Cái đầu nhỏ của Đại Bảo nhanh chóng gật đầu, sau khi đọc số điện thoại vài lần, trong tay nắm chặt tiền nhanh chóng chạy đi.
Cố Thâm không hề có gánh nặng nào sai khiến con trai mình.
Anh đương nhiên phải ở lại chỗ này không thể đi, vợ anh còn đang mang thai đấy, nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao chứ!
Về phần Lý Kiều Kiều, cô ta đi hay không thì kệ.
Cố Thâm đặt tay lên vai Lý Ngọc Lan, dẫn cô về nhà.
Lý Kiều Kiều nhìn thoáng qua bóng lưng thân mật của hai người, lại thấy đã có người thò đầu dò xét, cắn cắn môi, dậm chân đi lên.
Lý Ngọc Lan lạnh lùng nhìn Lý Kiều Kiều đi theo, ngược lại muốn nhìn xem cô ta muốn giở trò gì.
Quả nhiên, vừa mới tiến vào, Lý Kiều Kiều liền nhịn không được mở miệng: “Anh rể, anh về lúc nào thế?”
Lý Ngọc Lan nghe lời này, cảm thấy có chút không thích hợp.
Dựa theo hành vi mấy ngày trước Lý Kiều Kiều điên cuồng khẳng định Cố Thâm đã chết sớm để khuyên cô bỏ đứa bé, chẳng lẽ Lý Kiều Kiều không nên tò mò Cố Thâm vốn cho rằng đã chết sớm, vì sao lại xuất hiện ở đây ư? Cố Thâm cũng không để ý tới Lý Kiều Kiều, mà cầm một quả táo gọt cho Lý Ngọc Lan ăn.
Trong mắt Lý Kiều Kiều hiện lên một tia ghen ghét, ghen ghét này chính xác bị Lý Ngọc Lan bắt được.
Lý Ngọc Lan lúc trước đã cảm thấy Lý Kiều Kiều có hơi kỳ lạ, lúc này cảm giác bất hòa càng sâu.
Lại nhìn thấy tầm mắt Lý Kiều Kiều lúc nào cũng đặt trên người Cố Thâm, cô không biết từ khi nào cô em họ này lại cảm thấy hứng thú với chồng mình như vậy.
Lại nói tiếp, quyển sách thái quá kia cũng giống thế, nội dung truyện đặc biệt vô lý, rất nhiều thứ bị viết qua loa, toàn bộ quyển truyện ngoại trừ đường tình cảm vô cùng xấu hổ giữa hai người ra, chính là Lý Kiều Kiều thông qua Cố Thâm đạt được cái này đạt được cái kia, cùng với chuyện người khác ghen tị hâm mộ Lý Kiều Kiều...
Quả thực có thể nói không có đầu óc đến cực điểm.
Y như đầu óc dở hơi của Lý Kiều Kiều.
Chờ một chút, đầu óc Lý Kiều Kiều...
Trong đầu Lý Ngọc Lan đột nhiên hiện ra một suy đoán lớn mật —— quyển sách kia không phải là Do Lý Kiều Kiều tự viết chứ?
Ý nghĩ này thật sự có chút táo bạo và thái quá, nhưng Lý Ngọc Lan không thể bỏ qua suy nghĩ này.
Vì thế, ánh mắt Lý Ngọc Lan nhìn Lý Kiều Kiều trở nên cổ quái.
Lý Kiều Kiều quả thật không có đầu óc gì.
Khi cô ta viết cuốn sách đó, phần lớn tình tiết trong sách về Cố Thâm đều là cô ta nói ra, sau đó mạnh mẽ cắm mình vào thay thế vị trí của Lý Ngọc Lan.
Nếu là tin đồn, vậy khẳng định có rất nhiều chỗ không có logic, nhưng Lý Kiều Kiều mặc kệ, chỉ cần mình viết thoải mái là được.
Kết quả hiện tại kịch bản hoàn toàn không theo cô ta viết, Lý Kiều Kiều liền có chút rối loạn trận tuyến.
Lý Ngọc Lan không phá thai không sắp chết, vậy cô ta phát triển tình cảm với Cố Thâm kiểu gì đây chứ?
Lý Kiều Kiều trong đầu trăm chuyển ngàn hồi, cuối cùng nhìn thoáng qua Lý Ngọc Lan, tròng mắt đảo một cái nói: “Đúng rồi, đoạn thời gian trước không biết là ai tung tin anh rể xảy ra chuyện, thím hai em sốt ruột tìm chồng mới cho chị họ này!”
Cố Thâm không hề có gánh nặng nào sai khiến con trai mình.
Anh đương nhiên phải ở lại chỗ này không thể đi, vợ anh còn đang mang thai đấy, nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao chứ!
Về phần Lý Kiều Kiều, cô ta đi hay không thì kệ.
Cố Thâm đặt tay lên vai Lý Ngọc Lan, dẫn cô về nhà.
Lý Kiều Kiều nhìn thoáng qua bóng lưng thân mật của hai người, lại thấy đã có người thò đầu dò xét, cắn cắn môi, dậm chân đi lên.
Lý Ngọc Lan lạnh lùng nhìn Lý Kiều Kiều đi theo, ngược lại muốn nhìn xem cô ta muốn giở trò gì.
Quả nhiên, vừa mới tiến vào, Lý Kiều Kiều liền nhịn không được mở miệng: “Anh rể, anh về lúc nào thế?”
Lý Ngọc Lan nghe lời này, cảm thấy có chút không thích hợp.
Dựa theo hành vi mấy ngày trước Lý Kiều Kiều điên cuồng khẳng định Cố Thâm đã chết sớm để khuyên cô bỏ đứa bé, chẳng lẽ Lý Kiều Kiều không nên tò mò Cố Thâm vốn cho rằng đã chết sớm, vì sao lại xuất hiện ở đây ư? Cố Thâm cũng không để ý tới Lý Kiều Kiều, mà cầm một quả táo gọt cho Lý Ngọc Lan ăn.
Trong mắt Lý Kiều Kiều hiện lên một tia ghen ghét, ghen ghét này chính xác bị Lý Ngọc Lan bắt được.
Lý Ngọc Lan lúc trước đã cảm thấy Lý Kiều Kiều có hơi kỳ lạ, lúc này cảm giác bất hòa càng sâu.
Lại nhìn thấy tầm mắt Lý Kiều Kiều lúc nào cũng đặt trên người Cố Thâm, cô không biết từ khi nào cô em họ này lại cảm thấy hứng thú với chồng mình như vậy.
Lại nói tiếp, quyển sách thái quá kia cũng giống thế, nội dung truyện đặc biệt vô lý, rất nhiều thứ bị viết qua loa, toàn bộ quyển truyện ngoại trừ đường tình cảm vô cùng xấu hổ giữa hai người ra, chính là Lý Kiều Kiều thông qua Cố Thâm đạt được cái này đạt được cái kia, cùng với chuyện người khác ghen tị hâm mộ Lý Kiều Kiều...
Quả thực có thể nói không có đầu óc đến cực điểm.
Y như đầu óc dở hơi của Lý Kiều Kiều.
Chờ một chút, đầu óc Lý Kiều Kiều...
Trong đầu Lý Ngọc Lan đột nhiên hiện ra một suy đoán lớn mật —— quyển sách kia không phải là Do Lý Kiều Kiều tự viết chứ?
Ý nghĩ này thật sự có chút táo bạo và thái quá, nhưng Lý Ngọc Lan không thể bỏ qua suy nghĩ này.
Vì thế, ánh mắt Lý Ngọc Lan nhìn Lý Kiều Kiều trở nên cổ quái.
Lý Kiều Kiều quả thật không có đầu óc gì.
Khi cô ta viết cuốn sách đó, phần lớn tình tiết trong sách về Cố Thâm đều là cô ta nói ra, sau đó mạnh mẽ cắm mình vào thay thế vị trí của Lý Ngọc Lan.
Nếu là tin đồn, vậy khẳng định có rất nhiều chỗ không có logic, nhưng Lý Kiều Kiều mặc kệ, chỉ cần mình viết thoải mái là được.
Kết quả hiện tại kịch bản hoàn toàn không theo cô ta viết, Lý Kiều Kiều liền có chút rối loạn trận tuyến.
Lý Ngọc Lan không phá thai không sắp chết, vậy cô ta phát triển tình cảm với Cố Thâm kiểu gì đây chứ?
Lý Kiều Kiều trong đầu trăm chuyển ngàn hồi, cuối cùng nhìn thoáng qua Lý Ngọc Lan, tròng mắt đảo một cái nói: “Đúng rồi, đoạn thời gian trước không biết là ai tung tin anh rể xảy ra chuyện, thím hai em sốt ruột tìm chồng mới cho chị họ này!”
Danh sách chương