Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 123
_________
Anh vẫn có chút cảnh giác.

Mặc dù Winter Branch là một đại thần, người rất vui khi được chia sẻ những người hướng dẫn của mình, và y có vẻ là người tốt, nhưng anh vẫn không biết y thực sự như thế nào.

Họ chỉ vừa mới gặp mặt, Thừa Chí Chu không biết nhiều về y nên đương nhiên không thể hoàn toàn tin tưởng y.
Trong lòng anh cũng có chút hối hận.

Nếu anh biết rằng phiên bản Midnight Mansion là đặc biệt, anh nên cân nhắc cẩn thận xem việc đăng hướng dẫn có phù hợp hay không.

Nhưng anh đã không biết về nó trước đây và bây giờ hối hận đã quá muộn.
Hơn nữa, nếu Bạch Nghiễm là người đặc biệt cần thiết để mở phiên tòa, thì có lẽ “Abandoed Hospital” cũng là một ví dụ đặc biệt.

Cho đến khi anh có thể xác định được ý định thực sự của Winter Branch, anh không nên tải lên một bài đăng về nó.


Anh cũng nên nói với chị em nhà Minh và Kỳ Thần đừng đăng nó.
[Winter Branch: Vậy à? Điều đó không sao, có thể bạn không thể nhớ.

Nếu bạn nhớ lại bất cứ điều gì, bạn luôn có thể nói với tôi.]
[Orange juice: Được rồi.

Nếu tôi nghĩ ra điều gì đó, tôi nhất định sẽ nói với đại thần!]
…………..
Trong vài ngày tiếp theo, Thừa Chí Chu đã tìm ra cách anh nên sử dụng điểm sinh tồn của mình và sử dụng nó để mua thuốc bổ máu, kỹ năng mới và thẻ.

Chẳng bao lâu, điểm sinh tồn của anh đạt mức thấp mới và tất cả những gì anh còn lại là một vài điểm cứu mạng để sử dụng trong trường hợp khẩn cấp.
Đồng thời, anh cũng nói với chị em nhà Minh và Kỳ Thần không đăng một hướng dẫn ví dụ.

Anh không nói cụ thể lý do cho họ nhưng cả ba người đều hiểu và dễ dàng đồng ý mà không cần hỏi thêm câu hỏi nào.
Trong những ngày qua, Thừa chí Chu vẫn thường trò chuyện với Bạch Nghiễm nhưng hiện tại anh không hề nhắc đến Winter Branch.
Thứ nhất, đó là vì anh vẫn chưa hiểu được thái độ của Winter Branch đối với người có thể mở ra các trường hợp đặc biệt là như thế nào.

Có lẽ đối phương thực sự chỉ có ý tốt nên không muốn làm cho Bạch Nghiễm lo lắng.

Rốt cuộc, cậu đang ở Chế độ death và liên tục gặp nguy hiểm lớn.
Thứ hai, Bạch Nghiễm có thể đã biết về những trường hợp đặc biệt và có bí mật của riêng mình.

Thừa Chí Chu lo lắng rằng nếu anh nói một cách hấp tấp, anh có thể sẽ hỏi điều gì đó mà lẽ ra anh không nên hỏi.
Winter Branch cũng đã duy trì liên lạc với Thừa Chí Chu trong vài ngày qua.

Có lẽ để thể hiện sự chân thành của mình, anh thậm chí sẽ chủ động hỏi Thừa Chí Chu nếu anh có bất kỳ vấn đề gì mà y có thể giúp đỡ.
Anh hỏi về Chế độ death.

Ngoài sự tò mò của bản thân, anh cũng muốn biết liệu mình có thể giúp được gì cho Bạch Nghiễm hay không.

Anh không lo lắng về việc Winter Branch trở nên đáng ngờ vì anh cũng đang ở Chế độ death nên chủ đề này sẽ tự nhiên được nêu ra.


[Winter Branch: Rất ít người chọn Chế độ death.

Mặc dù bạn có thể nhận được nhiều điểm sinh tồn hơn, nhưng nhược điểm tổng thể lại lớn hơn lợi thế.

Những người chọn chế độ này thường không có tùy chọn nào khác.]
[Winter Branch: Trường hợp của tôi cũng vậy.]
[Winter Branch: Lý do phổ biến nhất là vì người chơi đang ở trên bờ vực của cái chết trong thực tế.

Ngay sau khi họ trở về thực tại, họ sẽ ngay lập tức chết.]
[Winter Branch: Những người này không thể trở về thực tại và chỉ có thể chọn Chế độ death.

Chỉ khi trò chơi bị xóa, chúng mới được hồi sinh.]
[Orange juice: Hóa ra là như thế này…..]
Thừa Chí Chu có chút sững sờ.

Trước đó, anh đã hỏi Bạch Nghiễm tại sao cậu lại chọn chế độ chết và Bạch Nghiễm không trả lời trực tiếp mà chỉ nói rằng nó rất phức tạp.

Có lẽ nào đây cũng là lý do của cậu?
Có chút lo lắng, anh đặt điện thoại xuống và nằm trên giường một lúc.

Cuối cùng khi anh đã chìm vào giấc ngủ, anh đã có một giấc mơ kỳ lạ.

Anh đã trở lại trường học trong vài ngày qua, nhưng kể từ khi trở lại trường, anh chưa bao giờ có một giấc ngủ ngon và luôn có cùng một giấc mơ.
Trong giấc mơ, anh đứng trong một không gian tối đen như mực.

Trên tay anh là đồng bạc.
Anh sẽ lật đi lật lại đồng xu và lần nào nó cũng để lộ mặt của kẻ pha trò.

Mỗi lần anh lật nó, anh sẽ thực hiện một điều ước; tiền bạc, danh tiếng, địa vị, phụ nữ ……..

Chỉ cần anh tung đồng xu, anh sẽ có thể có được bất cứ thứ gì anh mong ước.
Hôm nay cũng vậy.

Sau khi tung đồng xu hết lần này đến lần khác, anh đã nhận được tất cả mọi thứ.

Ngay khi anh định lật nó lần cuối và mong muốn được sống vĩnh cửu, anh đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó thúc vào mặt mình và ngay lập tức tỉnh dậy khỏi giấc mơ này.
“Ngô ……”
Con gấu tạo ra một tiếng động rất nhẹ và vỗ nhẹ vào mặt anh..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện