Lê Thuận nắm lấy cổ áo tôi, miệng hắn quát thẳng vào mặt:

- Xcm mày...! Mày biết mày vừa làm gì không...? - Nếu như mày còn thời gian để chửi tao thì trước hết hãy đeo kính u linh vào đã...! Đưa cho mày để mày cất đi cho mới à...?

Tôi nhăn mặt lên tiếng cắt lời thằng bạn, hắn đơ mặt ra khó hiểu rồi lấy chiếc kính đeo thử lên mặt. Khuôn mặt Lê Thuận giãn ra từ từ rồi bắt đầu trợn tròn vì sửng sốt khi nhìn thấy mọi thứ xung quanh, lão Phong cũng bắt chước hắn rồi cũng có phản ứng tương tự.

- Nếu các người không lấy súng trừ yêu ra sớm thì tôi e rằng....!

Chưa kịp nói hết câu thì chục cái tay vịn đã lao đến chúng tôi với bộ dạng muốn ăn tươi nuốt sống, tôi lao đến trước mặt Lê Thuận và Lão Phong rồi ném ra một chùm lá bùa về phía mấy cô gái làng chơi.

Mấy chục lá bùa chạm vào da thịt mấy cô gái liền bốc cháy dữ dội, đẩy lùi mấy ả tay vịn về phía sau. Lúc này tôi mới khẽ mỉm cười rồi điềm đạm lên tiếng hỏi:

- Sao rồi..? Nhìn rõ chưa...? Còn muốn nắm cổ áo tôi nữa hay không...?

- Bọn họ rốt cuộc là ai...? Sao đeo kính này vào... khuôn mặt ai cũng bầy nhầy đầy giòi bọ như vậy...?

Lê Thuận khuôn mặt tái xanh, hai tay run lên lẩy bẩy cố gắng rút ra khẩu súng mà Mr Núi đưa cho lúc nãy. Tôi giơ khẩu súng về phía mấy ả tay vịn vừa bóp cò vừa trả lời:

- Bọn họ chỉ là những xác chết bị " Tràng " nhập mà thôi...! Nói một cách đơn giản thì cái thứ đang đứng trước mặt chúng ta chính là " Quỷ Nhập Tràng "!

Tiếng súng bỗng nhiên dừng lại, trước mặt tôi lúc này chỉ còn đơn độc một ả tay vịn đang đưa tay lên trước mặt tỏ vẻ khiếp sợ. Tôi tiến lại từng bước về phía ả ta rồi nhẹ nhàng lên tiếng hỏi:

- Tao nhắc lại câu hỏi...lần cuối...! Chúng mày nhốt người của cục tâm linh miền bắc ở đâu...?

- Đạo sĩ tha mạng...! Họ đang bị nhốt dưới tầng hầm ạ...! Xin ngài hãy tha cho tôi một con đường sống...!

Tôi dí súng vào thái dương của ả tay vịn rồi nhếch mép lên tiếng:

- Cám ơn....! Chíu...!

Lúc này Lão Phong và Lê Thuận mới hoàn hồn lại, họ nhìn kĩ lại những xác người bị tôi bắn chết. Tất cả những cái xác ấy đã hóa thành một đống bầy nhầy xen lẫn làm đám giòi bọ gợn trắng trông cực kì kinh tởm.

Đối với những người làm nghề đạo sĩ như tôi thì việc này là vô cùng quen thuộc nên tôi đã miễn nhiễm với mọi vật chất còn kinh tởm hơn thế. Nhưng đối với người thường như thằng bạn thân của tôi và lão Phong thì không như vậy, họ nôn thốc nôn tháo khi nhìn thấy cảnh tưởng xung quanh mình.

- Nôn ọe làm gì sớm...! Đây mới chỉ là bắt đầu thôi...!

- Ý mày là sao...?

Lê Thuận khuôn mặt tái dại ngước cổ lên ngạc nhiên nhìn tôi, tôi khẽ mỉm cười rồi nhìn về phía cánh cửa phòng. Ngoài đó có hàng trăm con " quỷ nhập tràng " đang đứng chờ sẵn chào đón chúng tôi.

Giải thích: con Tràng là một loại sâu kí sinh đi lại giữa hai cõi âm dương, chúng không có cơ thể nên thường tìm cơ hội để kí sinh vào những người mới chết gây ác nghiệp.

Muốn biết thêm về quỷ nhập tràng thì hãy tra google nhé. -_-

Lời kết: Nàng H chính là mẫu người con gái lý tưởng trong tôi, một cô gái chỉ có thể xuất hiện trong những trang giấy vì đơn giản trong đời thực rất khó tìm được người có tính cách như vậy...!

Liệu một ngày giữa đường đời trôi nổi... tôi có thể tìm được nàng thơ của riêng mình!

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện