Đồn cảnh sát.
Cảnh Vân vừa thay đồng phục, muốn về nghỉ ngơi, ra ngạch cửa đã đụng phải Kỷ Tú Hiên ba người: "??" Lịch sử lặp lại? Hay là anh ta bị rối loạn trí nhớ? Kỷ Tú Hiên gật đầu chào hỏi: "Anh Vân, em muốn uống trà sữa." Nãy giờ kịch liệt thảo luận với Lạc Minh Uyên làm cậu khát nước quá.
Lạc Minh Uyên đẩy kính, đi theo sau cậu: "Tôi cũng muốn, trà thôi cũng được." Anh ta cũng khát.
Thẩm Lăng đơn thuần là vì vận động quá nhiều: "Cho em nữa, giống Hiên là được."
Cảnh Vân nhìn ba người ngựa quen đường cũ nối đuôi nhau vào văn phòng của anh: "..." Lại tăng ca.
Lạc gia nghe tin hai anh em Kỷ Tú Hiên lại vào đồn cảnh sát, bình tĩnh mà cử người đi bảo lãnh nhận báo cáo. Ba Lạc tức xì khói, mẹ Lạc như hóa thành Đường Tăng, sai Lạc Minh Huyền ổn trọng và Lạc Minh Huyên giỏi giao tiếp đi đón người về. Chỉ cần không phải Kỷ Tú Hiên gây sự trước là được.
Kỷ Tú Hiên mượn bông băng y tế trong phòng, cởi áo Thẩm Lăng ra, băng bó cho hắn, thái độ hung dữ nhưng lực tay thì nhẹ nhàng: "Ai mượn đỡ? Cái đó tôi né được dễ như ăn cháo." Người nguyện ý che chở và làm bạn với cậu không nhiều.
Thẩm Lăng chỉ có thể dỗ: "Xin lỗi, nhưng mà mai cậu đi quay, tôi sợ cậu bị thương." Kỷ Tú Hiên thật là đáng yêu, miệng thì dỗi hắn, tay thì nhè nhẹ sức thuốc cho.
Hệ thống phá hư không khí: [Đừng có chãi nước dãi lên cơ bụng người ta, quý tộc lên.]
Kỷ Tú Hiên có tật giật mình, suýt thì nghẹn nước miếng: "..." Im đi nhờ.
Lạc Minh Huyền cũng tìm tới đồn cảnh sát, bước chân nhẹ nhàng đi vào phòng làm việc của Cảnh Vân. Hắn và Cảnh Vân cũng coi như là chỗ quen biết, đều học chung năm cấp ba, ấn tượng về nhau không sâu sắc. Cảnh Vân đi học ở học viện cảnh sát Đông Thành, Lạc Minh Huyền thì thi vào Học Viện Tài Chính Tây Thành, mỗi người mỗi hướng.
Nhờ có Kỷ Tú Hiên, Cảnh Vân với Lạc Minh Huyền có thân hơn trước chút.
Lạc Minh Huyền xoa trán: "Minh Uyên, Tú Hiên, về thôi."
Cảnh Vân nhún vai: "Chắc chưa được đâu."
Lạc Minh Huyền ngồi xuống cạnh Kỷ Tú Hiên: "Sao vậy? Chưa lập biên bản xong hả?"
Cảnh Vân lắc đầu: "Tụi lưu manh tụ tập đánh nhau không có gì, chỉ là có người sai sử. Có thể cấu thành tội, truy cứu trách nhiệm hình sự, trùng hợp ghê, là người quen của anh đó."
Lạc Minh Huyền căng thẳng: "Ai?"
Cảnh Vân cười tít mắt: "Lưu Sơn khai tòng phạm, là Lạc Minh Vũ. Phạt tiền 3 triệu, vì cậu ta là vị thành niên nên không truy cứu."
"..."
Lạc Minh Huyên cũng được báo y chang, anh ta bỏ tiền phạt, đem theo biên bản đi vào phòng: "Anh, chuyện này..."
Lạc Minh Huyền: "Cũng có thể là Lưu Sơn khai gian."
Cảnh Vân cười như không cười: "Ngu-À, nhiều năm không gặp, anh vẫn thích bịt tai trộm chuông ha."
"..." Lúng túng.
Thẩm Lăng nói khẽ vào tai Kỷ Tú Hiên: "Anh Cảnh Vân là học cậu đúng không, Hiên?" Nói chuyện thẳng như ruột ngựa.
Kỷ Tú Hiên đỏ lỗ tai, đẩy đầu hắn ra: "T-Tầm bậy." Vượt quá khoảng cách an toàn rồi!
Thẩm Lăng: "?"
Lạc Minh Huyên cứu tràng: "Về nhà thôi, anh cả, thằng 4, Tú Hiên."
Kỷ Tú Hiên phiền thấy bản mặt Lạc Minh Vũ, từ chối: "Không về, bạn tôi bị thương, tôi qua nhà cậu ấy-" Đột nhiên nhớ ra, Thẩm gia vì chuyện Thẩm Minh mà ghim Lạc gia, cũng ghim cậu.
Lạc Minh Huyên đại khái đã hiểu, lớn giọng nói với Kỷ Tú Hiên: "Nay nhà ta ăn cua hoàng đế với tôm hùm bông. Về trễ là hết p-"
Kỷ Tú Hiên đột ngột đứng lên: "Chúng ta về nhà thôi, tôi nhớ ra mình chưa tắt bếp ga."
"..." Lý do gì mà tầm thường thế?
______
Sân bay Tây An.
Sáng sớm, đoàn quay phim.
Chương trình gia đình lần này tính luôn khách quý có 8 người tất cả. Ảnh đế Lạc Minh Tuyền, ca vương Ninh Thanh, diễn viên nữ đang nổi Chu Giai, diễn viên gạo cuội Lý Trung và người nhà bọn họ.
Chương trình sẽ vừa quay vừa đăng lên web chính của đài, còn nếu muốn xem đã qua chỉnh sửa thì trên tivi lúc 7 giờ tối. Mỗi kì có 3 tập, quay bổ sung trong 3 ngày, quay xong sớm thì về sớm, bù trừ thời gian kém.
Lạc Minh Vũ từ lúc vào đoàn đã thể hiện ra khả năng người gặp người thích của mình, Lạc Minh Tuyền rất là tự hào. Anh ta mấy hôm nay không về nhà, nên chuyện Lạc Minh Vũ mua hung đánh người còn chưa biết.
Ninh Thanh và Kỷ Tú Hiên ăn mặc đồ đôi, áo phông đen in hình bé mèo, bên ngoài là áo sơ mi ngắn tay, nhìn trẻ hơn tuổi thật. Hai anh em đứng chung một chỗ, độ đẹp trai tăng gấp đôi.
Kỷ Tú Hiên nghiêm túc nhìn xô vàng đầu tiên, bắt tay chào hỏi: "Chào ông Lê, cháu là Kỷ Tú Hiên, mong là chúng ta hợp tác vui vẻ trong 3 ngày tới."
Lê Bân cũng bắt tay với bạn nhỏ, dỡ khóc dỡ cười: "Rồi rồi, chào nhóc, thể hiện tốt nha." Thanh niên trẻ này nhìn nghiêm túc phết.
Ninh Thanh vẫy tay: "Qua đây anh giới thiệu khách mời tham gia cho em."
Kỷ Tú Hiên gật đầu với đạo diễn, ngoan ngoãn đi qua.
Chu Giai là nữ diễn viên trẻ trung xinh đẹp, Lý Trung là diễn viên lâu năm già dặn kinh nghiệm. Còn lại người là Lạc Minh Tuyền, anh ta vừa mới đi mua cà phê.
Nhắc tào tháo, tào tháo tới.
Bộp!
Lạc Minh Tuyền sốc quá đánh rơi mất cốc cà phê luôn: "Tú Tú?" Anh ta bị ảo giác à? Sao Kỷ Tú Hiên lại ở đây được? Còn thay đổi tạo hình, đáng yêu hơn trước nữa!
Cảnh Vân vừa thay đồng phục, muốn về nghỉ ngơi, ra ngạch cửa đã đụng phải Kỷ Tú Hiên ba người: "??" Lịch sử lặp lại? Hay là anh ta bị rối loạn trí nhớ? Kỷ Tú Hiên gật đầu chào hỏi: "Anh Vân, em muốn uống trà sữa." Nãy giờ kịch liệt thảo luận với Lạc Minh Uyên làm cậu khát nước quá.
Lạc Minh Uyên đẩy kính, đi theo sau cậu: "Tôi cũng muốn, trà thôi cũng được." Anh ta cũng khát.
Thẩm Lăng đơn thuần là vì vận động quá nhiều: "Cho em nữa, giống Hiên là được."
Cảnh Vân nhìn ba người ngựa quen đường cũ nối đuôi nhau vào văn phòng của anh: "..." Lại tăng ca.
Lạc gia nghe tin hai anh em Kỷ Tú Hiên lại vào đồn cảnh sát, bình tĩnh mà cử người đi bảo lãnh nhận báo cáo. Ba Lạc tức xì khói, mẹ Lạc như hóa thành Đường Tăng, sai Lạc Minh Huyền ổn trọng và Lạc Minh Huyên giỏi giao tiếp đi đón người về. Chỉ cần không phải Kỷ Tú Hiên gây sự trước là được.
Kỷ Tú Hiên mượn bông băng y tế trong phòng, cởi áo Thẩm Lăng ra, băng bó cho hắn, thái độ hung dữ nhưng lực tay thì nhẹ nhàng: "Ai mượn đỡ? Cái đó tôi né được dễ như ăn cháo." Người nguyện ý che chở và làm bạn với cậu không nhiều.
Thẩm Lăng chỉ có thể dỗ: "Xin lỗi, nhưng mà mai cậu đi quay, tôi sợ cậu bị thương." Kỷ Tú Hiên thật là đáng yêu, miệng thì dỗi hắn, tay thì nhè nhẹ sức thuốc cho.
Hệ thống phá hư không khí: [Đừng có chãi nước dãi lên cơ bụng người ta, quý tộc lên.]
Kỷ Tú Hiên có tật giật mình, suýt thì nghẹn nước miếng: "..." Im đi nhờ.
Lạc Minh Huyền cũng tìm tới đồn cảnh sát, bước chân nhẹ nhàng đi vào phòng làm việc của Cảnh Vân. Hắn và Cảnh Vân cũng coi như là chỗ quen biết, đều học chung năm cấp ba, ấn tượng về nhau không sâu sắc. Cảnh Vân đi học ở học viện cảnh sát Đông Thành, Lạc Minh Huyền thì thi vào Học Viện Tài Chính Tây Thành, mỗi người mỗi hướng.
Nhờ có Kỷ Tú Hiên, Cảnh Vân với Lạc Minh Huyền có thân hơn trước chút.
Lạc Minh Huyền xoa trán: "Minh Uyên, Tú Hiên, về thôi."
Cảnh Vân nhún vai: "Chắc chưa được đâu."
Lạc Minh Huyền ngồi xuống cạnh Kỷ Tú Hiên: "Sao vậy? Chưa lập biên bản xong hả?"
Cảnh Vân lắc đầu: "Tụi lưu manh tụ tập đánh nhau không có gì, chỉ là có người sai sử. Có thể cấu thành tội, truy cứu trách nhiệm hình sự, trùng hợp ghê, là người quen của anh đó."
Lạc Minh Huyền căng thẳng: "Ai?"
Cảnh Vân cười tít mắt: "Lưu Sơn khai tòng phạm, là Lạc Minh Vũ. Phạt tiền 3 triệu, vì cậu ta là vị thành niên nên không truy cứu."
"..."
Lạc Minh Huyên cũng được báo y chang, anh ta bỏ tiền phạt, đem theo biên bản đi vào phòng: "Anh, chuyện này..."
Lạc Minh Huyền: "Cũng có thể là Lưu Sơn khai gian."
Cảnh Vân cười như không cười: "Ngu-À, nhiều năm không gặp, anh vẫn thích bịt tai trộm chuông ha."
"..." Lúng túng.
Thẩm Lăng nói khẽ vào tai Kỷ Tú Hiên: "Anh Cảnh Vân là học cậu đúng không, Hiên?" Nói chuyện thẳng như ruột ngựa.
Kỷ Tú Hiên đỏ lỗ tai, đẩy đầu hắn ra: "T-Tầm bậy." Vượt quá khoảng cách an toàn rồi!
Thẩm Lăng: "?"
Lạc Minh Huyên cứu tràng: "Về nhà thôi, anh cả, thằng 4, Tú Hiên."
Kỷ Tú Hiên phiền thấy bản mặt Lạc Minh Vũ, từ chối: "Không về, bạn tôi bị thương, tôi qua nhà cậu ấy-" Đột nhiên nhớ ra, Thẩm gia vì chuyện Thẩm Minh mà ghim Lạc gia, cũng ghim cậu.
Lạc Minh Huyên đại khái đã hiểu, lớn giọng nói với Kỷ Tú Hiên: "Nay nhà ta ăn cua hoàng đế với tôm hùm bông. Về trễ là hết p-"
Kỷ Tú Hiên đột ngột đứng lên: "Chúng ta về nhà thôi, tôi nhớ ra mình chưa tắt bếp ga."
"..." Lý do gì mà tầm thường thế?
______
Sân bay Tây An.
Sáng sớm, đoàn quay phim.
Chương trình gia đình lần này tính luôn khách quý có 8 người tất cả. Ảnh đế Lạc Minh Tuyền, ca vương Ninh Thanh, diễn viên nữ đang nổi Chu Giai, diễn viên gạo cuội Lý Trung và người nhà bọn họ.
Chương trình sẽ vừa quay vừa đăng lên web chính của đài, còn nếu muốn xem đã qua chỉnh sửa thì trên tivi lúc 7 giờ tối. Mỗi kì có 3 tập, quay bổ sung trong 3 ngày, quay xong sớm thì về sớm, bù trừ thời gian kém.
Lạc Minh Vũ từ lúc vào đoàn đã thể hiện ra khả năng người gặp người thích của mình, Lạc Minh Tuyền rất là tự hào. Anh ta mấy hôm nay không về nhà, nên chuyện Lạc Minh Vũ mua hung đánh người còn chưa biết.
Ninh Thanh và Kỷ Tú Hiên ăn mặc đồ đôi, áo phông đen in hình bé mèo, bên ngoài là áo sơ mi ngắn tay, nhìn trẻ hơn tuổi thật. Hai anh em đứng chung một chỗ, độ đẹp trai tăng gấp đôi.
Kỷ Tú Hiên nghiêm túc nhìn xô vàng đầu tiên, bắt tay chào hỏi: "Chào ông Lê, cháu là Kỷ Tú Hiên, mong là chúng ta hợp tác vui vẻ trong 3 ngày tới."
Lê Bân cũng bắt tay với bạn nhỏ, dỡ khóc dỡ cười: "Rồi rồi, chào nhóc, thể hiện tốt nha." Thanh niên trẻ này nhìn nghiêm túc phết.
Ninh Thanh vẫy tay: "Qua đây anh giới thiệu khách mời tham gia cho em."
Kỷ Tú Hiên gật đầu với đạo diễn, ngoan ngoãn đi qua.
Chu Giai là nữ diễn viên trẻ trung xinh đẹp, Lý Trung là diễn viên lâu năm già dặn kinh nghiệm. Còn lại người là Lạc Minh Tuyền, anh ta vừa mới đi mua cà phê.
Nhắc tào tháo, tào tháo tới.
Bộp!
Lạc Minh Tuyền sốc quá đánh rơi mất cốc cà phê luôn: "Tú Tú?" Anh ta bị ảo giác à? Sao Kỷ Tú Hiên lại ở đây được? Còn thay đổi tạo hình, đáng yêu hơn trước nữa!
Danh sách chương