Thẩm Lăng từ khi còn nhỏ xíu đã bị ông ba trai đểu của mình nhận lại quyền nuôi nấng từ An gia. Mẹ hắn đã mất, theo lý thì hắn có thể về sống với ông bà ngoại. Nhưng nửa đường bị Thẩm Khương gửi đơn xin nuôi nấng Thẩm Lăng, hắn buộc phải về Tây Thành theo ông ta.
An gia khi đó gặp khó khăn về tài chính, thêm Thẩm Khương ở giữa làm khó dễ, ông ta có người quen, chỉ có thể ngậm ngùi từ biệt Thẩm Lăng.
Thẩm gia cũng không tốt như lời đồn, ông cụ Thẩm Hiền không thích con riêng, con trai cũng không, nên Thẩm Lăng nhỏ được nuôi ở bên ngoài, thuê bà vú chăm.
Thẩm Khương có một bà vợ môn đăng hộ đối, mẹ ruột của Thẩm Nghiên, bà ta sợ hắn tranh gia sản nên lúc nào cũng dè chừng, còn sai phái Thẩm Nghiên vũ nhục đánh đập hắn. Thẩm Lăng khi đó mới 9 tuổi.
Lớn hơn một chút nữa, hắn học được cách tự mình bảo vệ mình, càng tỏ ra ngu si ngốc nghếch thì những người trong nhà sẽ thả lỏng cảnh giác với hắn, cho hắn không gian trưởng thành.
An Điệp cũng âm thầm trợ giúp Thẩm Lăng không ít lần, không chỉ Thẩm Nghiên tới kiếm chuyện, Thẩm Minh cũng tới góp vui. Từ đó hắn cũng học được chiêu khắc chế, nhẫn nhịn, khép nép, trưởng thành sớm.
Thẩm Lăng chịu đựng hết mọi thứ chỉ để có thể chính tay mình tống ông ba khốn nạn vào tù.
Năm 16, Thẩm Lăng được Thẩm Khương lót sẵn đường ở trường trung học top 1 Tây Thành, chỉ cần hắn có thành tích tốt, ông cụ Thẩm sẽ nhìn với con mắt khác, tiến hành bồi dưỡng. Ông ta tính rất hay, nhưng hắn không định nghe lời.
Hết một năm học, Thẩm Lăng không học hành đàng hoàng, điểm trung bình lớp 10 thảm không nỡ nhìn, hắn thế nào cũng bị đuổi học. Nhưng Thẩm Khương đã tính sẵn, đút lót hiệu trưởng cho hắn lên 11: “…”
Hắn bực bội, thế là đưa những tập tin gièm pha mà An Điệp đã thuê thám tử giám sát Thẩm Khương chụp được, đưa cho Thẩm Hải, để hai anh em cắn nhau, hắn được thảnh thơi.
Những năm qua hắn cũng không ngồi không, lên rất nhiều kế hoạch với An Điệp để làm sụp Thẩm gia, hắn không cần biết bọn họ đã đổ mồ hôi xương máu như thế nào để lập nghiệp. Hắn chỉ biết, dạy ra thứ con như Thẩm Khương, Thẩm Hải, ông cụ kia chắc cũng làm không ít chuyện vô sỉ.
Lên 11, Thẩm Lăng nhờ đút lót nên được xếp lớp chót nhất B10, nhóm con ông cháu cha, đi học như đi chơi, hắn muốn chơi trò lịch sử lặp lại.
Nhưng mà, hắn không tính được có ngày phải giả làm đàn em của một thằng nhóc, chỉ vì hắn biết điều: “…”
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, Thẩm Lăng thuận theo tự nhiên, đi theo Kỷ Tú Hiên lăn lộn. Là Kỷ Tú Hiên, không phải Lạc Tú Hiên hay Uchiha Tú gì, hắn đã nhờ An Điệp tìm người điều tra lai lịch của cậu.
Kỷ Tú Hiên khùng hơn hắn nghĩ, không những đánh bạn học, uy hiếp hiệu trưởng, báo cảnh sát, trốn học cup tiết,…Hắn cảm thấy thời đi học không còn nhàm chán như hắn nghĩ.
Kỷ Tú Hiên không vô tư như hắn nghĩ, cậu như một cái giếng sâu âm u, càng muốn múc nước trong giếng thì càng phải cẩn thận có ngày té giếng.
Càng tiếp xúc Thẩm Lăng càng thích và muốn tìm hiểu về Kỷ Tú Hiên trong ngoài ngược ngạo này. Hai người đều có bí mật riêng tiếp cận nhau, lại ngoài ý muốn hòa hợp. Người thì thích muốn gì làm nấy, người thì ngoan ngoãn thuận theo.
Kỷ Tú Hiên đối với hắn có thể là mới lạ trong lúc nhất thời, cũng có thể là hố sâu cả đời. Thật đó, cậu ta có cá tính, biểu tình cũng phong phú, vẻ ngoài lại ngoan lại đáng yêu, hắn bị thu hút cũng không oan.
Không nói hắn, cứ nhìn đám người họ Lạc là biết, bị Kỷ Tú Hiên từ chối mấy lần vẫn ráng bâu vào.
Thẩm Lăng thừa nhận, hắn có chút thích Kỷ Tú Hiên. Cậu vì hắn mà đấm nhau với mấy người bắt nạt, rất men, rất đẹp trai. Cậu như ông cụ non đốc thúc hắn học tập để năm sau còn học chung, cậu còn tính tới chuyện học đại học chung với hắn, làm việc chung, ở chung nhà,…
Bộ dáng quan tâm lo lắng tới sắp khóc của cậu khi hắn bị bắt cũng rất đáng yêu, làm hắn muốn bắt nạt. Biểu cảm của cậu phong phú tới độ đủ để hắn làm thành một gói meme.
Nhờ Kỷ Tú Hiên, hắn tìm được niềm vui trong cuộc sống, không gò bó, hưởng thụ những năm cuối cấp đúng nghĩa thời học sinh. Ở bên cạnh Kỷ Tú Hiên, hắn cười nhiều hơn, hắn nghiện sự hiện diện của cậu trai này.
Hắn tỏ tình, cậu đồng ý. Bọn họ có thể chưa đủ hiểu tình yêu là gì, nhưng hai người đều đã quen sự hiện diện của người kia, không thấy sẽ tìm kiếm.
Thẩm Lăng không muốn quản việc kinh doanh nhà họ Thẩm, nhưng vì tích tiền cưới vợ nên hắn đành chấp nhận giựt dậy công ty, có An gia trợ giúp, rất nhanh đã ổn định.
Kỷ Tú Hiên muốn làm diễn viên, Thẩm Lăng liền muốn đầu tư một công ty giải trí để kí hợp đồng phúc lợi cho cậu. Nhưng đám anh trai đáng ghét kia lại chặn ngang một chân, hắn buồn bực một khoảng thời gian, làm cậu phải an ủi.
Hắn cảm thấy, hay là dọn qua Thái Bình Dương ở đi, không ai làm phiền một nhà 2 người một mèo bọn họ nữa.
Kỷ Tú Hiên: “…” Ở chung nhiều năm rồi, bạn trai nhà mình càng sống càng thụt lùi.
An gia khi đó gặp khó khăn về tài chính, thêm Thẩm Khương ở giữa làm khó dễ, ông ta có người quen, chỉ có thể ngậm ngùi từ biệt Thẩm Lăng.
Thẩm gia cũng không tốt như lời đồn, ông cụ Thẩm Hiền không thích con riêng, con trai cũng không, nên Thẩm Lăng nhỏ được nuôi ở bên ngoài, thuê bà vú chăm.
Thẩm Khương có một bà vợ môn đăng hộ đối, mẹ ruột của Thẩm Nghiên, bà ta sợ hắn tranh gia sản nên lúc nào cũng dè chừng, còn sai phái Thẩm Nghiên vũ nhục đánh đập hắn. Thẩm Lăng khi đó mới 9 tuổi.
Lớn hơn một chút nữa, hắn học được cách tự mình bảo vệ mình, càng tỏ ra ngu si ngốc nghếch thì những người trong nhà sẽ thả lỏng cảnh giác với hắn, cho hắn không gian trưởng thành.
An Điệp cũng âm thầm trợ giúp Thẩm Lăng không ít lần, không chỉ Thẩm Nghiên tới kiếm chuyện, Thẩm Minh cũng tới góp vui. Từ đó hắn cũng học được chiêu khắc chế, nhẫn nhịn, khép nép, trưởng thành sớm.
Thẩm Lăng chịu đựng hết mọi thứ chỉ để có thể chính tay mình tống ông ba khốn nạn vào tù.
Năm 16, Thẩm Lăng được Thẩm Khương lót sẵn đường ở trường trung học top 1 Tây Thành, chỉ cần hắn có thành tích tốt, ông cụ Thẩm sẽ nhìn với con mắt khác, tiến hành bồi dưỡng. Ông ta tính rất hay, nhưng hắn không định nghe lời.
Hết một năm học, Thẩm Lăng không học hành đàng hoàng, điểm trung bình lớp 10 thảm không nỡ nhìn, hắn thế nào cũng bị đuổi học. Nhưng Thẩm Khương đã tính sẵn, đút lót hiệu trưởng cho hắn lên 11: “…”
Hắn bực bội, thế là đưa những tập tin gièm pha mà An Điệp đã thuê thám tử giám sát Thẩm Khương chụp được, đưa cho Thẩm Hải, để hai anh em cắn nhau, hắn được thảnh thơi.
Những năm qua hắn cũng không ngồi không, lên rất nhiều kế hoạch với An Điệp để làm sụp Thẩm gia, hắn không cần biết bọn họ đã đổ mồ hôi xương máu như thế nào để lập nghiệp. Hắn chỉ biết, dạy ra thứ con như Thẩm Khương, Thẩm Hải, ông cụ kia chắc cũng làm không ít chuyện vô sỉ.
Lên 11, Thẩm Lăng nhờ đút lót nên được xếp lớp chót nhất B10, nhóm con ông cháu cha, đi học như đi chơi, hắn muốn chơi trò lịch sử lặp lại.
Nhưng mà, hắn không tính được có ngày phải giả làm đàn em của một thằng nhóc, chỉ vì hắn biết điều: “…”
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, Thẩm Lăng thuận theo tự nhiên, đi theo Kỷ Tú Hiên lăn lộn. Là Kỷ Tú Hiên, không phải Lạc Tú Hiên hay Uchiha Tú gì, hắn đã nhờ An Điệp tìm người điều tra lai lịch của cậu.
Kỷ Tú Hiên khùng hơn hắn nghĩ, không những đánh bạn học, uy hiếp hiệu trưởng, báo cảnh sát, trốn học cup tiết,…Hắn cảm thấy thời đi học không còn nhàm chán như hắn nghĩ.
Kỷ Tú Hiên không vô tư như hắn nghĩ, cậu như một cái giếng sâu âm u, càng muốn múc nước trong giếng thì càng phải cẩn thận có ngày té giếng.
Càng tiếp xúc Thẩm Lăng càng thích và muốn tìm hiểu về Kỷ Tú Hiên trong ngoài ngược ngạo này. Hai người đều có bí mật riêng tiếp cận nhau, lại ngoài ý muốn hòa hợp. Người thì thích muốn gì làm nấy, người thì ngoan ngoãn thuận theo.
Kỷ Tú Hiên đối với hắn có thể là mới lạ trong lúc nhất thời, cũng có thể là hố sâu cả đời. Thật đó, cậu ta có cá tính, biểu tình cũng phong phú, vẻ ngoài lại ngoan lại đáng yêu, hắn bị thu hút cũng không oan.
Không nói hắn, cứ nhìn đám người họ Lạc là biết, bị Kỷ Tú Hiên từ chối mấy lần vẫn ráng bâu vào.
Thẩm Lăng thừa nhận, hắn có chút thích Kỷ Tú Hiên. Cậu vì hắn mà đấm nhau với mấy người bắt nạt, rất men, rất đẹp trai. Cậu như ông cụ non đốc thúc hắn học tập để năm sau còn học chung, cậu còn tính tới chuyện học đại học chung với hắn, làm việc chung, ở chung nhà,…
Bộ dáng quan tâm lo lắng tới sắp khóc của cậu khi hắn bị bắt cũng rất đáng yêu, làm hắn muốn bắt nạt. Biểu cảm của cậu phong phú tới độ đủ để hắn làm thành một gói meme.
Nhờ Kỷ Tú Hiên, hắn tìm được niềm vui trong cuộc sống, không gò bó, hưởng thụ những năm cuối cấp đúng nghĩa thời học sinh. Ở bên cạnh Kỷ Tú Hiên, hắn cười nhiều hơn, hắn nghiện sự hiện diện của cậu trai này.
Hắn tỏ tình, cậu đồng ý. Bọn họ có thể chưa đủ hiểu tình yêu là gì, nhưng hai người đều đã quen sự hiện diện của người kia, không thấy sẽ tìm kiếm.
Thẩm Lăng không muốn quản việc kinh doanh nhà họ Thẩm, nhưng vì tích tiền cưới vợ nên hắn đành chấp nhận giựt dậy công ty, có An gia trợ giúp, rất nhanh đã ổn định.
Kỷ Tú Hiên muốn làm diễn viên, Thẩm Lăng liền muốn đầu tư một công ty giải trí để kí hợp đồng phúc lợi cho cậu. Nhưng đám anh trai đáng ghét kia lại chặn ngang một chân, hắn buồn bực một khoảng thời gian, làm cậu phải an ủi.
Hắn cảm thấy, hay là dọn qua Thái Bình Dương ở đi, không ai làm phiền một nhà 2 người một mèo bọn họ nữa.
Kỷ Tú Hiên: “…” Ở chung nhiều năm rồi, bạn trai nhà mình càng sống càng thụt lùi.
Danh sách chương