"Vì vậy, anh đã tự đến thăm chỗ của em và chào hỏi dì.

Dì rất trẻ và đẹp.

Không có gì ngạc nhiên khi em rất đẹp trai." Tần Hàn nhẹ nhàng cười, "Dì nói em còn ở trường học.

Tối nay trở về gặp anh được không?"
"Anh muốn làm cái quái gì thế?!" Thừa Chí Chu đôi mắt lập tức đỏ lên.

Lồng ngực kịch liệt phập phồng, cảm xúc không tự chủ được, "Muốn cái gì thì cứ việc đến tìm em.

Anh không dám làm gì người nhà của em!".

"Anh thực sự rất buồn khi nghe em nói điều này.

Làm thế nào anh có thể làm điều xấu với gia đình em?"
Tần Hàn ở đầu bên kia điện thoại mỉm cười: "Anh nghĩ có lẽ em đã hiểu lầm anh rồi......!Gặp nhau rồi sau này nói chuyện." Lúc này, anh cố tình hạ giọng và nói với giọng điệu vừa tôn thờ vừa quyến rũ: “Anh sẽ đợi em, em yêu”.
"Tần Hàn? Tần Hàn!"
Âm quay số phát ra từ đầu bên kia của điện thoại.

Tần Hàn đã cúp máy.

Thừa Chí Chu lo lắng gọi lại nhưng không có ai bắt máy.

Sau đó, anh đã cố gắng gọi cho bố và em gái Thừa Niệm Yên (còn ai nhớ bé này không vậy) nhưng bố anh không bắt máy và Niệm Yên đang ở trong lớp, vì vậy điện thoại của cô đã bị tắt.
Thừa Chí Chu vô cùng lo lắng.


Bạch Nghiễm đứng bên ngoài nghe thấy tiếng huyên náo.

Cậu bước vào, ôm lấy anh và nói an ủi: "Chí Chu đừng lo.

Em cứ yên tâm đi.

Cậu ta không dám làm gì gia đình em đâu."
"Em phải về nhà ……."
Thừa Chí Chu sắc mặt tái nhợt.

Giọng anh như nghẹn lại.

Bạch Cao Niên thấy vậy và nói: "Anh có thể đưa hai người về.

Chỉ là ……" Anh ta liếc nhìn vài con ma trong nhà, "Chúng ta nên làm gì với họ?"
"Tôi có thể đi cùng Chí Chu."
Chú rể đã nói điều này.

Hắn có khả năng che giấu sự hiện diện của mình với người sống và đã từng sử dụng nó trước đây.

Hắn có thể dùng nó để đi với Thừa Chí Chu.
Hắn liếc nhìn những mảnh vỡ linh hồn kia rồi nhếch môi để lộ ra một nụ cười khinh bỉ.
Tuy nhiên, hắn không có ý định sử dụng sức mạnh này cho những người khác.

Hắn đương nhiên sẽ không để cho các đối thủ của mình cũng đi theo Chí Chu.

Cho dù Chí Chu cầu xin hắn, hắn ………..
"Cho tôi mượn năng lực của anh được không?” Thừa Chí Chu háo hức nhìn cậu ấy đang giật mạnh quần áo của chú rể, cậu khẽ cầu xin," Em không thể bỏ lại bọn họ ……..

"
Anh rất lo lắng cho tình hình ở nhà, nhưng anh cũng không thể để Bạch Nghiễm ở đây.

Anh không thể để Bạch Nghiễm gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
"………..Không vấn đề."
Bị nhìn bằng đôi mắt đó, sự kiên quyết mà chú rể trước đó đã vỡ vụn ngay lập tức.

Hắn không thể từ chối anh và chỉ có thể thốt ra một giọng khẳng định.
Nhưng vào lúc này Thừa Chí Chu đột nhiên nghe thấy giọng nói của hệ thống.
【Ta đã trở lại.

Thật kiệt quệ.

Sách ảnh hiện đang được sửa.

Nó sẽ được hoàn thành trong khoảng nửa ngày!】
[Anh ấy còn phải đợi lâu như vậy sao?] Thừa Chí Chu vô thức hỏi.

Anh vẫn cảm thấy nó quá dài.
【Đã rất nhanh rồi.


Các mục kính rất phức tạp.

Hiện tại họ có thể có nhiều kỹ thuật viên đang làm việc để có thể sửa chữa nó trong khoảng thời gian đó.】
Hệ thống bất mãn lẩm bẩm.

Giọng điệu của nó sau đó trở nên nghiêm túc và nó tiếp tục: 【Còn một điều nữa mà ta cần nhắc ngươi.】
[Hửm.]
Thừa Chí Chu đáp lại khi anh thay quần áo.

Anh đợi Bạch Cao Niên lái xe đến.
【Cái này rất quan trọng.

Nó có liên quan đến sự hợp nhất cuối cùng của linh hồn Bạch Nghiễm.】
【Khi ngươi thu thập những mảnh linh hồn này, ngươi có thể cũng nhận thấy chúng đều có tính cách và diện mạo riêng.

Họ bây giờ rất khác với Bạch Nghiễm và gần giống như một con người mới, độc lập.】
【Trong tiềm thức, một số người từ chối sự thật họ là Bạch Nghiễm và không muốn hòa nhập với Bạch Nghiễm.

Nếu họ tiếp tục giữ những suy nghĩ vậy, sự hợp nhất cuối cùng của linh hồn sẽ thất bại, và hậu quả khó lường có thể xảy ra.】
Bước chân của Thừa Chí Chu đột nhiên dừng lại.

Anh ngay lập tức trở nên căng thẳng.

Hệ thống an ủi anh: 【ta cũng sẽ giúp khi linh hồn dung hợp.

Chúng tôi chắc chắn sẽ không để Bạch Nghiễm gặp nguy hiểm.】
【Nhưng để đảm bảo hợp nhất linh hồn thành công, chúng tôi cần sự giúp đỡ của ngươi.】
[Tôi có thể làm gì?] Thừa Chí Chu lập tức hỏi.
【Nói một cách đơn giản, ngươi cần giúp họ tạo ra cảm giác thân thuộc và bản sắc.

Hãy để họ nhận ra họ thực sự là một phần của Bạch Nghiễm.】
Hệ thống nói: 【bọn họ đều thích ngươi.

Bạch Nghiễm cũng vậy.


Ngươi có thể tận dụng điều này và để họ tìm ra điểm giống nhau…..】
【Hơn nữa, bọn họ đã là hồn ma từ lâu đã quên mất kiếp làm người.

Nếu chúng ta có thể rút ngắn khoảng cách giữa người và ma, chúng ta cũng có thể củng cố ý thức về danh tính của họ.】
【Vì vậy, bây giờ tôi sẽ cung cấp cho ngươi một khả năng.

Ngươi có thể giúp họ trở thành một con người sống trong một thời gian và cùng ngươi trở về gặp gia đình.

Như thế này, họ có thể hồi tưởng lại cảm giác trở thành "con người".】
【Khi họ là "con người", họ sẽ không thể sử dụng năng lực của mình, và sẽ không thể chiến đấu.

Đây là một lợi thế cho ngươi.】
Thừa Chí Chu phấn khởi: [Làm sao tôi có thể sử dụng khả năng này để biến họ thành "con người"?]
【Nó rất đơn giản.

Đó là điều ngươi giỏi nhất.】
Giọng nói của hệ thống đột nhiên trở nên trêu chọc.
【Ngươi đương nhiên chỉ cần phải hôn họ.】
______________
Nhật ký của Bạch Nghiễm (Phần 85)
(Tiếp theo mục trước)
Điều tôi lo lắng nhất là Chí Chu bị thương.
Ba nỗi sợ hãi hàng đầu khác là "không bao giờ có thể nhìn thấy Chí Chu", "Chí Chu yêu người khác", "Chí Chu nhìn thấy sữa và máy tính xách tay của tôi", "Gia đình Chí Chu phản đối mối quan hệ của chúng tôi", "Chí Chu không bằng lòng lấy anh ”…….
Có quá nhiều.

Tất cả đều được xếp hạng ba..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện