Huyết Y Lâu có hai con đường tấn chức, nếu Tề Uyên có thể dựa vào thực lực của mình tấn chức hắc y sát thủ, hắn cũng cũng không cần phải lãng phí thời gian hơn mười năm tại Thường Ninh phủ, cho nên hắn chỉ có thể hi vọng con đường tấn chức thứ hai.
Nhưng Tề Uyên những năm qua tại Thường Ninh phủ chỉ có võ công không tồi, muốn dựa vào công lao tấn chức trên cơ bản không có khả năng.
Nhưng quyển sách trong tay Tô Tín lại giúp hắn đạt đủ công lao, là mấu chốt trở thành thành viên chính thức của Huyết Y Lâu!
Vốn Huyết Y Hội của Tề Uyên ra sức thu thập một ít đặc sản độc vật của Nam Man, thậm chí bọn họ ra sức bồi dưỡng đệ tử học tập ngôn ngữ Nam Man, hao hết tâm lực đi câu thông muốn mua chất độc.
Nhưng dù cho như vậy, hàng năm Tề Uyên thu được chất độc hơn mười loại mà thôi, nhiều cũng trên trăm loại mà thôi.
Hiện tại Tô Tín đưa quyển sách cho Tề Uyên chính là những bộ tộc Nam Man có khả năng tìm được, tất cả chất độc được viết lên, mặc kệ hữu dụng vô dụng cũng có hơn ngàn loại.
Chỉ cần giao chất độc tới tổng đường Huyết Y Lâu, công lao lớn như thế đủ giúp hắn làm thành viên chính thức của Huyết Y Lâu.
Khép sách lại, Tề Uyên thở dài ra một hơi nói: “Huyết Y Hội nguyện ý tôn Tô bang chủ làm minh chủ!”
Hạ Thiên cũng nói ngay: “Thiết Đao Hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.”
Đại bộ phận Thiết Đao Hội bọn họ dựa vào mình hắn chèo chống, thủ hạ không có bao nhiêu tiền tài.
Chiêu này của Tô Tín đánh vào nội tâm Hạ Thiên, tuy năm trăm vạn lượng bạc chia đều cũng có hơn trăm vạn lượng, tương đương với ba tháng tổng thu nhập của Thiết Đao Hội, mua danh nghĩa minh chủ với giá trăm vạn lượng là đủ rồi.
“Thần Phong Hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.”
Cung Thanh Phong trầm giọng nói.
Nhìn thấy ba bang hội khác đồng ý, Ninh Lạc Quân âm thầm chọc chọc Mạnh Trường Hà, ánh mắt lo lắng nhìn đối phương.
Biểu hiện ra tôn Tô Tín làm minh chủ nhưng bọn họ không có ăn thiệt thòi.
Dùng cái thanh danh không thực quyền đổi trăm vạn lượng bạc, khoản mua bán này tính thế nào cũng lời, nhưng mà không phải mua bán một lần duy nhất, hàng năm những thương đội Trung Nguyên sẽ tới đây một chuyến.
Về phần chút ân oán lúc trước so với số tiền như vây tính là cái gì? Còn không bằng cái rắm.
Mạnh Trường Hà lại nghĩ tới đời này mình phải tôn kẻ giết con mình làm minh chủ, nội tâm hắn cực kỳ biệt khuất.
Nhưng dưới ánh mắt của Ninh Lạc Quân và Đoạn Kiêu, Mạnh Trường Hà đành phải cắn răng nói: “Tam Anh hội cũng đồng ý tôn ngươi làm minh chủ!”
Trong nháy mắt Mạnh Trường Hà vừa dứt lời, trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên: “Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: xưng bá Thường Ninh phủ. “
Ban thưởng nhiệm vụ: mở ra cửa hàng hệ thống, quyền hạn chỉ định rút ra một lần ( đẳng cấp hạn định nửa tam tinh).
Tô Tín đè nén kích động trong lòng, hắn cười nói: “Nếu như vậy vị trí minh chủ này ta đáng làm thì phải làm, ta sẽ bảo người đưa tin vật Nam Man dị tộc tới cho các vị.”
“Có một câu ta phải nói trước, giá cả trong sách vở này, cho dù là giá thu mua hay bán đi đều là ta dày công tính toán qua.”
“Giá tiền này có thể làm cho Nam Man dị tộc thoả mãn, cũng có thể làm cho đám thương nhân Trung Nguyên cảm thấy đau lòng nhưng cũng có lợi nhuận, cho nên giá tiền này ta khuyên các vị không nên động tới, nếu không một khi làm đối phương bất mãn thì ta không chiujt rách nhiệm.”
Nghe Tô Tín nói như vậy, tất cả mọi người gật gật đầu, bọn họ thân là người đứng đầu một bang đương nhiên không phải là kẻ tầm nhìn hạn hẹp.
Bọn họ chuẩn bị mua bán trường kỳ, đè thấp giá tiền của Nam Man dị tộc hoặc tăng giá với đám thương nhân bên ngoài tới, loại chuyện này không khác gì giết gà lấy trứng, bọn họ mới không làm.
Tô Tín sốt ruột đi hệ thống xem xét bang thưởng của mình, những người khác cũng lười nói nhảm, đều chuẩn bị trở về đi an bài người đến phụ trách những chuyện này, cho nên hàn huyên vài câu mọi người lập tức giải tán quay về.
Tô Tín vừa về tới Phi Ưng Bang lập tức đi vào phòng và tiến vào không gian hệ thống..
Lúc này màn hình lớn trong không gian hệ thống không phải chỉ có vòng quay, còn có một ký hiệu tiêu chí cửa hàng.
Tâm thần Tô Tín khẽ động, tiêu chí cửa hàng mở ra, trong đó cũng chia làm năm hạng mục, công pháp, tiêu hao phẩm, binh khí, đan dược, tạp vật.
Sơ lược xem một lần, Tô Tín bị những cái tên bên trong làm mê mãn, công pháp cường hãn kinh thiên động địa.
Thượng Quan Kim Hồng, Đông Phương Bất Bại, Hùng Bá, Lý Trầm Chu, Thạch Chi Hiên, Nguyên Thập Tam Hạn, Bàng Ban, Vạn Quy Tàng, Diệp Cô Thành....
Phần đông nhân vật phảm diện như thế làm tâm thần Tô Tín bành trướng, nhìn thấy cái giá hối đoái công pháp làm Tô Tín như rơi vào hầm băng.
Công pháp tứ tinh rút thưởng muốn chỉ định cần cái giá 3200 điểm, trong cửa hàng thì cái giá lại tăng gấp đôi.
Tứ tinh nửa cần một vạn điểm, mà công pháp ngũ tinh cần hai vạn điểm mới có thể hối đoái.
“Hệ thống, giá tiền của ngươi cũng quá mắc không hợp thói thường ah? Giá cả mắc như vậy, ta còn không bằng trực tiếp đi rút thưởng.”
Hệ thống giải thích nói: “Công pháp tứ tinh hối đoái tăng giá gấp đôi là bình thường, kí chủ tiến hành rút thưởng thì nhân vật tùy cơ, mà cửa hàng có thể chỉ định mua sắm công pháp của nhân vật cho nên giá cả gấp bội.
“Mà công pháp tứ tinh nửa và ngũ tinh giá cả đắt đỏ nhưng tiện nghi hơn rút thưởng.”
Nhưng Tề Uyên những năm qua tại Thường Ninh phủ chỉ có võ công không tồi, muốn dựa vào công lao tấn chức trên cơ bản không có khả năng.
Nhưng quyển sách trong tay Tô Tín lại giúp hắn đạt đủ công lao, là mấu chốt trở thành thành viên chính thức của Huyết Y Lâu!
Vốn Huyết Y Hội của Tề Uyên ra sức thu thập một ít đặc sản độc vật của Nam Man, thậm chí bọn họ ra sức bồi dưỡng đệ tử học tập ngôn ngữ Nam Man, hao hết tâm lực đi câu thông muốn mua chất độc.
Nhưng dù cho như vậy, hàng năm Tề Uyên thu được chất độc hơn mười loại mà thôi, nhiều cũng trên trăm loại mà thôi.
Hiện tại Tô Tín đưa quyển sách cho Tề Uyên chính là những bộ tộc Nam Man có khả năng tìm được, tất cả chất độc được viết lên, mặc kệ hữu dụng vô dụng cũng có hơn ngàn loại.
Chỉ cần giao chất độc tới tổng đường Huyết Y Lâu, công lao lớn như thế đủ giúp hắn làm thành viên chính thức của Huyết Y Lâu.
Khép sách lại, Tề Uyên thở dài ra một hơi nói: “Huyết Y Hội nguyện ý tôn Tô bang chủ làm minh chủ!”
Hạ Thiên cũng nói ngay: “Thiết Đao Hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.”
Đại bộ phận Thiết Đao Hội bọn họ dựa vào mình hắn chèo chống, thủ hạ không có bao nhiêu tiền tài.
Chiêu này của Tô Tín đánh vào nội tâm Hạ Thiên, tuy năm trăm vạn lượng bạc chia đều cũng có hơn trăm vạn lượng, tương đương với ba tháng tổng thu nhập của Thiết Đao Hội, mua danh nghĩa minh chủ với giá trăm vạn lượng là đủ rồi.
“Thần Phong Hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.”
Cung Thanh Phong trầm giọng nói.
Nhìn thấy ba bang hội khác đồng ý, Ninh Lạc Quân âm thầm chọc chọc Mạnh Trường Hà, ánh mắt lo lắng nhìn đối phương.
Biểu hiện ra tôn Tô Tín làm minh chủ nhưng bọn họ không có ăn thiệt thòi.
Dùng cái thanh danh không thực quyền đổi trăm vạn lượng bạc, khoản mua bán này tính thế nào cũng lời, nhưng mà không phải mua bán một lần duy nhất, hàng năm những thương đội Trung Nguyên sẽ tới đây một chuyến.
Về phần chút ân oán lúc trước so với số tiền như vây tính là cái gì? Còn không bằng cái rắm.
Mạnh Trường Hà lại nghĩ tới đời này mình phải tôn kẻ giết con mình làm minh chủ, nội tâm hắn cực kỳ biệt khuất.
Nhưng dưới ánh mắt của Ninh Lạc Quân và Đoạn Kiêu, Mạnh Trường Hà đành phải cắn răng nói: “Tam Anh hội cũng đồng ý tôn ngươi làm minh chủ!”
Trong nháy mắt Mạnh Trường Hà vừa dứt lời, trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên: “Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: xưng bá Thường Ninh phủ. “
Ban thưởng nhiệm vụ: mở ra cửa hàng hệ thống, quyền hạn chỉ định rút ra một lần ( đẳng cấp hạn định nửa tam tinh).
Tô Tín đè nén kích động trong lòng, hắn cười nói: “Nếu như vậy vị trí minh chủ này ta đáng làm thì phải làm, ta sẽ bảo người đưa tin vật Nam Man dị tộc tới cho các vị.”
“Có một câu ta phải nói trước, giá cả trong sách vở này, cho dù là giá thu mua hay bán đi đều là ta dày công tính toán qua.”
“Giá tiền này có thể làm cho Nam Man dị tộc thoả mãn, cũng có thể làm cho đám thương nhân Trung Nguyên cảm thấy đau lòng nhưng cũng có lợi nhuận, cho nên giá tiền này ta khuyên các vị không nên động tới, nếu không một khi làm đối phương bất mãn thì ta không chiujt rách nhiệm.”
Nghe Tô Tín nói như vậy, tất cả mọi người gật gật đầu, bọn họ thân là người đứng đầu một bang đương nhiên không phải là kẻ tầm nhìn hạn hẹp.
Bọn họ chuẩn bị mua bán trường kỳ, đè thấp giá tiền của Nam Man dị tộc hoặc tăng giá với đám thương nhân bên ngoài tới, loại chuyện này không khác gì giết gà lấy trứng, bọn họ mới không làm.
Tô Tín sốt ruột đi hệ thống xem xét bang thưởng của mình, những người khác cũng lười nói nhảm, đều chuẩn bị trở về đi an bài người đến phụ trách những chuyện này, cho nên hàn huyên vài câu mọi người lập tức giải tán quay về.
Tô Tín vừa về tới Phi Ưng Bang lập tức đi vào phòng và tiến vào không gian hệ thống..
Lúc này màn hình lớn trong không gian hệ thống không phải chỉ có vòng quay, còn có một ký hiệu tiêu chí cửa hàng.
Tâm thần Tô Tín khẽ động, tiêu chí cửa hàng mở ra, trong đó cũng chia làm năm hạng mục, công pháp, tiêu hao phẩm, binh khí, đan dược, tạp vật.
Sơ lược xem một lần, Tô Tín bị những cái tên bên trong làm mê mãn, công pháp cường hãn kinh thiên động địa.
Thượng Quan Kim Hồng, Đông Phương Bất Bại, Hùng Bá, Lý Trầm Chu, Thạch Chi Hiên, Nguyên Thập Tam Hạn, Bàng Ban, Vạn Quy Tàng, Diệp Cô Thành....
Phần đông nhân vật phảm diện như thế làm tâm thần Tô Tín bành trướng, nhìn thấy cái giá hối đoái công pháp làm Tô Tín như rơi vào hầm băng.
Công pháp tứ tinh rút thưởng muốn chỉ định cần cái giá 3200 điểm, trong cửa hàng thì cái giá lại tăng gấp đôi.
Tứ tinh nửa cần một vạn điểm, mà công pháp ngũ tinh cần hai vạn điểm mới có thể hối đoái.
“Hệ thống, giá tiền của ngươi cũng quá mắc không hợp thói thường ah? Giá cả mắc như vậy, ta còn không bằng trực tiếp đi rút thưởng.”
Hệ thống giải thích nói: “Công pháp tứ tinh hối đoái tăng giá gấp đôi là bình thường, kí chủ tiến hành rút thưởng thì nhân vật tùy cơ, mà cửa hàng có thể chỉ định mua sắm công pháp của nhân vật cho nên giá cả gấp bội.
“Mà công pháp tứ tinh nửa và ngũ tinh giá cả đắt đỏ nhưng tiện nghi hơn rút thưởng.”
Danh sách chương