Lương bá nói chuyện dọa Yến Khuynh Tuyết kêu to một tiếng.
Tuy nàng rất muốn gặp mặt Tô Tín, rất muốn noi cảm ơn trước mặt đối phương nhưng lại chưa từng có tâm tư mời chào.
Không phải là không muốn, mà là không dám, Yến Khuynh Tuyết không có tự tin như vậy.
Yến Hoàng Cửu cũng không ngại con cái của mình phát triển thế lực, trái lại hắn còn cổ vũ điểm này.
Cho nên con cái hắn liên tục vận dụng nhà mạch và các loại tài nguyên của thành Thương Sơn mời chào cường giả.
Một ít võ giả âấp thấp không cần nói, những võ giả đứng hàng phong vân bảng chính là đối tượng của bọn họ.
Vị trí phong vân bảng trước hai mươi không âần nghĩ, những võ giả âấp bậc này đều là Yến Hoàng Cửu tự mình mời chào làm khách khanh hoặc tu luyện một mình, căn bản không phải bọn họ có tư cách mời chào.
Cho dù dưới top hai mươi của phong vân bảng cũng có vài tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên, còn cảnh giới Hậu Thiên như Phiền Qua cũng thể hiện thực lực cường đại.
Những người này đều bị đám người Yến Trọng Hằng thu vào trong tay của mình, chỉ có Yến Khuynh Tuyết những năm gần đây không có mời chào được ai.
Dưới trướng Yến Khuynh Tuyết cũng chỉ có nha hoàn cùng lớn lên với nàng và A Nhượng được Lương bá cứu ra khỏi tay sơn tặc, bọn họ vẫn đi theo bên cạnh nàng, những người khác chỉ alf một ít tùy tùng nàng dùng tiền chiêu mộ trong thành Thương Sơn mà thôi, thực lực không vượt qua Hậu Thiên đại viên mãn.
Không phải nàng không muốn đi mời chào, mà là cho dù nàng mời chào thì người ta không nguyện ý nhìn nàng a.
Trong mười ba đứa con của Yến Hoàng Cửu chỉ có ba người là nữ tử.
Đây là võ lâm của nam tử, nữ tử thuộc về quần thể yếu thế, cho nên thời điểm tranh đoạt vị trí người thừa kế sẽ kém hơn nam tử một bậc.
Trừ nguyên nhân giới tính ra, thứ hai chính là Yến Khuynh Tuyết căn bản không có đồ vật làm đám võ giả dộng tâm.
Yến Hoàng Cửu không thiếu tiền tài, hắn mỗi tháng cho các con của mình mười vạn lượng tiêu vặt.
Số tiền này có thể mời chào một ít võ giả cảnh giới Hậu Thiên sơ kỳ hoặc là Hậu Thiên trung kỳ, tuyệt đối không thể mời chào võ giả Hậu Thiên Đại viên mãn.
Chỉ cần võ giả trẻ tuổi có thể đột phá Hậu Thiên Đại viên mãn đều suy nghĩ biện pháp đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Hậu Thiên cùng Tiên Thiên, kém nhau một chữ nhưng kém nhau như trời và đất.
Cho dù cảnh giới Hậu Thiên mạnh hơn nữa, ngươi cũng chỉ là một tên giang hồ bình thường mà thôi, chỉ có Tiên Thiên mới có thể tính là bước chân vào võ đạo.
Nhưng Hậu Thiên tấn chức Tiên Thiên không cần tới bạc, mà là một ít tài nguyên tu luyện giống như đan dược.
Nhưng đan dược tu luyện đều là bí chế của các đại môn phái, những người khác cho dù có dược liệu cũng không chế tạo ra được
Đan dược như thế ít khi lưu truyền trên giang hồ, căn bản chính là thứ có tiền không mua được, ngươi cầm bạc cũng mua không được.
Sau lưng đám người Yến Trọng Hằng đều có được thế lực lớn trong Tương Nam ủng hộ, tìm một ít đan dược không thành vấn đề, nhưng Yến Khuynh Tuyết không có con đường như vậy.
Hơn nữa còn liên quan tới vấn đề đứng thành hàng.
Rốt cuộc người thừa kế thành Thương Sơn là ai không chỉ là việc của Yến gia, còn quan hệ đến tất cả võ giả thành Thương Sơn.
Một khi đứng sai đội, nghênh đón bọn họ chính là đại tẩy trừ.
Cho nên đều đầu nhập vào công tử Yến gia, những võ giả thành Thương Sơn vô cùng thận trọng, cho dù số ít võ giả cũng không chọn Yến Khuynh Tuyết, bởi vì nàng có khả năng đạt được vị trí thành chủ quá nhỏ, thậm chí thấp tới mức không có khả năng.
Cho dù Yến Khuynh Tuyết ngày bình thường rất hòa ái và bình dị gần gũi, bọn họ vẫn không thể bỏ qua tiền đồ và mạng sống của mình đầu nhập vào Yến Khuynh Tuyết.
Ngay cả võ giả bản địa thành Thương Sơn cũng không lựa chọn đầu nhập vào nàng, huống chi lúc này Mạnh Thanh Trạch thực lực mạnh và tiêu sái thiên hạ.
Yến Khuynh Tuyết cười khổ nói: “Lương bá, ta biết rõ ngươi tốt với ta nhưng xem ra Mạnh công tử không phải là người chúng ta có thể trèo cao, dùng thực lực của hắn làm sao đứng về phía ta và lục đục với đám người trong thành Thương Sơn chứ, cần gì tham dự vào việc tranh đoạt vị trí thành chủ chứ?
Lương bá thở dài nói: “Điểm ấy ta cũng biết, hiện tại vị Mạnh công tử kia chính là hi vọng duy nhất của chúng ta.”
“Hắn có thể một kiếm đánh bại Yến Trọng Hằng cũng đã có thực lực top mười phong vân bảng, nếu hắn giúp chúng ta, chúng ta không cần phải nhìn sức mặt Yến Trọng Hằng.”
“Ta cho ngươi mời chào hắn, ta nhìn ra Mạnh Thanh Trạch là người có chính nghĩa trong nội tâm, hắn biết rõ tiểu thư gặp khốn cảnh chắc có lẽ không bỏ qua.”
Yến Khuynh Tuyết chần chờ một chút nhưng sau đó lắc đầu, nói: “Không được, như vậy không phải ta cố ý lợi dụng tâm đồng tình của Mạnh công tử với ta hay sao? Chuyện này không thể được.”
Lương bá thở dài một hơi, tiểu thư cái gì cũng tốt nhưng lại quá lương thiện, nhưng không thể sống lâu trong thế đạo này.
Lúc này tiểu nha hoàn nói: “Vì sao cái tên Mạnh công tử quen thuộc như thế, dường như ta nghe nói qua ở đâu rồi.”
Tiểu nha hoàn vừa nói như vậy, Lương bá lúc này mới cảm giác được có chút không đúng.
Thực lực người trẻ tuổi tuấn kiệt mạnh và hung hãn như thế làm sao có thể là hạng người vô danh trong giang hồ cơ chứ?
Tuy nàng rất muốn gặp mặt Tô Tín, rất muốn noi cảm ơn trước mặt đối phương nhưng lại chưa từng có tâm tư mời chào.
Không phải là không muốn, mà là không dám, Yến Khuynh Tuyết không có tự tin như vậy.
Yến Hoàng Cửu cũng không ngại con cái của mình phát triển thế lực, trái lại hắn còn cổ vũ điểm này.
Cho nên con cái hắn liên tục vận dụng nhà mạch và các loại tài nguyên của thành Thương Sơn mời chào cường giả.
Một ít võ giả âấp thấp không cần nói, những võ giả đứng hàng phong vân bảng chính là đối tượng của bọn họ.
Vị trí phong vân bảng trước hai mươi không âần nghĩ, những võ giả âấp bậc này đều là Yến Hoàng Cửu tự mình mời chào làm khách khanh hoặc tu luyện một mình, căn bản không phải bọn họ có tư cách mời chào.
Cho dù dưới top hai mươi của phong vân bảng cũng có vài tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên, còn cảnh giới Hậu Thiên như Phiền Qua cũng thể hiện thực lực cường đại.
Những người này đều bị đám người Yến Trọng Hằng thu vào trong tay của mình, chỉ có Yến Khuynh Tuyết những năm gần đây không có mời chào được ai.
Dưới trướng Yến Khuynh Tuyết cũng chỉ có nha hoàn cùng lớn lên với nàng và A Nhượng được Lương bá cứu ra khỏi tay sơn tặc, bọn họ vẫn đi theo bên cạnh nàng, những người khác chỉ alf một ít tùy tùng nàng dùng tiền chiêu mộ trong thành Thương Sơn mà thôi, thực lực không vượt qua Hậu Thiên đại viên mãn.
Không phải nàng không muốn đi mời chào, mà là cho dù nàng mời chào thì người ta không nguyện ý nhìn nàng a.
Trong mười ba đứa con của Yến Hoàng Cửu chỉ có ba người là nữ tử.
Đây là võ lâm của nam tử, nữ tử thuộc về quần thể yếu thế, cho nên thời điểm tranh đoạt vị trí người thừa kế sẽ kém hơn nam tử một bậc.
Trừ nguyên nhân giới tính ra, thứ hai chính là Yến Khuynh Tuyết căn bản không có đồ vật làm đám võ giả dộng tâm.
Yến Hoàng Cửu không thiếu tiền tài, hắn mỗi tháng cho các con của mình mười vạn lượng tiêu vặt.
Số tiền này có thể mời chào một ít võ giả cảnh giới Hậu Thiên sơ kỳ hoặc là Hậu Thiên trung kỳ, tuyệt đối không thể mời chào võ giả Hậu Thiên Đại viên mãn.
Chỉ cần võ giả trẻ tuổi có thể đột phá Hậu Thiên Đại viên mãn đều suy nghĩ biện pháp đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Hậu Thiên cùng Tiên Thiên, kém nhau một chữ nhưng kém nhau như trời và đất.
Cho dù cảnh giới Hậu Thiên mạnh hơn nữa, ngươi cũng chỉ là một tên giang hồ bình thường mà thôi, chỉ có Tiên Thiên mới có thể tính là bước chân vào võ đạo.
Nhưng Hậu Thiên tấn chức Tiên Thiên không cần tới bạc, mà là một ít tài nguyên tu luyện giống như đan dược.
Nhưng đan dược tu luyện đều là bí chế của các đại môn phái, những người khác cho dù có dược liệu cũng không chế tạo ra được
Đan dược như thế ít khi lưu truyền trên giang hồ, căn bản chính là thứ có tiền không mua được, ngươi cầm bạc cũng mua không được.
Sau lưng đám người Yến Trọng Hằng đều có được thế lực lớn trong Tương Nam ủng hộ, tìm một ít đan dược không thành vấn đề, nhưng Yến Khuynh Tuyết không có con đường như vậy.
Hơn nữa còn liên quan tới vấn đề đứng thành hàng.
Rốt cuộc người thừa kế thành Thương Sơn là ai không chỉ là việc của Yến gia, còn quan hệ đến tất cả võ giả thành Thương Sơn.
Một khi đứng sai đội, nghênh đón bọn họ chính là đại tẩy trừ.
Cho nên đều đầu nhập vào công tử Yến gia, những võ giả thành Thương Sơn vô cùng thận trọng, cho dù số ít võ giả cũng không chọn Yến Khuynh Tuyết, bởi vì nàng có khả năng đạt được vị trí thành chủ quá nhỏ, thậm chí thấp tới mức không có khả năng.
Cho dù Yến Khuynh Tuyết ngày bình thường rất hòa ái và bình dị gần gũi, bọn họ vẫn không thể bỏ qua tiền đồ và mạng sống của mình đầu nhập vào Yến Khuynh Tuyết.
Ngay cả võ giả bản địa thành Thương Sơn cũng không lựa chọn đầu nhập vào nàng, huống chi lúc này Mạnh Thanh Trạch thực lực mạnh và tiêu sái thiên hạ.
Yến Khuynh Tuyết cười khổ nói: “Lương bá, ta biết rõ ngươi tốt với ta nhưng xem ra Mạnh công tử không phải là người chúng ta có thể trèo cao, dùng thực lực của hắn làm sao đứng về phía ta và lục đục với đám người trong thành Thương Sơn chứ, cần gì tham dự vào việc tranh đoạt vị trí thành chủ chứ?
Lương bá thở dài nói: “Điểm ấy ta cũng biết, hiện tại vị Mạnh công tử kia chính là hi vọng duy nhất của chúng ta.”
“Hắn có thể một kiếm đánh bại Yến Trọng Hằng cũng đã có thực lực top mười phong vân bảng, nếu hắn giúp chúng ta, chúng ta không cần phải nhìn sức mặt Yến Trọng Hằng.”
“Ta cho ngươi mời chào hắn, ta nhìn ra Mạnh Thanh Trạch là người có chính nghĩa trong nội tâm, hắn biết rõ tiểu thư gặp khốn cảnh chắc có lẽ không bỏ qua.”
Yến Khuynh Tuyết chần chờ một chút nhưng sau đó lắc đầu, nói: “Không được, như vậy không phải ta cố ý lợi dụng tâm đồng tình của Mạnh công tử với ta hay sao? Chuyện này không thể được.”
Lương bá thở dài một hơi, tiểu thư cái gì cũng tốt nhưng lại quá lương thiện, nhưng không thể sống lâu trong thế đạo này.
Lúc này tiểu nha hoàn nói: “Vì sao cái tên Mạnh công tử quen thuộc như thế, dường như ta nghe nói qua ở đâu rồi.”
Tiểu nha hoàn vừa nói như vậy, Lương bá lúc này mới cảm giác được có chút không đúng.
Thực lực người trẻ tuổi tuấn kiệt mạnh và hung hãn như thế làm sao có thể là hạng người vô danh trong giang hồ cơ chứ?
Danh sách chương