Kỷ Tú Hiên dành ra 3 ngày đi ghi xong một kì quay phim, thù lao cũng nhận xong, gấp không chờ nổi xách vali về quê thăm bà nội. Nghỉ thêm vài ngày nữa cũng là nghỉ, không quá 35 ngày theo quy định cấm thi là được.

Hệ thống có tám cái não: [Sẵn hỏi bà cậu, Kỷ Lợi đang ở nơi nào đi.]

Kỷ Lợi là ba ruột của Lạc Minh Vũ, ông ta từ khi đón Kỷ Tú Hiên về cho bà Kỷ liền biệt tâm. Nhưng, cậu nhớ kiếp trước, ông ta làm trợ lý cho ông lớn nào đó, không lí do gì phải cắt đứt liên lạc.

Cậu cảm thấy không cần thiết lắm: "Ổng đem một đống nợ sang tên cho bà nội rồi bỏ chạy, đó là kiếp trước rồi."

Kỷ Tú Hiên kéo một vali quà tặng, cho bà nội, cho chú dì Ninh hàng xóm, còn cho mấy đứa nhỏ trong xóm đặc sản ở Tây An nữa.

Vừa vào sân đã nghe tiếng nói chuyện ầm ĩ bên trong truyền ra, là của bà nội và một ông chú trung niên lạ mặt.

Ông ta quỳ gối cầu xin bà Kỷ: "Mẹ, mẹ đừng nói chuyện năm đó ra ngoài, con xin mẹ đó!"

Kỷ Tú Hiên núp vội ra sau cửa cổng, ra là Kỷ Lợi, vừa nhắc cái ông ta tới rồi, linh thật.

Bà Kỷ giận quá sức, chỉ tay run run: "Mày làm chuyện hoang đường như vậy còn muốn tao bao che cho mày. Mày còn biết tới luật pháp hay không?"

Kỷ Lợi thấy bà không ăn mềm, liền quyết đoán đứng dậy, buông lời hung ác: "Chuyện của tôi mà bị lộ ra, đừng trách tại sao tôi tàn nhẫn!" Dù sao ông ta cũng không phải con ruột của bà Kỷ, tham lam ích kỷ mới là con người thật của ông ta.

Kỷ Tú Hiên bẻ khớp xương, chờ Kỷ Lợi đi ra đây, liền cho ông ta ăn một cú đấm. Ức hiếp bà nội, không thể tha thứ! Kỷ Lợi bị đấm loạng choạng lùi về sau, ôm một bên mặt bị đánh đến nóng rát đau, giận dữ: "Mày! Kỷ Tú Hiên!?"



Kỷ Tú Hiên đạp vào bụng ông ta vài cái: "Kêu réo cái gì, tôi đứng ngay đây này. Ông giỏi thật, còn vác cái mặt về đây đe dọa bà tôi. Thích ăn đấm à?"

Ở đây toàn thôn cũng vài hộ nhà, cho dù cậu có đánh ông ta tới lết cũng không ai cản cậu đâu, có khi còn cổ vũ nữa. Kỷ Lợi mang tiếng bất hiếu ai không biết.

Kỷ Lợi bị đấm tới trẹo quay hàm, còn bị đạp vào bụng, phẫn nộ vô cùng buông lời hung ác, khập khiễng bỏ chạy: "Mày chờ đó cho tao!" Ông ta đánh không lại!

Cậu vẫy tay: "Tôi chờ, tôi chờ." Cùng lắm thì cậu báo cảnh sát bắt ông ta trước khi ổng gây chuyện tày trời, coi như nể mặt bà nội, cho ổng ăn cơm tù.

Kỷ Tú Hiên phủi nắm tay đi vào trong nhà, bà Kỷ lén lau nước mắt khiến cậu xót xa. Người thì có mẹ thương nhưng không biết quý trọng, còn người thì mẹ ruột tính nết chả ra làm sao.

Cậu lớn tiếng thu hút sự chú ý bà: "Nội ơi, con về rồi nè."

Chuyện của Kỷ Lợi giấu giấu ém ém, cậu phải nhờ Cảnh Vân giúp đỡ điều tra xem. Cậu cảm thấy bất an quá.

________

Phòng Lạc Minh Vũ.

Cậu ta vừa nghe lén Lạc Minh Huyền bọn họ nói chuyện với nhau, mưu kế của cậu ta đã bị phát hiện, sầm mặt: "Thằng Lưu Sơn óc bò!"

Chuyện cậu ta mua chuộc người trên internet công kích Kỷ Tú Hiên cũng bị phát hiện! Có Lạc Minh Yến cao thủ máy tính ở đây, không cần điều tra lâu lắm, 3 ngày là ra kết quả.

Không biết chờ đợi cậu ta, là thái độ như thế nào của đám anh trai đây. Cùng lắm thì cậu ta tỏ vẻ khóc lóc nói không biết gì hết. Vả lại, cậu ta còn có mẹ Lạc, bà ta chính là bùa hộ mệnh của cậu ta.



Reng reng.

Lạc Minh Vũ nhìn số lạ gọi cho mình, hơi chút chần chờ nghe điện thoại: "A lô, tôi là Lạc Minh Vũ-"

Đầu dây bên kia vô thẳng vào chủ đề chính: "Lạc Minh Vũ đúng không? Tao biết bí mật của mày, trưa mai 2 giờ rưỡi, tiệm cà phê X gặp. Nếu không mày chờ xem."

Tút tút tút.

Lạc Minh Vũ ngẩn ra, bí mật của cậu ta? Chẳng lẽ có ai đã biết cậu ta không phải con ruột Lạc gia rồi sao? Nhanh như vậy, còn chưa tới tiệc sinh nhật!

"..." Chuyện càng ngày càng mất khống chế, chỉ cần Kỷ Tú Hiên biến mất thì...

________

Hôm nay báo chí hay mạng xã hội đều đưa tin rầm rộ về Thẩm gia. Thẩm gia hoàn toàn đổi chủ, Thẩm Khương-bố của Thẩm Nghiên, Thẩm Lăng lại nắm quyền nhà họ Thẩm. Thẩm Minh không phải con trai ruột của Thẩm Hải!

Tin tức lớn tới mức đám nhà giàu hít không hết drama.

Kỷ Tú Hiên nghỉ học 1 tuần lễ, thứ hai hôm sau mới vào học lại. Cậu mang theo mấy quyển toán cấp cao cho Thẩm Lăng ôn tập, cậu chỉ sợ hắn cứ hạng từ dưới đếm lên hoài có khi ở lại lớp, điểm trung bình có 3.0, gian nan.

Chuyện của Thẩm Lăng càng ngày càng ly kì, làm cậu nhịn không được thảo luận với hệ thống: [Thẩm Lăng vậy mà cũng có chuyện xưa!]

Hệ thống: [Gọi tắt là quá khứ của kẻ phản diện. Có điều, phải sau 2 năm nữa Thẩm Lăng mới hạ bệ được Thẩm Minh mà?] Cốt truyện càng ngày càng loạn tùng phèo. Nó có cảm giác, không cần lâu lắm, nó có thể rời đi rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện