thượng sư của Mật tông chém giết lão tổ Tô gia, nghịch chuyển đoạt quyền, khống chế Tô gia.
Ở Lương Châu đạo, Mạc Thanh Hồi mai cốt, trợ giúp anh hùng lực chiến niên đàn chủ Bang Đông đàn, “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam, một trận chiến thắng làm chấn kinh tứ phía.
Trong trận chiến ở Thịnh kinh thành, chính diện đối cứng với trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang “Kiếm Động Bát Hoang” Hà Vô Sơn, quyền, kiếm, chỉ ba chiêu đối đầu với ba kiếm của Hà Vô Sơn.
Bài danh: thứ ba mươi lăm Địa Bảng.
Đối với phần chiến tích này mọi người ở đây đều có không có dị nghị gì. Chỉ là một chút Phong Môi giang hồ nhìn thấy phần chiến tích của Tô Tín, một loạt đều là cường giả Dương thần cảnh, cả đám không khỏi cảm thấy mờ mắt.
Lần trước Tô Tín đánh bại Trần Vạn Tam, phía trên chiến tích của hắn còn có tên của các võ giả Dung Thần cảnh như Tô Minh Viễn. Kết quả cho tới bây giờ, phía trên chiến tích của hắn lại toàn bộ đều là chiến tích cùng giao thủ với võ giả Dương thần cảnh. Người Dung Thần cảnh duy nhất chính là “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam, mặc dù hắn không phải là Dương thần cảnh, thế nhưng cũng là tồn tại đỉnh tiêm ở trong Dung Thần cảnh. Kết quả bị Tô Tín đánh bại, theo người chứng kiến nói, trận chiến kia thậm chí là Tô Tín còn nghiền ép Trần Vạn Tam.
Mặc dù lần này Tô Tín tấn thăng lên Địa bảng, thế nhưng chuyện mà đám người giang hồ thảo luận nhiều nhất vẫn là chiến đấu giữa những cường giả Chân Vũ cảnh kia và lần chiến đấu ở Thịnh kinh thành này. Cho nên lần này Tô Tín lại rất ít bị đám người giang hồ để ý tới.
Mà cách lúc chiến đấu ở Thịnh kinh thành qua ba ngày, đám người Cơ Huyền Viễn, Lâm Tông Việt triệu tập tất cả cao tầng chấp chưởng Đại Chu hiện tại, còn có những hoàng tử khác tiến về hoàng cung nghị sự. Đám người Tô Tín và những hoàng tử kia lập tức hiểu rõ. Lần này là chuẩn bị chân chính chọn ra tân nhiệm Nhân Hoàng Đại Chu.
Những hoàng tử kia cũng không khỏi hưng phấn, đồng thời còn thấp thỏm lo âu. Từ đây quân lâm thiên hạ hay là trở về làm một vương gia nhàn tản ăn bữa hôm lo bữa mai thì phải nhìn kết quả lần này.
Nhưng Cơ Hạo Điển vừa chết, đám đạo chích ẩn núp trong bóng tối muốn đứng ra khuấy gió nổi mưa một phen, đương nhiên kết quả rất là khó khăn, trực tiếp bị Đại Chu dùng lực lượng mạnh mẽ trấn áp.
Đại Chu không phải là Đại Tấn ngày xưa, Hoàng Đế vừa chết thì thiên hạ đã đại loạn. Xem như không có Cơ Hạo Điển, thế nhưng tất cả mọi chuyện trong Đại Chu vẫn tiến hành đâu vào đấy.
Quan văn bên trong bốn mươi chín đạo không cần phải nói, vũ lực có Lục Phiến Môn và hành quân Đại tổng quản quan sát, một khi xảy ra vấn đề thì bọn hắn sẽ lập tức ra tay trấn áp.
Mà nếu như bọn hắn không trấn áp được, vậy bọn hắn sẽ dùng bí pháp trình báo cho Tô Tín và tứ đại thần bộ cùng với mấy vị đại tướng quân quân đội, để bọn hắn định đoạt.
Nếu như ngay cả bọn người Tô Tín mà cũng không có cách nào giải quyết được. Như vậy cũng không quá phải lo lắng, Cung Phụng Đường hoàng thất, còn có Hoàng tộc Cơ gia có nhiều người như vậy cũng đã đủ để trấn áp tất cả.
Khi Cơ Hạo Điển còn thì những chuyện lớn này đều sẽ bẩm báo cho Cơ Hạo Điển, chỉ là khi đó dù cho bọn hắn có bẩm báo cũng chỉ là bẩm báo ra một kết quả mà thôi. Cũng không phải để cho Cơ Hạo Điển quyết định.
Cho nên như vậy việc có không hay không có Cơ Hạo Điển đối với nội vụ chỉnh thể của Đại Chu kỳ thật cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn. Những người nhảy ra đầu tiên trước kia trên cơ bản đều chết rất thảm, cho nên một số người còn lại đều đã có kinh nghiệm, không có tiếp tục gây chuyện nữa. Mà ánh mắt chuyển hướng về phía Thịnh kinh thành.
Bốn mươi chín đạo của Đại Chu không có loạn thì cũng sẽ không loạn, chỗ duy nhất loạn hiện tại chỉ là Thịnh kinh thành mà thôi.
Lúc này kỳ thật trong thịnh kinh thành cũng không tính là quá loạn, một là bởi vì có Lục Phiến Môn và quân đội liên thủ trấn áp, hai là những hoàng tử kia đều đang kích động và chờ đợi tin tức.
Cơ Hạo Điển bỏ mình, mấy cái hoàng tử khôi lỗi của mấy đại thế lực giang hồ đều đã bị ném vào bên trong Tông nhân phủ. Như vậy hoàng vị chính là thứ của bọn họ.
Cho nên những hoàng tử này cũng không dám có động tác nào khác, tất cả chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở trong Thịnh kinh thành, sợ làm cho đám người Cơ Huyền Viễn không vui.
Mà lúc này ở trước Lục Phiến Môn, một đám Phong Môi giang hồ đều đang chờ đợi ở nơi này, chuẩn bị chờ đợi người Lục Phiến Môn công bố bảng.
Trận chiến ở Thịnh kinh thành đã tạo ra động tĩnh không nhỏ, uy thế chín tên tồn tại Chân Vũ cảnh đại chiến một trận đã chấn động toàn bộ Bắc Nguyên đạo, mà ngay cả tồn tại Dương thần cảnh cũng thành thật phối hợp với hắn.
Đương nhiên trong này cũng có một tin tức rất lớn, đó chính là tổng bộ đầu Thiết Ngạo của Lục Phiến Môn tấn thăng lên Chân Vũ!
Từ khi Đại Chu đăng đỉnh thiên hạ cho đến bây giờ, trong hơn hai mươi năm trên giang hồ không có xuất hiện qua một vị Chân Vũ nào, ít nhất trong võ lâm Trung Nguyên không có.
Trước mắt Thiết Ngạo tấn thăng lên Chân Vũ đây chính là người độc nhất trong những năm gần đây. Những Phong Môi giang hồ này đã không biết tìm hiểu được tin tức từ nơi nào, nói Thiết Ngạo tấn thăng Chân Vũ sẽ bước vào Thiên Bảng. Cho nên bọn hắn vội vàng chờ đợi ở chỗ này.
Bọn hắn chờ đến giữa trưa, một người của Lục Phiến Môn bắt đầu xuất hiện, ánh mắt của mọi người lập tức trợn trừng, trong tay tên bộ khoái kia rõ ràng đang cầm một tấm lá vàng, quả thật là Thiên Bảng biến động!
Trong ba bảng Thiên Địa Nhân, nhân bảng giấy trắng mực đen, Địa Bảng giấy đỏ chữ màu đen, chỉ có Thiên Bảng chính là lá vàng khắc lục, không có sắp xếp, chỉ ghi chép ba mươi sáu võ đạo đại tông sư Chân Vũ cảnh mạnh nhất hiện tại trên giang hồ.
Chờ sau khi Thiên Bảng thiếp xuất hiện, đám người này vội vàng nhìn về phía Thiên Bảng kia, phía trên một tấm lá vàng chỉ có một cái tên, đó chính là Thiết Ngạo.
Trước mắt Thiết Ngạo nhập bảng, tự nhiên cũng sẽ có một vị vốn đang ở Thiên Bảng bị đẩy xuống. Thế nhưng bởi vì cường giả Chân Vũ cảnh lâu không xuất thế cho nên kỳ thật ở trong Thiên Bảng có một phần nhỏ võ giả thậm chí ngay cả Lục Phiến Môn cũng không xác định được đối phương đã chết hay chưa. Có một chút người thậm chí ngay lúc Đại Chu thành lập cũng đã không còn tung tích nữa.
Cho nên lần này Lục Phiến Môn cũng đã đẩy một tên võ giả hơn mười năm không có một tia động tĩnh nào ở trên Thiên Bảng, đổi lại thành tên của Thiết Ngạo.
Thiên Bảng bởi vì không có sắp xếp, cho nên không giống như là Địa Bảng và nhân bảng, dựa theo trên dưới trình tự để sắp xếp. Mà là mỗi vị cường giả trên Thiên Bảng đều có một tấm lá vàng, trong đó ghi chép tin tức thuộc về mình.
Tính danh: Thiết Ngạo. Tên hiệu: Thần Ưng. Môn phái: Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn. Võ công: Ưng Trảo Công, Thiên Bằng Cầm Long Công. Binh khí: Không. Thực lực: Chân Vũ cảnh. Chiến tích: Trong trận chiến quan thiên yến ở Thịnh kinh thành đã cùng với Thần Vũ đại tướng quân “Thiên La chiến tướng” Tiết Chấn Nhạc liên thủ đối phó với chưởng giáo Tạo Hóa Đạo Môn “Thuần Dương đạo tôn” Lý Bá Dương. Ưng Trảo Công xé rách thiên địa, Thiên Bằng Cầm Long khí thế vô song.
Chiến tích liên quan tới Thiết Ngạo rất đơn giản, dù sao hắn chỉ mới vừa vặn bước vào Chân Vũ mà thôi.
Đương nhiên nếu như ghi chép chiến tích của Thiết Ngạo lúc còn là Dương thần cảnh, như vậy có lẽ cho dù mang tới mười khối lá vàng cũng không đủ để viết.
Huống hồ thân là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, chiến tích trước đó của Thiết Ngạo cũng đã sớm bị các thế lực lớn trên giang hồ biết rõ, cũng không cần phải nói thêm gì nữa.
Kỳ thật đối với thực lực của Thiết Ngạo, đông đảo võ giả trên giang hồ cũng đã chịu phục, võ giả trong thiên hạ này xuất thân từ nghèo khó có rất nhiều, nhưng có ai có thể giống như Thiết Ngạo đi tới vị trí ngày hôm nay cơ chứ? Trên Thiên bảng chỉ ghi chép có hai loại võ công của Thiết Ngạo, có lẽ Thiết Ngạo còn có át chủ bài không nói ra, thế nhưng võ kỹ mà Thiết Ngạo thi triển ra bên ngoài cũng chỉ có hai loại mà thôi.
Ở trong đó Thiên Bằng Cầm Long Công chính là một môn nội công uy thế bất phàm, chính là do một vị cường giả Chân Vũ cảnh Đại Tấn ngày xưa sáng tạo ra. Đã từng dùng công pháp này đánh bại một vị cường giả Chân Vũ cảnh nào đó trong Thiếu Lâm tự, người này đã tu luyện Đại cầm long thủ tới cực hạn.
Môn công pháp này là chiến lợi phẩm của Thiết Ngạo, cũng là thứ hắn tu luyện sau khi có được. Nhưng kỳ thật thứ mà Thiết Ngạo chân chính tu luyện lại chỉ là một môn Ưng Trảo Công cấp thấp nhất mà thôi. Môn công pháp này chỉ có một ít tán tu xuất thân từ võ giả hậu thiên đi tu luyện mà thôi. Thậm chí ngay cả võ giả Tiên Thiên cũng chẳng muốn tu luyện.
Nhưng Thiết Ngạo lại mạnh mẽ bằng vào tu luyện Ưng Trảo Công này mà đạt tới loại trình độ như hiện tại. Càng làm cho môn công pháp cấp thấp tới mức không thể thấp hơn này diễn biến tới tình trạng xuất thần nhập hóa, chỉ bằng vào điểm này, Thiết Ngạo cũng đã danh xứng với thực uy danh võ đạo đại tông sư.
Mà những Phong Môi giang hồ kia, sau khi sao chép hoàn tất tư liệu về Thiết Ngạo thì có một người của Lục Phiến Môn đi tới, dán một tấm giấy đỏ ra, Địa Bảng cũng đổi mới một lần.
Có một chút Phong Môi giang hồ đầu óc linh hoạt đã đoán ra được, lần này Địa Bảng đổi mới có lẽ là bởi vì Tô Tín.
Mặc dù nhân vật chính của trận chiến trong Thịnh kinh thành lần này chính là những tồn tại Chân Vũ cảnh lâu không xuất thế kia. Thế nhưng Tô Tín chính diện đối cứng với trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang “Kiếm Động Bát Hoang” Hà Vô Sơn. Quyền, kiếm, chỉ ba chiêu đối đầu với ba kiếm của Hà Vô Sơn, loại chiến tích này cũng đã đủ để kinh diễm rồi.
Phải biết rằng mặc dù Hà Vô Sơn không có đứng hàng ở Địa Bảng, nhưng cũng không phải là bởi vì thực lực của hắn không đủ. Mà là bởi vì kỳ thật Hà Vô Sơn so với đám người Mạnh Kinh Tiên còn hơn một bối phận, chính là võ giả đời trước. Lúc trước thậm chí hắn đã từ chức trang chủ, chuẩn bị bế quan tiềm tu. Hơn mười năm không có một chiến tích nào truyền ra bên ngoài.
Chỉ là về sau bởi vì nhi tử đã đảm nhiệm chức vị trang chủ của hắn ngoài ý muốn bỏ mình, mà Danh Kiếm Sơn Trang lại không ai có thể đứng lên gánh vác, cho nên lúc này hắn mới tái xuất giang hồ.
Mặc dù những năm gần đây Hà Vô Sơn đều không có chiến đấu sinh tử với người khác, nhưng trên giang hồ cũng đều công nhận tối thiểu Hà Vô Sơn này cũng có thực lực có thể so với mười vị trí đầu trong Địa Bảng.
Tô Tín có thể giao thủ ba chiêu với hắn, như vậy hắn lên Địa Bảng cũng là chuyện bình thường.
Quả nhiên, chờ tới Địa bảng thiếp được đưa ra, vị trí của Tô Tín lại tăng lên mấy bậc.
Tính danh: Tô Tín. Tên hiệu: Huyết kiếm thần chỉ. Môn phái: Lục Phiến Môn tứ đại thần bộ. Võ công: Kiếm pháp: Huyết hà thần kiếm, Tiên Thiên vô hình phá thể kiếm khí, kiếm hai mươi ba, đoạt mệnh mười lăm kiếm. Công pháp: Tử Hà Thần Công, Sơn Tự Kinh, Tam Phân Quy Nguyên Khí, Long Tượng Bàn Nhược Công, Kim Cương Bất Hoại thần công, Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần. Chỉ pháp: Huyết hà thần chỉ, hai mươi bốn tiết khí Kinh Thần chỉ, Tam Chỉ Đạn Thiên (phá sát, kinh mộng, thiên địch), Tam Phân Thần Chỉ. Những thứ khác gồm: Thương Tâm Tiểu Tiễn, Bất Tử Ấn Pháp, Phong Thần Thối, Thiên Sương Quyền, Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ. Binh khí: Phi Huyết kiếm (từ Ba Thục Kiếm Các trưởng lão, đúc kiếm đại sư Công Thâu Ngu tự tay luyện chế, là cực phẩm thiên binh). Thực lực: Dung Thần cảnh đỉnh phong (nửa bước Dương thần cảnh). Chiến tích: Trận chiến ở Ngô Đồng Sơn tập sát lão tổ Tô gia Dương thần cảnh. Kiếm hai mươi ba hủy thiên diệt địa, lấy Nguyên Thần hóa kiếm ngưng đốn hư không, làm trọng thương lão tổ Tô gia, khiến cho Tô gia bị ép rời khỏi việc tranh giành phượng huyết.
Khi bí cảnh Cửu Trọng Kiếm Các mở ra, chính diện đánh giết hai võ giả Dung Thần cảnh của Thanh Thành kiếm phái. Mười bảy võ giả Hóa Thần cảnh, lấy mười lăm kiếm đoạt mệnh đại trưởng lão của Thanh Thành kiếm phái. Cường giả Dương thần cảnh “Đan Lưu Hỏa Kiếm” Sầm Vệ Trang tứ linh đạo kiếm, đồng thời còn dùng trận pháp chi vị bên trong Cửu Trọng Kiếm Các để lừa giết.
Ở bên trong Trung cung của Cửu Trọng Kiếm Các đánh lén cường giả Dương thần cảnh Hắc liên thánh sứ của Bạch Liên giáo, lấy Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần giảo sát nguyên thần đối phương, đoạt chí bảo truyền thừa hắc liên chi chủng của đối phương.
Lúc Tô gia Ngô Đồng Sơn phản loạn, lực chiến lão tổ Tô gia, liên thủ với Đại Thế Chí thượng sư của Mật tông chém giết lão tổ Tô gia, nghịch chuyển đoạt quyền, khống chế Tô gia.
Ở Lương Châu đạo, Mạc Thanh Hồi mai cốt, trợ giúp anh hùng lực chiến niên đàn chủ Bang Đông đàn, “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam, một trận chiến thắng làm chấn kinh tứ phía.
Trong trận chiến ở Thịnh kinh thành, chính diện đối cứng với trang chủ Danh Kiếm Sơn Trang “Kiếm Động Bát Hoang” Hà Vô Sơn, quyền, kiếm, chỉ ba chiêu đối đầu với ba kiếm của Hà Vô Sơn.
Bài danh: thứ ba mươi lăm Địa Bảng.
Đối với phần chiến tích này mọi người ở đây đều có không có dị nghị gì. Chỉ là một chút Phong Môi giang hồ nhìn thấy phần chiến tích của Tô Tín, một loạt đều là cường giả Dương thần cảnh, cả đám không khỏi cảm thấy mờ mắt.
Lần trước Tô Tín đánh bại Trần Vạn Tam, phía trên chiến tích của hắn còn có tên của các võ giả Dung Thần cảnh như Tô Minh Viễn. Kết quả cho tới bây giờ, phía trên chiến tích của hắn lại toàn bộ đều là chiến tích cùng giao thủ với võ giả Dương thần cảnh. Người Dung Thần cảnh duy nhất chính là “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam, mặc dù hắn không phải là Dương thần cảnh, thế nhưng cũng là tồn tại đỉnh tiêm ở trong Dung Thần cảnh. Kết quả bị Tô Tín đánh bại, theo người chứng kiến nói, trận chiến kia thậm chí là Tô Tín còn nghiền ép Trần Vạn Tam.
Mặc dù lần này Tô Tín tấn thăng lên Địa bảng, thế nhưng chuyện mà đám người giang hồ thảo luận nhiều nhất vẫn là chiến đấu giữa những cường giả Chân Vũ cảnh kia và lần chiến đấu ở Thịnh kinh thành này. Cho nên lần này Tô Tín lại rất ít bị đám người giang hồ để ý tới.
Mà cách lúc chiến đấu ở Thịnh kinh thành qua ba ngày, đám người Cơ Huyền Viễn, Lâm Tông Việt triệu tập tất cả cao tầng chấp chưởng Đại Chu hiện tại, còn có những hoàng tử khác tiến về hoàng cung nghị sự. Đám người Tô Tín và những hoàng tử kia lập tức hiểu rõ. Lần này là chuẩn bị chân chính chọn ra tân nhiệm Nhân Hoàng Đại Chu.
Những hoàng tử kia cũng không khỏi hưng phấn, đồng thời còn thấp thỏm lo âu. Từ đây quân lâm thiên hạ hay là trở về làm một vương gia nhàn tản ăn bữa hôm lo bữa mai thì phải nhìn kết quả lần này.
Danh sách chương