Chương 162
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaoru Rits (kaorurits).

Khi không khí giữa hai người Tiêu Lam và Lạc lâm vào trì trệ không tên, cha xứ Michael thấu hiểu lòng người chủ động đánh vỡ cục diện bế tắc.
Chỉ thấy ông ta vẫy vẫy tay, ý bảo các cô gái lời ngon tiếng ngọt quay xung quanh mình tản ra.
Sau đó, cha xứ Michael cự tuyệt các cô làm bạn, một mình rời khỏi hồ bơi, đi về hướng phòng thay quần áo.
Tiêu Lam vẫn luôn phân ra lực chú ý cho ông ta, thấy thế buông kem trong tay xuống: “Ông ta đi rồi.”
Lạc cũng thu hồi suy nghĩ của mình đối với xã hội loài người phức tạp này.
Hai người làm bộ như ở chỗ này chơi đủ rồi, đi theo cha xứ Michael, đi tới phòng thay quần áo.
Bọn họ một đường chếch phía sau cha xứ, thẳng đến khi mục tiêu quét thẻ phòng tiến vào phòng VIP riêng thay quần áo.
Thấy thế, Lạc cũng lấy ra thẻ của mình, phòng thay quần áo kế sát bên cạnh ông ta.
Vì tiện cho hành động, trước đó Tiêu Lam đã đem quần áo của mình nhét hết vào không gian trữ vật, hiện tại cậu dùng tốc độ nhanh nhất đổi quần áo, thuận tiện mặc luôn【 Bộ quần áo mới của hoàng đế bản 2.0 】 vào.
Lạc thì lại không cần một giây đồng hồ cũng đã thay đổi xong kiểu dáng quần áo trên người mình, đổi về bộ vest ba kiện ngày thường.
Sau đó hai người từ cửa sổ đi ra ngoài, đè cảm giác tồn tại của mình đến thấp nhất, lặng lẽ quan sát đến động tĩnh phòng thay đồ bên cạnh.
Cha xứ Michael đang thay quần áo.
Còn vừa thay vừa hát vang: “Wu~ wuwuwu~~ wulala~~~~”
Vừa hát vang còn vừa vặn mông, thịt mỡ lỏng le trên bụng đang theo điệu nhảy của ông ta mà rung động.
Tiêu Lam vừa lúc đối diện với hình ảnh này: “……”
Cậu nhịn không được bưng kín đôi mắt, đột nhiên cảm giác mắt có hơi đau, có khả năng sắp mù rồi.
Hơi bị hối hận bản thân mình vì cái gì muốn tới nhìn lén một ông già lầy lội dầu mỡ thay quần áo.
Nhưng rất nhanh, Tiêu Lam liền thấy được hình ảnh càng thêm chấn động.
Chỉ thấy cha xứ Michael cởi xong quần bơi rồi, cũng không ngừng động tác trên tay.

Tiếp theo, ông tay lấy tay duỗi về phía sau cổ mình, dùng sức nắm làn da trên cổ xé ra hai bên, trực tiếp thay đổi luôn lớp da cả người.
Hoàn chỉnh, phảng phất như đó chính là một bộ quần áo.
Tiêu Lam: “!”
Cậu nghẹn lại xúc động muốn buột miệng thốt ra một tiếng “Đậu má”, tiếp tục nhìn.
Cha xứ Michael cởi da người ra vẫn là hình người như cũ, nhưng trên thân thể ông ta bao trùm một lớp vảy đỏ đậm, xa xa nhìn qua giống như là một người cơ bắp không có da, có điều cũng không hề ảnh hưởng kích cỡ bụng mỡ của ông ta.
Trong miệng của ông còn vươn ra một đầu lưỡi dài ngoằng, đầu lưỡi phân nhánh nhìn qua giống như thằn lằn.
Cha xứ Michael vẫn đang ca hát, nhưng bởi vì đầu lưỡi này ảnh hưởng, làm ông ta phát âm trở nên mơ hồ không rõ.
Ông ta một bên ca hát, một bên cầm da người của mình đi đến vòi hoa sen phòng tắm bên cạnh, dẩu mông rửa sạch, tựa như đang giặt quần áo.
Hành động như vậy làm cho cả hình ảnh đang quỷ dị rất nhiều, lại mang thêm vài phần vui mắt.
Tiêu Lam chung quy thấy nhiệm vụ mình nhận được kia, đại khái cũng không hề đơn giản như bề ngoài.
Bên ngoài, nhiệm vụ này chính là thay người ta xử lý một cái cha xứ có liên quan đến các vụ án mất tích, nhưng nếu cha xứ này cũng không phải con người, những vụ án mất tích kia bỗng trở nên khó bề phân biệt lên.
Nhiệm vụ ủy thác kia có biết ông ta thật ra không phải là con người không?
Cậu phỏng đoán đại khái là không biết.
Tuy rằng nói như vậy có phần mạo phạm, nhưng nếu ủy thác biết, chắc cũng không đem nhiệm vụ ủy thác cho loại tổ chức gà rừng không đáng tin cậy này.
Nếu người của tổ chức này dựa theo đối phó con người chuẩn bị đi đối phó cha xứ Michael, kết quả đại khái sẽ rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Tiêu Lam nhịn không được hơi cười khổ, người khác mục tiêu tuyến chính đều là con người, sao tự dưng đến chỗ cậu lại biến thành người thằn lằn bụng mỡ quỷ dị còn mang theo chút đáng khinh.
Nhiệm vụ tuyến chính vốn rất đơn giản trong truyền thuyết cũng biến đổi bất ngờ như vậy, nhân sinh của tù châu Phi thật sự quá khó khăn……
Cha xứ Michael rửa sạch xong da người, lại đem nó mặc lên lên người lần nữa.
Lúc này đây, ông ta thay một thân lễ phục, còn rất đứng đắn mà phối hợp một cái nơ, cũng chải đầu tóc thưa thớt về phía sau đến chỉnh chỉnh tề tề, nhìn qua như một vị lão thân sĩ nhã nhặn, không nhìn thấy bộ dáng ông già đáng khinh ban nãy tẹo nào nữa.
Nhưng không hợp với bề ngoài chính là, cha xứ Michael lại từ trong ngăn tủ lấy ra một thứ gì đó như đồ hộp, mở ra sau bên trong lại mang nội dụng không tầm thường.
Chỉ thấy một trái tim lớn cỡ cái nắm tay đang nằm đó, theo đồ hộp mở ra, tản mát ra một mùi vị cổ quái.
Cha xứ Michael thật sâu mà ngửi một ngụm đồ hộp, chậm rãi nhấm nháp trái tim này.

Ông ta nhịn không được nhắm hai mắt lại, vẻ mặt say mê mà đong đưa cái đầu, giống như đang hưởng thụ mỹ vị gì đó.
Nhìn thấy một màn này, Tiêu Lam nhịn không được suy đoán về những vụ án mất tích có liên quan đến ông ta.
Chỉ sợ…… Những người này đã dữ nhiều lành ít đi……
Chờ đến khi cha xứ Michael ăn sạch trái tim xong, ông ta quẹt miệng một chút, ném đồ hộp vào thùng rác.
Tiếp theo, ông móc ra một lá thư mời từ một phong bì tinh xảo, mở ra nhìn thoáng qua, lộ ra nụ cười vừa lòng.
Cha xứ Michael cất thư mời, sửa sang lại một chút lễ phục của mình, đẩy cửa phòng thay quần áo, đi ra phía ngoài.
Thấy cha xứ Michael đã hoàn toàn rời đi, Tiêu Lam mới nhỏ giọng hỏi: “Nếu không nhìn lầm, đó hình như là thư mời vũ hội?”
Lạc gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Tiêu Lam nói: “Em muốn trà trộn vào đi xem, chung quy cảm thấy trên người ông ta có thể tìm được manh mối về chi nhánh.”
Lạc một tay chống cằm: “Nếu tiên sinh muốn đi, trong phòng tôi cũng có một lá thư mời như vậy, đó xác thật là một vũ hội, chỉ mời du khách ở phòng VIP cao cấp VIP, thời gian ở ngay đêm nay.”
Tiêu Lam: “Chúng ta đây chẳng phải có thể danh chính ngôn thuận mà đi vào ư?”
Đãi ngộ ở phòng đỉnh cấp thật đúng là không giống nhau nha, cũng không cần trà trộn vào luôn.
Lạc cong lên khóe miệng: “Nhưng tham gia vũ hội cần phải mời bạn nhảy, hiện tại lại đi tìm không còn kịp rồi.”
Hắn hơi cúi người với Tiêu Lam, làm ra một tư thế mời: “Không biết tiên sinh có nguyện ý trở thành bạn nhảy của tôi hay không?”
Tiêu Lam cười cầm tay hắn: “Được chứ.”
——
Hai người về phòng Lạc lấy thư mời vũ hội trước.
Lạc thay đổi quần áo của mình thành lễ phục, đồng thời Tiêu Lam cũng dưới sự chỉ đạo của đối phương đem 【 Bộ quần áo mới của hoàng đế bản 2.0 】 chuyển sang bộ dáng lễ phục.
Tiêu Lam và Lạc ăn mặc kiểu lễ phục kiểu dáng tương tự, cùng nhau đi đến hội trường vũ hội hội.
Đây còn là một vũ hội mặt nạ, nếu vị khách không chuẩn bị mặt nạ, bên tổ chức sẽ cung cấp cho bọn họ mặt nạ che khuất gương mặt để tham gia vũ hội này.
Nơi này trang hoàng rất hoa lệ, đèn thủy tinh thật lớn trên đỉnh đầu đang tỏa rực rỡ lấp lánh, trên vách tường treo tác phẩm nghệ thuật đến từ danh gia, bên cạnh là dàn nhạc đang diễn tấu tại chỗ.

Một bên là trái cây, điểm tâm và rượu đã được bày biện tốt, cung cấp cho các vị khách tham dự lấy dùng.
Mỗi người lui tới đều quần áo ngăn nắp, kiểu tóc thật sự tinh xảo, phụ kiện trang sức trên người cũng đều là phối hợp tỉ mỉ.
Bọn họ đều mang theo nụ cười khéo léo, lễ phép mà nhẹ giọng nói chuyện với nhau.
Nhìn qua, người có thể tham gia đến vũ hội này đại khái đều là không phú tức quý, bất luận bản tính của họ là cái dạng gì, ít nhất mặt ngoài đều có vẻ rất có học thức.
Hai người mang mặt nạ lên đi vào trong đám người, tìm kiếm bóng dáng cha xứ Michael.
Tuy rằng mọi người đều mang mặt nạ, nhưng cái bụng mỡ mềm mại xõa tung của cha xứ Michael kia vẫn vô cùng bắt mắt.

Rất nhanh, Tiêu Lam liền phát hiện ra ông ta trong đám người.
Còn không đợi hai người tới gần, ánh đèn chợt trở nên ái muội, tiết tấu âm nhạc từ thản nhiên trở nên nhẹ nhàng lên.
Người chủ trì lên bục cảm tạ chư vị khách khứa đã đến, cũng diệu ngữ liên châu* mà hâm nóng bầu không khí, chọc đến khán giả bên dưới thường bộc phát ra từng đợt tiếng cười cùng vỗ tay.
(*kiểu ngôn ngữ hay mà nói như súng liên thanh không ngừng ấy, ý tốt khen 1 người giỏi tài ăn nói)
Rất nhanh, vũ hội đã bắt đầu.
Các tân khách quanh hai người sôi nổi bắt đầu khiêu vũ.
Lạc cũng duỗi tay ôm lấy eo Tiêu Lam, hơi hơi dùng sức làm cậu đến gần chính mình, tiếp theo nhẹ giọng nói bên tai Tiêu Lam: “Tiên sinh, em có thể đem lực chú ý chia cho tôi một chút được không?”
Trong giọng nói thoáng mang theo một chút nguy hiểm và ghen tuông.
Tiêu Lam lúc này mới lưu luyến không rời mà đem tầm mắt dời khỏi cha xứ Michael đang múa vặn mông.
Cậu để sát vào bên tai Lạc: “Đột nhiên nhớ ra, em….

không biết khiêu vũ……”
Tuy rằng nhớ ra có hơi muộn màng….
Tiếng cười trầm thấp của Lạc vang lên bên tai Tiêu Lam, làm cậu cảm giác được hơi ngưa ngứa: “Yên tâm đi tiên sinh, có tôi ở đây.”
Thời gian kế tiếp, Tiêu Lam dựa theo Lạc dẫn đường cùng đối phương khiêu vũ.
Lạc chỉ đạo vô cùng ngắn gọn, lại có thể làm người ta trong thời gian ngắn nhất lĩnh ngộ ra, hơn nữa thêm tố chất thân thể người chơi cùng phản ứng thân thể vô số chiến đấu huấn luyện ra, Tiêu Lam rất nhanh đã bắt được bước nhảy.
Hai người dán đến cực gần mà khiêu vũ, bước chân chuyển động cùng với âm nhạc biến hóa.
Bọn họ còn thường để sát vào thấp giọng giao lưu, hình ảnh nhìn qua ái muội mà triền miên.
Nương theo bước nhảy và đám người che lấp, bọn họ chậm rãi đến gần bên cạnh cha xứ Michael.

Cha xứ Michael giờ phút này đang cùng khiêu vũ với một người phụ nữ mặc đồ đen cao hơn ông ta một cái đầu, hai người thấp giọng nói chuyện với nhau, nhưng âm thanh lại quá nhỏ, lại có âm nhạc che lấp, làm Tiêu Lam căn bản nghe không rõ ràng lắm.
Lạc đúng lúc mà nói bên tai Tiêu Lam: “Người phụ nữ này đang phát lời mời với cha xứ Michael, hy vọng ông ta có thể tham gia một hội đấu giá tư nhân.”
Tiêu Lam quan sát đến biểu cảm của cha xứ Michael, ông ta tựa hồ có vẻ thiếu chút hứng thú, cũng không có trực tiếp tỏ thái độ.
Lạc nói tiếp: “Nàng ta nói, trên hội đấu giá, cha xứ Michael sẽ có cơ hội nhìn thấy người ông ta muốn gặp.”
Sau khi cha xứ Michael nghe thấy tin tức này, tõ ràng cực kỳ hưng phấn, trực tiếp gật đầu đồng ý.
Hiển nhiên, “người ông ta muốn gặp” kia lực hấp dẫn lớn mười phần, thậm chí vượt qua mỹ nhân đồ đen đang cùng ông ta khiêu vũ.
Đúng lúc này, Tiêu Lam nhận được hệ thống nhắc nhở:
【 Kích phát nhiệm vụ chi nhánh: Bí mật của cha xứ Michael 】
【 Thuyết minh nhiệm vụ: Điều tra cha xứ Michael muốn làm gì (0/1) 】
【 Nhắc nhở: Nhiệm vụ là một phần trong nhiệm vụ chi nhánh, hoàn thành sẽ kích phát nhiệm vụ kế tiếp.

Nhiệm vụ chi nhánh không bắt buộc, có thể từ bỏ mọi lúc, từ bỏ không bị trừng phạt 】
Đôi mắt Tiêu Lam hơi sáng lên, quả nhiên là có chi nhánh!
Xem ra chuyện sau lưng cha xứ Michael quả nhiên không đơn giản, nếu ngay từ đầu lựa chọn trực tiếp ám sát ông ta thì sẽ bỏ lỡ nhiệm vụ chi nhánh này.
Tiêu Lam hỏi: “Bọn chúng có nhắc tới thân phận người kia không?”
Lạc: “Không có, cả tên cũng không nhắc tới, bọn chúng rất cẩn thận.

Nhưng chúng ta có thể tự mình đi xác nhận một chút.”
Tiêu Lam nghi hoặc: “Đây chính là hội đấu giá tư nhân, anh xác định chúng ta có thể trà trộn vào được sao?”
Lạc mỉm cười lên: “Không cần trà trộn, dựa theo thân phận phú hào bây giờ của tôi, nếu dò hỏi quản gia riêng trong phòng xem có chỗ nào tiêu khiển hay không, chắc là bọn họ sẽ rất vui lòng hỗ trợ tiến cử.”
Tiêu Lam: “……”
Cậu lại lần nữa cảm nhận được hành hung đến từ tư bản.
Trong thế giới nhà giàu, căn bản không tồn tại loại chuyện “trà trộn vào” này đi, bọn họ đều cầm thư, mời gióng trống khua chiêng mà vào luôn thôi.
Hết chương 162.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện