Đại Chu vương triều, thành Thịnh Kinh.

Nơi này là trung tâm của Đại Chu vương triều nhưng lịch sử chưa tới hai mươi năm.

Hai mươi năm trước nơi này là thôn xóm hoang vu nhưng Vũ Long Đế ra lệnh xây dựng hoàng thành, chỉ dùng thời gian ba năm nó dã biến thành Thịnh Kinh danh chấn thiên hạ.

Với tư cách là trung tâm của Đại Chu vương triều, nơi này có võ phong cực thịnh, đại đa số võ giả đều xuất thân tán tu hoặc là môn phái nhỏ mới tới thành Thịnh Kinh tìm nơi an thân tốt.

Rất ít gặp đệ tử đại môn phái trong thành Thịnh Kinh.

Dù sao triều đình và giang hồ cũng là hệ thống không giống nhau, đặc biệt đối với đại phái giang hồ mà nói đây là mâu thuẫn không cách nào điều hòa.

Lúc này tại cửa ra vào tổng bộ Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh có một nhóm lớn người giang hồ tụ tập, đại bộ phận là võ giả Hậu Thiên, số lượng võ giả Tiên Thiên cũng không ít.

Hình dạng tổng bộ Lục Phiến Môn cực kỳ bình thường và không có gì nổi bật, vách tường bốn phía đều là một màu đen kịt, trừ cửa ra vào có sư tử đá thủ vệ bằng kim loại vô cùng đồ sộ ra, những nơi còn lại không có chút gì thu hút người khác.

Vốn người giang hồ phải e ngại sự tồn tại của Lục Phiến Môn nhất, lúc này bọn họ lại dùng ánh mắt chờ mong và cầm theo giấy bút đứng chờ đợi cái gì đó.

Qua chừng một phút sau, một tên bộ khoái mặc công phục đỏ thẫm đi tới, trong tay cầm một tờ giấy thông báo lớn, một đám người giang hồ lập tức kêu to và lách người về phía trước.

“Ra rồi! Ra rồi! Nhân Bảng tháng này đã ra rồi.”

“Ai ai ai, đừng chen lấn ah, có đạo đức nơi công cộng hay không? Lại chen lấn ta dội mực lên người của ngươi a.”

“Chen chết lão tử! Đồ con rùa nào dám chen lấn lão tử bổ một đao a.”

“Đclmm! Một tiểu lâu la Hậu Thiên đỉnh phong mà chảnh cái gì? Không phục sau khi sao chép xong Nhân Bảng, chúng ta đi ra ngoài luyện tập một chút.”

Bộ khoái dán Nhân Bảng đứng sang một bên, hắn thú vị nhìn cảnh này, phải nói mỗi tháng đều xảy ra việc như thế một lần.

Lục Phiến Môn sẽ công bố Nhân Bảng với giang hồ một tháng một lần, sẽ dán thông báo tại cửa ra vào tổng bộ, ai cũng có thể nhìn thấy.

Đại Chu vương triều bốn mươi chín đạo, địa vực đâu chỉ ngàn vạn dặm? Còn có Đông Tấn phía đông, Tây Vực ba mươi sáu quốc phía tây, còn có vài nơi tại thảo nguyên phương bắc, bọn họ muốn xem Nhân Bảng còn cần đám người này truyền bá a.

Những gia hỏa vội vàng sao chép Nhân Bảng chuyên môn làm việc như vậy.

Mỗi lần Nhân Bảng được công bố ra ngoài, bọn họ sẽ sao chéo Nhân Bảng sau đó công bố nó ra khắp thiên hạ.

Những đại môn phái cũng chú ý tới Nhân Bảng thay đổi, cũng sẽ không quá keo kiệt với đám người sao chép Nhân Bảng tại đây, sẽ tùy tiện ban thưởng một bình đan dược, đây là thứ bên ngoài có tiền mua không được, muốn mua cũng không có mà mua.

Huống hồ sau khi bán cho các đại môn phái nhận được ban thưởng, qua mấy ngày bọn họ sẽ in ra một bó to, tùy tiện tìm châu phủ kêu giá mười lượng bạc một tấm, đảm bảo nhũng kẻ ưa thích bát quái không thiếu tiền sẽ xuất hiện mua một tấm.

Đáng tiếc người làm việc này quá nhiều, có đôi khi ngươi ý định đưa Nhân Bảng sao chép tới Dịch Kiếm Môn, kết quả lại phát hiện mình tới chậm, đã có người vượt lên trước, từ đó mua bán này không hoàn thành.

Cho nên những người tài giỏi liều mạng lách người về phía trước, cũng cướp ghi chép tin tức trước, ngàn vạn đừng cho kẻ khác đầu cơ.

Một đám người xem Nhân Bảng, vừa sao chép vừa chậc lưỡi tán thưởng.

“Thái Nhất Đạo Môn Đạo Si Lâm Trường Hà chiếm lấy đệ nhất Nhân Bảng năm năm a? Chậc chậc, đã sắp phá kỷ lục.”

“Đúng vậy, Kiếm công tử Hà Hưu và An Hầu Tiêu Hoàng bài danh hai ba năm qua không thay đổi, xem ra Nhân Bảng kỳ này rất ổn định ah, với thực lực ba người này đoán chừng không người nào trong Nhân Bảng có thể thay thế.”

Mọi người đọc nhanh như gió, những bài danh không thay đổi sẽ không cần sao chép, bọn hắn chỉ ghi chép những bài danh có biến hóa là được, tốc độ sao chép như thế nhanh hơn không ít.

Lúc này có người đang sao chép hét lên.

“Chờ chút nào, có biến hóa lớn! Ông trời ơi! Dịch Kiếm Môn ‘ Thiên Nữ ’ Tạ Chỉ Yến lại từ vị trí bảy mươi tám nhảy lên vị trí ba mươi mốt trong Nhân Bảng!”

Mọi người lập tức hít sâu một hơi.

Người có thể bài danh trên Nhân Bảng không ai là người dễ chọc, Tạ Chỉ Yến trong một tháng vượt qua hơn ba mươi vị trí đúng là quá mức dọa người.

Mọi người vội vàng nhìn sang cũ, trực tiếp nhìn vào vị trí thứ ba mươi mốt.

Tính danh: Tạ Chỉ Yến
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện